Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

94. Nhóm thú phu của ta 9-11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thú nhân, NP, [Ôn Trạch x Thời Dĩ Thiên]

Phòng ngủ Thời Dĩ Thiên rất lớn, nằm ở lầu 3 của biệt thự, còn có một cái cửa sổ sát đất nữa. Giờ phút này đang là đêm khuya, hắn bị Quý Ngạn Hi làm đến mệt mỏi mà đang ngủ. Nhưng trong mơ đều là mộng xuân.

Có người đang vuốt ve cơ thể hắn, giống như là đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật vậy, ngón tay còn mang theo vết chai mà vuốt qua cằm hắn, kéo xuống hầu kết rồi chậm rãi vuốt ve xương quai xanh xinh đẹp. Nhưng Thời Dĩ Thiên cũng không biết lúc này hai mắt mình đang bị bịt lại, ánh đèn trong phòng sáng trưng, chủ nhân của ngón tay mang đôi mắt xanh thẳm mà thu hết hình dáng của Thời Dĩ Thiên vào.

Thân thể của Thời Dĩ Thiên tất nhiên là rất xinh đẹp. Hắn cũng giống như hầu hết giống cái khác, đều mềm mại, bên dưới cũng có ẩn ẩn chút cơ bắp nhưng là rất mỏng và cũng không khoa trương, nhìn qua vô cùng mềm dẻo có lực, bàn tay lại tiếp tục lướt qua da thịt ấm áp cảm giác như đang chạm vào khối ngọc tinh xảo.

Ngón tay Ôn Trạch lướt đến trước ngực Thời Dĩ Thiên và chơi đùa với hai vú phấn hồng. Thời Dĩ Thiên trong lúc mơ ngủ vẫn nỉ non rên rỉ.

Không đủ.... Nơi đó không đủ.... Muốn hắn xoa đầu vú.... Hút nó... Cắn nó....

Thời Dĩ Thiên cũng vô thức mà ưỡn ngực lên. Giống như trong lòng hắn biết là giây tiếp theo sẽ có người dùng đôi môi ấm nóng mà ngậm lấy núm vú của mình vậy.

Hàm răng nhẹ nhàng đụng chạm, lại dùng sức mút vào, đầu lưỡi thì đùa giỡn hạt đậu nhỏ đó.

Ah.... Thật thoải mái.....

Thời Dĩ Thiên kẹp chặt hai chân, tiểu huyệt lại vì thèm muốn mà chảy ra dâm dịch. Trong không khí nháy mắt lại tràn ngập mùi hương hoa thơm ngào ngạt.

Ôn Trạch ngừng động tác trong giây lát, hô hấp trầm xuống. Sau một lát, hắn lại tiếp tục đùa giỡn đầu vú Thời Dĩ Thiên, giống như là không biết mệt mỏi vậy, hạt đậu nhỏ bên trái đang được liếm mút không ngừng, thậm chí còn có tý đau nhói. Còn hạt đậu bên kia không được chắm sóc làm Thời Dĩ Thiên bất mãn, cau mày chủ động đưa bên phải lên.

"...Thụy Nặc.... Bên này cũng muốn...."

Trong tâm trí Thời Dĩ Thiên thì trong 3 giống đực cộng sinh của mình chỉ có Thụy Nặc là yêu thích núm vú nhất, hơn nữa đầu lưỡi cũng linh hoạt nhất.

Nghe Thời Dĩ Thiên kêu tên Thụy Nặc, Ôn Trạch hơi nhíu mày, cúi xuống bên lỗ tai Thời Dĩ Thiên cố ý nói:

"Bé yêu, tôi không phải Thụy Nặc."

Hả...?

Thời Dĩ Thiên liền tỉnh táo, hắn mở to mắt liền phát hiện trước mắt một màu đen tối, liền nói: "Bật đèn."

