Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: trở lại tuổi 18

Thẩm Tu Yến sau khi tỉnh lại phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường lớn, ga giường màu xanh phối cùng lông nhung mềm mại, bên cạnh là chăn gối lông vũ quen thuộc, đây không phải là phòng của mình trước lúc xuất giá sao?

Sau khi gả cho Hà Đống, thật không biết đã bao nhiêu năm không trở về nhà ngủ.

Thẩm Tu Yến nhìn ống truyền dịch trên mu bàn tay mình, bàn tay của cậu tinh tế trắng nõn nà, có thể nhìn thấy dưới lớp da là mạch máu màu xanh, đây chính là cánh tay của một người trẻ tuổi!

Đây là thế nào? Cậu không phải đã chết rồi sao?

Thẩm Tu Yến rút kim tiêm trên tay, kim tiêm đụng phải giá truyền dịch phát ra tiếng vang lạch cạch, chút dịch trong suốt thuận theo kim tiêm tranh nhau chen lấn chảy ra, nhỏ xuống sàn nhà.

Thẩm Tu Yến bước chân có chút không vững, mở cửa ra khỏi phòng ngủ. Biệt thự Thẩm gia có kết cấu thế nào đối với cậu vô cùng quen thuộc, phòng ngủ của cậu ở trên tầng hai, cậu bước nhẹ vào phòng vệ sinh lầu hai.

Thẩm Tu Yến nhìn trong gương người này, thân cao một mét bảy tám, đôi mắt phượng ĩnh đẹp, sống mũi cao mang theo một ít gen cổ của Châu Âu, một đôi môi mỏng màu trắng nhạt gợi cảm mà mê người. Nam sinh trong gương cả người toả ra khí chất tinh khiết cấm dục, cặp mắt phượng hẹp dài mĩ lễ giống như đang nói chuyện, lông mi xinh đẹp nhìn người ba giây, liền để lòng người rung động, adrenalin dâng cao.

Thẩm Tu Yến mỉm cười, nam sinh liền cũng cong môi, nụ cười như vậy, khiến bất kỳ người nào trông thấy đều nảy sinh mong muốn đem cậu ôm vào lòng mà cưng chiều.

Nhìn nam sinh trong gương trẻ trung tươi tắn, Thẩm Tu Yến lập tức nhận ra, đây chính là mình năm mười tám tuổi mà? Chẳng lẽ mình sống lại rồi?

Thẩm Tu Yến nhìn xem mình, nheo lại đôi mắt. Lúc này mặc dù Thẩm thị đã xảy ra chuyện, nhưng cậu cùng Hà Đống vẫn đang trong giai đoạn mập mờ, còn chưa làm rõ quan hệ. Mặc dù Hà Đống cũng nhanh muốn cùng cậu tỏ tình, nhưng cậu vẫn chưa gả cho Hà Đống, hết thảy vẫn còn.

Mặc dù không biết vì sao cậu có thể sống lại, nhưng như vậy cũng xem như ông trời có mắt, để cậu trở lại, cậu nhất định trân trọng gia đình mình, đem Thẩm gia từ nghịch cảnh cứu sống.

Còn có, cậu nhất định sẽ không bỏ qua Hà Đống cùng Kiều Đồ, để hai kẻ đê tiện đó nếm thử tư vị mất đi hết thảy!

"Tiểu Yến, Tiểu Yến?" Một giọng nói lo âu truyền đến, đây là thanh âm mẫu cha của cậu, Lục Lâm Dung.

Lục Lâm Dung là tiểu thiếu gia của Lục gia, một trong những hào môn của Hạ Tuyền Thị. Năm đó, mẫu cha không để ý cả nhà phản đối, nhất quyết gả cho ba ba của cậu, Thẩm Thiệu Quân, một người nghèo không có gì trong tay.

