Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơn một năm trôi qua, Chiang Mai cũng không có quá nhiều thay đổi. Chỉ là nhận thêm những người nhập cư mới, trong đó có Pete. Pete đã sống ở đây được một thời gian kể từ đầu mùa thu năm ngoái. Cậu nếm trải cuộc sống của người bình thường dưới danh cựu vệ sĩ ở tuổi 24. Và bình thường đối với Pete đơn giản chỉ là ngồi trên một ngọn đồi nhỏ gần công viên ngoại ô, tận hưởng ánh hoàng hôn từ từ biến mất đằng sau những dãy núi lớn xa xa phía chân trời.

Pete có thể cảm nhận làn gió mát của Chiang Mai thổi qua kẽ tóc. Mùi thơm ngào ngạt của cỏ cây và hạt dẻ nướng phủ đầy trong không khí. Bây giờ đang là mùa hạt dẻ, cuối thu se se lạnh cùng một bịch đồ ăn trong tay, còn điều gì tuyệt vời bằng nhỉ?

Nhưng thời tiết này cũng có một chút không thoải mái. Phía sau tai lại trái truyền đến cơn ê ẩm do vết thương chỉ vừa lành cách đây không lâu. Phải, Pete đã phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể và khoang sinh sản vào năm ngoái. Nếu không cắt bỏ, cậu thật sự sẽ chết.

Ba tháng sau cuộc chiến gia tộc tàn khốc xảy ra khiến Pete nhận ra nhiều điều bản thân bỏ lỡ. Cậu đã xin nghỉ việc vào ngày Vegas bị bắn, lui về Chiang Mai sinh sống như thực hiện lời hứa hẹn giữa hai người. Tuy cơ thể bị ảnh hưởng từ cuộc phẫu thuật và không còn khoẻ mạnh như trước, Pete vẫn có thể luyện tập những môn võ cơ bản theo cách bình thường.

Pete không ngờ rằng bản thân sẽ thực sự có một cuộc đời mới ở vùng đất này.

Thiên nhiên ở đây rất tuyệt vời, trong lành và sạch sẽ, khác xa với quá khứ của cậu. Thậm chí con người nơi đây cũng rất bình dị. Chỉ mới một năm sinh sống mà sao khiến cậu nhớ nhung quá. Bởi vì ngày hôm nay, cậu phải rời Chiang Mai về Chumphon để thăm ông bà của mình.

Nhân tiện giới thiệu người bạn đời hợp pháp của cậu.

Người bạn đời đã trải qua ca phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể trước cậu ba tháng. Tưởng chừng như đã chết khiến cậu khóc ngất suốt đêm.

"Vegas..."

Hắn tiến đến từ xa, trên tay là bịch hạt dẻ nướng vừa mua bên dưới công viên. Ánh mắt hắn ôn nhu nhìn Pete đang chậm rãi bước về phía mình với gương mặt chảy xệ. Trông có vẻ đang hờn dỗi điều gì đó.

"Hửm? Sao thế em?"

"Lạnh..."

Pete nhõng nhẽo, hai bàn tay đỏ ửng vì lạnh chìa ra trước mặt hắn. Vegas vội bỏ vào đấy hai túi chườm nóng ấm áp rồi nhét nó vào áo khoác của mình. Nhân cơ hội ôm chặt lấy cậu. Hắn tựa đầu lên vai Pete, hít vào một hơi thật sâu như thể muốn ghi nhớ mùi hương nào đó

"Chẳng còn mùi hoa tiêu hồng nữa rồi..."

Pete thầm than. Việc cắt bỏ tuyến thể cũng chính là dấu chấm hết cho sự ràng buộc của hai người họ. Vegas đã hoàn toàn trở thành Beta, hay nói cách khác, chỉ là một con người bình thường. Tuy bản thân họ biết mất đi mối liên kết và khả năng sinh sản thiêng liêng có nghĩa là sẽ không còn gì ràng buộc hai người trong tương lai. Nhưng Vegas không lo lắng lắm, bởi cảm xúc của hắn đã bộc lộ hết tất thảy vào ngày Pete ở trên bàn mổ. Sợ hãi, lo lắng, bồn chồn,... Tất cả gói gọn trong một chữ 'yêu'.

Hắn sợ sẽ đánh mất cậu.

Khi nhắc lại câu chuyện này, Pete luôn cằn nhằn hắn dám thông đồng với Porsche để lừa cậu.

Cái ngày Vegas nguy kịch nhất cũng là ngày Pete gần như mất đi phân nửa linh hồn. Hắn bị viên đạn tẩm chất độc bắn sượt qua tuyến thể, vết thương không quá sâu nhưng đủ khiến chất độc lan ra hệ thần kinh. Trước khi mất đi ý thức, Vegas đã chuyển toàn bộ quyền quyết định sự sống chết của mình cho Pete. Và cậu chọn cắt bỏ tuyến thể, giúp hắn có cơ hội sống sót cao hơn dù chỉ là một ít.

Pete cũng sợ sẽ đánh mất hắn.

Khi ca phẫu thuật trôi qua, cậu nhận được giấy báo tử từ một vị bác sĩ trung niên tên là Bill. Ông ấy thông báo với cậu về tình trạng của Vegas, đồng thời nhờ cậu liên hệ với người nhà thực hiện thủ tục mai táng. Chỉ trong khoảnh khắc, Pete chết lặng ở đó. Tưởng chừng như cậu đã đánh mất tất cả, từ Vegas đến tín ngưỡng bao lâu của bản thân. Nhưng Porsche xuất hiện cùng Kinn vào một tiếng sau. Cũng là lúc bốn tiếng trôi qua kể từ khi cuộc chiến chính thức kết thúc.

