Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

a2

Sự thật đằng sau những câu chuyện ngôn tình.

   

        -------------------------------------------------

"Từ bỏ em là điều đau đớn, nhưng giữ em trong lòng còn khiến anh đau đớn gấp vạn lần!"

Hắn khẽ lẩm bẩm, rồi thở dài đứng dậy khoan khoái dật nước bồn cầu.

      ---------------------------------------------

 - Lòng dạ tan nát, tim đã nguội lạnh, nói gì cũng bằng thừa, hai ta đã vô duyên vô phận, kiếp này chỉ như bèo nước gặp nhau. Dù đau đớn nhưng anh đã hiểu: Thật sự tuyệt vọng!

Anh tự lẩm bẩm mấy câu như vậy, xong chậm rãi đẩy cửa, nặng nề thở dài:

- Tôi xin lỗi nhưng ca phẫu thuật thất bại rồi...

       -------------------------------------------

3 năm trước, hắn yêu đơn phương nàng một cách say đắm.

3 năm trước, hắn nào dám nghĩ có thể cùng nàng sống chung một nhà.

3 năm trước, hắn đâu thể tưởng tượng được mình lại được nhìn nàng hạnh phúc trong bộ váy cưới.

3 năm trước, hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng có ngày nàng lại trở thành mẹ kế của hắn.

         --------------------------------------

Hai người cùng sinh ra ở một thôn nhỏ, là bạn thân cùng lớn lên từ bé, rồi yêu nhau lúc nào không biết. Cô thường hay thì thầm hỏi anh:

- Anh yêu em đến bao lâu?

 - Chừng nào sông cạn đá mòn!

Anh rất chắc chắn chỉ vào cảnh núi sông hùng vĩ cạnh thôn làng của họ.

2 năm sau, dự án khu kinh tế mới chuyển đến, lấp sông phá núi, anh bỏ cô đi theo con gái lão chủ thầu.

         -------------------------------

 - Ngay cả lúc này, anh đứng ngay trước mặt nhưng em vẫn thấy anh như xa tận chân trời góc bể.

Anh nhìn thật sâu vào đôi mắt cô, khuôn mặt lạnh lùng dần xuất hiện biến hóa, cuối cùng bật ra tiếng thở dài:

 - Chắc em bị viễn thị rồi. Đi, anh có ông bác làm bên bệnh viện mắt.

          -------------------------------

Đau khổ thực sự là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu ngon mà vẫn thấy đắng chát, dù nếm biết bao thứ ngon ngọt nhưng vẫn không giấu nổi sự chua xót đến tuyệt vọng.

Đó là lúc mày nhận ra mình bị rối loạn vị giác. Đau khổ, thực sự đau khổ a...

         ------------------------------------

Anh bị tai nạn, mất sạch trí nhớ. Cô vẫn không từ bỏ, ngày ngày ở bên chăm sóc, cầu nguyện anh sớm tìm lại ký ức.

Vài năm ròng rã, cuối cùng trời xanh cũng đáp lại, sau ca phẫu thuật não, bác sĩ nói anh đã dần hồi phục.


Anh nhìn quanh, gọi tên từng người một cách vui vẻ, đến khi nhìn thấy cô thì hơi nghi hoặc:

 - Cô... Em... Em là vợ anh? 

Nghe vậy nước mắt cô trào ra.

Anh chợt mở to mắt, khuôn mặt vặn vẹo kêu gào:

 -Không, dối trá, đây tuyệt đối là ác mộng!!!

Dứt lời tự đập đầu vào thành giường, lập tức rơi vào hôn mê sâu.




           ---------------------------------




"Em không cần một kẻ háo sắc yêu em chỉ vì vẻ bề ngoài. Chồng em phải là người thực sự nhìn thấy vẻ đẹp bên trong của em!"

2 năm sau nàng lập gia đình, chồng nàng không đẹp trai, lại hơi lùn. Anh làm bác sĩ nội khoa, thông thạo chụp X-quang và chuẩn đoán bệnh đường tiêu hóa.



            ----------------------------------------


Trời mưa tí tách, anh và cô ngồi chơi. Anh rất vui tính, như mọi lần lại kể truyện cười trêu cho cô vui.

