Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Diễn kịch ở phố cũ

6

Thẩm thị lấy tên Quân Dung. Quân trong Thẩm Thiệu Quân, Dung trong Lục Lâm Dung, sóng vai bên nhau.

Lúc Thẩm Tu Yến đến công ty đã là mười giờ, cậu vừa tới đã trực tiếp đi vào, tiếp tân vừa thấy đã vội vàng gọi cậu trở lại: "Này, đứng lại đó, cậu là ai!"

Tiếp tân nhìn cậu vẫn chỉ là một thiếu niên, dù trong công tý có rất nhiều lập trình viên trẻ tuổi nhưng cũng không thể trẻ đến như thế được.

Công ty bây giờ đang đứng trước nguy cơ phá sản, sĩ khí của đám nhân viên ngày càng giảm xuống, có những người còn trực tiếp từ chức. Chủ tịch và con trai đã ở lại tăng ca ba ngày, hiện tại không thể có người tới xin việc.

"Tiểu thiếu gia." Thư ký của Thẩm Thiệu Quân xuống lấy tài liệu, thấy Thẩm Tu Yến bị tiếp tân giữ lại liền vội vàng bước tới, "Sao cậu lại tới đây?"

"Tiểu, tiểu thiếu gia?" Tiếp tân trố mắt nhìn, vội vàng vì sự vô lễ vừa rồi mà cúi đầu xin lỗi: "Tôi, tôi thật sự xin lỗi..."

"Không sao, tôi không hay tới công ty, không biết cũng là bình thường." Thẩm Tu Yến lại nói, "Nhưng mà, lần sau nếu có người khác tới, cô nên cư xử lễ phép với người ta."

"Vâng!" Cô tiếp tân lặng lẽ lau mồ hôi lạnh, "Tôi hiểu rồi, tiểu thiếu gia."

"Tiểu thiếu gia, sao cậu lại tới đây?" Thư ký của Thẩm Thiệu Quân cung kính hỏi. Bình thường tiểu thiếu gia của họ gần như không đến công ty bao giờ, anh cũng là vì một lần gặp mặt ở một buổi tiệc mới thấy được Thẩm Tu Yến, tiểu thiếu gia được Thẩm gia cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, được bảo vệ kĩ càng như bảo vật.

"Anh tôi đâu? Đưa tôi tới văn phòng tổng giám đốc đi." Thẩm Tu Yến nói.

"Vâng, tiểu thiếu gia." Thư ký dẫn người tới thang máy, bấm số cho Thẩm Tu Yến rồi để cậu vào trước.

Thẩm Tu Yến rất hài lòng với thái độ của thư ký: "Công ty xảy ra chuyện, nhiều người tư chức như thế tại sao cậu không từ chức?"

Thư ký cười cười: "Tôi đã đi theo Thẩm tổng từ lúc công ty mới thành lập, tôi rất tin tưởng năng lực của ngài ấy, ngài ấy sẽ có thể đưa công ty trở lại như cũ thôi. Hơn nữa, Thẩm tổng đối với tôi không tệ, tôi rất cảm kích, nếu công ty thật sự không thể trụ được nữa, lúc đó tôi đi cũng không muộn."

Thẩm Tu Yến âm thầm đồng tình, thư ký nói rất đúng. Kiếp trước cho dù cậu không đi liên hôn, ba ba vẫn vực dậy được công ty, mặc dù không thể quay lại như trước, nhưng vẫn có doanh thu. Chỉ là cuối cùng vẫn bị Hà Đống đè sập, tất cả đều là vì tìm cách cứu cậu.

Đều là vì cậu mà Thẩm gia mới đi tới tình huống như vậy, Thẩm Tu Yến đột nhiên cảm thấy vô cùng áy náy. Kiếp này, cậu nhất định sẽ giúp Thẩm gia đứng lên, đem Thẩm thị càng ngày càng tốt hơn.

Thang máy dừng lại ở tầng hai mươi mốt, hai người cùng đi ra ngoài, Thẩm Tu Yến đột nhiên nói: "Chờ công ty trở lại như trước, tôi sẽ kiến nghị tăng lương cho cậu."

