Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 123

Quý Mộc nhíu mày :" Được, chứng ảo tưởng của thiên tài cũng khác hơn người bình thường, anh cũng có thể tiếp thu ". Hắn đem lời nói của Mộ Tiêu Vân xem như vui đùa. Tiếp đó, đạp chân ga, xe chạy như bay về đích đến.

" Tốt, ai kêu thiên tài cùng người thường có khoảng cách quá xa ". Mộ Tiêu Vân mỉm cười cho qua. Đừng nói Quý Mộc sẽ cho là cậu vui đùa, mà  chính bản thân cậu, mỗi khi nhớ lại cũng nghĩ là mộng. Nếu không phải đã traiz qua cảm giác đó, nếu là người khác hỏi cậu như vậy thì cậu sẽ cho rằng đầu óc người đó có vấn đề.

" Anh sẽ kêu cấp dưới thăm dò xem ai là người phụ trách công trình lần này của chính phủ ". Quý Mộc một bên lái xe, một bên nói.

" Chuyện này hà tất anh hai phải trợ giúp ? Có amh Thanh Hòa là đủ rồi ". Mộ Tiêu Vân cũng không cự tuyệt, mà là thuần túy cảm thấy Quý Mộc muốn vui đùa.

" Em ghét bỏ anh ?" Quý Mộc cố ý hỏi lại.

" Chỗ nào, anh là người gây phiền toái, một người coi như xong, hai người nhất định là đại phiền toái ". Lấy tính cách của Hạ Thanh Hòa và Quý Mộc, bọn họ giống nhau một phiền toái nhỏ là chỗ nào xoa hứng thú thì có bọn họ.

" Còn không nói là ghét bỏ ". Quý Mộc đưa Mộ Tiêu Vân đến B đại, " Sinh viên tốt, từ thời điểm em bước vào trường thì em cũng chỉ là sinh viên, những sự tình bên ngoài, không cần phải suy nghĩ ".

" Anh hai, lời này phải nói mình trước đã, phải nhớ kỹ nhé ". Mộ Tiêu Vân xuống xe, phất phất tay.

Dạy người pahir dạy mình trước sao ? Bên trong xe, Quý Mộc ngồi thật lâu cũng chưa động. Đúng vậy, có một số việc, phát sinh trên người khác thì mình lại có thể đúng nói một cách dễ dàng nhưng một khi phát sinh lên người mình thì lại khó khăn.

Đột nhiên Qúy Mộc cảm thấy thật tịch mịch. Loại tịch mịch này kéo dài từ nội tâm tới hư không, tựa như hai đứa bé đứng dựa lưng vào nhau, bỗng nhiên mất đi một, sẽ cảm thấy không an toàn. Lấy điện thoại di động ra, nhìn một dãy số hiện lên, khi đến tên Doãn Hạo, Quý Mộc do dự một chút, xóa đi. Trước kia không xóa là cảm thấy chính mình không nên chấp nhất như vậy, học bộ dạng của nữ nhân nhân khi chia tay liền ném xuống tất cả những gì đối phương từng sỡ hữu. Hiện tại hắn xóa, là đại biểu cho việc hắn nguyện ý buông xuống tất cả những tưởng tượng tốt đẹp.

Chờ thời điểm Mộ Tiêu Vân quay đầu, xe đậu trước cổng trường đã không còn bóng dáng, Mộ Tiêu Vân nhìn địa phương trống trơn, đột nhiên nở nụ cười. Dạy người trước tiên phải dạy mình, không chỉ là nói cho Quý Mộc mà còn là nói cho cbính bàn thân cậu nghe.
-------------------
Hạ Minh Hòa căn cứ vào ý kiến của trợ lý, lại xem những phim của đạo diễn Hồ Phi, tuy rằng y đối với điện ảnh không hứng thú, cũng không biết đánh giá, còn đồng cho " thế giới song song " làm thành phim điện ảnh. Hiện tại bọn họ đang ngồi ở N thị mà thảo luận chuyện này.

Đây là câu chuyện Hồ Phi coi trọng, nhưng hắn làm đạo diễn là do nhà đầu tư yêu cầu. Nên lần này thảo luận có đại biểu cho nhà đầu tư, công ty giải trí Hải Thiên.

" Hạ nhị thiếu khỏe ".

Hồ Phi cho Hạ Minh Hòa ấn tượng đầu tiên là một người nghiêm túc. Từ bên ngoài nhìn thấy đây là người không nói nhiều nhưng làm việc nghiêm túc. Người này không cao, chỉ 173 cm, ngược lại bộ dạng thật sạch sẽ, dễ nhìn.

" Ngươi khỏe ". Hạ Minh Hòa vươn tay, lễ phép đáp lễ.