Trí tuệ nhân tạo trong phòng đều nghe theo và chấp hành nhưng Thời Dĩ Thiên vẫn không nhìn thấy gì. Cuối cùng cũng hiểu rõ, chính mình bị bịt mắt, hai tay hắn sờ một chút cũng không cởi ra được.

"A Quân? Là A Quân sao? Hay là Chris?"

Thời Dĩ Thiên có chút sợ hãi, hắn không dám động đậy, gọi tên hai giống đực cộng sinh cũng không ai trả lời.

Hắn lại nghe một âm thanh từ tình nói:

"Không cần gọi bọn họ, mấy ngày kế tiếp chỉ có tôi và em."

Thời Dĩ Thiên cảnh giác hỏi:

"Anh là ai? Tôi muốn cùng với A Quân và Chris."

Ôn Trạch đáp:

"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là kỳ động dục của em cần có tôi."

Thời Dĩ Thiên nắm lấy thảm lông bên dưới, hơi bình tĩnh nói:

"Anh là cữu cữu của Chris?"

Ngón tay Ôn Trạch nhẹ nhàng nắm lấy cằm Thời Dĩ Thiên, hơi hơi nâng lên, ánh mắt đang miêu tả lại cánh mũi cũng đôi môi của Thời Dĩ Thiên. Hắn trả lời:

"Đúng rồi."

"Chris vì sao không tới?"

Thời Dĩ Thiên nhẹ thở ra một hơi.


Ngón cái Ôn Trạch chậm rãi xoa xoa môi dưới đầy đặn của Thời Dĩ Thiên, trầm thấp nói:

"Em cũng biết đấy, thiên phú của em khá cao, giống đực cộng sinh của em đã mệt mỏi, nên nhóm y tế đề nghị Chris không nên tiến vào phòng em nữa."

Thời Dĩ Thiên đã hiểu, chỉ là bên cạnh không có người hắn thân quen, một mình phải đối mặt với một giống đực xa lạ, dù là ở trong phòng của mình, ở trong biệt thự của mình thì cũng sẽ sợ hãi đó.

Ôn Trạch cúi người, đầu lưỡi liếm qua cánh môi Thời Dĩ Thiên:

"Hương vị của em rất ngọt."

Ôn Trạch như có như không mỉm cười, tin tức tố mùi hoa quanh quẩn nồng đậm làm người ra cảm thấy như đang dính dính vào người, nhưng cũng không nồng đậm đến mức làm người ta chán ghét. Mùi hương quả thực rất ngọt nhưng cũng rất thoải mái và sảng khoái. Không giống các tin tức tố của các giống cái khác mà Ôn Trạch đã từng ngửi qua.

[...] Ôn Trạch lại liếm qua môi Thời Dĩ Thiên lần nữa, vừa dụ hoặc vừa khiêu khích, ý muốn tách mở môi hắn. Nhưng Thời Dĩ Thiên vẫn không hé miệng, trong nội tâm hắn vẫn còn kháng cự. [...]


Thời Dĩ Thiên không phối hợp, Ôn Trạch cũng không để ý, rất là kiên nhẫn. Tiểu giống cái không mở miệng, hắn liền di chuyển hôn đến địa điểm khác. Những nụ hôn nhỏ vụn dừng trên chóp mũi, bên gáy Thời Dĩ Thiên, những sợi tóc mềm mại lại lạnh lẽo của hắn lướt qua da thịt của Thời Dĩ Thiên.

Thời Dĩ Thiên quay đầu sang không muốn tiếp nhận nụ hôn, nhưng chính chỗ sâu nhất trong lòng hắn vẫn khát vọng. Da thịt truyền đến từng luồng điện tê dại, hắn nhịn không được mà xoắn chặt hai chân, như muốn giảm bớt đi khát vọng ở tiểu huyệt. Núm vú trên ngực cũng không tha, từng nụ hôn từng nụ hôn vẫn chậm rãi hôn xuống. Trên cái trán mịn màng của Thời Dĩ Thiên đã lấm tấm mồ hôi, hắn cắn lấy môi dưới để nén lấy tiếng rên rỉ. Tiểu huyệt hắn cũng đã sớm ngập tràn nước rồi, dương vật cũng rỉ ra dâm dịch.

