Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69 - 70

Chương 69: Thương Mãng Chi Lang

Không biết có phải lời nói của Tần Trấn và Ngải Văn có ảnh hưởng quá lớn với Tần Phi Tương hay không, cơ bản thái độ của hai người họ chính là ủng hộ hành vi theo đuổi của con trai, cho nên nan đề duy nhất bây giờ của Tần Phi Tương là làm sao bắt được Chung Viễn Thanh tới tay.

Ừm, tuy rằng đây là nhiệm vụ có độ khó số một, nhưng cũng không gây khó khăn cho Tần Phi Tương nằm trên giường, mơ mộng cuộc sống vui vẻ sớm chiều bên nhau của hai người.

Cho nên y càng nghĩ càng kích động, Tần Phi Tương hận không thể chạy vọt sang hướng đối diện, tỏ tình với Chung Viễn Thanh, trằn trọc trên giường rất lâu, Tần Phi Tương rốt cục quyết định chạy đến đấu trường phát tiết tinh lực quá tràn đầy.

Sau khi xác nhận thông tin cá nhân xong, phái thể thuật của Tần Phi Tương lúc đăng nhập vào hệ thống có khác Chung Viễn Thanh, Tần Phi Tương vừa đăng nhập đã bị truyền tống thẳng vào trong thành phố Lucifer.

“Xin chào Thương Mãng Chi Lang, hoan nghênh đăng nhập vào hệ thống chiến đấu của Ares, kế tiếp xin mời cậu lựa chọn “Chiến đấu”, “Huấn luyện”, hay là “Nhiệm vụ”?”

“Chiến đấu, đi đến đấu trường của lần đăng nhập gần nhất.” Tần Phi Tương không nghĩ ngợi, lập tức trả lời.

“Được, xin chờ một lát.” Chốc lát sau, cảnh tượng trước mắt đột nhiên hoa lên, Tần Phi Tương đã đứng trước trước điểm báo danh công cộng của nhà thi đấu.

“Không ngờ nha ~ Ưng Vương đấu trận đêm nay có thể hấp dẫn được cả “Thương Mãng Chi Lang” tiếng tăm lừng lẫy?” Đang từ văn phòng nhân viên ở hậu đài đi ra, Laura đã nhìn thấy Tần Phi Tương đứng im nhìn chằm chăm vào áp phích của “Ưng Vương đấu trận” như đang ngẫm nghĩ gì đó, cô lập tức trêu đùa, thân hình uốn éo như rắn nước đi tới, sau đó ra vẻ thần bí thì thầm bên tai Tần Phi Tương: “Thế nào, có muốn hợp tác với tôi không? Tôi coi trọng anh lâu rồi, chỉ cần theo tôi, cho dù là trận khiêu chiến nào, chỉ cần anh muốn biết tôi đều nói nói với anh trước tiên, hơn nữa, anh thế này cũng là lúc nên khai trai đi thôi, nếm chút hương vị phụ nữ đi chứ.”

“Tôi sớm đã nói, cô không phải kiểu tôi thích.” Tần Phi Tương bất động thanh sắc tránh qua một bên, thoát khỏi móng vuốt chuẩn bị ăn vụng đậu hũ của Laura.

“Hứ, thật là một người đàn ông vô vị.” Laura rất tự giác thu hồi móng vuốt, xoay một vòng với tấm gương trải dài dọc hành lang, Laura phơi bày dáng người hấp dẫn của mình, còn tiện thể nháy mắt với mấy người báo danh, sau đó tiếc nuối nói: “Thật tiếc mà, mỹ nhân như tôi đã dâng đến tận cửa, thế mà còn có người cự tuyệt, tôi hiếu kì lắm nha, người được anh xem trọng rốt cuộc phải khuynh quốc khuynh thành, rung động lòng người như thế nào a.”

