Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: phản hồi liên hôn

Đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gĩ, thanh âm của Lục Lâm Dung truyền tới:" Tiểu Yến, mẫu cha vào được không? Không quấy rầy các con chứ?"

" Không, mẫu cha vào đi." Thẩm Tu Yến dùng âm lệnh đem cửa mở ra.

Lục Lâm Dung cầm một tấm bảng đi vào, nụ cười trên miệng giống như một đoá bách hợp dịu dàng: "Tiểu Yến, mẫu cha đem tin tức của con bỏ vào trong tinh tế hệ thống phối đôi, không nghĩ tới nhanh như vậy liền nhận được gia tộc khác phản hồi."

Thẩm Tu Yến nhận lấy tấm bảng, chỉ thấy có rất nhiều phản hồi từ các thiếu niên thiên tài của các đại gia tộc Nhạc Lan Tinh.

Thẩm Tu Yến đột nhiên có chút kích động, thiếu gia Trần gia, tam thiếu gia Phương gia, đại thiếu gia Ngô gia,...

Cuối cùng, quả nhiên có Nhạc Lan Tinh chủ thành Lâm gia Tam thiếu —— Lâm Cảnh Hàng!

Thẩm Tu Yến trái tim lập tức đập nhanh hơn, nhìn thấy ảnh Lâm Cảnh Hàng năm mười tám tuổi, Thẩm Tu Yến cảm thấy trong lòng như được tưới qua một dòng nước ấm áp, vô cùng vui vẻ. Ở kiếp này, Lâm Cảnh Hàng vẫn nguyện ý cùng cậu kết hôn, thật tốt.

Thẩm Tu Yến rất sợ vì cậu sinh ra hiệu ứng hồ điệp, dẫn đến phát triển sự tình sẽ khác nhau, hoặc là thế giới có thay đổi.

Bây giờ thấy Lâm Cảnh Hàng hướng mình cầu hôn, chút gánh nặng trong lòng cậu cuối cùng cũng buông xuống được.

Kiều Đồ nhìn Thẩm Tu Yến được đủ các đại gia tộc cầu hôn mà đố kị tới đỏ mắt, tay nắm chặt tới mức suýt chảy máu. Dựa vào đâu mà Thẩm Tu Yến muốn liền có nhiều người cầu hôn đến thế? Thậm chí có cả chủ thành Lâm gia Tam thiếu Lâm Cảnh Hàng.

Các gia tộc có tiền có quyền thế nhất đều ở tại Nhạc Lan Tinh, cho dù tuỳ tiện chọn một gia tộc ở chủ thành, đều so với đại gia tộc đứng đầu Hạ Tuyền Thị lợi hại hơn rất nhiều. Mà ở chủ thành, có ba gia tộc lớn nhất: Lâm, Phương, Lôi.

Lâm Gia đứng đầu trong tam đại gia tộc, chủ nghiệp chính là chế tạo phương tiện giao thông của tinh cầu, ngoài ra còn có sản nghiệp như du thuyền, du lịch, các khách sạn năm sao trải dài khắp hành tinh. Thậm chí, nghe nói Lâm gia còn chế tạo vũ khí cho quân đội.

Mặc dù là hào môn tại Nhạc Lan Tinh, nhưng thực lực của Lâm gia không hề thua kém bất luận hào môn nào tại Liên Minh chủ tinh.

Lâm Cảnh Hàng cũng là con trai duy nhất của con trai thứ ba của Lâm lão gia tử, là cháu trai thứ ba của ông, được xưng là Lâm tam thiếu.

Chỉ là hậu đại của Lâm gia đã khiến biết bao người ngưỡng mộ, nhưng đây Lâm Cảnh Hàng lại chính là khoá thể chất có cấp độ SSS.

Bởi vì tư chất mạnh mẽ như vậy của Lâm Cảnh Hàng, khắp nơi đều nói Lâm lão gia tử muốn đem toàn bộ gia nghiệp truyền cho Lâm Cảnh Hàng.

Kiều Đồ nắm chặt tay, nhìn thoáng độ xứng đôi của hai người ——— năm mươi phần trăm!

Nghe nói Lâm Cảnh Hàng từ bé đến lớn chưa từng gặp qua một người cùng hắn xứng đôi, tư chất càng cao chuỗi gen càng phức tạp, bộ cấu tạo cao cấp nên rất khó tìm được chìa khoá phù hợp.

Thế mà, Thẩm Tu Yến lại có thể phù hợp với Lâm Cảnh Hàng tới 50%! Cho dù thấp nhất, cũng chính là phù hợp!

Khoá thể chất và chìa khoá thể chất độ xứng đôi từ 50% trở lên mới có thể giúp đỡ khoá thể chất mở khoá, nếu ép buộc mở khoá, sẽ bị phản duệ lại.