Hạ Minh Hòa đánh giá Hồ Phi thì Hồ Phi cũng đang đánh giá nhị thiếu gia của một gia tộc lớn ở B thị. Thực anh tuấn, mang đậm khí chất thiếu gia của gia đình thế gia, ánh mắt rất sâu nhưng cũng không giống những thiếu gia nhà giàu khác mà phô trương thế lực. Thân hình cao lớn, mặc kệ là khí chất hay ngoại hình, vừa thấy là biết đây là một người xuất thân từ gia đình giàu có.

Cùng đến với Hạ Minh Hòa còn có Viên Hạo cùng hai vệ sĩ. Hai vệ sĩ đứng ở một bên, còn Viên Hạo thì đứng cạnh Hạ Minh Hòa.

" Đây là luật sư của tôi -Viên Hạo, nếu hôm nay có thể thương lượng tốt, liền ký hợp đồng ". Hạ Minh Hòa nói rất đơn giản, Hồ Phi cũng biết tính cách của y.

" Tôi thì không có vấn đề nhưng nhà đầu tư còn đang trên đường đến đây. Nếu nhà đầu tư cùng Hạ nhị thiếu gia không có vấn đề gì thì chúng ta thuận lợi ký hợp đồng ". Hồ Phi mời Hạ Minh Hòa ngồi xuống, tự mình rót trà cho y. " Nhà đầu tư lần này là công ty giải trí của Lý Hanh, phụ trách lần này đệ đệ của Lý Hanh - Lý Tuyền. Hắn đang ở nước ngoài, vốn là hôm qua ngồi máy bay trở về nhưng có việc đột xuất nên chỉ có thể sáng sớm hôm nay ngồi máy bay trở về, hy vọng Hạ nhị thiếu không để ý ". Vài câu của Hồ Phi đã đem lý do Lý Tuyền đến trễ giải thích một lần, vừa không làm người sinh ra phản cảm, vừa không cảm thấy người này không giữ lời hứa. Dù sau về nước là bàn bạc chuyện này, đối với tổng giám đốc Lý Hanh mà nói thì tương đương với trình độ coi trọng của dự án này.

Hạ Minh Hòa là một người luôn tuân thủ thời gian, y nếu đã hứa thì sẽ đến đúng giờ, tuyệt đối không đến trễ. Nhưng chuyện hôn nay, không đợi tâm tình y trầm xuống thì Hồ Phi đã giải thích nên y cũng có thể lý giải.

" Tại sao Hồ đạo lại coi trọng quyển sách này ?"  Hạ Minh Hòa hỏi. Cho dù đã nghe lý do mà Vệ Lý thuật lại.

" Kỳ thật lần đầu tiên nhìn quyển " thế giới song song " là rất ngẫu nhiên, bởi vị con trai của người bạn rất thích xem, cho nên tôi cũng tùy ý mà lật vài tờ. Nhìn lời mở đầu, cũng không xem tiếp nữa, lúc đó cảm thấy cũng không có gì đặc biệt, hy vọng Nhị thiếu không tức giận ". Hồ Phi mang theo ý xin lỗi.

" Không đâu ". Hạ Minh Hòa đem chuyện này đuổi khỏi suy nghĩ, không ai có thể làm cho mọi người đều thích mình, huống chi sách chỉ là một ý tưởng khâc của con người, nên càng không có khả năng.

" Sau đó, có một lần, tôi đang đi trên đường, thấy một đám người tụ lại, không biết là xảy ra chuyện gì, lại đột nhiên nhớ tới phần mở đầu của " thế giới song song " , tôi nhất thời suy nghĩ, nếu tôi đi dọc theo con đường thì có thể hay không mà xuất hiện một người giống tôi như đúc, đứng ven đường mà gọi tôi. Cho nên tôi liền điên cuồng mà chạy đến tiệm sách, mua bộ sách này nhưng nó lại không được xuất bản nữa. Ta lại mượn bạn để xem. Trong ấn tượng, chỉ có thời điểm có mối tình đầu xuất hiện thì tôi mới kích động như tiểu hài tử ". Hồ Phi nói thực xuôi tai.

Có một loại sách, có lẽ tại thời điểm đọc không có cảm giác gì , nhưng lại có một ngày, người đi dọc trên đường hoặc đâng ngồi trên xe bus mà bỗng nhiên nhớ tới, sách này có một loại mị lực.

Mà quyển sách Hồ Phi đang nói chính là quyển sách của Hạ Minh Hòa " thế giới song song ", có mị lực là một đánh giá khá cao, so với bất luận từ ngữ khen ngợi nào cũng êm tai, giản dị, chân thành hơn.

