Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C25

Một tháng sau

Thế là tất cả đang được sắp xếp lại .
Tôi và Triệu lại đã tìm một căn hộ mới

Triệu cũng  tìm được chỗ thuê mới cho văn phòng công ty .
Nhân viên đã bắt đầu đi làm  trở lại

_Triệu,  hôm nay mình ngủ sớm nhe
Cô tắm xong  đến gần bên nàng, thì thầm bên tai.

Alex và Vivian cũng đã về từ lâu nhưng nàng vẫn mãi miệt mài bên cái laptop

_Hơn 12h rồi, còn gì để mai làm nhé

_Event lần này vừa lớn ,lại rất quan trọng, là hợp đồng đầu tiên sau khi công ty hoạt động trở lại,chị muốn làm cho thật tốt.

_Nhưng chị và mọi người làm việc như thế này liên tục mấy ngày rồi còn gì?
_Hôm nào cũng 11_12 h mới xong , có hôm còn  khuya hơn nữa.?

_Hôm nay nữa là xong rồi mà

_Triệu...
Cô hôn lên vành tai nàng, rồi kéo dài xuống cổ, tới xương quai xanh.

_Aaa
_Duyên ,chị rất bận
Nàng  khó chịu đẩy cô ra

_Triệu chúng mình đã sống chung gần 2 tháng rồi ?

Mới có gần hai tháng thôi mà đã biết bao nhiêu chuyện xảy ra.
Chỉ có nhiêu đó thời gian mà tôi đã thay đổi quá nhiều.

Tôi đôi khi nghĩ lại mà không ngờ, từ một đứa con ngoan hiền nhất nhà, tôi đã  từng bước từng bước nổi dậy, tôi chống lại gia đình mình, hủy hôn, giả tự tử,bỏ trốn khỏi nhà... rồi  thuê luật sư đến mặc cả với bố , còn nhờ các tổ chức nhân quyền và cả cộng đồng đỡ...

Kết quả, tôi đã thắng

Bố tôi vì danh dự của gia đình, không muốn quá lùm xùm thêm nên đã chấp nhận nhượng bộ, trả lại cho tôi tất cả các giấy tờ tùy thân... và hứa không làm phiền tôi và Triệu nữa.

Tôi được tự do, tôi bỏ tất cả lại sau lưng : gia đình, người thân,bè bạn..tay trắng ra đi cùng nàng.

Tôi vẫn còn nhớ sự tức giận của bác tôi, bố tôi, ông Nội tôi ngày hôm đó,họ hận đến nổi chỉ muốn xé tôi ra trăm mảnh vì tôi đã đem cả nhóm người tới nhà làm họ mất mặt.

Còn bà Nội và mẹ tôi thì khóc không ngừng, đặc biệt là mẹ tôi, bà khóc muốn lả đi.

Ngoài xin lỗi những người yêu thương , tôi không biết phải làm gì hơn, bởi vì tôi đã lựa chọn, tôi chọn người con gái trước mặt,cô ấy là cả thế giới của tôi.
Chính cô ấy đã làm cho tôi thay đổi, làm cho tôi biết mình là ai.

Tôi  cũng đã đến chương trình come out ghi hình, nghe họ nói sẽ lên sóng trong tuần này.
Đây là một quyết định lớn nhất trong cuộc đời , tôi không muốn che giấu nữa, tôi muốn sống thật với chính con người mình, muốn cả thế giới biết tôi yêu Triệu.

_Phải, chúng ta đã sống với nhau gần hai tháng
Nàng bỏ laptop xuống bàn,quay sang ôm cổ cô, vùi đầu vào hít mùi sữa tắm hương hoa cúc.
_Và đã có quá nhiều chuyện xảy ra

_Tất cả đã qua rồi Triệu

_Nhưng giờ chị mắc nợ rất nhiều
_Phải cố gắng làm việc để trả nợ

_Nghỉ sớm một ngày thôi
_Bữa giờ hết lo chuyện này tới chuyện kia, chị luôn lên giường lúc em đã ngủ say , lúc thức dậy thì luôn vội vàng .