Lúc đó Pete chỉ đơn giản cho rằng họ đến vì muốn biết tình hình của Vegas, hoặc bên bệnh viện đã thông báo cho gia tộc Theeraapnyakul. Mặc dù hắn chẳng còn muốn dính líu gì đến bọn họ nữa.

Kinn được thông báo về việc có tiếng súng nổ ở khu phía tây của biệt phủ, nghĩ rằng các vệ sĩ chưa được thông báo về việc cuộc chiến đã kết thúc nhưng lại phát hiện xe cứu thương ở đó. Cuối cùng Kinn cũng được Porsche cho biết rằng Vegas trúng đạn và đang trong trạng thái nguy kịch.

Cũng là khi Porsche tiết lộ chuyện về việc đột nhiên Pete khỏi bệnh và Vegas yêu Pete như thế nào. Hắn cũng đoán trước được kết cục của bản thân, hắn mong rằng thỉnh cầu cuối cùng đối với Porsche là nó sẽ giúp hắn bảo vệ cậu. Porsche đã thực hiện điều đó bằng cách nhờ Kinn tìm đến Bill, người cùng hợp tác với Vegas trong việc sản xuất thuốc ức chế lần phân hoá thứ hai. Sau đó bí mật đưa Bill đến bệnh viện để phẫu thuật cho Vegas. Kinn biết rằng mọi việc hẳn đã có sự nhúng tay của cha mình, gã không thể làm ngơ trước việc ông ấy nhẫn tâm giết chết em trai ngay trước mặt những người thân của họ. Gã phải giúp Vegas làm gì đó, có lẽ là gã muốn chuộc lại lỗi lầm mà cha mình đã gây ra.

Kinn nhờ Bill làm giấy báo tử cho Vegas. Sau đó chuyển hắn đến một bệnh viện nhỏ, không quá nổi bật để tiếp tục chữa trị. Đợi đến khi mọi chuyện lắng xuống sẽ thông báo cho Pete. Nhưng mọi thứ lại không được như gã mong muốn.

Porsche phát hiện Pete muốn tự sát nên luôn ở bên cạnh trông chừng cậu. Ngay sau khi xác nhận Korn không còn tìm hiểu về cái chết của Vegas cũng đã hơn hai mươi ngày trôi qua, bọn họ phải tiết lộ sự thật cho Pete và dẫn cậu đến gặp hắn.

Khoảnh khắc đó có lẽ là điều tươi sáng, tràn ngập hạnh phúc nhất trong cuộc đời cậu. Khi nhìn thấy người mình yêu vẫn còn hít thở đều đặn, trái tim vẫn đập từng nhịp trong lồng ngực. Mọi thứ giống như một thiên đường được tái xây dựng sau đống đổ vỡ.

Pete rất biết ơn Kinn và Porsche, đồng thời cũng chỉ trích cả hai đã giấu diếm cậu. Nhưng Porsche nói rằng đó là một phần kế hoạch mà Vegas nhờ nó thực hiện nếu hắn không thể tự mình làm. Và đúng như thế, giờ hắn còn chẳng thể mở mắt nhìn cậu.

Vegas hôn mê hơn một tháng trời, Pete chỉ biết đến việc hắn còn sống tầm mười ngày. Cậu chẳng kịp chăm chút lại vẻ ngoài hốc hác vì khoảng thời gian tuyệt vọng trước đó. Vegas tỉnh dậy và thấy dáng vẻ lo lắng của cậu cũng khiến hắn tự trách rất nhiều. Nhưng sau khi cả hai bày tỏ về sự quan trọng của đối phương đối với bản thân, rào cản cuối cùng cũng đã được gỡ bỏ.

Cả hai hoàn toàn chấp nhận nhau, yêu thương và chia sẻ ngay từ khoảnh khắc ấy.

Pete tuy trong lòng vẫn giận hắn nhưng ngoài mặt lại biết ơn điều đó đến nhường nào. Nếu hắn không giấu diếm cậu, có lẽ ngài Korn đã biết đến kế hoạch đó và lại một lần nữa hãm hại hắn. Pete hiểu rằng cuộc sống này không dễ dàng gì để làm một Vegas.

Vậy nên cậu sẽ luôn ở đây, trao cho hắn tình yêu vô bờ bến. Ôm hắn dù cho cơ thể đầy rẫy vết thương đang rướm máu. Và hơn tất cả, cậu sẽ luôn bảo vệ hắn. Nhất định sẽ bảo vệ Vegas.

"Về thôi em, trời tối rồi."

Giọng hắn nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai, còn Pete, chỉ gật đầu mỉm cười rồi hoà mình vào cái khoác eo của hắn. Kể từ giờ phút này trở đi, cuộc sống của hai người đã không còn bị trói buộc bởi bất kì danh phận nào. Không còn là người của Thứ gia hay Chính gia, không còn là Alpha hay Omega. Không bị pheromone khống chế và dẫn dắt trong tình yêu. Họ chỉ là họ.

Vegas và Pete.

Hai con người với trái tim cùng chung nhịp đập.

Sẽ yêu và mãi bên cạnh nhau như thế.

Là trái tim em vì anh mà rỉ máu.

Nhưng cũng mạnh mẽ sống dậy như ngọn lửa hồng tháng giêng.


---

11/09/2022

_The End_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top