Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5: Hai chữ tình gắn kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi khi Jung Sungchan nghi ngờ Song Eunseok không biết cách hẹn hò. Bởi người đàn ông lớn hơn cậu gần chục tuổi này chưa bao giờ chủ động. Nhưng có một điểm sáng là anh không từ chối bất cứ việc gì mà cậu đề xuất, luôn âm thầm làm theo sự dẫn dắt của cậu.

Jung Sungchan rất thích nắm tay Song Eunseok đi dạo quanh những con hẻm nhỏ. Mỗi lần như vậy, cậu đều kéo anh vào một góc, sau đó trao đi nụ hôn nồng thắm. Jung Sungchan thơm nhẹ lên môi Song Eunseok rồi nhẹ nhàng tách hai môi ra, từ từ kiếm tìm chiếc lưỡi của đối phương rồi cuộn lại. Hai chiếc lưỡi chơi đùa với nhau, không ngừng đá qua đá lại. Nụ hôn mơn trớn ngày càng trở nên nồng nhiệt đến mức cảm tưởng như có thể ngộp thở bất cứ lúc nào. Hơi thở hoà vào nhau, chung một nhịp. Hôn quả nhiên là phương thức kết nối hai tâm hồn một cách nhanh nhất. Sau nụ hôn nồng nàn, Jung Sungchan lấy ngón cái quệt nhẹ vào môi dưới của Song Eunseok rồi cười nheo mắt để lộ hai vầng trăng khuyết.

Đôi má của Song Eunseok rất dễ ửng đỏ. Mỗi khi Jung Sungchan thể hiện hành động thân mật với anh ở bên ngoài, Song Eunseok sẽ mất đi sự điềm tĩnh thường ngày mà thay vào đó là sự ngượng ngùng. Lúc này anh sẽ cúi đầu, mím môi để lộ ra má lúm đồng tiền. Jung Sungchan rất tận hưởng biểu cảm này của Song Eunseok. Chứng kiến một mặt khác của anh, cậu lại càng yêu con người này hơn. Song Eunseok càng đỏ mặt ngại ngùng thì ngọn lửa tình trong lòng Jung Sungchan lại được thổi bùng một cách mãnh liệt.

Jung Sungchan vốn rất cẩn thận, cậu thường xuyên tập luyện và ăn uống điều độ, cũng như cố gắng không gây ảnh hưởng gì đến cơ thể của Song Eunseok ngay từ sau lần đầu bất ngờ quan hệ với anh. Nhưng dạo gần đây, Song Eunseok thường bị sốt nhẹ. Mỗi lần như vậy anh sẽ trách, tất cả là do cậu xuất trong nên anh mới dễ bị ốm như vậy. Lúc này, Jung Sungchan lại trưng bộ mặt ngây thơ như nai con, nũng nịu với Song Eunseok.

Từ khi xác nhận mối quan hệ, Jung Sungchan lại càng lạm quyền hơn. Cậu được nước lấn tới, đặc biệt là trong lúc hành sự. Đôi khi dù cả hai đều đã thoả mãn rồi nhưng Jung Sungchan vẫn muốn tiếp tục. Sự khao khát và hào hứng quá mức của cậu khiến Song Eunseok không khỏi nghi ngờ. Tuy vậy, điều đó đã lập tức bị Jung Sungchan gạt đi, cậu giải thích do khuôn mặt cùng cơ thể của anh làm cậu không thể tiết chế được. Thế là mũi dùi nhanh chóng chĩa qua Song Eunseok. Anh chỉ biết lắc đầu cười trừ.

Buổi sáng trong lúc đang ăn cơm, Jung Sungchan cũng phải gác chân lên ghế của Song Eunseok đang ngồi đối diện mình. Bàn chân liên tục xoáy vào giữa hai bắp đùi của anh. Cho đến khi cảm nhận được vật thể bên trong từ mềm nhũn trở nên cứng lại thì cậu mới dừng động tác. Những lúc như này, tất nhiên là cậu sẽ phải giúp cho chú bé của anh hạ hoả. Jung Sungchan không ngần ngại, nhanh chóng đứng dậy, tiến lại gần Song Eunseok, kéo ghế rồi cúi người, tách hai chân anh ra, từ từ áp mặt vào khu vực ở giữa. Cậu thổi nhẹ để chú bé cảm nhận được hơi ấm rồi dùng lưỡi rê từ cuống đến ngọn. Song Eunseok ngồi trên ghế, ngả đầu ra sau, hai tay nắm chặt lấy hai bên mép. Jung Sungchan lấy đầu lưỡi di chuyển quanh thân ú nụ của chú bé và dùng răng cà nhẹ lên lớp da mỏng rồi ngậm chặt trong miệng. Sau khi chú bé được thả lỏng, cậu di lưỡi làm ướt khu vực bao quanh và hai bên đùi non. Thân dưới của Song Eunseok dường như mất hết lực, anh không thể đứng dậy ngay được. Jung Sungchan được đà, có ý muốn tiến dần lên trên nhưng đã bị Song Eunseok chặn lại.

"Còn phải đi làm nữa."

Jung Sungchan bĩu môi, phụng phịu như đứa trẻ bị mẹ thu mất kẹo ngon.

Đôi lúc, sự ham muốn của Jung Sungchan khiến Song Eunseok khá đau đầu. Tuy nhiều lần anh đã chỉ định trong đầu là không làm, nhất quyết hôm nay không làm nhưng Jung Sungchan lại rất biết cách "dụ dỗ" người, thấy anh đang làm việc trong phòng sách là cậu lại bất chợt mở cửa vào, khoác chiếc áo bên ngoài, bên trong không mặc gì, nửa kín nửa hở để kích thích anh. Cũng không phải là anh không được hưởng gì từ đó, chỉ là cơ thể đôi khi không theo kịp. Nhiều khi đi làm về mệt, Song Eunseok có hỏi Jung Sungchan sao không đi chơi với bạn thì cậu trả lời có anh là đủ. Song Eunseok cũng chỉ biết thở dài bất lực.

Jung Sungchan dạo này bắt đầu gọi Song Eunseok bằng tên không, chỉ khi nào quan hệ, cậu mới gọi là "thầy" để thêm phần kích thích. Đúng là Jung Sungchan ngày càng điêu luyện, rất biết cách khiến Song Eunseok mê man trên bờ vực. Mỗi khi cậu gọi như vậy bằng chất giọng cao là anh lại cảm tưởng như có tia điện xuyên qua người. Lời nói cùng hành động song hành khiến Song Eunseok không thể rời bỏ được cơ thể này.

Có những lúc đi công tác về mệt, mấy ngày không gặp, Jung Sungchan đã chờ sẵn ở nhà, Song Eunseok lết thân xác mệt mỏi lên giường, mặc cho Jung Sungchan tự làm theo ý mình. Đến sáng hôm sau, cơ thể đau nhức đã đành, Jung Sungchan lại giận dỗi vì anh không hợp tác. Song Eunseok cũng không giỏi dỗ dành nên cũng chỉ biết dùng hành động để bù đắp. Chỉ trách anh trót trao trái tim cho một chàng trai mới trưởng thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top