Thời Dĩ Thiên bị Ôn Trạch lật người qua, phần lưng trắng muốt lộ ra. Ôn Trạch dừng tầm mắt trên tấm lưng duyên dáng đó, đường cong khe lưng kéo dài đến tận kẽ mông một đường cong duyên dáng động lòng người.

Đôi con ngươi xanh thẳm của Ôn Trạch trầm xuống. Tay hắn chậm rãi vuốt ve phần lưng Thời Dĩ Thiên, cảm xúc tinh tế làm hắn yêu thích đến không muốn buông tay, ngón tay kéo xuống dưới, xoa bóp hai cánh mông mượt mà. Tiện thể cúi người, đem từng nụ hôn ướt át dừng trên hai bên xương cánh bướm trái phải của Thời Dĩ Thiên.

"Ah..."

Thời Dĩ Thiên rốt cuộc nhịn không được nữa, phát ra tiếng rên rỉ ngọt mịn.

Muốn quá.....

Không cần tra tấn hắn như vậy......

Hiện tại hắn cũng không bước dạo đầu nữa, cứ trực tiếp dùng côn thịt mà cắm vào đi. Đã không lộ mặt rồi vì sao cứ chậm chậm rì rì, không trực tiếp cho hắn sung sướng chứ. Hắn thực sự không muốn hướng một người ngoài xa lạ mà cầu hoan.

Thời Dĩ Thiên ủy khuất mà há miệng cắn khăn trải giường, dương vật thì cọ xát vào giường muốn giảm bớt đi khô nóng của cơ thể.

"Em cũng không ngoan rồi...."

Giọng khàn khàn của nam nhân vang lên, tiếp theo, dương vật của Thời Dĩ Thiên đã bị một bàn tay nắm lấy.

"Ah......"

Thời Dĩ Thiên kêu một tiếng, lại lập tức cắn lấy khăn trải giường. Quá thoải mái rồi.....

Thời Dĩ Thiên vô thức mà thẳng lưng, tay Ôn Trạch bắt đầu di chuyển. Dâm dịch Thời Dĩ Thiên chảy ra lại càng thêm thuận lợi, Ôn Trạch câu môi cười. Thời Dĩ Thiên nhẫn nại hồi lâu, chỉ cần hơi kích thích, hắn lập tức bắn ra hết tinh dịch trong tay Ôn Trạch.

"Nhanh thật."

Ôn Trạch rút tay lại, ngón tay vuốt lấy chất lỏng, một mùi hương hoa thơm ngọt ngào ập đến trước mặt. Hắn nói lời này kỳ thật cũng không có ý gì, nhưng vẫn làm Thời Dĩ Thiên cảm thấy xấu hổ.

Ở chỗ Thời Dĩ Thiên không thấy, Ôn Trạch nâng tay phải lên môi, vươn lưỡi liếm một chút tinh dịch đang dính trên ngón tay, hầu kết gợi cảm nhấp nhô, lại phun ra hai chữ:

"Ngọt lắm."

Nhưng Thời Dĩ Thiên đang rơi vào tình dục, nên không nghe được câu nói đó. Tuy rằng đã bắn qua nhưng tiểu huyệt vẫn không hết thèm khát. Ăn không được côn thịt lớn, chỉ dựa vào cao trào ở dương vật, căn bản là không giảm bớt được dục hỏa của hắn.

Ôn Trạch lau tay, thong thả mà bắt đầu cởi cúc áo, vẻ mặt của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng đôi mắt màu xanh đã phảng phất có ngọn lửa cháy bỏng. Nhìn hắn ăn mặc làm hắn có vẻ đơn bạc, cao gầy nhưng lúc cởi sạch lại khác nhau một trời một vực. Đó là một khối thân thể mạnh mẽ, đường cong cơ bắp hoàn mỹ đến từ gen cao cấp, cùng với hai căn cự vật dữ tợn giữa hai chân.