Tần Phi Tương mặc kệ cô nàng, nhưng trong tim đang nhớ đến dáng vẻ của Chung Viễn Thanh, miệng đang phụng phịu không khắc chế hơi nhếch lên.

“Được rồi, được rồi, tôi hiểu, hiểu cả mà, mỗi lần anh nhớ đến người trong lòng thì khuôn mặt đều ngây thơ vô tội. Tôi nhìn thôi đã thấy hoảng sợ đến mắc ói. Aiz, xem ra tôi đúng là sớm qua thời kì cút bắt rồi.” Laura bày ra bộ dáng không nuốt được, sau đó cười quỷ dị một tiếng, thừa dịp Tần Phi Tương không chú ý bèn nhanh chóng vỗ mông y một cái, rồi tiến đến trước mặt y: “Chờ đến luc theo đuổi được thì nhất định phải cho tôi gặp đó nha, nếu anh quên, đừng lầm bầm nữa, bà đây không bỏ qua cho đâu đấy.”

Tần Phi Tương tựa hồ đã quen với hành vi đánh lén của người phụ nữ lưu manh này, y bình tĩnh nhã nhặn nói: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ không cho cô gặp, tôi sợ cô lưu manh thế này mà đi đùa giỡn em ấy, phỏng chừng sẽ bị em ấy đánh chết mất.”

Laura: “….”

“Không nói cái này nữa.” Laura khoát tay, chỉ vào áp phích tuyên truyền “Ưng Vương đấu trận” : “Anh có hứng thú tham gia?”

“Phần thưởng là cơ giáp ưng hình VI, là cơ giáp trung cấp.” Tần Phi Tương cũng đang do dự, cơ giáp Bạch Hổ trong nút không gian của y là một trong những cơ giáp cao cấp nhất, còn loại phần thưởng cơ giáp này hoàn toàn không thể lọt vào mắt y.

Nhưng mà, cơ giáp ưng hình là một trong những loại hình cơ giáp y rất ít khi động đến, kì thật không riêng gì Chung Viễn Thanh và Tần Phi Tương, phải nói rằng ở Ares, thể thuật cùng tinh thần lực là hai phái rất ít khi dùng tới cơ giáp ưng hình, cho nên nếu gặp phải vấn đề này trong khi chiến đấu thì chắc chắn nó là một nhược điểm trí mạng.

Có điều tương phản chính là phái thuần máy móc cùng các quân nhân không tốt nghiệp ở Ares lại cực kì am hiểu cơ giáp ưng hình, đây là một trong những sơ sót quan trọng mà Tần Phi Tương tìm ra được trong nhiều năm chiến đấu.

Cho nên, Tần Phi Tương mới bị kiểu cơ giáp nhỏ bé này thu hút.

Laura tha thứ, vui vẻ nhìn Tần Phi Tương sẽ chọn thế nào thì quang não của cô nàng bỗng phát ra một tin tức, cô nàng ấn mở ra, sau đó Laura vẻ mặt thay đổi nhìn về phía Tần Phi Tương.

“Có chuyện gì?” Tần Phi Tương cảnh giác phát hiện thần sắc biến hóa của Laura.

“Là ông chủ, ông ấy nói nếu anh đồng ý tham gia đấu trận thì ông  ấy sẽ đặc cách cho anh vượt qua vòng loại.”

“Lí do?”Cho tới bây giờ,ông chủ sau màn vẫn còn là một ẩn số, ông ta chưa bao giờ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, nhưng bây giờ lại mở cửa cho Tần Phi Tương, khó tránh sẽ khiến lòng người hoài nghi.

Hơn nữa, y khác với Chung Viễn Thanh hiếu kì về kiểu đấu công khai mới mẻ này.Từ nhỏ dưới sự cổ vũ của phụ thân Tần Trấn, Tần Phi Tương đã hình thành yêu cầu rất nghiêm khắc với thể thuật, cho nên ngay từ bé y đã quen thuộc ra ra vào vào với kiểu đấu trường công khai, chỉ là duy chỉ có ông chủ đứng phía sau ở đây là y hoàn toàn không biết.

