Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Bạn... tay của bạn..rõ ràng lúc nãy nó đã...- Ngọc nói ngập ngừng.

-Nó đã gì? Cô gái hỏi lại.

-Bạn đã...truyền nó cho người khác rồi mà... Ngọc đáp mà trong lòng thấy mình đã trả lời một câu hết sức ngu ngốc.

-Truyền nó cho người khác? Trời đất, mình là người chứ đâu phải thần thánh, phù thủy gì đâu mà truyền nó cho người khác. Cô gái nói đầy ngạc nhiên. Nhưng chưa đầy 1 phút sau, cô gái đã nói:

-Ah, vốn đã truyền sang người khác, nhưng nó đau quá, chịu không nổi, nên đã truyền lại cho mình rồi.

-Vậy.. truyền nó cho mình đi. Mình sẽ chịu đau thay bạn. Lại một lần nữa Ngọc thấy mình...thật ngốc.

-Thật không đó. Đừng sạo à nha?

-Mình nói thật, không sạo.

-Vậy đưa tay đây.

Ngọc chẳng suy nghĩ gì hết liền đưa tay ra. Bỗng có một bàn tay ai đó nắm lấy tay Ngọc và đẩy nó sang một bên.

-Bạn lấy tay lại đi. Tịnh Nhi, đừng chọc người ta nữa. Một giọng nói khác nhưng khá quen thuộc vang lên.

Ngọc quay lại. Trời đất, cái cô...phù thủy với cái tay lành lặn đây mà. Ngay lúc này, Ngọc hiểu toàn bộ câu chuyện. Thì ra Ngọc đã gặp 2 chị em sinh đôi. Nhưng hai cô nàng diễn kịch hết sức ăn ý.

-Xin lỗi nha. Mình là chị, tên mình là Tịnh Quyên. Kia là em mình, Tịnh Nhi. Tụi mình là chị em sinh đôi. Hồi nãy đùa hơi quá. Mong bạn đừng giận. - Cô phù thủy dễ thương nhẹ nhàng nói.

-Sao phải xin lỗi chứ. Tại nhỏ này mà tay tui mới bị như vậy mà. Nhi nói, giọng không phục.

-Này, tay tui bị thế, không thể ghi bài được. Tạm thời bạn phải ghi bài cho mình đấy. Nhi nói như ra lệnh.

-Phải ghi bài sao? Còn cách nào khác không? Ngọc hỏi vì cô ghét nhất là phải ghi bài.

-No. You have no choice.

-Ok. Ngọc đáp với giọng miễn cưỡng.

Lúc này Quyên đã ngồi xuống chỗ cạnh Ngọc. - Trời, mình phải ngồi giữa hai cô phù thủy này hay sao. Còn phải chịu đựng 2 cô gái này dài dài nữa rồi đây. Ngọc nghĩ.

..................... RENGGGGGGGGGGGGG................ Chuông báo hiệu vào lớp vang lên.

Mọi người lúc này đã ổn định chỗ ngồi hết. Lúc này nhiều người quay sang hỏi thăm Ngọc.

-Bạn là bạn mới hả. Trường nào chuyển qua vậy. Đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối phó với Lâm Quoắn Lùn chưa? Nhìn bạn lạ thật đấy. Đẹp "ái nam ái nữ". Lâm Quoắn Lùn mà nhìn thấy bạn, chắc chắn sẽ chọn bạn ngay. - Thảo, cô gái ngồi trên tôi nói.

-Chọn? Chọn gì? Đâu phải thi hoa hậu hay người mẫu. Mà Lâm Quoắn Lùn là ai vậy?

-Mọi người đều cười bí hiểm. - Lát nữa biết liền mà...

Ngọc thở dài. - Mới ngày đầu mà đã biết bao chuyện lạ xảy ra. Cuộc sống của mình sau này sẽ ra sao đây ...

-Venus lại đến trễ nữa rồi. - Thảo nói.

-Có bao giờ cô ta đến sớm đâu. Phải vào trễ như vậy, mọi người mới chú ý đến cô ta chứ. - Nhi đáp.

-Venus? Nữ thần sắc đẹp? - Ngọc hỏi vẻ ngạc nhiên.

-Bao gồm luôn chiến tranh nữa. - Quyên trả lời với nụ cười khó hiểu.

-Vậy mà mình tưởng cô gái kia chính là Venus chứ. Nhìn cô ta giống như thiên thần nhỏ đó. - Ngọc chỉ tay về phía dãy bàn bên phải. Cô gái mà nãy giờ Ngọc vẫn lặng lẽ quan sát. Ngọc nghĩ chỉ cần có thêm đôi cách, thì Ngọc sẽ không mấy nghi ngờ khi nói cô ấy là một thiên thần. Mái tóc đen dài, đôi mắt to, chiếc mũi cao với đôi môi xinh trông rất hiền lành và ngây thơ. Trong mắt Ngọ đây có lẽ là cô gái hiền lành nhất ở đây.

-Lê Thanh Trúc. Bạn nói cô ta la thiên thần hả? - Cả 3 người đều đồng thanh hỏi làm Ngọc không khỏi ngạc nhiên.

-Không phải sao? Cô ta rất hiền mà.

-Uhm. Không sao, từ từ bạn sẽ biết thôi. - Quyên nói.

-Biết gì?

-Ranh giới giữa thiên thần và...

-Và gì?

Đang nói chưa hết câu chuyện thì giọng Nhi cắt ngang.

-Venus tới kìa.

Hai cô gái đang bước vào lớp. Ngọc ngước nhìn lên với sự tò mò. Và hình như là... Venus thật. Sài Gòn con gái đẹp rất nhiều, nhưng ở đây, con gái còn đẹp lạ lùng hơn. "Venus" đẹp hơn cả "thiên thần" và cô "người mẫu Tây Phương" mà Ngọc đã gặp lúc nãy. Ngọc nhìn theo bước chân "Venus". Lại một lần nữa Ngọc thấy mình may mắn vì là ...con gái. Vì nếu là con trai, thì nãy giờ Ngọc đã chết vì bị sét đánh trúng mấy lần rồi. "Venus" đẹp lạ lùng, Ngọc cũng không biết làm sao để tả nét đẹp đó của cô ta, chỉ cảm thấy cô nàng đẹp không thua một diễn viên Hàn Quốc nổi tiếng nào. Từ phong cách đến cử chỉ, dáng vẻ, cô ta đều rất hoàn hảo. Nhưng bỗng nhiên Ngọc thấy mắc cười.

-Venus mà cũng... móm sao? - Ngọc vừa nói vừa cười để lộ chiếc răng khểnh của mình. Đây là nụ cười đầu tiên của Ngọc từ khi bước vào trường này.

-Uhm. Nhưng khổ nỗi đó lại là ưu điểm của cô ta đấy. Quyên đáp.

Ngọc không phủ nhận. Vì quả thật, cô ta trông hấp dẫn và đáng yêu hơn với chiếc miệng móm ấy. Ngọc vẫn luôn nghĩ những người móm thì rất xấu, nhưng cô nàng "Venus" đã chứng minh ngược lại. Cô ta sỡ hữu chiếc miệng móm xinh cực kỳ. Mãi suy nghĩ về "Venus", Ngọc hầu như chẳng để ý gì đến cô gái đi bên cạnh. Mọi sự chú ý của Ngọc đều đổ dồn về phía "Venus" mà không hề biết rằng người đi bên cạnh cô ta mới chính là "Venus" thật sự, người sẽ làm thay đổi cả cuộc sống sau này của Ngọc....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top