Thư ký nở nụ cười đáp lại: "Vậy tôi cảm ơn tiểu thiếu gia trước."

Thẩm Tu Yến xua tay, mở cửa vào phòng tổng giám đốc.

Vừa vào, Thẩm Tu Yến đã thấy ca ca của cậu, Thẩm Tu Dịch đang dựa vào bàn xử lý văn kiện.

Ánh năng xuyên qua cửa kính điện tử lớn chiếu lên bàn làm việc, soi rọi nét mệt mỏi trên khuôn mặt Thẩm Tu Dịch.

Thẩm Tu Dịch lớn lên giống ba ba, đôi mắt sắc bén, thân cao khoảng 1m9, cho dù anh chỉ ngồi một chỗ cũng có thể cảm nhận được khí chất toả ra khắp người. Thẩm Tu Dịch mặc một bộ âu phục đen tuyền, ngồi dựa lưng vào ghế, trong mắt hằn lên tia máu vì lâu không ngủ nhưng vẫn vô cùng chăm chú xem văn kiện công ty.

"Ca." Thẩm Tu Yến nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Thẩm Tu Dịch không có phản ứng, anh hơi cau mày cầm bút viết gì đó lên văn kiện.

"Ca?" Thẩm Tu Yến đi mấy bước về phía trước.

Thẩm Tu Dịch lúc này mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên, khuôn mặt mệt mỏi mang theo chút bất ngờ: "Tiểu Yến, sao em lại tới đây?"

"Công ty xảy ra chuyện lớn như thế, em cũng muốn đến giúp đỡ." Thẩm Tu Yến đứng trước bàn làm việc của Thẩm Tu Dịch, hai tay chống lên mặt bàn, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, cúi đầu nhìn ca ca của mình.

Thẩm Tu Dịch cưng chiêu xoa xoa đầu cậu, chỉ cái ghế ở bên cạnh "Ngồi đi đã."

Thẩm Tu Yến liền thuận theo ngồi xuống, cầm lấy văn kiện trên tay Thẩm Tu Dịch, tất cả đều là hoá đơn mua bán của các công ty con.

"Chúng ta tổn thất bao nhiêu tiền vậy?" Thẩm Tu Yến hỏi.

"Bảo bối.", Thẩm Tu Dịch khẽ xoa xoa thái dương, "Những chuyện này để anh cùng ba ba lo là được, em cùng với mẫu cha ở nhà..."

"Ca ca, em lớn rồi." Thẩm Tu Yến nghiêm túc nói, " Em có thể giúp đỡ cho anh và ba ba được."

Thẩm Tu Yến thừa hưởng toàn bộ nét đẹp từ mẫu cha, nhưng lông mày lại rất giống ba ba, vô cùng kiên định. Tuy trong lòng Thẩm Tu Dịch vẫn coi Thẩm Tu Yến như một đứa nhỏ cần được bao bọc, nhưng khi nhìn nét mặt của cậu lại không thể không thừa nhận, em trai bé bỏng của anh đã mười tám tuổi rồi. 

"Lỗ mất 3 tỷ, nếu rút quỹ từ dự án màn hình 3D, cũng vẫn còn 2 tỷ rưỡi nữa. Ba ba đi nghỉ rồi ạ?" Thẩm Tu Yến âm thầm tính toán, tình hình hiện so với suy nghĩ của cậu đỡ hơn rất nhiều. Đương nhiên tay chân của Hà Đống vẫn còn, thủ đoạn của gã vẫn chưa hết, nhưng cậu nhất định sẽ không để cho chuyện trong quá khứ xảy ra một lần nữa.

Thẩm Tu Dịch nhướng mày:"Không, ba ba đã rất lâu không ngủ."

Các công ty công nghệ lớn đều sẽ có cơ chế bảo vệ rất tốt. Đương nhiên, tư liệu công nghệ do Thẩm gia phát triển cũng không chỉ ở một chỗ. Tả gia ăn cắp chỉ được một phần, bản dữ liệu quan trọng nhất được lưu trữ ở một nơi khác.

