Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2 - Boom. Một sự cố đã xảy ra (2)


Một màu xám khói bay lơ lửng trên bầu trời.

"Đi thôi."

Alberu bước ra khỏi mái nhà và bước vào không trung mà không một chút do dự. Mana dao động xung quanh anh.

"Hmm."

Alberu quay đầu lại.

- Vương thái tử! Ta đã sử dụng tất cả các phép thuật! Ngươi có thể làm bất cứ điều gì mà ngươi muốn!!

Bản thân Alberu đã cố gắng sử dụng phép thuật bay của mình, nhưng Raon đã nhanh hơn và nâng cả nhóm lên không trung. Anh chào hỏi không khí và di chuyển về phía cung điện.

"Ai vậy?"

Vào lúc đó, có một người bay lên bầu trời, là một pháp sư hoàng gia.

"Ah, điện hạ!"

Khi nhìn thấy Alberu, Cale và Choi Han, anh ta vội vàng đến gần họ. Vẻ mặt của vị pháp sư chứa đựng niềm vui xen lẫn nỗi buồn và cảm giác tội lỗi khó tả.

Thủ đô của Vương quốc Roan.

Ngoài ra, cung của đức vua nằm giữa Cung điện Hoàng gia đổ sập một cách bất lực.

Nó không có nghĩa gì cả.

"Thần xin lỗi, thưa điện hạ."

"Báo cáo."

Pháp sư hơi giật mình trước vẻ ngoài điềm tĩnh của Alberu, nhưng ngay sau đó đã nhanh chóng cùng anh di chuyển đến Cung điện hoàng gia và bắt đầu báo cáo.

"Với một loạt vụ nổ lớn, tất cả các cột trụ đều bị phá hủy cùng một lúc, và cung điện hoàng gia sụp đổ."

Haizz-

Choi Han thở dài một hơi.

Các cột trụ của cung điện nơi đức vua ở đã bị phá ngay lập tức.

Anh biết điều đó có nghĩa là gì.

Alberu liếm môi và cuối cùng cũng thốt ra.

"... số người được sơ tán hẳn không phải là ít."

"... Hiện tại, chúng tôi đang làm việc cùng nhau để tìm kiếm những người mất tích và vớt các thi thể ra."

Ngoài các vệ binh, trong cung điện, nơi đức vua ở, có nhiều người phụ trách các công việc khác nhau, bao gồm cả người hầu, nhiều hơn các cung điện khác.

Cale cúi đầu và nhìn xuống.

"Có dấu hiệu nào của nó không?"

Alberu hỏi với một giọng khô khan, và pháp sư nói nhanh những gì mà anh ta biết.

"Vào lúc tiếng nổ vang lên, Văn phòng Thẩm phán phát hiện ra một làn sóng mana khổng lồ. Tuy nhiên, trước khi điều đó xảy ra, không có dấu hiệu ma thuật nào được tìm thấy ở bất cứ đâu, kể cả những bức tường phòng thủ của Cung điện Hoàng gia."

Không có tiếng la hét nào được nghe thấy từ cung điện.

Tuy nhiên, mọi người đều bận bịu di chuyển với một số lượng nhất định.

"Ngoài những dấu hiệu ma thuật?"

"Khoảng một giờ trước, công chúa Orsena đã yết kiến ​​Đức vua tại Cung điện Hoàng gia."

"Và?"

"Cung điện hoàng gia sụp đổ ngay sau khi công chúa Orsena rời đi."

"Và?"

"Hồ sơ theo dõi của công chúa Orsena đã biến mất."

Alberu quay đầu lại nhìn chằm chằm vào vị pháp sư.

"... không có ai nhìn thấy gì sao?"

Người thừa kế của một công tước đến thăm cung điện.

"Có ạ."

"Nhưng mà?"

"Nghe nói chỉ trong chốc lát, cô ta liền mất tăm biệt tích."

Vào lúc đó, lông mày của Alberu khẽ nhướng lên, và ánh mắt của Cale hướng về vị pháp sư.

Pháp sư nuốt nước bọt và tiếp tục.

"Nó không phải do mana."

"Nó không phải là mana, vậy có bất kỳ dịch chuyển?"

"Vâng."

Cale không phải là một pháp sư, nhưng anh ấy đã nhìn thấy khoảnh khắc giống như khi một người dịch chuyển.