Đúng. Là 2 căn.

Thời Dĩ Thiên cảm thấy mình bị ôm lấy, sau đó hai chân bị tách ra. Tưởng tượng đến mình đang phơi bày tiểu huyệt trước một giống đực xa lạ liền muốn khép chân lại, nhưng Ôn Trạch cũng không cho hắn cơ hội đó, mạnh mẽ mà mở hai chân Thời Dĩ Thiên thành chữ M. Vốn dĩ thân thể Thời Dĩ Thiên cũng mềm mại, cơ bản là không còn sức lực nào phản kháng. Tiểu huyệt đang khép mở như cái miệng nhỏ, lúc đóng lúc mở co rút, khát vọng côn thịt có thể lấp đầy mình, chất lỏng chảy ướt đến cả huyệt sau.

Ôn Trạch vươn tay xoa lấy tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên, ấn vào nếp uốn mềm mại, ngay sau đó liền cắm hai ngón tay vào. Vách thịt thành ruột ướt nóng lập tức chờ không nổi mà hút lấy ngón tay Ôn Trạch.

"Ah...."

Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà thẳng eo, muốn đưa hậu huyệt đến phía trước. Hai ngón tay cơ bản là không đủ.

"Không....Không cần....."

Không cần ngón tay mà.....

"Không cần?"

Ngón tay Ôn Trạch chậm rãi chọc ra rút vào hậu huyệt, làm thịt huyệt càng thêm ướt mềm.

Hắn cúi người cắn lên lỗ tai Thời Dĩ Thiên, hơi nóng phun lên vành tai Thời Dĩ Thiên.

"Vậy tôi liền rút ra."

Hắn nói được là làm được, thực sự đem ngón tay rút ra ngoài.

"Không.... muốn..."

Thời Dĩ Thiên gấp đến sắp khóc tới nơi.

"Là muốn hay không muốn?"

Ôn Trạch bên tai ôn nhu hỏi.

Cùng lúc, hắn đã để hai căn dương vật lớn để trước hai tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên. Quy đầu truyền đến cảm giác nóng bỏng, làm cả người Thời Dĩ Thiên run lên, sợ tới mức thắt chặt tiểu huyệt lại.

Hai căn?

[...] Giờ phút này dù không thích thì dù sao tên cũng đã lên dây. [...]


"Hửm...?"

Tóc Ôn Trạch dài buông xuống hai bên tai Thời Dĩ Thiên, hắn giống như một người thợ săn đang chờ con mồi của mình sa lưới vậy.

Thời Dĩ Thiên mang theo tiếng khóc nức nở:

"Muốn.... Muốn mà....."

"Đừng sợ."

Ôn Trạch hôn lấy trán Thời Dĩ Thiên:

"Tôi sẽ dịu dàng."

Nhưng động tác của hắn và ngữ khí lại hoàn toàn tương phản, hai căn dương vật giống như hai thanh đao, không hề lưu tình mà đâm vào tiểu huyệt trước sau của Thời Dĩ Thiên.

"Ah... ah....."

Thời Dĩ Thiên hét lớn, tiểu huyệt cùng hậu huyệt đồng thời co rút, lượng lớn dâm dịch xối lên đỉnh quy đầu Ôn Trạch, thế nhưng lại cao trào. Ôn Trạch bị Thời Dĩ Thiên hút đến hít sâu một hơi, cúi xuống hôn lấy môi Thời Dĩ Thiên, thấp giọng nói:

"Bé yêu, em làm tôi thực bất ngờ."

Hắn không cho Thời Dĩ Thiên nghỉ ngơi, liền bắt đầu đâm chọc, mỗi lần đều đưa toàn bộ đi vào, hoàn toàn khác xa với hai chữ 'dịu dàng', có lúc Thời Dĩ Thiên tưởng như mình bị cắm đến tử cung. Tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên cũng phun thêm dâm dịch, giống như lúc nào cũng đang cao trào.