Vì thế, Lục gia gần như cùng Lục Lâm Dung đoạn tuyệt. Lúc ấy Thẩm Thiệu Quân dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, Lục gia không chỉ không trợ giúp mà còn ở khắp nơi chèn ép, một là để chứng minh quan điểm của họ là đúng, Lục Lâm Dung gả cho Thẩm Thiệu Quân không có tương lai. Hai là chờ xem hai người trải qua cuộc sống nghèo khó, Lục Lâm Dung là thiếu gia được bao bọc từ nhỏ đến lớn, sớm muộn cũng sẽ không chịu được mà ly hôn.

Nhưng mà Lục gia đánh giá thấp tình yêu của Lục Lâm Dung dành cho Thẩm Thiệu Quân, càng đánh giá thấp hơn năng lực Thẩm Thiệu Quân.

Thẩm Thiệu Quân chịu áp lực tứ phía, trên thương trường tạo ra con đường máu, trở thành một trong những người giàu của Hạ Tuyên thị.

Dù cho vậy, Lục gia vẫn cố chấp không chấp nhận Thẩm Thiệu Quân, Thẩm gia cũng tại đó được xưng là "Nhà giàu mới
nổi", mọi người ngoài mặt đều vui vẻ, sau lưng lại trào phúng cười nhạo Thẩm gia.

Đây chính là hiệu ứng bài xích người mới, tựa như trong rừng rậm chỉ có lão điểu, đột nhiên bay tới một con chim mới lớn mạnh cường đại cùng bọn họ đoạt thức ăn trong miệng hổ. Đám chim già tự nhiên không vui lòng, cho dù con chim này không thua gì năng lực của bọn họ , nhưng  trong mắt chúng vẫn là "Kẻ ngoại lai", "Nhà giàu mới nổi".

"Tiểu Yến, con đi đâu rồi?" Thanh âm lo lắng của Lục Lâm Dung truyền đến

"Con ở chỗ này đây, mẫu cha." Thẩm Tu Yến từ toilet đi ra.

Lục Lâm Dung nhìn thấy con út ra tới, mới lộ ra sự yên tâm: "Tiểu Yến, mẫu cha còn tưởng rằng con đi ra ngoài rồi?"

"Không có, mẫu cha." Lần nữa nhìn thấy mẫu cha, Thẩm Tu Yến trong lòng hết sức kích động, ký ức của cậu vẫn còn dừng lại tại kiếp trước khi mẫu cha qua đời. Lúc đó mẫu cha của cậu tóc trắng phơ, cầm tay cậu không ngừng nói: "Mẫu cha không thể bảo hộ con, con trai đáng thương của cha..."

Mẫu cha qua đời lúc mới hơn sáu mươi tuổi. Tại cái này thời đại vũ trụ, nhân loại có thể sống tới hai trăm tuổi, mẫu cha lúc đó vẫn còn rất trẻ, nhưng lại vì cậu lo toan tới bạc tóc, vì cậu mệt nhọc bôn ba, cuối cùng mất sớm.

Nhưng dù cho vậy, mẫu cha vẫn chưa từng trách qua mình, trước khi lâm chung vẫn rất lo cho cậu, cảm thấy bản thân không thể bảo vệ cậu.

Lục Lâm Dung nắm chặt tay Thẩm Tu Yến: "Vậy là tốt rồi, Tiểu Yến, mẫu cha không ép con nữa, con nếu là không muốn liên hôn, mẫu cha đi cùng ba ba của con nói chuyện..."

Lúc này Thẩm thị đã xảy ra vấn đề, bí mật thương nghiệp bị bán, tiến thiết bị bị người khác động tay chân, tổn thất rất lớn phí vật liệu, những công ty khác lại nhăm nhe chiếm đoạt, nhân viên công ty tranh đấu nội bộ, loạn trong giặc ngoài, Thẩm gia từ không có gì vươn lên lại chỉ trong một đêm lung lay gần như sụp đổ.

Ba ba cùng mẫu cha đã muốn vì cậu tìm một mối hôn sự tốt, một là thừa dịp Thẩm gia vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ, giá trị bản thân vẫn còn, cho cậu chọn một mối hôn sự tốt, hai là hi vọng có thể thông qua thông gia cứu vớt Thẩm gia.