Con người này, nghe nói không chỉ nắm trong tay tất cả các đấu trường không chỉ có trong hệ thống chiến đấu của Ares mà đồng thời còn ở cả bên ngoài, phần lớn các đấu trường tư nhân của Skynet đều thuộc về người này.

Ông ta tựa như người ẩn nấp trong bóng tối, mà nguyên tắc của Tần Phi Tương là nếu có thể ít tiếp xúc thì càng ít tiếp xúc càng tốt.

“Tôi cũng không phải con giun trong ông chủ, tôi sao biết được?” Laura nhún vai: “Có lẽ ông ta muốn mượn sức của anh chăng.”

Tần Phi Tương trầm mặc một chút, y đang định cự tuyệt thì trong quang não bỗng phát ra một thư tín nặc danh: “Không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ hy vọng cậu có thể tham gia trận đấu này.”

“Ông có mục đích gì?” Tần Phi Tương đáp trả rất dứt khoát.

Qua một lúc, trong quang não mới nhận được tin tức: “ ‘Phá Quân’, đây là người ngồi kế bên cậu, tôi muốn biết, người đó là ai, chỉ thế thôi.”

Phá Quân?

Tần Phi Tương nhìn chằm chằm vào hai chữ xa lạ suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng y vẫn buông tha, nếu đây là mục đích của ông ta thì Tần Phi Tương sẽ không lo người này sẽ làm chuyện bất lợi cho y, vì thế Tần Phi Tương gật đầu, thao tác viết hai chữ đồng ý.

Biết Tần Phi Tương đồng ý tham gia trận chiến, Laura lập tức đưa một chiếc mặt nạ: “Đêm nay là đấu loại, anh chỉ cần xem thôi,  đêm mai mới chính thức vào vòng đối chiến loại trực tiếp, nhớ phải đến đúng giờ nha, giờ không sớm nữa, tôi phải đi nghênh đón khách nhân khác đây, hy vọng đêm nay tôi may mắn có thể động tới người mạnh hơn anh đi.”

Laura quăng một ánh nhìn nóng bỏng vào Tần Phi Tương, sau đó xoay người rời đi.

Tần Phi Tương dựa theo thuyết minh, đeo mặt nạ sau đó tiến vào đấu trường, nhập vào dòng người, không ít người đánh tiếng chào hỏi y, dù Tần Phi Tương đã trọng sinh nhưng y vẫn duy trì được kinh nghiệm tác chiến phong phú, có thể nói những đấu trường thế này đối với y chính là như cá gặp nước, đó hoàn toàn không phải nói chơi.

Chính vì nguyên nhân này mà ID “Thương Mãng Chi Lang” ở đây là một cái tên có chút danh tiếng.

“Thương Mãng Chi Lang” là tên sau khi trọng sinh Tần Phi Tương chọn để đăng kí, bỏ qua cái tên từng dùng kiếp trước, ma qui quỷ khiến y nhớ đến năm tháng tác chiến trên tinh cầu Thương Mãng, mấy tháng đóng quân ở đó đại khái là những tháng ngày y ở  gần với Chung Viễn Thanh nhất trong cả cuộc đời, tuy rằng sau đó ít lâu, Chung Viễn Thanh đã công bố tin tức kết hôn với Khang Hồng.

Khiến y hiếu kì là vị láng giềng tối nay có cái tên này khiến y cảm thấy rất tò mò.

“Phá Quân.” Chính là cái tên ngồi kế bên y, một người không chỉ ngủ gật khi đang xem trận đấu, hơn nữa còn không hề cảnh giác tựa đầu vào vai y, tuy đây là mạng ảo khiến y không cảm giác được sức nặng nhưng Tần Phi Tương vẫn bị hành vi này chọc cười.