"Không cần..... Ahh... Ô..."

Thời Dĩ Thiên khóc xin tha:

"Từ bỏ......."

Tên này cũng hung hăn quá rồi.

Hai tiểu huyệt cũng cao trào không ngừng. Thời Dĩ Thiên còn hoài nghi chính mình có thể nào vì phun quá nhiều nước mà chết vì mất nước không.

"Vì sao lại không cần?"

Ôn Trạch nói chuyện hơi thở vẫn ổn định, giống như không phải đang vận động vậy.

"Tin tưởng chính mình, em có thể thừa nhận được."

"Sẽ chết......"

Thời Dĩ Thiên khụt khịt nói.

"Ahh.... Xin người...... Cữu cữu..."

Nghe đến tiếng 'cữu cữu', Ôn Trạch dừng động tác một giây, hơi hơi gợi lên nụ cười.

"Kêu 'cữu cữu' hình như cũng không tệ."

Khóe miệng Ôn Trạch nhếch lên vui vẻ:

"Bé ngoan sẽ có thưởng."

Bàn tay to của hắn nâng cánh mông Thời Dĩ Thiên lên, kéo về phía căn dương vật của mình. Quy đầu như có sinh mệnh liền hướng về phía sâu trong tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên, một lực lớn xỏ xuyên tử cung Thời Dĩ Thiên làm hắn có chút đau đớn.

"Ah........."

Thời Dĩ Thiên hét lên một tiếng, mày nhăn lại, khóc đến đáng thương:

"Đau....Đau quá...... Ah....."

"Em sẽ thích thôi."

Động tác của Ôn Trạch cũng chưa từng dừng lại. Căn dương vật lúc này đã đỉnh đến chỗ sâu nhất, lại lớn thêm một vòng.

Một lượng lớn dâm dịch cứ thi nhau chảy ra, Thời Dĩ Thiên khóc đến chóp mũi đỏ bừng, nước mắt làm ướt cả tấm bịt mắt.

"Đi ra ngoài.... Đau quá....Tôi không cần...."

Hắn muốn cự tuyệt Ôn Trạch, chính là lời nói phát ra lại mềm tựa như bông, nghe lại như đang làm nũng.

Tuy rằng đau, nhưng tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên lại sung sướng mà cắt hút căn dương vật to lớn này. Thịt non bên trong mấp máy giống như vừa hút vừa mát xa, có thể cảm nhận được từng mạch máu trong đó.

Thật thoải mái..... Căng quá...... Sung sướng.....

Thời Dĩ Thiên cảm thấy phần hạ thân như không còn là của mình nữa, chân đã mềm nhũn, hai cái huyệt đã hoàn toàn dùng bản năng là cắn lấy cự long Ôn Trạch.

"Ahh.... Thoải mái quá.... Cữu cữu..."

Thời Dĩ Thiên nỉ non, cầm lòng không đậu mà vươn đầu lưỡi ra liếm liếm cánh môi.

"Haaa......"

Ôn Trạch thở ra một ngụm hơi nóng.

"Bé yêu, em quả thật là giống như mỹ vị trong tưởng tượng của tôi."

Hai chữ 'Cữu cữu' này được nói ra làm cho Thời Dĩ Thiên có cảm giác loạn luân, làm gương mặt hắn càng đỏ bừng, giờ phút này may mắn là hắn được che mắt lại, giống đực phía trên sẽ không nhìn được suy nghĩ trong lòng mình.

"Thả lỏng một chút nào, em không muốn càng sung sướng hơn sao?"

Ôn Trạch bắt đầu động.


Tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên hút thật chặt, lúc Ôn Trạch rút ra cũng có chút gian nan. Đỉnh quy đầu kia cọ vào tử cung cơ bản là cũng không cần nhiều kỹ xảo cũng đã làm Thời Dĩ Thiên nước sốt đầm đìa. Tiểu huyệt cứ vậy mà mấp máy giữ chặt cự vật.

"Đừng đi mà.... Ahh..."

Giây tiếp theo Ôn Trạch liền hung hăng mà cắm vào, làm Thời Dĩ Thiên sướng tới mức khóc nức nở. Lúc Ôn Trạch làm tình cũng không thích chơi kiểu gì đa dạng, hơn nữa cũng không cần gì nhiều, chỉ vậy thôi cũng đã làm Thời Dĩ Thiên cao trào không ngừng.

"Ha.... Ah.... Sắp.... Sắp chết mất......"

Ôn Trạch giữ chặt tay Thời Dĩ Thiên ấn giữ trên bụng nhỏ của hắn:

"Sờ xem nào, lớn như vậy mà em còn ngậm hết."

"Ohhh........."

Mỗi lần Ôn Trạch tiến vào, Thời Dĩ Thiên đều sờ đến bụng nhỏ của mình. Thật đáng sợ, bụng giống như là bị xuyên qua. Thực sự là lớn như vậy sao?

Thời Dĩ Thiên cũng chưa nhìn qua dương vật của Ôn Trạch, nhưng hắn có chút tưởng tượng ra được. Giờ phút này hắn vì liên tục cao trào nên cả người đều biến thành màu hồng phấn. Bị cắm đến hỏng mất...

Đỉnh dương vật Thời Dĩ Thiên không ngừng tràn ra từng chút tinh dịch, hắn đã không còn bắn được nữa rồi, cảm giác sung sướng quá mãnh liệt, quy đầu không dừng được, cứ tích tách tí tách chảy ra.

Thời Dĩ Thiên bị Ôn Trạch bế lên ngồi vào lòng hắn, giống đực lại cường hãn mà đỉnh lên, muốn đem hai căn cự vật khảm sau vào. Núm vú trước ngực cũng bị hút lấy, Thời Dĩ Thiên ngửa đầu rên rỉ, tứ chi vô lực, đôi mắt vì bị che khuất mà cái gì cũng không thấy, hai tay không ngừng gắng sức bắt lấy lung tung, rồi ôm lấy đầu Ôn Trạch.

Sợi tóc chạm vào mềm mại như tơ lụa, trượt qua khe hở của bàn tay, đem tới cảm giác ngứa ngáy, Thời Dĩ Thiên theo bản năng nắm lấy một lọn tóc.

"Thích hả?"

Ôn Trạch không hỏi rõ là thích cái gì, nhưng Thời Dĩ Thiên hiểu là hắn muốn hỏi về mái tóc.

"Dạ."

Mái tóc dài phi thường mỹ lệ.

Thời Dĩ Thiên mơ hồ nghe được tiếng khẽ cười của giống đực, ngay sau đó lại im lặng, thay đổi tư thế, đem Thời Dĩ Thiên tựa vào đầu giường rồi dùng sức mà đâm vào. Thời Dĩ Thiên bị cắm đến nói không nên lời, miệng chỉ có thể thốt ra tiếng rên rỉ dâm đãng. Căn dương vật đem từng nếp thịt hậu huyệt căng ra, mỗi lần ra vào đều chạm đến điểm mẫn cảm nhất.

Tốc độ của Ôn Trạch càng lúc càng nhanh, sức cũng càng lúc càng lớn, mãnh liệt tới mức từng lỗ chân Thời Dĩ Thiên như giãn hết ra. Trí óc cũng mơ hồ, ngón tay thon dài luồn vào tóc Ôn Trạch, không thể khắc chế mà muốn tiến vào lòng ngực Ôn Trạch. Từng đợt tê dại kéo đến như những cơn sóng, dập dìu mãi không dứt. Cuối cùng, Thời Dĩ Thiên không chịu được mà cắn lên bả vai Ôn Trạch, tiểu huyệt phun trào. Hắn lại cao trào.