Tại bài kiểm tra 'Boredom' (dịch thô ra là bài kiểm tra "chán nản" nhưng mình thấy cấn nên thôi để nguyên nhé), trong bài kiểm tra ảo giác được tổ chức tại Đền thờ của Sealed God, Cale đã gặp Choi Jung Gun, hai thợ săn Jung Yi Rang và Park So Jin.

'Mình cho nghiệp của mình.' [Eng: I give my karma - mình không rõ nên dịch câu này như nào nữa bạn nào rõ thì coment giúp mình để mình sửa lại ngay nhé :(( ]

Người thợ săn, Jung Yi Rang, biến mất ngay lập tức, mặc dù điều này không phải do mana.

"Ông ta di chuyển như thế nào?"

"Đó là phần tôi không biết-"

Sức mạnh của pháp sư không lớn như vậy.

Ánh mắt của Alberu nhìn xuống.

"Anh có thể nghe từ bên dưới."

Alberu và nhị hoàng tử chạm mắt nhau.

-Bọn ta sẽ đi xuống.

Với những lời nói của Raon, bữa tiệc chìm xuống.

Chung điện hoang tàn.

Tap.

Cale bước xuống nơi xảy ra vụ sập, giẫm lên mảnh vỡ rơi ra từ cột trụ đã bị phá hủy.

"Điện hạ! Tư lệnh!"

Có rất nhiều người đã nhận ra Alberu và Cale cùng những người khác. Nhưng có nhiều người mất bình tĩnh đến mức họ không thể làm được điều đó.

"Nhanh lên và loại bỏ những khối lớn!"

"Có người bị thương ở đây!"

Bầu trời trông có vẻ tĩnh lặng, nhưng mặt đất lại bao phủ bởi sự hỗn loạn.

"Xin hãy đi tới từ bên này! Tôi nghĩ phổi tôi đã bị thương!"

"Chân, anh ấy nói anh ấy không cảm thấy gì cả!"

Thật là tai hại.

'Đây là cung điện của Roan?'

Choi Han nhìn thẳng về phía trước.

Cung điện hoàng gia đã sụp đổ theo đúng nghĩa đen như một ngọn đồi khổng lồ. Nó sụp đổ đến mức hình dạng cũng như các vật trang trí đẹp đẽ xa xỉ giờ chỉ còn là những mảnh vụn không rõ hình hài trông rất xấu và kỳ dị.

"Có một cái xác! Hình như là người hầu!"

Choi Han quay đầu lại khi nhìn thấy cánh tay của xác chết nhô ra qua những mảnh vỡ đổ ập xuống.

Tuy nhiên, Cale và Alberu đã không quay đầu lại trước cảnh tượng khủng khiếp đó.

Alberu và nhị hoàng tử không chào nhau một câu nào.

"Cậu đã sơ tán hoàng gia?"

Nhị hoàng tử trả lời câu hỏi của Vương thái tử với vẻ mặt mệt mỏi.

"Tam hoàng tử đã làm."

"Điện hạ!"

Người đứng đầu quân đoàn pháp sư vẫn ở trong cung điện hoàng gia ngay lập tức tiến lại gần Alberu.

"Báo cáo."

"Vâng!"

Người của pháp sư trung niên phủ đầy bụi.

"Hiện tại, chúng tôi đang xóa những cấu trúc đã sụp đổ từng chút một bằng ma thuật, nhưng tốc độ rất chậm."

Choi Han, người vẫn đang đúng đấy, không thể chịu được sự thất vọng và mở miệng.

"Không thể dọn sạch các cấu trúc cùng một lúc bằng ma thuật quy mô lớn sao?"

Nhận ra Choi Han, pháp sư lắc đầu.

"... Với phép thuật quy mô lớn như vậy, rất khó để tách các cấu trúc khỏi con người và loại bỏ chúng. Ngoài ra, việc xáo trộn các cấu trúc có thể khiến những người sống sót gặp nguy hiểm, và cũng gây khó khăn cho việc nắm bắt bằng chứng tại chỗ."

Pháp sư nhìn Alberu và tiếp tục.

"Chúng tôi hiện đang nghiên cứu một phép thuật để tìm ra phản ứng sinh học xung quanh nơi ở của nhà vua. Nhưng-"

"Đó là nơi xảy ra vụ sụp đổ bi thảm nhất."