“…Bởi vì tôi rất thích bầy sói ở nơi đó, chúng nó đoàn kết, dũng mãnh, nên tôi mới chọn cái tên này…”  Tần Phi Tương nhớ đến giao ước của ông chủ sàn đấu thần bí, không khỏi tò mò nhìn người đối diện.

Nhưng mà không lâu sau đó y liền phát hiện, đây không chỉ có tò mò mà quả thực chính là kinh hỉ.

Y trăm triệu không ngờ tới “Phá Quân” lại là Chung Viễn Thanh, mà đương nhiên kinh hỉ này không chỉ dừng lại ở đó.

“…Nói không chừng, cậu ta cũng rất muốn làm bạn bè của cậu, vì sao hai người không thử xem?” Nghe đến mấy lời đánh giá khách quan của Chung Viễn Thanh về mình, Tần Phi Tương cố lấy dũng khí đề nghị nói.

Trước tiên bắt đầu từ bạn bè, sau đó chắc chắn sẽ phát triển thành người yêu, đây là bí quyết theo đuổi mà Tần Phi Tương rút ra trong một quyển sách có tựa đề Luyến ái chỉ nam.

“Phá Quân” không biết chân tướng, tức là Chung Viễn Thanh trầm ngâm một chút: “…Có lẽ thật sự nên thử xem sao, ừm, nếu sáng mai cậu ta chào hỏi với tôi, tôi liền quyết định thử làm bạn với cậu ta. Hey, chúng ta có nên cược một lần không?”

“Cậu ấy nhất định làm được.” “Thương Mãng Chi Lang” tràn ngập tự tin nói.

Tần Phi Tương nhìn khuôn mặt tuyên bố muốn đánh cược với mình của Chung Viễn Thanh, trong lòng âm thầm nổi giận, lần này y nhất định sẽ tranh thủ cơ hội tốt này.

===

=)) Luyến ái chỉ nam…Đù có quyển này à?
Chương 70: Mù rồi

Chung Viễn Thanh cảm thấy nói chuyện với cái vị “Thương Mãng Chi Lang” này thú vị hơn nhiều so với xem trận đấu. Đặc biệt sau khi hai người đánh cược xong, quan hệ của cả hai càng thêm khăng khít.

Tiếp đó khi Chung Viễn Thanh nhận ra “Thương Mãng Chi Lang” có kiến thức không tầm thường với người lái cơ giáp và chiến đấu, hắn dứt khoát ngồi tại một chỗ, bắt đầu bình luận sôi nổi về mấy người dự thi với y.

“Thực ra đêm nay chỉ là đấu loại thôi, nhiều người có thực lực đã được đặc cách vào trong rồi.” Tần Phi Tương lo lắng Chung Viễn Thanh buồn chán, có lòng tốt nhắc nhở hắn.

“Sao anh biết?” Chung Viễn Thanh khó hiểu hỏi.

“Bởi vì anh ta chính là “Thương Mãng Chi Lang” tiếng tăm lừng lẫy ở đây nha.” Một giọng nữ rung động lòng người đột nhiên vang lên, Chung Viễn Thanh cùng Tần Phi Tương đồng thời ngẩng đầu, thấy Laura đang chống nạnh, cười tủm tỉm trước mặt hai người, theo sau cô nàng còn có vài khách nhân cũng đeo mặt nạ.

Nhận ra người ngồi bên cạnh Tần Phi Tương đúng là “Phá Quân” lọt vô mắt mình trước kia, cô săm soi nghiền ngẫm nhìn về phía Tần Phi Tương, sau đó Laura không e dè hôn gió với y: “Không nghĩ tới khẩu vị của chúng ta giống nhau nha, không hổ là người đàn ông tôi chọn trúng, đừng quên ước hẹn trước đó của chúng ta nha ~~~”

Rõ ràng là tôi cùng ông chủ của cô nói chuyện, có quan hệ gì với cô đâu!