Ôn Trạch kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy cảm xúc tê dại kéo đến tận xương, quy đầu bị hút lấy, tinh dịch cũng không khống chế được mà bắn ra từng cơn, liên tục không ngừng. Ôn Trạch thậm chí còn cảm giác dương vật mình hơi hơi bắt đầu đau, tinh dịch trong tinh hoàn như đang bị hút khô. Cao trào quá mãnh liệt làm thân thể Thời Dĩ Thiên có chút không chịu được, liền rơi vào hôn mê.

Trong mơ hồ, Thời Dĩ Thiên cảm giác có một dòng nước mát lạnh chảy vào miệng mình. Cổ họng hắn cũng muốn rát rồi, lập tức uống lấy từng ngụm, đang lúc cảm thấy đói bụng, lại có dịch dinh dưỡng mùi vị ngọt ngọt chảy vào. Tiểu huyệt vẫn luôn được ra vào, rất thoải mái nhưng cũng không quá mãnh liệt. Thời Dĩ Thiên chính là thích khoái cảm luôn được duy trì như vậy, mãi không dứt. Giấc ngủ này hắn ngủ ngon hơn nhiều những lần trước. Từ khi tiến vào động dục, hắn luôn bị tình dục tra tấn, đến ngủ cũng không yên.

Lúc Thời Dĩ Thiên tỉnh dậy, hắn cảm giác mình đang được ôm vào lòng, dưới thân hai tiểu huyệt vẫn được dương vật cắm, dương vật tuy rằng không động nhưng tiểu huyệt hắn vẫn luôn chủ động liếm hút, khăn bịt mắt bị ướt đã được đổi một cái mới khô ráo.

"Ahh......."

Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà thoải mái rên rỉ.

Môi bị hôn qua một chút, sợi tóc mềm mại lướt qua mặt Thời Dĩ Thiên. Là vị 'Cữu cữu' kia còn chưa đi. Nam nhân trầm thấp mà nói bên tai Thời Dĩ Thiên:

"Nghỉ ngơi tốt rồi sao, bé yêu?"

"Dạ."

Thời Dĩ Thiên nhẹ gật đầu. Một giấc ngủ này làm hắn rất vừa ý.

Eo Ôn Trạch lại đĩnh lên, dương vật trong tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên giật giật.

"Vì để em ngủ ngon mà hai căn này của tôi còn chưa được ăn no đấy."

Hai tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên mẫn cảm mà mấp máy, dương vật của tên này vừa to vừa dài lại bá đạo, nhưng tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên vẫn hàm chứa được. Thời Dĩ Thiên nhẹ nhàng nói:

"Cám ơn."

Ôn Trạch cúi đầu nhìn tiểu giống cái trong lòng, một tay chống đầu nằm nghiêng:

"Cám ơn ai?"

"Cám ơn người." - Thời Dĩ Thiên nói

Thanh âm Ôn Trạch vẫn ung dung:

"Em nên gọi tôi là gì?"

Mặt Thời Dĩ Thiên chậm rãi ửng đỏ, lẩm bẩm nói:

"....Cữu cữu......"

Tên này có phải là có sở thích quái dị gì không?

"Ngoan."

Ôn Trạch cúi đầu hôn lên môi Thời Dĩ Thiên một cái như đang khen thưởng. Tiếp tục nói:

"Chúng ta tiếp tục chứ?"

Lời này tuy là hỏi nhưng thực ra Ôn Trạch không phải là đang hỏi ý kiến Thời Dĩ Thiên. Vừa dứt lời Ôn Trạch liền bắt đầu ra vào. Mấy ngày kế tiếp Thời Dĩ Thiên bị Ôn Trạch lăn qua lộn lại dùng các loại tư thế mà làm, mỗi lần làm đều đến tận tử cung. Thời Dĩ Thiên trước nay đều không biết mình có thể dễ cao trào đến như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top