Cậu năm đó đang cùng Hà Đống củu khô gần lửa, yêu đến chết đi sống lại, không thể nào đáp ứng cùng người khác hôn sự. Thêm đó "Hảo hữu chí giao" Kiều Đồ tận lực nói bóng gió, cậu luôn chỉ cảm thấy bị ba ba cùng mẫu cha xem như một quân cờ, không để ý chút nào mong muốn của cậu, liền vì thương nghiệp đế quốc của bọn họ, vì tiền tài, không chút do dự hi sinh hạnh phúc của cậu.

Lúc ấy cậu vừa mới trưởng thành, hoàn toàn lấy yêu đương làm trung tâm, lại không nghĩ rằng mẫu cha yêu mình như vậy, làm sao có thể để cho mình hi sinh hạnh phúc cả đời. Bọn họ lựa chọn cho cậu đối tượng, tất cả đều là trải qua vô số suy xét, cho dù không có tình cảm, cũng sẽ đối với mình thật tốt.

Huống hồ, coi như là bỏ qua tất cả lùi lại một vạn bước, nhà cậu lúc ấy đã bấp bênh trước ngọn sóng. Nếu Thẩm gia sụp đổ, Thẩm gia sao có thể trải qua một quãng thời gian bình yên? Nhất định sẽ bị kẻ thù ngày xưa cũng như đối thủ cạnh tranh giẫm đạp chèn ép, vĩnh viễn không thể thoát thân được.

Dưới tình huống đó, coi như thật sự hi sinh hạnh phúc của cậu thì thế nào? Chẳng lẽ người nhà yêu thương cậu từ bé lại không đáng để cậu trả giá, không đáng để cậu hi sinh sao?

Vừa nghĩ tới kiếp trước bởi vì Hà Đống đối với mình không tốt, nhưng Hà Đống quỷ kế đa đoan, không thể nào cùng gã ly hôn. Nghĩ tới hình ảnh phụ thân cùng mẫu cha đã quỳ gối cầu xin Hà Đống cùng mình ly hôn. Thẩm Tu Yến giống như bị một bàn tay to lớn bóp nát, trái tim như thể bị con dao sắc bén nhất đâm tới không còn giọt máu, vừa trống rỗng vừa đau đớn vô cùng.

"Mẫu cha." Nghĩ tới đây, Thẩm Tu Yến liền nhào vào trong lòng Lục Lâm Dung, cảm nhân sự ấm áp dịu dàng, hương thơm ngát nhàn nhạt đã lâu mới thấy, nước mắt liền nhịn không được mà chảy xuống.

Thẩm Tu Yến ôm chặt tấm lưng của Lục Lâm Dung, giống một con chim non bị lạc tổ đột nhiên tìm lại mẹ liền không chịu buông tay, sợ rằng chỉ cần hơi thả lỏng ấm áp này liền tan biến.

Tất cả đều là thật, nhà là thật, mẫu cha cũng là thật, cậu thật sống lại rồi! Cậu kiếp này nhất định đối với ba ba và mẫu cha tốt hơn rất nhiều, bù đắp cho những đau thương thua thiệt họ phải chịu.

"Tiểu Yến, con làm sao vậy?" Cảm giác được nước mắt của con trai, Lục Lâm Dung lập tức hoảng sợ, không ngừng xoa lưng cậu, sau đó lấy tay sờ trán cậu, lo lắng hỏi, "Làm sao vậy, có phải là khó chịu không? Con còn chưa hết sốt đâu, sao lại rút kim tiêm ra?"

Lúc này cậu phát sốt, chính là bởi vì biết được ba ba cùng mẫu cha muốn đem mình gả đi. Cậu tâm tình không tốt, Hà Đống liền đưa cậu đi tắm mưa. Nói tốt chính là lãng mạn xoa dịu đau đớn tủi thân trong lòng cậu, nhưng khi cậu sốt cao, Hà Đống hoàn toàn không quan tâm, chỉ nói đi đã lâu, sợ ba ba cùng mẫu cha sốt ruột, liền đem cậu đưa trở lại Thẩm gia. Năm đó, cậu trẻ tuổi bị lí do của gã cảm động khóc đến thương tâm, cảm thấy đời này không phải ở bên Hà Đống thì nhất định không gả.