Nhưng là Laura không thèm giải thích, nói xong cô bèn dẫn người kia nhanh chóng rời khỏi.

Đúng là cái tính mang thù! Tần Phi Tương vừa nghe Laura nói xong, liền cảm giác đại sự không ổn, quả nhiên khi y quay đầu lại thì thấy Chung Viễn Thanh đang vuốt cằm, nhếch mép tươi cười trêu chọc, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào y.

“Tôi không có quan hệ gì với cô ta đâu.” Tần Phi Tương lập tức giải thích rõ ràng với Chung Viễn Thanh.

Chung Viễn Thanh lắc đầu, trên mặt vẫn để lộ ý cười: “Không sao, không sao, tôi hiểu mà, dù sao thì cô nàng cũng không tồi.”

Tần Phi Tương lập tức cảm thấy càng đau đầu.

“Có điều, có vẻ anh cũng có chút nổi tiếng ở đây nhỉ. Anh cũng tham gia đúng không?”

Tần Phi Tương gật gật đầu: “Tôi cũng được đặc cách, ngày mai tham gia đối chiến.”

“Nghe anh nói vậy, tôi hơi động tâm muốn tham gia rồi đó, nói thật tôi rất tò mò thực lực của anh.”  Chung Viễn Thanh hiếu chiến không hề e dè với người trước mặt.

Tần Phi Tương giọng yêu chiều: “Nếu cậu đồng ý, tôi có thể tùy thời cùng theo.”

Ngay lúc hai người nói xong, quang não của cả hai cùng lúc nhận được một tin tức nặc danh, sau khi xem xong tin tức, hai người ngẩng đầu, nhìn đối phương một lát.

“Xem ra trận đấu này càng ngày càng có ý.”Chung Viễn Thanh quơ quơ quang não của mình.

Tần Phi Tương nhíu mày : “Nếu cậu không muốn, có thể từ chối.”

“Ai bảo tôi không muốn, có người thành khẩn mời tôi tham gia đấu chiến như thế, còn cố tình đặc cách tôi nữa, tôi đây sao có thể cô phụ chờ mong của người ta được chứ.” Chung Viễn Thanh làm trò trước mặt Tần Phi Tương, đáp trả một câu chắc chắn.

“Nếu vậy thì, chúng ta chính là đối thủ cạnh tranh rồi.”

“Cũng là đồng bạn.”

Có tiếng nói chung với người khác đúng là thật tuyệt vời, hơn đứt tên Tần Phi Tương không vừa mắt kia nhiều, Chung Viễn Thanh dám cam đoan, hai chưa nói hết ba câu đã xông vào đánh nhau, nên hắn mới có thể cực kì tự tin đánh cược cùng “Thương Mãng Chi Lang”.

“Buổi sáng tốt lành.”  Sau khi uống một tách trà, Chung Viễn Thanh ung dung thản nhiên ngồi trước bàn trong phòng khách, hai tay chống đầu nhìn Tần Phi Tương mở cửa đến gần, nở nụ cười tinh nghịch.

Lúc này thân hình cao lớn của Tần Phi Tương bèn tựa như robot cũ xì, y chầm rì rì xoay người, hai mắt gắt gao dán chặt vào cả người Chung Viễn Thanh.

Chung Viễn Thanh nhìn thấy sắc mặt xanh mét cùng đôi mắt thâm đen của Tần Phi Tương, hắn bỗng cảm thấy có dự cảm không tốt.

“Chào buổi sáng.”  Giọng nói vang dội của Tần Phi Tương khiến tim Chung Viễn Thanh chấn động đến hoảng sợ, liền sau đó Tần Phi Tương nở một nụ cười méo mó càng làm Chung Viễn Thanh khiếp sợ vạn phần.

Tần Phi Tương thật sự chào hỏi với hắn  ư.
Đúng là mù mắt cmnr !!!

===

=)) Anh chỉ cười méo mó tí thôi mà…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top