Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lệ Tiêu Bùi Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lệ tiêu Bùi thanh —— ngươi còn yêu ta sao?
Theo Thanh La Phiến Tử
Chương 1: 《 nơi phồn hoa 》
Lệ tiêu từ nhỏ chỉ biết rằng mình rất may mắn, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, ca ca lệ duệ lại càng một tay che trời là chủ nhân của công ty giải trí ESE.
Mượn cớ đi du học nước ngoài, ở nước ngoài quả thật rất khoái hoạt, say rượu, đua xe, lập nhóm nhạc, toàn bộ những thứ ăn chơi đàm đúm nhất hắn toàn bộ đều đã hưởng qua, không ai có cuộc sống thú vị màu sắc hơn hắn.
Lệ tiêu vẫn cảm thấy, sinh mệnh của cậu chỉ có hai từ, một là tự do, một cái còn lại là âm nhạc.
Cho đến có một ngày, ở trong quán rượu của bằng hữu, mùi rượu chưa tản hết cậu đang ôm cô bạn gái Tây tóc vàng của mình  nghe nhạc rock heavy metal, âm nhạc như vậy rất hợp ý cậu, giống như tất cả sức lực của mình đều được giải phóng ra ngoài, nhiệt huyết dâng trào, nhất là lúc âm nhạc tới giống như dung nham núi lửa phun trào màu đỏ đen nóng bỏng, rung động đất trời! Nhưng mà một đêm đó không biết DJ chơi nhạc như thế nào, âm nhạc lúc đó cũng không phải đinh tai nhức óc, cũng không phải nhạc điện tử mê huyễn, mà là một loại âm thanh giống như của tự nhiên, tiếng hát réo rắt cùng với nhạc metal , như là suối nước sâu trong khe núi trùng trùng điệp điệp, hoặc như là tiếng nước tan ra từ những mũi băng nhỏ xuống phiến đá, tiếng thẳng đến đáy lòng,nhạc metal khoáng đạt mà ngang tàng, nhưng lại vì giọng hát không có này mà trở nên thánh khiết.
Lệ tiêu nghe được trợn mắt há mồm, ước chừng hai phút tư thế cũng chưa hề thay đổi. Nhận thức của mười mấy năm sống giờ phút này hoàn bị đảo ngược.
Cậu đã ở nước ngoài chơi nhạc lâu như thế, bất kể là JAzz, Hip-Hop, R&B, nhạc đồng quê của vùng Trung mỹ, đều từng hát qua, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ ở một đất nước phương tây xa xôi này, bên trong nơi xa hoa truỵ lạc, chính mình lại bị giọng hát Đông Phương làm cảm động.
"Ta hỏi, ai hát vậy!" Lúc ấy cái đầu vàng rực của lệ tiêu vừa vui sướng lại vừa kích động, trong đôi mắt xinh đẹp là khó có thể ức chế được cảm giác hâm mộ và bội phục, "Này mẹ nó rất đạp trai ! Là ai, ai hát vậy? !"
Tiếng trung của cậu hỏng bét, trừ bỏ tán gái đua xe, ngoài ra không học được gì cả.
Đêm hôm đó rõ ràng đã uống nhiều Whiskey, nhưng lại lăn qua lộn lại không thể đi vào giấc ngủ, trong đầu không ngừng vang lên tiếng hát Đông Phương réo rắt đó. Nếu như nói trong thần thoại Hy Lạp tiếng hát của quái vật biển, có thể khiến cho đám thủy thủ không còn đường về, thì giờ phút này cậu chính là bị người kia mê hoặc. Tuy nhiên trong tiếng trung còn có một từ, chính là dư âm còn văng vẳng bên tai, ba ngày không dứt.
Cậu rốt cục cũng biết được tên người kia, nguyên lai đối phương tên là —— Bùi thanh.
Đối phương đã sớm là ngôi sao ở trong nước giống như thiên thần, thái độ làm người khiêm tốn, xa cách, lại được vô số người sùng bái, làm cho vô số người điên cuồng vì âm nhạc của hắn. Nếu trên đời này nhạc sĩ trong nước chỉ có thể chọn một ca sĩ hát ca khúc của sáng tác bọn họ, như vậy bọn họ 99%  sẽ chọn Bùi thanh, còn lại 1% là cảm thấy sáng tác của mình không đủ để mời được Bùi thanh hát.
Bùi, thanh.
Đầu lưỡi Lệ tiêu đọc lên hai chữ này, lãnh lãnh Thanh Thanh bên trong lại đặc biệt thích thú.
Cậu lần đầu tiên buông tha cho đua xe, uống rượu, cùng nữ nhân ước hội, trên máy tính trả tiền download toàn bộ ca khúc của Bùi thanh, xem hết những buổi biểu diễn của hắn, từ Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) liền biến thành trạch nam. Lệ tiêu từ không cảm thấy âm nhạc trong nước xuất sắc đến cỡ nào, khúc này từ này chỉ được đến mức đó, nhưng mà tiếng ca Bùi thanh lại hoàn toàn phá vỡ khái niệm trong cậu. Cậu lẳng lặng nhìn người trên sân khấu biểu diễn kia, đối phương nhắm mắt, đối phương híp mắt lại, môi mỏng của đối phương khẽ mở, mỗi một động tác, mỗi một chi tiết nhỏ, mỗi một ánh mắt, lệ tiêu đều nhìn một lần lại một lần, quai lại xem một lần lại một lần, hắn quả thực không thể tưởng tượng được, tiếng ca tuyệt vời như vậy nhưng lại lạnh lùng tới cực điểm, làm thế nào mà tiếng hát lại có thể phát ra từ con người lạnh lùng đó chứ...