Kiếp trước, Hà Đống phát hiện ra việc này bởi vì nếu không có thông tin đấy, Hà Đống không thể nào tạo ra được công nghệ phát trực tiếp ba chiều của Thẩm gia. Thẩm Tu Yến nghe nói, Hà Đống đã mua chuộc một tên kĩ thuật viên để lấy tư liệu hoàn chỉnh. Đã thế, tên kĩ thuật viên này còn nắm vững cả công nghệ tạo logo 3D của họ. Sau đó, Hà Đống đã tìm một công ty sản xuất số lượng lớn máy chiếu kém chất lượng có logo của họ rồi tung ra thin trường. Nhưng chiếc máy chiếu này liên tục gặp sự cố khiến khách hàng cứ liên tục khiếu nại, uy tín của Quân Dung lập tức bị giảm mạnh, đánh thẳng một đòn trí mạng vào gia đình cậu. Tuy Thẩm gia đã mở họp báo và làm rõ rằng đó không phải là sản phẩm do Quân Dung tạo ra nhưng vì trên đó đều gắn logo của công ty nên không ai tin cả.

Để biến Thẩm Tu Yến thành quân cờ trong tay gã. Hà Đống đã giấu rất kỹ những chuyện này, mãi tới tận khi cậu cùng gã lật mặt mới phát hiện ra. Lúc đó, càng điều tra, cậu càng cảm thấy sợ gã, Hà Đống vì đạt được mục đích mà không gì không làm.

Kiếp này, cậu nhất định không để gã thành công!

"Ca ca, anh hãy tìm những kỹ thuật viên đáng tin thêm hình vào logo của chúng ta."

"Thêm hình?"

"Vâng, nhất định phải tìm người đáng tin."

"Đáng tin?" Thẩm Tu Dịch nghiêm túc nhìn Thẩm Tu Yến. Anh đã đi theo ba ba quản lý công ty được 5 năm rồi. Dù cậu nói gì, anh cũng lập tức hiểu được ý của cậu. 

Đã có thể đánh cắp được một phần kĩ thuật, không có gì chắc chắn rằng người ngoài không thể ăn cắp những thứ khác. Nếu ngay cả cách tạo logo cũng bị truyền ra, những kẻ đứng sau chuyện này nhất định sẽ sản xuất ra những sản phẩm kém chất lượng để hãm hại Thẩm gia. Lúc đó cho dù bọn họ có trăm cái miệng cũng không giải thích nổi.

"Anh hiểu rồi." Thẩm Tu Dịch nghiêm túc gật đầu.

"Em cảm thấy, nếu đã muốn mua chuộc nhân viên của chúng ta, chúng ta cũng có thể lợi dụng những nhân viên đó tiết lộ những thông tin sai lệch cho bọn họ nha. Coi như bọn họ đang giúp cho chúng ta!"

"Đề nghị của em thật sự rất hợp lý, tiểu Yến đã lớn rồi." Tu Dịch đột nhiên bật cười, bình thường anh rất ít khi cười. Từ sau khi Thẩm gia xảy ra chuyện, đã lâu không thấy anh cười như thế. 

Thẩm Tu Yến cũng mỉm cười, "Em cũng có thể giúp sức cho Thẩm gia chúng ta."

Thật ra đối với Thẩm Tu Yến, những chuyện này không có gì để tự mãn cả. Cậu có cuộc sống tốt đều nhờ có ba ba và ca ca, dù cậu vì Thẩm gia làm chuyện gì cũng không có gì là lớn.

"Ca ca, ba ba đâu rồi?"

"Ở trung tâm của R&D."

Ngoài những cái kia, Thẩm Tu Yến còn có một ý tưởng phát triển cho Thẩm thị, cậu muốn để Thẩm gia phát triển thêm về lĩnh vực công nghệ ánh sáng. Nhưng mà bây giờ ba ba và ca ca vẫn đang phải xử lý những vấn đề khác, tốt nhất là đợi một thời gian nữa đi.