"Mẫu cha, con không sao." Thẩm Tu Yến chỉnh sửa lại một chút tâm tình, lau qua đôi mắt phượng đã ủng đỏ, cùng mẫu cha đi xuống phòng khách lầu một

Ngồi xuống sofa, cậu tiện tay cầm lấy điều khiển từ xa, mở TV để che giấu tâm tình của mình, "Ba ba cùng ca ca đâu rồi?"

Lục Lâm Dung ngồi xuống bên cạnh cậu, thở dài: "Ba ba cùng ca ca con đều đang ở công ty giải quyết việc, đã ba ngày ba đêm không ngủ chứ đừng nói là về nhà."

Thẩm Tu Yến rót một chén trà xanh, nhìn xem bên trong lấm tấm lá trà mà thở dài. Trước kia trong nhà, trà chính là hàng năm từ Lục Thực Tinh hái hồng dừa trà, một bọc nhỏ đắt tới mười vạn.

Nhưng bây giờ trong nhà xảy ra chuyện, trà liền biến thành trà xanh một bao lớn chỉ có một trăm đồng.

Thẩm Tu Yến đem chén trà đưa cho Lục Lâm Dung, nghiêm túc quan sát mẫu cha của hiện tại. Mẫu cha năm nay đã bốn mươi mốt tuổi, nhưng nhìn qua giống như còn chưa tới ba mươi tuổi. Lục Lâm Dung khi trẻ chính là một mỹ nhân, bây giờ vẫn như cũ rất xinh đẹp. Chỉ là, mỹ mạo ôn nhu thoải mái kia, lại lộ ra nhàn nhạt ưu sầu.

Thời đại này nhân loại tuổi thọ đã kéo dài đến hai trăm tuổi, Lục Lâm Dung cũng không tính là già, nhưng đối với những người cùng tuổi, mẫu cha thật sự chính là người trẻ nhất.

Ba ba đã đem mẫu cha bảo hộ vô cùng tốt. Trừ lúc sinh hai anh em đều chưa từng chịu qua bất kì khổ cực nào. Cho dù là ban đầu mới lập nghiệp, trong nhà không có tiền, cũng không có để mẫu cha làm bất kì việc gì.

Vậy mà, mẫu cha sống an nhàn sung sướng cả đời, lại vì cậu hướng Hà Đống quỳ xuống. Mỗi lần hình ảnh ấy hiện lên, đáy lòng Thẩm Tu Yến giống như bị cứa rách, máu me đầm đìa.

"Mẫu cha, người đừng lo lắng." Thẩm Tu Yến ngồi sát lại, hai tay nắm chặt tay Lục Lâm Dung , "Con đồng ý liên hôn, giúp cho Thẩm gia chúng ta một chút sức lực, người yên tâm đi."
"... Tiểu Yến!" Lục Lâm Dung lập tức chấn động. Thẩm Tu Yến hôm qua rõ ràng còn kịch liệt kháng cự, hôm nay sao đột nhiên trở nên hiểu chuyện rồi?

"Tiểu Yến, con không cần làm chuyện khiến mình tủi thân..."

Nếu thật thế, Lục Lâm Dung rất hi vọng cậu đi liên hôn liền không nỡ

Lục Lâm Dung biết Thẩm Tu Yến có thích một người, tên là Hà Đống, là con riêng của Hà gia. Hà gia làm là chế tạo linh kiện tinh xa, giống như Thẩm gia, cơ nghiệp đều ở tại Hạ Tuyền Thị. Tuy nhiên hai nhà so ra thật sự vẫn chênh lệch, Thẩm gia so với Hà gia địa vị vẫn là cao hơn rất nhiều.