" Cám ơn ". Sắc mặt Hạ thiếu gia dịu đi một chút, không giống mặt lạnh băng như vừa rồi. " Nhân vật chính tìm người thích hợp chưa ?" Vân Vân đã nói qua, đạo diễn tuy quan trọng nhưng diễn viên chính cũng quan trọng không kém, nhân vật chính phải thả hồn vào kịch bản, dù đạo diễn có giỏi cách mấy thì nếu diễn viên không có cảm xúc thì bộ điện ảnh cũng như vật phế đi.

" Trong lòng tôi cũng chọn được mấy người, ngược lại, mời Hạ thiếu gia tham gia tuyển chọn, dù sao ngài cũng là tác giả, ngài sẽ hiểu rõ hơn về nhân vật.

" Ân ". Sẽ gọi thêm Vân Vân, Hạ Minh Hòa nghĩ thầm.

Đông đông đông........

Tại lúc hai người đang trò chuyện, cửa phòng bị gõ vài tiếng, chỉ thấy một nam nhân phong trần mệt mỏi đứng ơr ngoài cửa, hắn có chút thời hổn hển, đủ thấy vừa rồi người này tranh thủ chạy cho kịp thời gian.

" Ngại quá, để mọi người đợi lâu, tôi là Lý Tuyền ". Nam nhân ước chừng ba mươi tuổi, nhanh chân tiến vào. Tuy rằng rất mệt nhưng không hao tổn gì về phong độ của hắn.

Lý Tuyền là một người rất phong độ, có lẽ cùng thân phận và hoàn cảnh của hắn có liên quan, nhưng một người như vậy, lấy tư thái này xuất hiện, cho dù bị trễ nhiều thời gian thì người ta cũng không trách tội. Đầu tiên, Lý Tuyền nhìn bề phía Hạ Minh Hòa mà vươn tay :" Ngươi khỏe, ta cùng Thanh Hòa có quen biết nhưng đây là lần đầu gặp mặt Nhị thiếu ".

Hạ Minh Hòa cũng vươn tay :" Ngươi khỏe ". Ánh mắt người này rất quen thuộc, cái loại cảm giác quen thuộc này Hạ Minh Hòa không thể nói rõ nhưng vẫn cảm thấy rất quen thuộc.

Hạ Minh Hòa 22 tuổi cùng Lý Tuyền 32 tuổi, tuổi hai người kém rất nhiều, điều này đại biểu cho tính cách của họ bất đồng. Một người thành thục ổn trọng, một người tuy không thường xuyên lộ mặt nhưng lại có thể đem tư thái thiếu gia bài ra rất tốt. Hai người rõ đang đối lập phong cách nhưng ngồi cùng một chỗ lại rất hài hòa.

" Ta cùng Hồ Phi có quen biết, chung tôi là bạn thời đại học ". Lý Tuyền ngồi xuống nói rõ quan hệ hai người.

" Ân ". Hạ Minh Hòa trừ bỏ trước mặt Mộ Tiêu Vân thì ở ngoài thì trầm mặc, ít nói, nhưng Lý Tuyền là người bất đồng, hắn là người sẽ tùm đề tài nói chuyện.

" Thời điểm đi học trước kia Hồ Phi rất trầm mặc, ba mẹ chúng ta là bạn cũ, cho nên từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên. Có thời điểm ta đã nghĩ hắn nhất định sẽ kết hôn rất trễ, nhưng nào biết được, tại thời điểm còn chưa tốt nghiệp đã làm con gái nhà người ta lớn bụng. Bất đắc sĩ phải tạm nghỉ học để kết hôn sinh con ". Lý Tuyền tựa hồ đang gièm pha, mà Hồ Phi cũng không biết nói gì, chỉ thản nhiên cười.

Giao tình của bọn họ thật tốt, tựa như Hạ Minh Hòa cùng bọn Trần Cảnh Văn, cũng giống như Hạ Thanh Hòa cùng Quý Mộc. Có một loại tình bạn xem như anh em, đám người bọn họ chính là như vậy.

Về phúa Lý Tuyền có thể trực tiếp gọi tên Thanh Hòa, thì Hạ Minh Hòa biết hợp đồng này không có vấn đề, đại khái chỉ nói một chút, Hạ Minh Hòa không tham gia bất kỳ hoạt động tuyên truyền nào, cũng tham gia quá trình làm phim nhưng kịch bản là chính tay y viết.

Mà Viên Hạo đã đánh ra nội dung hợp đồng, nhưng Lý Tuyền không mang luật sư nên hợp đồng sẽ ký vào lần sau.

Sau đó, Hạ Minh Hòa gọi điện thoại cho Hạ Thanh Hòa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top