Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Sinh nhật Phong Cảnh Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong cảnh đến cái tuổi này, loại sự tình như sinh nhật này có thể nói đã không có gì vui mừng nữa rồi.

Từng có người phi thường xa xỉ bao cả nhà hàng Tây, cùng cậu ăn bữa tối dưới ánh nến. Cũng từng có một lần được những người trong đoàn làm phim mua bánh ngọt vì sinh nhật cậu, vui vẻ chia nhau ăn hết. Cũng có một người, vô luận người nọ mua bánh ngọt kiểu gì, chúc mừng cía gì, chỉ cần được cùng một chỗ với đối phương, phong cảnh liền cảm thấy được đó là buổi tối sinh nhật ngọt ngào...

Lúc này đây lại đến phiên phong cảnh sinh nhật. Tuy rằng thông thường đều là đối với phương tốn tâm tư, bất quá khoảng thời gian trước cậu đặc biệt tìm người thiết kế một "Đồ vật " nho nhỏ, chuẩn bị làm riêng cho đêm nay...

Ngày hôm nay này "Vật nhỏ "Vừa mới đưa đến.

Sau khi Phong cảnh nhận được, thỉnh thoảng lại lấy ra cầm trong tay nhìn nhìn nghịch nghịch, nhìn càng lâu khóe miệng tươi cười lại càng đậm.

Chính là nụ cười này, không phải là nụ cười tự tin khi xử lý xong công việc, cũng không phải là nụ cười đắc ý, mà là một nụ cười mang theo chút hương vị ý xấu dâm tà.

Hôm nay Vân tu chụp quảng cáo, đã nói sau khi chụp xong sẽ tới đón cậu. Thời gian vừa đúng, phong cảnh đem cái kia đồ vật bỏ vào để trong túi áo sơmi, rồi mới lấy 1 cái kính râm, tập đề án trong tay quăng lên bàn, lập tức đi về hướng cửa công ty.

Bởi vì chờ mong đêm sinh nhật, cùng với cái kia... Phong cảnh đi có chút vội.

Không để ý, khi đến công ty cửa liền đụng phải người.

Đối phương phi thường nhỏ bé và yếu ớt, cơ hồ không có chút sức nặng, lập tức lùi về sau lảo đảo hai ba bước mới đứng vững. Người này bộ dạng yếu đuối như thế, làm cho phong cảnh đang vội cũng có chút ngượng ngùng.

"Không có sao chứ." Lông mày khẽ nhướn lên, thuận tiện đưa tay giúp đỡ.

Chính là không nghĩ tới người này lập tức đã nắm tay cậu, thanh âm có chút hưng phấn kêu lên: "Phong tổng, phong tổng, tôi là Vincent. Không nghĩ tới sẽ gặp ánh ở đây..."

Vincent? Ai nha?

Có lẽ trong một buổi tiệc rượu nào đó đã từng gặp qua, nhưng đối phương cũng không phải nhân vật nổi tiếng danh chấn thiên hạ hay siêu sao, nhưng lại khiến cậu nghĩ dường như đã từng gặp qua người này rồi?

"Vincent phải không!" Phong cảnh hơi cong khóe môi, dù cho đã sớm không nhớ rõ đối phương là ai, nhưng trên mặt cũng một chút cũng nhìn không ra ý tứ xa lạ, "Sau này đi đường phải cẩn thận nha."

Phong cảnh vừa nói, tùy ý vỗ vỗ hai cái trên vai đối phương, tỏ vẻ muốn kết thúc cuộc đối thoại, rồi mới nhìn ra cửa chính chuẩn bị chạy lấy người.

"Phong tổng, phong tổng..." Nhưng là người nọ lại dường như chưa từ bỏ ý định nói xen vào, "Năm đó chúng ta còn cùng Đỗ Vân Tu đi casting, không nghĩ tới hai ngươi hiện tại... Ở cùng một chỗ, thật làm cho người ta hâm mộ a."

Mặc dù nói là hâm mộ, chính là ngữ khí cũng có điểm khôn khéo. Có điểm tự giễu, cũng có mang chút yếu ớt, càng giống như... đang ám chỉ điều gì đó.

Phong cảnh quay đầu lại, lông mày chau lại, rồi liếc mắt đánh giá đối phương một cái. Mặc dù ấn tượng đối với người này hoàn toàn không có mấy, nhưng là người từng có liên quan tới mỗi sự kiện của vân tu trên căn bản cậu đều nhớ rõ...

Một ít trí nhớ chợt lóe lên. Phong cảnh lúc này mới nhớ ra, năm đó lần đầu vân tu tiên đi casting thì thật sự cậu đã cố ý dẫn người đi cùng để "gây rắc rối", cuối cùng vân tu diễn rất xuất sắc, nhưng lại không có được nhân vật này, mà lúc ấy cậu cho người kia nhận vai...

Người kia, người đó tên gì ta? Hình như, chính là Vincent. Không nghĩ tới đó lại chính là trước mắt người này, thật sự thay đổi không ít...

Tuy rằng bộ dáng vẫn mãnh khảnh như cũ là, mang máng nhớ lại hình dáng thiếu niên xinh đẹp lúc trước, dù đã ở giới giải trí lâu như thế, nhưng không có hình thành một chút khí tràng riêng biệt, ngược lại bởi vì ở trong trường hợp này thanh sắc chó ngựa*, ánh mắt hiện lên tơ máu, thâm đen cùng dưới mí mắt, cả người đều bị ăn mòn...

Phong cảnh chìm đắm trong giới giải trí như thế lâu, trên tay từng dẫn dắt qua rất nhiều người. Nhưng người như vậy, sinh hoạt cá nhân thường ngày như thế nào, liếc mắt một cái liền biết.

Phong cảnh cười ha ha đã muốn đi, không nghĩ tới người này cũng không còn nhã lực như năm đó, có lẽ cảm thấy đó là một cơ hội, quấn lấy cậu quyết không buông ra.

Sắc mặt Phong cảnh có chút không kiên nhẫn, đang chuẩn bị răn dạy và quở mắng vài câu. Không nghĩ tới, có người lại đi đến từng bước ── một chiếc xe có rèm đỗ ngoài cửa công ty đột bíp còi, rõ ràng là đang hướng về chỗ họ! Phong cảnh tập trung nhìn, kia không phải xe là vân tu sao? !

Chẳng lẽ, tình huống bây giờ vân tu toàn bộ thấy được?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top