Lục Lâm Dung cũng có gặp qua Hà Đống một lần. Gã nhìn thật không hề giống một kẻ đáng tin, Thẩm Thiệu Quân cùng Lục Lâm Dung đều cảm thấy Hà Đống đối Thẩm Tu Yến tốt cũng không đơn thuần là vì thích, sợ rằng có ý nghĩ không an phận với gia sản của Thẩm gia. Thẩm Thiệu Quân dù sao tại trên thương trường đấu tranh đã lâu, loại nào mà chưa từng gặp qua? Lục Lâm Dung từ nhỏ sinh ra ở hào môn thế gia, mắt nhìn người khó mà sai được, hai người nhìn người so với Thẩm Tu Yến vẫn chuẩn hơn rất nhiều. Đây cũng là một trong những lý do khiến cho bọn họ nhanh chóng tìm hôn sự cho Thẩm Tu Yến.

"Mẫu cha, con không tủi thân, con đã nghĩ rất kĩ." Thẩm Tu Yến ôm Lục Lâm Dung, đem đầu dụi vào trong lồng ngực mẫu cha, "Người giúp con nhìn xem người nào tốt đi."

Kiếp này, nếu như không có Lâm Cảnh Hàng, Thẩm Tu Yến chắc chắn sẽ trực tiếp báo thù Hà Đống cùng Kiều Đồ mà không nhờ liên hôn. Cậu tiếp nhận liên hôn, chỉ là vì muốn cùng Lâm Cảnh Hàng kết thân.

Trải qua thảm kịch của kiếp trước, Thẩm Tu Yến rất sợ gặp lại một kẻ như Hà Đống. Hơn nữa, cậu đã biết Lâm Cảnh Hàng là người luôn bên cạnh bảo vệ đối tốt với mình. Thẩm Tu Yến rất muốn cùng hắn đi hết một đời ở kiếp này.

Mà, Thẩm Tu Yến cảm thấy mình đối với Lâm Cảnh Hàng thật sự rất bất công. Kiếp trước khi cậu giúp đỡ các thiếu niên thiên tài mở khoá, Lâm Cảnh Hàng là người duy nhất không hề lung lay trước sự lôi kéo của Hà Đống, vẫn luôn cảm kích đối tốt với cậu.

Sau khi Hà Đống xây dựng đế quốc thương nghiệp của gã càng lúc càng lớn mạnh, đối với cậu không phải đánh thì mắng. Gã không những chặn con đường diễn viên của cậu, mà còn đối với Thẩm Gia chèn ép đến không còn gì hết, thậm chí con của cậu và gã là Hà Phi gã cũng không chút lưu tình.

Chỉ có Lâm Cảnh Hàng vô số lần cứu vớt cậu. Hắn bình thường sẽ không xuất hiện quấy rầy cuộc sống của cậu, nhưng một khi cậu lâm vào khốn cảnh, Lâm Cảnh Hàng nhất định sẽ tìm đủ mọi cách giúp đỡ cậu. Thậm chí sau đó, khi cậu bắt đầu chống lại Hà Đống, Lâm Cảnh Hàng cũng công khai trợ giúp cậu, vì vậy mà hi sinh cơ hội vào quân đội của hắn, hi sinh tương lai rộng mở của hắn.

Thẩm Tu Yến cảm thấy cậu rất có lỗi với Lâm Cảnh Hàng. Ở đời này Thẩm Tu Yến chỉ có ba mục đích, một là báo thù, hai là đối với người thân thật tốt, ba là hoàn thành ước mơ trở thành diễn viên, sống cuộc đời của chính mình.

Trong đó, Lâm Cảnh Hàng cũng giống như người thân của cậu, chỉ cần hắn nguyện ý, cho dù cậu yêu hay không yêu hắn, cũng sẽ ở bên hắn đến hết cuộc đời này.

Đương nhiên, nếu như Lâm Cảnh Hàng không nguyện ý, vậy cậu cũng sẽ ở bên cạnh hắn như một người bạn, dùng tất cả khả năng của cậu trợ giúp cho hắn. Đây là cậu nợ hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top