Cung điện hoàng gia sụp đổ được xếp chồng lên nhau như một ngọn đồi, và ở trung tâm của nó là nơi ở của đức vua.

Alberu nhắm mắt lại, rồi mở ra, và nói với nhị hoàng tử.

"Ta sẽ lo chỗ này."

"Vậy em-"

"Cậu nên nhìn thị vệ và phòng ngự của hoàng cung. Hiện tại, chúng ta vẫn chưa nắm rõ được sự phá hủy lúc này, vì vậy cậu phải lo liệu lấy."

Nhị hoàng tử được giao nhiệm vụ bảo vệ cung điện hoàng gia. Ngay cả lính canh cũng chia một phần của quân đội.

Nhị hoàng tử, người biết ý nghĩa gì, đã hỏi Alberu.

"...Anh đang nói về em?"

"Đúng."

Nhị hoàng tử yên lặng đứng một lúc, sau đó cúi đầu.

"Vâng. Em hiểu rồi .... Hyung."
(thường sẽ dịch ra là "Anh trai" nma mình thích giữ nguyên cơ^^)

Alberu nhếch mép trước câu trả lời của nhị hoàng tử và quay lưng lại với anh ta.

"Hãy tin tưởng em."

Nhị hoàng tử cúi người bước nhanh.

Đó là biểu hiện của việc hoàn toàn công nhận Alberu là Vương thái tử và là vị vua tiếp theo.

Sau đó Alberu quay lưng lại với Cale.

"Tôi sẽ làm nó."

Cale tiến lên một bước.

Woo woo-- Woo woo ong--

Mặt đất bắt đầu rung lên từng chút một, mọi người tập trung vào Cale.

"Ồ! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có phải là ma thuật không?"

"Nếu đó là phép thuật, hãy bảo cậu ấy dừng lại! Nếu nó rung lên ngay bây giờ, cấu trúc sẽ sụp đổ!"

"... đó là ngài Tư lệnh?"

"Gì?"

"Hình như cậu ấy đi cùng với Vương thái tử thì phải?"

Những người đang điên cuồng dọn dẹp những công trình kiến ​​trúc bị hỏng đều ngóc đầu dậy.

- [Đến lượt ta].

'Có thể không?'

- [Không chạm vào các cấu trúc liên quan đến người bị thương].

Đá tảng vĩ đại đã phản ứng lại những suy nghĩ của Cale.

- [Tôi đã làm điều này rất nhiều trong quá khứ].

Trong thời cổ đại, Đá tảng vĩ đại đã làm việc bảo vệ nhiều hơn là phá hủy, và cứu một thứ gì đó khỏi những rắc rối.

- [Suy cho cùng, những cung điện hoàng gia đó cũng được làm từ đất và đá].

Cale vươn tay về phía cung điện hoàng gia.

Vẻ ngoài huy hoàng của nó nay đã không còn, thay vào đó là một đống đá.

Woo woo-woong ---

Mặt đất ầm ầm xung quanh Cale.

"...Ah."

Một trong những người phục vụ đang mang những mảnh đá cẩm thạch vỡ kêu lên.

Tuk.

Đó là một mảnh vụn nhỏ.

Từng thứ một, trên đất, những thứ do đá tạo thành bắt đầu bay lên trời.

"Mọi người, ngăn chặn ma thuật!"

Với tiếng hét của thủ lĩnh quân đoàn Pháp sư, mọi người lùi lại từng bước một.

Những mảnh vụn mà họ đang đứng cũng bay lên trời.

'Cale-nim.'

Choi Han đang nhìn Cale.

Cale dường như tập trung hơn bao giờ hết.

'Nó khó hơn.'

Choi Han biết.

Làm điều này còn khó hơn là phá hoại một thứ gì đó, và không dễ để kiểm soát sức mạnh.

"Những cột trụ!"

"cuối cùng...!"

Những người đứng nhìn nắm chặt tay lại.

Mười cây cột lớn nhất chống đỡ cung điện hoàng gia. Chín trong số những cây cột đó bay lên bầu trời.

"Đủ rồi! Chỉ cần loại bỏ điều này và chúng ta có thể bắt đầu cuộc tìm kiếm!"

