Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Phong tục tập quán =)))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việt Nam bị nhốt trong chốn lao tù, hằng ngày bị bọn chúng đánh đập, hành hạ, bị bọn chúng bắt lao động không công. Khuôn mặt y bây giờ đầy những vết sẹo từ những đòn đánh, làn da trắng nõn không tì vết in hằn những dấu roi đỏ ửng, chai sạm. Thân hình ngọc ngà của y càng ngày càng tiều tụy, gầy guộc. 

Thật tiếc thương cho phận hồng nhan, mới cách đây vài chục năm, đường đường là một người người gặp người cười, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe nổ lốp, trộm thấy trộm cũng bỏ hết đồ ở lại, chỉ cướp người. Vậy mà giờ đây lại tàn tạ, sống đời sống không ra gì.

Nhưng mà chẳng phải vẫn còn sống sao? Tại sao vậy nhỉ?

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

4hjhj, d3/II bjk. <= câu trả lời.

Tuy vẻ ngoài bị hành hạ, giày vò, nhưng ở y luôn khẳng định một hào khí của thanh niên tuổi trẻ. Y chưa bao giờ tỏ ra bất lực, hèn hạ, ngày ngày rắp tâm tôi luyện, rèn giũa để trở nên mạnh mẽ hơn, nhờ thế mà ý chí trả thù cũng ngày một cứng cỏi hơn. Vì vậy, mặc dù luôn bị nhốt trong tù, nhưng y vẫn luôn coi một điều là chân lí, rằng mình không thuộc về ai cả.

-Hôm nay y sao rồi?- Vị vua đầy quyền uy kia là Trung Quốc, người đã ra tay tàn nhẫn với y.

Vị quan kia báo cáo lại tình hình, rồi lui ra ngoài.

-Hừ, đã đến nước này rồi mà vẫn tự cao tự đại vậy, làm sao ta có thể buông tha cho ngươi đây.- Trung Quốc thống khổ nói. Hắn cũng buồn lắm, hành hạ người mình đã từng yêu, và hình như bây giờ vẫn còn tình ái chưa dứt, có vui vẻ gì đâu. Nhưng nhìn vẻ mặt ngạo mạn, không hề có chút sợ hãi nào của y, càng khiến cho hắn tức giận, muốn hành hạ y nhiều hơn, nhiều hơn nữa. (Ôi anh mang máu Sadist đầy mình. -- đã fixed, cảm ơn góp ý --)

-Hôm nay sắp xếp cho ta đi thăm y!

Trong chốn ngục tù không chút ánh sáng, nơi cư ngụ của chàng trai anh dũng mang tên Việt Nam...

-Ngươi tới đây làm gì?- Y mắt nhìn trước, lưng thẳng, mặt nghiêm nói với hắn ta.

....

Không có ai đáp lại.

-Lương y đâu? Mau mau bắt mạch bốc thuốc cho Vua! Ngài vừa mới bất tỉnh sau khi nhìn thấy Việt Nam rồi. Còn ngươi, hừ, hên là ta đã quen nhìn cái bộ dạng này của ngươi rồi, nên không còn sợ nữa. Nay còn cả gan dám dọa ngài? Ngươi đâu, lôi nó ra đánh hai chục hào!

Người ta có truyền thuyết rằng, khi xưa có một vị tù nhân, vốn mỹ mạo và đạo đức tốt, không may thay, lại gặp trúng một vị tiên sinh tên là Phong Tục Tập Quán.

Vị tiên sinh ấy bảo: "Muốn khẳng định mình không thuộc về người khác, phải tạo được bản sắc, nét riêng của mình. Càng độc đáo, càng khác người càng tốt! Như vậy, ngươi mới có thể giữ được đất nước mình thoát khỏi vòng vây đô hộ." 

Vì vậy, Việt Nam cảm thấy oan ức.

Mình chỉ là nhuộm răng đen, ăn trầu và hút thuốc lào thôi, làm gì dữ dằn như vậy a. 

-----------------

Cảm ơn các bạn đã bình luận cho truyện của mình!

Mà hình như các bác rất thích Mẽo đúng không?

Đừng lo, em định lập một dàn NP cho Việt Nam đấy. :33

----

Sự thật là tới khi đọc lại thì, yếu tố trong này nhân văn dễ sợ. =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top