"Vậy em đi tìm ba ba đây." Thẩm Tu Yến xoay người ra ngoài. Lúc chuẩn bị mở cửa lại bị Thẩm Tu Dịch gọi lại. "Tu Yến!"

" Có chuyện gì vậy anh?"

"Ba ba và mẫu cha đang tìm bạn đời cho em à?"

"Vâng."

"Nếu em không muốn thì đừng ép buộc mình." Thẩm Tu Dịch nói, "Cho dù Thẩm gia có rơi vào hoàn cảnh nào, anh cũng sẽ bảo vệ em."

Đột nhiên hình ảnh Lâm Cảnh Hàng hiện lên trong đầu, Thẩm Tu Yến bất giác xoa xoa tay nắm cửa: "Ừm..."

Thẩm Tu Dịch lại nghiêm túc nói: "Còn nữa, Hà Đống không hợp với em."

Cảm giác được sự che chở của Thẩm Tu Dịch, Thẩm Tu Yến vô cùng cảm động nói "Vâng, em biết rồi."

Thấy em trai bảo bối lại ngoan ngoan đồng ý, Thẩm Tu Dịch hơi nhướng mày một chút. Anh còn nghĩ rằng em trai mình sẽ không nghe gì hết, nhất quyết ở bên người đàn ông tên Hà Đống đó.

Thẩm Tu Yến rời khỏi phòng tổng giám đốc, đóng cửa lại nhìn đồng hồ. Đã sắp trưa rồi sao? Cậu lấy quang não ra, gọi cháo cho Thẩm Tu Dịch, sau đó nói với thư ký của anh: "Tôi có gọi một ít cháo bí đỏ cho ca ca, tốt cho dạ dày. Đại ca mấy ngày nay rất mệt, cậu nhớ mang lên cho anh ấy."

"Vâng, tiểu thiếu gia." Thư ký cúi người sau đó đi theo Thẩm Tu Yến tới thang máy.

"Cậu không cần tiễn đâu." Thẩm Tu Yến ngăn thư ký lại, một mình đi xuống dưới.

Cả chiều hôm đó, cậu đều trò chuyện cùng với Thẩm Thiệu Quân, đến lúc ra ngoài trời đã tối rồi, Thẩm Thiệu Quân liền để tài xế của mình đưa Thẩm Tu Yến về.

Trên đường về, điện thoại cậu đột nhiên đổ chuông. Thẩm Tu Yến lấy ra xem liền nhìn thấy hai chữ Hà Đống trên màn hình.

Cậu năm mười tám ở kiếp trước, nhìn thấy Hà Đống gọi tới liền vui vẻ như một chú nai tìm thấy một đồng cỏ xanh, cậu của bây giờ, nhìn thấy cuộc gọi này sự hận thù trong đáy lòng lại dâng lên, chỉ muốn giết chết Hà Đống.

Thẩm Tu Yến từ chối cuộc gọi, nhưng nhạc chuông lại ngay lập tức vang lên.

Thẩm Tu Yến cuối cùng cũng bắt máy.

"Tiểu Yến, em đang ở đâu vậy?" Giọng nói trầm ấm dịu dàng của Hà Đông lập tức vang lên bên tai

"Chúng ta chia tay đi." Thẩm Tú Yến bình tĩnh nói: "À, không, chúng ta đâu có quan hệ gì đâu, nói chia tay cũng hơi sai."

"Tiểu Yến, em đang nói cái gì vậy?" Thẩm Tu Yến có thể thấy được sự bối rối trong giọng nói của Hà Đống, nhưng ngay lập tức bị gã ép xuống, thay vào đó là sự buồn bã.

Hà Đống và Kiều Đồ thật sự có năng khiếu diễn trò. Sao cùng mới mười tám tuổi, cùng lớn lên trong sự cưng chiều của gia đình mà bọn họ lại có thể sống đạo đức giả đến như vậy?  

