Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đỗ Vân tu không lên tiếng. Phong cảnh đương nhiên sẽ không cứ như vậy buông tha hắn, ngón tay cách một tầng vải dệt, thong thả mà ai muội, miêu tả theo hình dạng nơi đó. Ở trong không gian hẹp như thế này, độ ấm tựa hồ dễ dàng lan truyền đặc biệt nhanh...

Cũng không lâu. Đỗ Vân tu cảm giác được chỗ đó của hắn sắp " lộ nguyên hình " . Một nét đỏ ửng thoáng hiện lướt qua trên khuân mặt tuấn mỹ của anh rồi quay một đường đi đến vành tai. Phong cảnh... Thật sự quá là lớn mật!

Đỗ Vân tu oán thầm. Bên tai lại nghe được phong cảnh đang cúi đầu cười, giống như một hồ ly nguiuwr thấy hương rượu nho thuần khiết, nhìn theo ánh sáng màu đỏ mê người của rượu, không khi trong xe trở nên ám muội, gợn sóng từ bên tai vào đến tring lòng.

"Thừa nhận khó khăn như vậy sao?" Có người cười nhẹ dụ dỗ.

"... Cái kia Vincent, " Đỗ Vân tu do dự một chút, vẫn là mở miệng, "Hắn vừa mới... nói gì với em đấy?"

Phốc, không nghĩ tới vân tu cuối cùng thừa nhận mình đang ghen ── mặc dù là dùng phương thức khó hiểu như vậy!

Nếu không phải đối phương nhắc nhở, lúc đó có khi cậu còn nhìn không ra người nọ chính là Vincent, nhưng Đỗ Vân tu buột miệng nói ra tên của đối phương, hơn nữa không biết cậu không nhớ nha người đó. Thậm chí còn muốn biết, Vincent nói gì với mình...

Xem ra, Đỗ Vân tu hẳn là không chỉ nhìn thấy mình với Vincent nói chuyện, mà còn thấy đối phương và mình lôi lôi kéo kéo.

Chính là khó chịu lại không muốn mình biết anh ý sẽ vì vậy mà ghen. Phong cảnh ngước mắt lên, ánh mắt thâm thúy loan tạo thành đường cong, trong mắt sáng ngời.

Đỗ Vân tu đang lái xe vẻ mặt đứng đắn, dung mạo trong lúc đó sáng bóng như ôn ngọc. Chỉ có vành tai ửng đỏ mới bị lộ ra, Đỗ Vân tu trong lời vừa nói có chút ngượng ngùng. Trên thực tế, Đỗ Vân tu cũng không biết tại sao, mặc dù lúc hai người mới quen biết, hắn cảm thấy được đối phương có tính thẳng thắn, yêu nghiệt mà lời nói lại ác độc, loại chất độc này là lưỡi dao sắc bén. Có khi làm cho người ta thực xuống đài không được.

Nhưng là cùng lúc đó, nhất cử nhất động của cậu lại làm cho người ta ấn tượng không thể không khắc sâu. Giống như là thần tượng trời sinh, tất cả mọi người thần phục dưới chân của cậu, đem những thứ liên quan đến cậu trong nháy mắt khắc sâu.

Khi đó bị Vincent cướp vai, là người bình thường. Anh có thể lý giải được là người vừa mới tiến vào giới giải trí đều sẽ nóng lòng muốn thử, dùng ít thủ đoạn nhỏ cũng là chuyện thường xảy ra. Chính là, không biết tại sao, năm đó lại không được nhận vai... Bây giờ nhìn thấy Vincent và phong cảnh ở cùng một chỗ, bọn họ còn đứng gần như vậy, lại còn tay nắm tay...

Đỗ Vân tu lại cảm thấy có điểm không thoải mái. Như là kim đâm vậy. Tuy rằng anh biết, phong cảnh và Vincent cũng không có chuyện gì.

Anh cũng không nên ghen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top