Chỉ thấy cô cười sặc sụa, chảy cả nước mắt, một tay ôm bụng, một tay vỗ đùi anh đen đét, miệng không ngừng kêu:

- Hahahaa... Ôi ôi, cười chết em mất!!!

Nói đoạn ngã lăn quay ra ngất, tuyệt khí bỏ mình.

       ------------------------------------------

- Em rất tiếc...

- Cô sẽ hối hận vì quyết đinh hôm nay, rồi tôi sẽ cho cô thấy, tôi thề!

Một buổi chiều 5 năm sau đó, cô về nhà, sững sờ khi nhìn thấy anh đứng trong bếp.

Anh mỉm cười hết sức ôn nhu, khẽ quay người kéo chồng cô vào lòng đầy tình tứ.

"Anh rất tiếc... " Chồng cô mặt đỏ bừng khẽ nói.


       ------------------------------------------


- Lấy anh nhé, cả đời này em sẽ là người vui vẻ nhất thế gian.

Cô bật khóc vì hạnh phúc, những người xung quanh thì cười khẩy coi lời nói của anh là trò đùa.

Lấy nhau được 3 năm, cô phát điên, cả ngày chỉ cười không ngậm được mồm.

          ---------------------------------------


Đừng thấy anh có gia thế lớn, học trường quốc tế, đi siêu xe, dùng đồng hồ cả ti đồng, hàng hiệu đầy người, gái đuổi không hết, rồi quy kết anh là đồ nhà giàu chảnh chọe!

Không! Những thứ đấy chưa phải là giàu, em biết anh giàu nhất là gì không?!

Anh đặc biệt giàu trí tưởng tượng...


        --------------------------------------------




Hai người ngồi cạnh nhau trong công viên, lần đầu tiên anh mạnh dạn nắm tay cô. Cô hơi run lên, nhưng cũng không gạt tay anh ra. Anh sung sướng khó tả, khẽ thì thào:

- Giá cứ thế này mãi mãi thì tốt nhỉ

- Ưa...

Cô khẽ đáp, tiếng nhỏ như muỗi kêu.

                   ..........................

(Trích "Truyện ma về hai cái xác chết đói trên ghê đá")



          -------------------------------------


- Ngài cảnh sát, tôi có việc hệ trọng!

- Anh cứ nói.

- Thằng con đẹp trai tài giỏi nhà tôi có nguy cơ không tồn tại trên đời này mất!

- Cháu bị sao? Tai nạn hay bắt cóc? Anh hãy bình tĩnh khai báo sự việc!

- À à, chẳng là 24 năm nay tôi vẫn chưa tìm ra ai là mẹ của cháu nó, thế nên...

(Zen: Không biết mẹ là ai thì thằng con ở đâu ra? Chẳng lẽ ông đẻ à :))


              ------------------------------------

 

2 đứa đang ngồi tâm tình:

- Em à! Em nhìn về phía chân trời kia em thấy gì?

- Em thấy một đồng cỏ thẳng tắp thật đẹp.

- Em có biết nó tượng trưng cho điều gì không em yêu?

- Tình yêu tụi mình sẽ mãi đẹp đúng không anh?

- Ngu lắm, mất mẹ chiếc xe đạp rồi!



          ---------------------------------------






SAu 50 năm chung sống bên nhau, cô cũng đến những giây phút cuối cùng của cuộc đời.

- En xin lỗi, sau bao năm giày vò khổ sở vậy mà anh vẫn cứ bên em. Anh... Có hận em không?

Anh khẽ gật đầu.

Hai hàng nước mắt chảy xuống, cô nắm chặt lấy đôi tay nhăn nheo của anh, lại thấy lòng mình như trẻ lại.

- Vì cái gì mà anh cứ ngốc nghếch như vậy?

Anh nở nụ cười, vẫn ấm ấp như ngày đầu họ quen nhau:

- Được tận mắt nhìn cô chậm rãi chết đi, 50 năm qua quả nhiên không uổng!



(Zen: cái giá đủ lớn :))





         -----------------------------------------






Nguồn chap này: Truyện nhảm nhí ( trừ 2 phần cuối)




Haikyuu Zen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top