Pháp sư hét vào mặt Cale trong cú sốc.

"Những người sống sót đây!"

"Ở trong này nữa!"

Cale quay sang Alberu.

"Người có thể cứu."

Alberu gật đầu và ngay lập tức giơ tay ra lệnh.

"Bắt đầu tìm kiếm lại!"

- Nhân loại, ta sẽ di chuyển! Đừng lạm dụng sức mạnh của ngươi!

Raon nói trong đầu Cale và ngay lập tức di chuyển các mảnh vỡ, cột và mái nhà mà Cale đã làm bay lơ lửng trong không trung đến các khu vườn của cung điện hoàng gia và những nơi khác.

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Với một tiếng động lớn, những cây cột được dựng lên như thể bị đóng đinh vào sân sau của những nơi khác nhau.

"Này, đây là-"

Đối với những người trong hoàng tộc đang bất ngờ vì sự việc đột ngột xảy ra, những người nhìn thấy nhóm Cale bay lên trời hoặc nghe tin tức về cung điện đều mở miệng.

"Điện hạ đã tới cùng ngài Tư lệnh!"

"Là một cái trụ cột của Hoàng cung! Điện hạ đến rồi! Nghe nói là ngài Tư lệnh đã di chuyển nó!"

Người ta biết rằng Alberu và Cale ở khắp mọi nơi trong cung điện hoàng gia.

Sự căng thẳng, lo lắng và sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt của những người nghe tin đã giảm bớt từng chút một.

Tuy nhiên, gương mặt của những người có mặt tại hiện trường vụ sập trở nên cứng nhắc hơn trước.

".... có quá nhiều ..."

"Đừng nói nữa."

Hiệp sĩ bịt miệng tên cấp dưới.

Anh hoàn toàn có thể đoán trước được những gì cấp dưới của mình sẽ nói tiếp theo.

Có quá nhiều người đã chết.

Mọi người nhìn vào những dấu vết của việc họ phải vật lộn để sống sót, cố gắng trốn thoát bằng cách nào đó, và khuôn mặt nhợt nhạt của những người đồng nghiệp của họ, những người vừa chào nhau sáng nay.

Phía dưới của cung điện hoàng gia đã sụp đổ thậm chí còn tồi tệ hơn.

"Điện hạ."

Thủ lĩnh quân đoàn Pháp sư vội vàng theo sau Alberu khi anh ta di chuyển.

Alberu dừng lại trước cây cột duy nhất mà Cale không thể chạm vào.

"... tên này đã chết."

Kiếm sĩ luôn sát cánh bên vua Zed như hộ tống cùng với tham mưu trưởng.

Anh ấy đã chết.

Alberu khụy xuống và nhìn vào thi thể của kiếm sĩ.

Cale đứng sau anh ta và nhìn xung quanh.

Những cây cột này được đặt tại nơi ở của đức vua, và nơi mà chúng ta đang đứng lúc này là nơi ở của đức vua.

"... anh ấy thậm chí không thể nhắm mắt."

"Tôi nghĩ rằng anh ấy đã bị dính đòn ngay lập tức mà không có bất kỳ cơ hội phản công nào."

Theo lời của Choi Han, Alberu nhắm mắt kiếm sĩ và sau đó anh ta nói thêm.

"Không có dấu hiệu của việc sử dụng lối đi bí mật."

Đôi mắt của Cale và Alberu chạm nhau.

"Không có dấu hiệu nào về việc sử dụng lối đi bí mật trong nơi ở của cung điện mà ta biết."

"Ta còn không nhìn thấy tham mưu trưởng."

Nhà vua và tham mưu trưởng biến mất không dấu vết.

Hai người nhìn nhau và nghĩ về hai điều cùng một lúc.

'Bị bắt cóc hoặc dịch chuyển.'

Tham mưu trưởng là một pháp sư.

Hoặc là đức vua đã dịch chuyển với tổng tham mưu trưởng hoặc cả hai bị bắt cóc cùng nhau.

"Dù sao, có một cơ hội tốt là họ vẫn còn sống."

Alberu đứng dậy ngay lập tức.

"Tư lệnh-"

"Tôi sẽ đến lãnh địa của công tước Orsena và Hiệp hội Thương nhân Flynn."

Alberu chỉ vào Choi Han.

"Thầy giáo-nim, hãy đi với anh ấy."