"Tóm lại, chúng ta chia tay đi." Giọng điệu của Thẩm Tu Yến vô cùng kiên quyết. Cậu có thể tiếp tục mập mờ cùng Hà Đống, nhưng Thẩm Tu Yến không muốn. Nếu đã được sống lại, cậu muốn sống cuộc sống của cậu và sống cuộc sống cậu thích. Cho dù ở bên Hà Đống thêm một giây thôi cũng khiến cho Thẩm Tu Yến cảm thấy rất kinh tởm. Đúng là bi kịch kiếp trước đều do cậu ngây thơ quá mức, nhưng Hà Đống và Kiều Đồ mới chính là chủ mưu!

"Tiểu Yến, người nhà em ép em sao?" Thanh âm Hà Đống tràn ngập thống khổ hỏi cậu.

Ha, diễn thật giống, giọng điệu tình cảm đến như thế, cho dù là đại lão trong làng cũng khó mà phân biệt được. Nếu không phải có kinh nghiệm từ kiếp trước, có lẽ cậu cũng bị gã lừa rồi.

"Hà Đống, không ai ép em hết." Giọng nói của Thẩm Tú Yến cũng mang theo vẻ bi thương, "Nhà em đã đi tới nước này, em phải liên hôn để cứu lấy Thẩm gia."

Chỉ là đóng kịch thôi mà? Ai mà không biết?

"Tu Yến, anh biết em không thể chịu đựng được khi nhìn Thẩm gia rơi vào tình cảnh này, nhưng em không nghĩ cho anh và em một chút nào sao?" Hà Đống tiếp tục nói, "Khi anh nghĩ đến việc em sẽ phải kết hôn với một người không có tình cảm với em, anh thật sự rất lo lắng, anh sợ anh ta sẽ đối xử không tốt với em."

"Tốt hay không đều như nhau cả thôi, chỉ cần có thể giúp được Thẩm gia, em đều chấp nhận." Tuy bên ngoài giọng điệu Thẩm Tu Yến đầy vẻ đau thương, nhưng trong lòng lại cười lạnh. Cho dù tôi lấy ai đi chăng nữa, cũng không thể đối với tôi tệ bằng anh.

Hà Đống hơi dừng lại một chút mới nói: "Tiểu Yến, anh có thể giúp cho Thẩm gia, anh thích em, rất thích. Em cùng anh..."

"Hà Đống, Thẩm gia thâm hụt quá nhiều, anh không giúp được đâu." Kiếp trước Hà Đống cũng đã từng nói sẽ giúp cậu, có quỷ mới tin gã lần nữa.

Huống hồ, Hà Đống không phải là người làm Thẩm gia ra nông nỗi này sao?

"Tu Yến, em đang ở đâu? Anh tới gặp em ..." Không chờ Hà Đống nói hết, Thẩm Tu Yến liền cúp máy. Cậu đã cảm thấy chán ghét gã tới mức nói thêm một chút sẽ nôn mất. Nếu để cậu trực tiếp đối mặt với gã, chỉ sợ cậu sẽ dùng dao đâm chết gã mất.

Nhà của Thẩm Tu Yến ở gần một con phố cũ, phải đi qua con đường đó mới có thể về được. Lúc xe đang giảm tốc để đi vào trong, đột nhiên có một người đàn ông chạy tới gọi tên cậu.

"Tu Yến!"

Là Hà Đống!

Tài xế nhìn người đàn ông trước mặt an mặc không tầm thường, nghi hoặc hỏi Thẩm Tu Yến:

"Tiểu thiếu gia, người này..."

Thẩm Tu Yến ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy gã ở đối diện. Hà Đống đúng là rất biết cách chọn chỗ, biết cậu chắc chắn sẽ đi qua đây nên liền chặn ở đây.

"Không sao, đi thôi." Thẩm Tú Ngôn trầm mặc nói.

"Tiểu Yến!" Thấy tài xế không dừng xe, Hà Đông vội vàng chạy tới chặn lại, "Tiểu Yến, anh có chuyện muốn nói với em."

"Ừm, tiểu thiếu gia, chuyện này..." Tài xế có chút xấu hổ quay lại nhìn cậu.

"Tiếp tục lái đi." Thẩm Tu Yến không tin một người như Hà Đống có thể đền nổi chiếc xe này.