Có thể xứng đôi với Lâm Cảnh Hàng, hẳn là bởi vì thể chất của Thẩm Tu Yến chính là một cái chìa khoá vạn năng.

Kiều Đồ vì 50% đó mà ghen tỵ vô cùng, hơn nữa Thẩm Tu Yến là chìa khoá vạn năng, càng ở chung càng bên nhau lâu dài độ phụ hợp giữ khoá và cậu sẽ không ngừng tăng lên. Hơn nữa, chìa khoá có tinh thần lực càng cao, độ phù hợp cũng sẽ theo đó càng cao.

"Tu Yến, cho dù người ta nhiều tiền cũng không chắc đã tốt, Hà Đống đã cùng cậu dầm mưa, lại tặng cho cậu món quà quý giá như thế, cậu nên suy nghĩ thật kĩ." Kiều Đồ liếc nhìn tư liệu của những thiên tài kia, cảm giác bản thân còn nhìn thêm một giây chắc chắn sẽ bị lòng đố kị xuyên thủng não, "Thời gian không còn sớm nữa, tớ về trước đây."

"Nhiều tiền chưa chắc đối tốt với Tu Yến, nhưng thiếu tiền chắc chắn sẽ không cho Tu Yến cuộc sống tốt." Lục Lâm Dung vẫn luôn yên lặng quan sát Kiều Đồ bất chợt lên tiếng.

Thẩm Tu Yến lập tức sửng sốt, không ngờ mẫu cha sẽ phản bác lại Kiều Đồ. Ở thời điểm này của kiếp trước, mẫu cha vì Kiều Đồ là hảo hữu chi giao của cậu mà luôn đối với gã rất tốt.

Có lẽ bây giờ, mẫu cha thấy cậu đồng ý liên hôn, nên mới phản bác lại.

Xem ra, mẫu cha sớm đã nhìn ra được Kiều Đồ không đối với cậu thật lòng, chỉ có mình vẫn luôn coi gã như bạn thân.

Bị Lục Lâm Dung nói lại, sắc mặt Kiều Đồ lúc xanh lúc trắng mang theo chút xấu hổ: "Ha ha, Dung thúc thúc nói đúng, là con không suy nghĩ cẩn thận. Nhưng mà con thấy Hà gia cũng rất giàu, có thể giúp đỡ được Thẩm gia mà. Một người vừa có tiền vừa rất yêu Tu Yến, con cảm thấy Hà Đống cũng rất phù hợp mà?"

"Yêu Tu Yến? Thúc lại cảm thấy cậu ta chưa chắc đã yêu Tu Yến." Lục Lâm Dung bình thản nói, "Nếu thật sự yêu Tu Yến, gả Tu Yến cho cậu ta cũng không phải không được. Chỉ là, thúc chỉ mới nghe cậu ta nói miệng, chưa từng thấy cậu ta làm được gì."

"Hà Đống mới mười tám tuổi, có lẽ vẫn chưa có tiếng nói trong gia tộc." Kiều Đồ vội vã giải vây giúp Hà Đống, " Nếu anh ấy..."

"Bất kỳ lý do gì đều chỉ là viện cớ, ca ca của Tu Yến lúc mới mười sáu tuổi đã cùng Thiệu Quân tới công ty học tập rồi." Lục Lâm Dung chút phản ứng nói, "Hà Đống lời nào cũng có thể nói, lúc nào cjxng hoa ngôn xảo ngữ đầy mặt, không bằng cậu ta làm điều gì thực tế đi."

Thẩm Tu Yến lặng yên nghe mẫu cha nói như vậy, liền nhịn không được âm thầm cười ra tiếng. Mẫu cha thật giỏi quá!

Sắc mặt Kiều Đồ lập tức trở nên trắng bệch: "Ngài nói đúng, cũng... cũng đã quá muộn, con về đây."

" Về đi, quản gia, ông tiễn tiểu Đồ đi." Lục Lâm Dung ngồi vắt chéo, một bộ dạng vừa đoan trang vừa thoải mái nói, "Tiểu Đồ, thúc nhìn con luôn nói giúp Hà Đống, con cũng nên tỉnh táo chút đi."

Ngay lập tức, trong lòng Kiều Đồ giật nảy: "Con, con chỉ là muốn tốt cho Tu Yến."

Kiều Đồ nói xong liền theo quản gia đi ra ngoài, từng bước lại chậm chạp luyến tiếc nhìn vòng cổ trong tay Thẩm Tu Yến. Cậu đương nhiên phát hiện ra sự đau lòng và khó chịu trong mắt Kiều Đồ. Đó chính là ánh mắt hoàn toàn không nỡ, trong lòng giống như đang bị bóp nát.