_Chị xin lỗi
Nàng hôn nhẹ lên cổ cô

_Triệu giờ em chỉ có mình chị
Cô đẩy nàng ra, nghiêm túc nói

_Chị cũng chỉ có em.
_Chúng ta phải cố gắng cho tương lai của chúng mình.
Nàng cũng nghiêm túc

_Thật ra chị thiếu nợ tất cả là bao nhiêu
Cô kéo cái ghế bên cạnh ngồi xuống

_Em không cần biết chuyện đó đâu

_Em là bạn gái của chị
_Em có quyền được biết tất cả
Cô nhìn sâu vào mắt nàng
_Phải không?

_Phải, nhưng..chị không muốn em lo lắng

_Nếu không muốn lo lắng thì tốt nhất nên nói thật cho em biết,em sẽ tìm cách giúp chị

_Duyên...
Nàng xoa xoa mặt cô
Chị biết em thương chị nhiều như thế nào
Nhưng chị không muốn người nhà em nghĩ chị lợi dụng em, chị không yêu em vì em giàu có.

_Giờ em đâu giàu có nữa,chị quên em đã từ bỏ gia đình đó rồi à?
Cô nắm lấy tay nàng đang trên mặt mình
_Chị là gia đình của em
_Em muốn biết tất cả về chị

_Tất cả là gần 2tỷ .
Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói cô nghe
_Nếu công ty làm ăn tốt thì đây cũng không phải là con số quá lớn đâu.
_Bên ngân hàng không sao, chỉ có những đối tác ..họ đang đòi nợ rất gắt..  mình cũng không thể trách họ được, chị cố gắng trả cho họ càng nhanh càng tốt.
_Cho nên lúc này chị vẫn chưa thể dành nhiều thời gian cho em.

_Em không trách chị,em chỉ lo cho sức khỏe của chị

_Chị ổn mà
_Ngoan,đi ngủ trước nha
Nàng dỗ ngọt cô bằng cái hôn nhẹ lướt trên môi .

_Em biết rồi
Cô tạm chấp nhận
_Chị làm cho nhanh rồi đi ngủ nhe

Cô đến bên giường,leo lên

Rất nhanh liền nàng nghe tiếng cô thở đều, nàng cũng dừng việc , chuẩn bị đi ngủ.

_Triệu...Ummm

Cảm nhận được nàng vừa nằm xuống kế bên,cô liền ôm lấy bắt ngay  môi nàng
Cô nhớ nàng dù nàng vẫn ngày ngày kề bên.

_Em giả vờ ngủ?

_Nếu không giả ngủ say thì chị đâu chịu ngủ sớm.?
Rồi cô tiếp tục hôn nàng

Theo thói quen  nàng sẽ đáp lại , khẽ mở miệng để lưỡi cô chen vào cùng quấn lấy lưỡi nàng
Ưmm
Cô càng lúc hôn càng sâu làm nàng thở đến không nổi.

_Duyên..
Nàng bắt lấy tay cô, nó đang len vào phía dưới lớp áo của nàng

Cô đã sớm đoán trước được nàng sẽ làm như vậy

KD không hiểu có phải đầu óc đã hỏng rồi, trước đây cô có bao giờ ham muốn đến chuyện đó.
Ngay cả chuyện này nàng cũng làm cô thay đổi.
Cô không nhớ từ lúc nào,cô chỉ biết gần đây cô không ngừng muốn nàng.
Và nàng thì luôn né tránh.
Có những lần cô chịu không nổi mà giận nàng, nàng sẽ dỗ ngọt cô và bảo nàng chưa sẵn sàng.

_Bao giờ Triệu mới sẵn sàng?
Cô lại lập lại câu hỏi cứ

_Duyên...chị yêu em
_Nhưng chị....
Nàng lại dỗ dành cô

_Chị không muốn em?

_Không phải như vậy, chỉ là chưa phải lúc.

_Lúc trước chị với Vivian thì sao?
_Và với những người trước đó nữa

_Duyên, không phải như em nghĩ đâu, chỉ là dạo này xảy ra rất nhiều chuyện làm chị rất mệt mỏi.
Nàng tỏ ra rất căng thẳng

_Em biết rồi
_Em không giận chị
_Ngủ đi.
KD không muốn gây thêm áp lực cho nàng, cũng như mọi lần cô lại ngoan ngoãn ôm nàng ngủ.

Cô nghĩ vấn đề lớn nhất của nàng bây giờ là tiền
Nếu giải quyết được thì không còn gì lo lắng nữa..

......