Quả nhiên, Hà Đống vẫn tránh qua một bên, nhưng gã lại chạy theo bám lấy cửa kính xe: "Tu Yến, anh có chuyện muốn nói với em... em xuống xe được không? Một chút thôi. Hôm nay anh muốn nói cho em biết tình cảm của anh."

Đám đông xung quanh nhìn thấy tình huống này liền bắt đầu bàn tán.

"Chuyện gì vậy?"

"Không biết nữa. Chiếc xe đó rất đắt, chắc là của nhà hào môn nào đó."

"Nhìn người kia thật đáng thương."

"Ừ, người trong xe thật quá đáng."

"Chưa chắc được, tôi nghĩ người kia hẳn phải làm ra chuyện gì mới khiến người tromg xe như thế."

"Nhưng bất kể ra sao, tôi vẫn thấy người kia thật đáng thương."

Hà Đống cứ tiếp tục bám theo, người xem náo nhiệt càng lúc càng đông, phố cũ chẳng mấy chốc đã ngập tràn người tụ lại.

Thẩm Tu Yến nhíu mày, Hà Đống ở đây làm trò này ở đây, tỏ ra luỵ tình với cậu nhưng thật chất lại đang muốn bêu xấu thanh danh của cậu. Gã muốn làm lớn chuyện để người khác nghĩ rằng cậu và gã yêu nhau, ảnh hưởng tới chuyện liên hôn của cậu.

Nếu nghe tin Thẩm Tu Yến yêu sâu đậm một tên "bạn trai cũ" thì các gia tộc hào môn khác chắc chắn sẽ từ bỏ liên hôn. Làm gì có ai muốn liên hôn với một người mà trái tim người đó đang đặt trên người khác? Huống chi gia đình cậu còn đang xuống dốc.

Nhưng mà, Hà Đống có thể làm chuyện như thế này, thì cậu cũng có cách ứng phó với gã. Thẩm Tu Yến kéo cửa sổ xuống, gió nhẹ nhàng thổi vào bên tromg, mái tóc cậu bay bay để lộ khuôn mặt thanh tú cùng với đôi mắt phượng xinh đẹp.

Hà Đống hơi sững sờ một chút, dưới cái nắng ấm áp của hoàng hôn, Thẩm Tu Yến lúc này giống như phát sáng, còn đẹp hơn cả Kiều Đồ.

Hà Đống bị vẻ ngoài của Thẩm Tu Yến hút hồn, muốn nói gì cũng quên luôn. Không chỉ gã, mà ngay cả những người bên đường khi thấy Thẩm Tu Yến cũng đều bị cậu làm cho sửng sốt.

Đẹp quá!

"Tu Yến, em xuống xe đi, anh có chuyện muốn nói."

Thẩm Tu Yến mở cửa bước xuống, ngay lập tức bị Hà Đống nắm lấy tay:

"Tu Yến, anh..."

"Buông ra!" Trong mắt Thẩm Tu Yến đầy oán giận nói: "Hà Đống, chúng ta không có quan hệ gì cả, đừng đối xử với tôi như thế."

Thẩm Tu Yến có tới hơn 20 năm kinh nghiệm, biểu cảm bất bình của cậu tự nhiên đến không chê vào đâu được, cộng thêm đó, cậu vốn đã có khuôn mặt khả ái. Tronh mắt mọi người, cậu giống như một tiểu mỹ nhân bị một kẻ điên quấn lấy, chẳng lẽ gã không nghe tiểu mỹ nhân nói gì à? Hoá ra tiểu mỹ nhận không phải là người lòng dạ sắt đá mà là người đàn ông kia quấy rầy quá nhiều. Tiểu mỹ nhân nguyện ý xuống nói chuyện cùng gã đã là tốt lắm rồi.

Hà Đống nhìn chằm chằm Thẩm Tu Yến một lúc, cảm thấy Thẩm Tu Yến nhất định là vì gã mãi không cho cậu câu trả lời rõ ràng nên tuyệt vọng và đau lòng mới đồng ý kết hôn. Hà Đống vội vàng nói: "Tu Yến, anh đến là muốn nói với em, anh thích em... chúng ta bây giờ liền trở thành người yêu."