Hơn nữa, lúc này Hà Đống và Kiều Đồ vẫn chưa có nhiều tiền, đối với bọn họ viên ngọc đỏ trị giá một ngàn vạn này là số tiền quá lớn.

Hà Đống thật sự rất yêu Kiều Đố, ở trước mặt cậu giả vờ diễn vai thâm tình, thật sự là làm khó cho gã rồi.

Kiều Đồ khổ sở lưu luyến rời đi, Thẩm Tu Yến liền quay sang nắm lấy tay Lục Lâm Dung. Cậu nhìn bộ dạng sầu não của Lục Lâm Dung liền cười an ủi: "Mẫu cha, cha yên tâm. Nhà chúng ta nhất định sẽ tốt thôi, ngày mai con đi công ty, để ba ba cùng ca ca nghỉ ngơi một chút."

"Được." Lục Lâm Dung lập tức vui vẻ nói, "Tiểu Yến ngoan lắm."

Đưa mẫu cha về phòng xong, Thẩm Tu Yến mới quay về phòng của mình.

Đột nhiên, điện thoại của cậu lại vang lên. Thẩm Tu Yến nhìn qua, là ngân hàng báo tới, Cố Thanh Chanh gửi cho cậu hai vạn.

Thẩm Tu Yến lập tức gọi video call cho Cố Thanh Chanh. Trên màn hình, một nam sinh đáng yêu mặc áo ngủ hình quả cam lập tức xuất hiện:

"Tu Yến!"

"Tại sao lại gửi tiền cho tớ?"

"À... tại tớ nghe nói Thẩm gia xảy ra chút chuyện." Cố Thanh Chanh gượng cười, " Tớ bình thường đi làm cũng có tiết kiệm tiền, tuy không nhiều nhưng cũng có thể giúp đỡ cho cậu."

Trong lòng Thẩm Tu Yến vô cùng cảm động . Cùng là bạn thân, nhưng sự khác biệt rõ ràng đến như vậy. Một người luôn mong muốn cậu thất bại thảm hại, muốn kéo cậu xuống khỏi đỉnh cao, một người phải nuôi cả một đám ăn không ngồi rồi ăn tàn phá hoại vẫn đem tiền tiết kiệm cho cậu.

Cố Thanh Chanh xuất thân từ một gia đình bình thường. Thật ra nói bình thường nhưng cũng không phải vậy. Cha mẹ Cố Thanh Chanh ly hôn từ sớm, Cố Thanh Chanh phải đi theo cha. Thế nhưng tên cặn bã đó vừa ly hôn đã lập tức cưới tiểu tam. Người ta vẫn nói mẹ kế con chồng không thể nào hoà hợp, bà ta lại sinh cho gã một tên khoá thể chất cấp B. Gã đem tất cả kì vọng và yêu thương đặt lên người đứa bé đó, đối với Cố Thanh Chanh lập tức nhìn thế nào cũng thấy không hợp. Bình thường không phải đánh thì sẽ mắng, luôn mong đem Cố Thanh Chanh gả đi sớm để nhận tiền sính lễ.

Cố Thanh Chanh vẫn luôn muốn rời khỏi cái gia đình thối nát này. Tuy có Thẩm Tu Yến vẫn luôn giúp đỡ, nhưng Cố Thanh Chanh từ lúc học sơ trung đã bắt đầu đi làm thêm kiếm tiền, cảm thấy muốn sống chỉ có thể tự mình kiếm ra.

Thẩm Tu Yến vẫn luôn nhớ kỹ. Kiếp trước, Cố Thanh Chanh bị Cố phụ cùng mẹ kế bán đi, ép gả cho một lão già đầu hói để lấy chút tiền sính lễ. Kiếp trước Thẩm Tu Yến mình ốc còn không mang nổi mình ốc, cậu không có cách nào ngăn cản chuyện này xảy ra. Thế nhưng kiếp này cậu nhất định không để cho Cố Thanh Chanh bước vào hố lửa một lần nữa.

"Tiền cậu tự cầm đi, tớ chuyển lại cho cậu." Hai vạn cũng không giúp đỡ được gì cho Thẩm gia, huống chi Cố Thanh Chanh còn phải trải qua cuộc sống khó khăn như thế.

"Thôi, tớ hiện tại không dùng đến tiền." Cố Thanh Chanh lập tức kiên quyết nói, "Chờ Thẩm gia tốt trở lại cậu chuyển cho tớ, tớ muốn có thêm chút lợi nha!"

Thẩm Tu Yến phì cười, cảm giác trái tim mình như một ấm nước lạnh, được lửa nhỏ từ từ đốt lên, cả người ngập tràn ấm áp: " Được, Thanh Chanh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top