Sáng hôm sau Kỳ Duyên hẹn Thanh Hà ăn sáng uống cafe

_Xin lỗi Cậu
_Tới không có nhiều tiền như vậy để cho cậu mượn
_Vài chục triệu cũng không có, lấy đâu ra vài trăm triệu.
_Mà nói thật dù có tớ cũng không cho cậu mượn được đâu.

_Tại sao chứ?
_Tớ là bạn cậu mà Hà?

_Cậu biết rồi đó,tớ làm sao dám đắc tội với bố cậu được? ba mẹ tớ cũng có làm ăn với tập đoàn nhà cậu mà?
_Đừng ..đừng giận tớ nhé
Thanh Hà khó xử

_Tớ hiểu rồi
_Cậu là bạn thân duy nhất của tớ mà làm sao tớ giận cậu được chứ?

_Bạn thân duy nhất gì mà chuyện lớn như vậy,tớ là người biết sau cùng?

_Tớ xin lỗi cậu
_Vì lúc đó, tớ muốn giấu gia đình nên không nói với cậu được
_Bây giờ ai cũng biết rồi, không cần phải giấu nữa.

_Nhưng tớ không hiểu
_Cậu xinh đẹp giàu sang lại có học thức..tại sao lại yêu chị Minh Triệu đó chứ.?
_Cậu còn vì chị ta mà hủy hôn với Tạ Công Sơn, rồi từ bỏ cả gia đình?

_Tớ cũng không biết phải giải thích sao với cậu nữa
_Đơn giản vì tớ yêu chị ấy vậy thôi

_Tớ sợ cậu bị chị ta lợi dụng thôi
_Ai đời bảo cậu đi vay tiền như thế này?

_Không có đâu, là tớ tự đi vay tiền cậu.
_ Triệu không biết gì cả

_Xem cậu kìa, một cũng Triệu hai cũng Triệu, chưa bao lâu mà đã bênh chị ta  rồi?
_Tớ rất muốn xem chị ta là người như thế nào mà làm si mê như vậy?

_Sẽ có cơ hội gặp thôi mà

_Và cậu phải hứa với tớ
_Sau này có chuyện gì,tớ cũng sẽ là người biết đầu tiên được không?

_Tớ hứa cậu là người biết thứ 2 sau Triệu

_Được rồi... không ai dành vị trí chị ta trong lòng cậu đâu.
Thanh Hà giận vu vơ
Trước đây đôi khi đi chơi cùng nhau cô thấy KD cũng galang lắm, lúc nào cũng chiều ý cô... nhưng chưa bao giờ nghĩ KD lại thích con gái

_Mà tốt nhất cậu đừng đến gần tớ, mắc công lây bệnh như cậu..?

_Cậu nói gì vậy Thanh Hà, đây không phải là bệnh, làm sao lây được?

_Nhưng tớ nhớ cậu rõ ràng là phụ nữ mà?

_Vì tớ chưa gặp đúng người đủ để tớ biết mình là ai thôi.
_Và tớ nghĩ Triệu là người phụ nữ duy nhất mà tớ yêu trong đời này,chị ấy là soulmate của tớ

_Cậu chắc chắn, cậu không sai lầm chứ?
Thanh Hà vẫn hoài nghi

_Đở là thứ tớ chắc chắn nhất vào thời điểm này
KD khẳng định

_Cậu đã nói vậy thì tớ sẽ ủng hộ cậu

_Cảm ơn cậu
Cô nắm tay Thanh Hà cảm kích

_Nhưng nếu chị ta làm cậu khổ hay lừa dối cậu thì tớ sẽ không ủng hộ đâu nhé

_Yên tâm đi, không có chuyện đó đâu.
_Triệu cũng rất yêu tớ

_À, mà cậu biết chuyện bố cậu đã không còn làm CEO nữa không?
Thanh Hà chợt nhớ ra chuyện bố cô

_Không... tớ không biết

_Ông cậu đã cắt chức bố cậu rồi
_Hiện giờ bác Tiệp đang làm CEO tạm thời.

_Vậy à?
Cô tỏ ra không quan tâm mấy

_Cậu có nghĩ đó là do cậu không?

_Có thể
_Nhưng tớ biết bác Tiệp không có năng lực, chắc cũng chỉ làm được  thời gian thôi.

_Nhưng nếu ông cậu cho bác ấy làm luôn thì sao...?...