Hả? Đã nhận lời đâu? Lập tức thành người yêu? Mặt dày đến thế sao!

Tất cả những người có mặt ở đó nhìn thế nào cũng cảm thấy Hà Đống không hề xứng với Thẩm Tu Yến chút nào, sao lại có thể mặt dày theo chân người ta như thế mà không xem lại mình đi.

"Tôi đã nói rồi, tôi không đồng ý. Hà Đống, thật xin lỗi"

Nhìn tiểu mỹ nhân xinh đẹp bị vướng vào rắc rối với một kẻ điên lại còn phải kiên nhẫn cũng gã nói chuyện, mọi người đề hướng ánh mắt thông cảm về phía cậu. 

"Người ta đã nói không muốn dính dáng đến anh, anh còn dây dưa mãi không dứt với người ta thế!"

"Đúng vậy."

Hà Đống nghe tiếng mọi người bàn tán xôn xao, trong lòng vô cùng không vui. Đặc biệt là cái cảm giác Thẩm Tu yến không còn nằm trong tầm kiểm soát của gã, Hà Đống càng thêm tức giận như thể cậu vốn nên thuộc về gã.

Đúng, bất kể thế nào, Thẩm Tu Yến thuộc về gã, chỉ là của gã thôi!

Hà Đống túm lấy cổ tay của Thẩm Tu Yến, ấn cậu xuống. Thẩm Tu Yến cố gắng gồng lên rút tay ra, nhưng sao có thể mạnh được bằng Hà Đống?

Nhìn thấy đôi môi Hà Đống sắp hôn tới, trong lòng Thẩm Tu Yến chỉ cảm thấy rất buồn nôn.

"Đây, bị từ chối nên cưỡng bức sao?"

"Đây là ai vậy?"

Thẩm Tu Yến nghe lời bàn tán của mọi người, nhấc chân đá vào hạ bộ của Hà Đống.

Hà Đống bị đá, trong mắt hiện lên vẻ đau đớn, theo bản năng lùi về sau, khó tin nhìn cậu: "Tu Yến, em..."

Nhìn thấy tiểu thiếu gia nhà mình bị người ta cưỡng ép, tái xế ngay lập tức xuống xe. Thẩm Tu Yến vừa thoát khỏi vòng tay mạnh mẽ của Hà Đống, thở hổn hển: "Hà Đống, chúng ta đã kết thúc rồi, sau này đừng dây dưa nữa, tình cảm gì đó cũng dừng lại đi!"

Không có vướng mắc tình cảm, sẽ không có hận thù gì hết. Ở kiếp này, Hà Đống vẫn chưa phá vỡ gia đình cậu, chưa giết con trai cậu. Hà Đống ở hiện tại chỉ mới ăn cắp bí mật của công ty Quân Dung.

Sau khi nói xong, Thẩm Tu Yến quay đầu nói với đám đông xung quanh: "Làm phiền mọi người rồi."

Mọi người nhanh chóng nhường đường cho Thẩm Tu Yến để cậu lên xe. Tài xế nhanh chóng khởi động xe rời đi bỏ lại Hà Đống một mình ở đó.

Hà Đống xiết chặt tay, ánh mắt ngập tràn sự không cam lòng và mưu mô, hét lên:

"Thẩm Tu Yến, anh sẽ không bao giờ buông tay, anh sẽ cầu hôn em!"

Những người xung quanh lại lần nữa xì xào bàn tán.

"Thì ra vị tiểu thiếu gia kia tên là Thẩm Tu Yến."

" Đúng vậy, là người của Thẩm gia, là công ty làm về công nghệ chiếu 3D đó!"

"Không với được đâu."

"Nghe nói Thẩm gia đang gặp chuyện, sắp phá sản rồi."

"Tôi còn nghe nói, Thẩm Tu Yến sẽ phải hi sinh đi liên hôn đấy!"

"Aizzz, thật đáng tiếc, sinh ra trong một gia đình giàu có cũng không hẳn là tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top