Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xong xuôi, Baekhyun kéo tay dẫn Xán Liệt ra ngoài. Thời tiết hôm nay qủa nhiên chiều lòng người, không đi chơi thì thật là phí.

Chẳng bù cho vị thiên tử tên Phác Xán Liệt tâm trạng không vui, nửa lo sợ nửa bất mãn mà nếu như ngước nhìn lên thì sẽ thấy trên đầu hắn, xuất hiện một đám mây đen phát ra tia lửa điện.

- Nhà...nhà ngươi...định dẫn ta đi đâu?

Xán Liệt bình thường oai phong lẫm liệt là vậy, hiện tại lại ở một nơi xuất hiện toàn những thứ kì dị thì không tránh khỏi cảm giác hỗn loạn, cả thân người tồng ngồng lom khom, rụt rè như chú cún nhỏ ôm lấy cánh tay của Baekhyun, lắp bắp hỏi không thành câu. Hắn biết, mình chẳng có quyền hành gì ở đây hết, nên phải cư xử như dân đen (?)

Byun Baekhyun vẫn còn thấy buồn cười, hôm nay không hiểu vì sao Chanyeol lại có những hành động lạ như vậy, đang tập diễn kịch cổ trang sao?

Cậu ấy vỗ vỗ lưng Xán Liệt, nói hoàng thượng đừng sợ gì hết, đã có Thập hoàng tử đứng ra bảo vệ.

Cái tên Thập hoàng tử kia cũng là lấy ra từ một bộ phim đang nổi, đi đâu cũng thấy nữ sinh tụ tập bàn tán, một câu chuyện có thật từ thời xa xưa về tình yêu giữa chàng hoàng tử tâm hồn trong sáng và vị hoàng thượng khí chất vô biên. Vì biết Park Chanyeol chẳng bao giờ nghe hay xem, thậm chí là còn không thèm quan tâm đến mấy loại phim kiểu này nên Baekhyun cứ tự nhiên mà lấy tên, tự gán ghép mình với cậu bạn bên cạnh rồi cười thầm trong lòng.

Đang mải suy nghĩ, bỗng Xán Liệt lớn tiếng hét toáng lên :

- Quái! Quái vật! Lính đâu? Cứu giá!

Hắn ta liên tục kéo tay Baekhyun nói cần dùng kiếm gấp, nó sẽ hại cả hai chúng ta mất. Đến nỗi mấy dì đi chợ buổi sớm về, vô tình nhìn thấy hai người họ cũng bụp miệng cười vì cậu trai cao ráo người tỏa đầy khí chất kia đang hét ầm lên với cậu bạn nhỏ hơn bên cạnh về mấy chiếc ô tô đậu ven đường.

Baekhyun thấy có người đang nhìn liền vội vàng nhảy lên kéo đầu Xán Liệt xuống, bịt miệng hắn lại chửi thầm :

- Là ô tô thôi mà, là ô tô. Cậu làm cái gì vậy hả?

Ra đến ngoài đường lớn còn đáng sợ hơn nữa, Xán Liệt lần này mặt mày tái mét không dám lớn miệng, chỉ dám kêu ư ử trong lòng, hận không thể dùng một đao chém chết hết lũ quái vật ô gì đấy kia, vì chúng phi nhanh qúa mà giờ trên người hắn cũng chẳng có gì ngoài bộ quần áo chưa thấy bao giờ.

Họ ngồi chờ ở một trạm xe buýt để tới khu vui chơi, Xán Liệt trong suốt khoảng thời gian từ lúc đợi xe cho đến lúc lên xe đều nép vào sát vào người Byun Baekhyun, không chịu rời nửa bước.

Trên xe cũng vắng người, Baekhyun và Chanyeol hay có thói quen ngồi ở hàng cuối, cùng nhau nghe nhạc trên đường về nhà nên lúc này cũng vậy, cậu dẫn Phác Xán Liệt về phía cuối hàng. Vì ngồi bên ngoài sẽ nhìn thấy cảnh vật đáng sợ qua cửa kính nên Xán Liệt ngồi vào trong, bên cạnh là một ông chú vừa nhai kẹo cao su vừa đọc báo.