"Ngài sẽ ổn chứ?"

Trước câu hỏi của Choi Han, người đang lo lắng về sự hộ tống của Alberu, Alberu bật cười.

Choi Han nghĩ là lạnh lùng.

"Ta không hề ổn. Dù là ai, vì mục đích gì, ta cần phải biết câu trả lời trước."

"....Tôi hiểu."

Choi Han nghĩ rằng Alberu hiện tại sẽ không bị đánh bại cho dù có bao nhiêu sinh linh chạm vào anh ta.

"Vậy thì tôi sẽ lên đường."

Với lời nói của Cale, một vòng tròn dịch chuyển đã hình thành dưới chân cậu, và Choi Han đứng sau cậu.

- Nhân loại, ngươi sẽ đến dinh thự của Công tước của Orsena?

"Chúng ta có cần đến chỗ bị cháy trước không?"

Khói xám bốc lên trên các bức tường của cung điện hoàng gia.

Đó hẳn là Công tước Orsena.

Công chúa Orsena đã biến mất, người ta nói rằng hầu hết gia đình của công tước đã bị thiêu rụi.

Cale nhớ lại những lời của Hillsman giả đã lấy trộm tiền của cậu và bỏ chạy.

'Con trai thứ hai của Flynn, người được đỡ đầu bởi công chúa Orsena, sẽ sớm trở thành người thừa kế.'

Đứa con thứ hai có bắt tay với công chúa Orsena không?

Nơi ở của nhà vua có liên quan đến người thợ săn và Công tước Orsena.

Hai nơi bị phá hủy.

Tại sao Bang hội Thương nhân Flynn lại vẫn ổn trong tình huống như vậy?

"Hiệp hội Thương nhân Flynn. Hãy đến đó."

- Ah! Ta biết vị trí này vì Billos, người đã từng tiêu tiền rất tốt!

Woo woo woong ---

Vòng tròn dịch chuyển sáng lên, và cơ thể của Cale bắt đầu mờ đi.

"Bất cứ điều gì cậu phát hiện ra, ta muốn cậu nói cho ta biết tất cả mọi thứ."

"Tất nhiên, tôi sẽ làm vậy."

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện ngắn với Alberu, Cale quay sang vòng tròn dịch chuyển và nói với Choi Han.

"Choi Han, rút kiếm ra."

"Vâng?"

Khi Choi Han hỏi về mệnh lệnh đột ngột này.

Cale nói nhỏ.

"Chúng ta sẽ phá vỡ hủy ngay lập tức."

Paaah-!

Với ánh sáng rực rỡ, Cale nhắm mắt lại và mở mắt, ngay lập tức cánh cửa trước của Hiệp hội Thương nhân Flynn đập vào mắt anh.

Con trai thứ hai của Hiệp hội Thương nhân Flynn dường như đang bắt tay với lũ thợ săn.

Ngay khi được chọn làm người thừa kế, Billos đang đứng trước bờ vực của cái chết, anh ta đến gặp Cale và yêu cầu sự giúp đỡ của cậu để hạ gục Hiệp hội Thương nhân Flynn.

Mặc dù Billos vẫn chưa thức dậy và chưa kể chi tiết mọi chuyện, Billos không phải là người yêu cầu loại bỏ Flynn chỉ vì những cảm xúc nhất thời.

Vì Flynn là giấc mơ của Billos.

"Ai, ngươi là ai! Ngươi từ đâu tới! Xác minh bản thân đi!"

"... Là, đó không phải là ngài Tư lệnh sao?"

Những người gác cổng với kiếm ở cửa trước chĩa kiếm về phía Cale và Choi Han.

"Choi Han, ta không có thời gian."

Một người đàn ông có thể có thông tin.

Bạn phải nắm bắt nó trước khi nó biến mất. Oh, và tìm kiếm bất kỳ dấu vết hoặc bằng chứng nào còn sót lại.

Để làm được điều đó, một chuyến thăm đột xuất là điều bắt buộc.

"Phá cửa trước."

"Vâng."

Choi Han di chuyển kiếm ngay lập tức.

Kwuaaaang ---

Thugg--!

Ngay khi cánh cửa bị phá vỡ, một âm thanh cảnh báo lớn vang lên tại Hiệp hội Thương nhân Flynn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top