_Tớ không còn liên quan gì đến gia đình đó nữa Hà à.
_Đừng nhắc đến họ

_Còn mẹ cậu?
_Mẹ cậu bị bệnh từ hôm cậu về
_Cậu có biết không?
Thanh Hà hỏi liên tục

_Tớ..tớ..

_Cậu không quan tâm tới sức khỏe của mẹ cậu sao?
_Mẹ cậu thương cậu nhất nhà mà.?

_Tớ...

_Duyên.. .con..?

Kỳ Duyên đang không biết trả lời sao thì cô nghe  một giọng quen thuộc gọi tên mình,quay đầu nhìn sau lưng
Là mẹ cô, bà Lê

_Cậu bán đứng mình?
KD nhìn Thanh Hà tức giận
Cô đứng dậy

_Duyên..?
Bà Lê chạy đến ôm cô
_Mẹ nhớ con lắm
_Con không nhớ mẹ sao con?
_Con đi mà không một lần về thăm mẹ,  một cuộc gọi cũng không?
_Con nỡ đối xử với mẹ như vậy sao con?
Huhu... bà khóc lên

_Duyên, tớ không muốn lừa cậu đâu
_Chỉ là tớ không nỡ thấy mẹ cậu vì cậu mà đau lòng như thế.

Kỳ Duyên vẫn đứng im lặng

_Là mẹ van xin Thanh Hà, bảo nó nếu biết hay gặp con ở đâu thì gọi cho mẹ liền.
_Con không thương mẹ nữa sao Duyên?

_Mẹ...
Cô xoay lại nhìn bà, ôm lấy bà
_Không phải con không nhớ mẹ, con chỉ sợ lại bị bố gây khó dễ thôi.
_Với lại chúng con  còn nhiều việc phải lo
_Ổn định hơn chúng con sẽ về thăm mẹ.

_Chúng con.?.ý con là Minh Triệu?

_Phải đó mẹ
Cô gật đầu

_Mẹ không cần cô ta thăm mẹ
_Mẹ chỉ cần con thôi

_Mẹ, nếu mẹ không chấp nhận chị ấy thì con cũng sẽ không về thăm mẹ đâu.

_Thật ra nó đã dùng cái gì để mê hoặc con vậy hả Duyên?
Bà vừa lớn tiếng hỏi vừa khóc
_Mẹ không hiểu nổi?

_Mẹ, con đã nói nhiều lần rồi
_Tất cả chỉ vì con yêu chị ấy

_Tại sao con lại như vậy chứ?

_Con thấy có nói thêm mẹ cũng không hiểu đâu.
_Chỉ mắc công mẹ con lại cải nhau
Cô dứt khoát đẩy bà ra

_Con đừng đi
Bà níu cô lại
_Mẹ xin lỗi,con có thể nói chuyện thêm với mẹ được không?
_Mẹ sẽ không nhắc chuyện đó nữa

Cô lại ngồi xuống.

_Con đã ốm đi nhiều lắm
Bà rờ tay rờ mặt cô.
_Con đã thay đổi ?

_Phải, con đang cố gắng trưởng thành hơn để lo cho chị ấy, chị ấy là gia đình của con

_Mẹ cũng là gia đình của con
_Con có thể vì cô ta mà bỏ gia đình ,bỏ những người yêu thương con hơn 20 năm qua sao?

_Dĩ nhiên con không muốn từ bỏ gia đình mình rồi
_Nhưng con không bao giờ bỏ Triệu

_Duyên...?
Bà Lê lại nghẹn ngào

_Con ước gì gia đình ta chấp nhận Triệu, nhưng con biết chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra

_Vẫn còn có cách khác mà con
_Cách để con không cần phải từ bỏ ai cả.

_Cách gì hả mẹ?
_Nếu có cách thì con cũng đã không làm như thế này?

_Mẹ chưa nghĩ ra nhưng mẹ không muốn mất con
Bà ôm cô
_Con là bảo bối , là tất cả của đời mẹ..

_Nếu có cách nào vẹn toàn để con không phải lựa chọn bỏ ai có ai thì hay biết mấy.

_Từ từ mẹ sẽ nghĩ cách, nhưng trước mắt con phải hứa với mẹ
_Đừng trốn tránh mẹ, có được không con?

...........






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top