Phác hoàng thượng anh minh và vĩ đại của chúng ta đổi lại tư thế, thẳng lưng, hít thở sâu rồi loay hoay chỉnh lại gọng kính râm. Hắn dùng bàn tay thô ráp đầy vết chai nắm lấy bàn tay mềm mại của Byun Baekhyun, giọng run run :

- Bảo vệ ta. Nhất định phải bảo vệ ta.

Ừ, tớ sẽ bảo vệ cậu.

Hôm ấy Phác Xán Liệt lần đầu tiên được dẫn đi chơi những thứ như vậy, Byun Baekhyun lúc nào cũng nắm tay hắn, cả ở trên tàu lượn lúc hắn sợ suýt ngất vẫn có Baekhyun ở bên cười đùa động viên. Cậu ấy còn dẫn hắn đi ăn đủ thứ nữa, những điều ấy khiến hắn cảm thấy như đây đã là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời mình bởi từ bé đến giờ chưa ai đối xử thực tốt với hắn như vậy.

Về đến nhà thì đã tối muộn, cậu bạn nhỏ không an tâm về những biểu hiện kì lạ ngày hôm nay của Park Chanyeol nên đã đưa hắn lên tận phòng. Đứng trước mặt Xán Liệt, cậu hẹ nhàng vén lại mái tóc dài đã rối hết cả của hắn, búi thành củ hành gọn gàng rồi vẫy tay tạm biệt. Cuối cùng ngày hôm nay vẫn chưa thổ lộ được lòng mình.

Cả ngày chơi đùa ở bên ngoài, Xán Liệt xem chừng đã thấm mệt nên ngả lưng lên giường ngủ một giấc. Nhưng không, cơ thể hắn bỗng nhiên nhẹ bẫng, hắn muốn mở mắt mà không mở được, toàn thân nhức mỏi, hắn cố kêu lên nhưng cổ họng hắn cứ nghẹn cứng lại. Hắn vùng vẫy, cho đến khi có một giọng nói với thanh âm gấp gáp vang lên :

- Hoàng thượng! Thỉnh cầu người hãy khẩn trương lên ạ. Họ đã sắp đến Thượng thư phòng rồi.

Xán Liệt bừng tỉnh, hắn thấy mình vẫn đang đứng trước gương nhưng không phải là khuôn mặt phờ phạc, đổi lại vui vẻ hơn rất nhiều. Tì nữ mau chóng thay đồ cho vua, cuộc gặp bắt đầu.

Phác Xán Liệt lại trở về làm hoàng thượng Phác Xán Liệt, Park Chanyeol từ đâu lại trở về làm bạn học Park, tưởng chưa qua ngày mới nên tiếp tục ngủ, háo hức đợi đến "ngày hẹn hò" của cậu và Byun Baekhyun.

Hoàng tử nước bên cuối cùng cũng đã tới, xưng tên Biên Bá Hiền. Phác Xán Liệt hết sức ngạc nhiên, nhìn đi nhìn lại cho thật kĩ vẫn thấy mười phần thì mất cả mười phần giống Byun Baekhyun. Từ giọng nói, khuôn mặt, phong thái, dáng đi cho tới cả nụ cười trên khóe môi, tất cả đều giống, giống một cách kì lạ. Vì hắn đã phải lòng người ta mất rồi.

Cho đến khi màn đêm buông xuống, Phác Xán Liệt chìm vào giấc ngủ ở nơi quen thuộc. Hắn lại mơ, một giấc mơ rất khác. Những ánh sáng chói lòa và rực rỡ tỏa ra xung quanh. Ngay khoảnh khắc ấy, Xán Liệt thấy cơ thể của Biên Bá Hiền và Byun Baekhyun hòa vào làm một và nở nụ cười. Còn có, cổ tay của cậu ấy và hắn còn được nối bằng một sợi dây tơ hồng, mãi mãi không thể tách rời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top