"Em muốn về nước." Lệ tiêu ngay trong đêm gọi điện thoại cho lệ duệ, nước Mĩ với với trong nước có gì khác, cậu nghe được Bùi thanh hát nghe tới mê mẩn mà nửa đên thời gian lệch 13 tiếng h ở trong nước là sáng sớm, "Ca, em muốn về nước! Em muốn vào giới giải trí ! Lập tức, lập tức!"
Lệ duệ chưa từng nghe thấy đệ đệ của hắn mong chờ như vậy, thanh âm nói chuyện với hắn giống như uống phải thuốc kích thích vậy.
Càng không có đoán được, từ đó về sau, cơ hồ phàm là chuyện gì liên quan đến Bùi thanh, đệ đệ lệ tiêu của hắn biểu hiện đều khác hẳn với lúc bình thường.
Sáng sớm hôm đó, ánh mặt trời rực rỡ, tổng giám ESE phong cảnh tài giỏi một tay thổi phủng hồng nhóm Legacy vận khí vẫn đang bạo.
Lệ Tiêu một đầu rực, đeo hoa tai đính kim cương, thần sắc phấn khởi, trong ánh mắt tràn ngập nóng lòng chờ đợi chạy về phía sân bay.
Thân thể Lệ tiêu từ nhỏ đã không tốt, lệ duệ rất chiếu cố hắn. Cho tới bây giờ, lệ tiêu đã 19 tuổi, thì vẫn như trước sắm vai huynh trưởng và phụ thân của lệ tiêu, sủng ái mà lại nghiêm khắc, nhưng là hầu hết thời điểm đều là cưng chiều. Lệ tiêu muốn vào giới giải trí, thân là tổng tài ESE lệ duệ lập tức liền tìm người quản lý chuyên nghiệp nhất dẫn cậu, vì cậu mà liên hệ người chế tác âm nhạc tốt nhất, phòng thu âm tốt nhất trong nước đều tùy cậu chọn.
Lệ tiêu không nghĩ qua muốn lăn lộn để tạo ra thành quả gì, cậu muốn tiến vào giới âm nhạc bất quá là vì muốn gần Bùi thanh một chút, nhìn vị ca thần trong truyền thuyết này, vì thế hắn còn kéo người bạn chơi từ nhỏ đến lớn phó tử hàn cùng nhau tiến vào chơi đùa, đối phương là người thừa kế vương miện quang vinh, địa vị danh khí tương đương với cậu.
Nhưng là thật không ngờ, ý nghĩ nhất thời cua cậu, lại dấy lên trận phong ba bão táp không nhỏ trong giới giải trí.
Nhân khí lại có thể dần dần vượt qua nhóm Legacy nổi tiếng 2 năm trước, thậm chí còn phá vỡ kỷ lục của bọn họ lúc trước lập nên.
Cửa hàng, radio, phố lớn ngõ nhỏ, đâu đâu cũng có, không chỗ nào không có, toàn bộ đều là bài hát của cậu, áp-phích cậu.
Trong poster, cậu xoã tung tóc vàng, đôi mắt đen tuyền, ánh mắt vừa chính vừa tà, khóe miệng gợi lên nụ cười có chút hư hỏng tùy tiện, dùng một loại tư thế cực khốc ôm một ngọn lửa màu đỏ chính là ghi-ta điện, toàn thân toát lên một loại vinh quang không ai bì nổi.
Nngười đại diện của cậu từng nói, nhìn khắp giới giải trí , không có một minh tinh nào có được dung mạo giống cậu vừa thân thiện lại có tà khí xen lẫn mị lực. Vô số người điên cuồng vì cậu, vô số người thét chói tai vì yêu thích nhạc của cậu, bọn họ sùng bái và ùn ùn xông về phía cậu vô số kể.
Cậu là một hắc mã bất khả chiến bại, lính mới vừa ra mắt, album đầu tiên: "nơi phồn hoa"  giống như tên lửa vọt tới TOP 3 bản xếp hạng doanh thu đĩa nhạc! Khi đó giới âm nhạc không có nản long, thành tích của hắn dần dần tiến lên, đại ca cậu lại càng rộng lượng, một lần lại một lần vì cậu làm tiệc Chúc Mừng, lượng tiêu thụ đạt tới hạng 2, tin tức giống như lốc xoáy gào thét cuốn sạch toàn bộ giới giải trí , không ai không biết không ai không hiểu.
Toàn bộ nơi phồn hoa này khuynh đảo vì cậu.
__________________
 

h chỉ còn phiên ngoại của bùi thanh + lệ tiêu, với của lâm huyên nữa thôi nên mình sẽ edit nốt chính văn rồi edit tiếp phiên ngoại sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top