Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 154

Hạ Thanh Hòa bên ngoài là một người hòa nhã, tính tình cũng hài hước. Thời điểm có cuộc họp thì không khí cũng hòa nhã. Mà cao tầng Hạ thị đều biết đó là dưới tình huống tổng tài bọn họ không sinh khí. Một khi ngươi không đạt được mục tiêu của hắn, hắn cứ như vậy đứng nhìn ngươi cũng sẽ làm lòng người lạnh run.

Tập đoàn Hạ thị có quy định, đó chính là trong hội nghị của hắn có tiếng chuông điện thoại vang lên quấy rầy cuộc họp liền trực tiếp sa thải, cho nên lúc này cả hội nghị đang im lặng lại vang lên tiếng chuông, cũng chỉ là  điện thoại của Hạ Thanh Hòa, nhưng lúc này tất cả mọi người không kịp phản ứng, chỉ là nghĩ có người không muốn sống mà không tắt âm điện thoại.

Đúng vào lúc này, trước khi họ nghĩ tổng tài sẽ phát hỏa thì lúc này thấy hắn mặt mày hớn hở, ngồi trên ghế da mà bắt chéo chân nghe điện thoại :" Alo, Vân Vân, ngươi tìm ta ?"

Các vị cao tầng ở tập đoàn Hạ thị đều lộ ra vẻ mặt khó tin.

Chỉ có trợ lý của Hạ Thanh Hòa mới biết, những người này suy nghĩ nhiều.

" Anh Thanh Hòa gọi ôn nhu như vậy làm ta có chút bất an ". Mộ Tiêu Vân nghĩ người nam nhân này tuy rằng ôn nhu say lòng người nhưng Hạ Thanh Hòa như vậy thật giống lưu manh.

" Thật sự ? Vân Vân cảm thấy ta ôn nhu sao ? Còn có ta là người tràn ngập tình cảm ". Hạ Thanh Hòa cố ý nói những lời này cho mọi người ở đây nghe, có khi để người khác bát quái rơi vào tai của mình cũng là một loại giải trí.

Hì hì...Mộ Tiêu Vân nhịn không được nở nụ cười, người nam nhân này thật sự có bản lĩnh làm cho người khác dở khóc dở cười.

Tiếng cười của thiếu niên rất đặc biệt. Ánh mắt Hạ Thanh Hòa có chút lóe lên, môi không tự giác nhếch lên,  ý cười càng sâu. Tiếp đó hắn đứng dậy đi vào bên trong căn phòng nghỉ ở trong, bỏ một đám người cao tầng ở bên ngoài.

" Vân Vân lúc này gọi điện thoại cho ta là có việc gì sao ?" Đứng ở sát cửa thủy tinh trong phòng nghỉ, Hạ Thanh Hòa mở ra bức màn, nơi này rất cao, sẽ có thể nhìn thấy toàn cảnh B thị.

Lúc này gọi ?

" Ta đã quấy rầy anh Thanh Hòa sao ?" Mộ Tiêu Vân suy đoán, không nghĩ tới đã cuối năm, người nam nhân này hẳn là sẽ rất bận, " Vậy buổi tối ta gọi lại cho anh ".

" Không cần ". Tại thời điểm Mộ Tiêu Vân chuẩn bị cúp điện thoại, Hạ Thanh Hòa mở miệng, " Ta là chủ, sự tình gì thì có cấp dưới làm ", Hắn trêu chọc, " Nói đi là việc gì ?"

Nếu Hạ Thanh Hòa đã nói như vậy, Mộ Tiêu Vân cũng không khách khí, cậu nói thẳng :" Anh, ngươi biết ông chủ của sở luật sư Chí Hằng không ?"

" Dương Chí Hằng ? Không có giao tình gì nhưng cũng biết. Tập đoàn Hạ thị có một đoàn luật sư, là do Doãn Hạo phụ trách. Sở luật sư Chí Hằng cũng sở luật Doãn Hạo luôn cạnh tranh, hơn nữa Hạ gia lại có quan hệ thông gia với Doãn gia cho nên chúng ta sẽ không hợp tác với Chí Hằng ". Hạ Thanh Hòa giải thích, " Ngươi tại sao lại nhắc tới hắn ?"

Mộ Tiêu Vân nghĩ nghĩ, chuyện này có nên nói cùng Hạ Thanh Hòa hay không, chính là khi đối mặt với Hạ Thanh Hòa luôn luôn có một cảm giác rất tốt, vì hắn quá mạnh mẽ làm cho người khác cảm thấy an toàn. Lại ở trên người hắn có một cảm giác mà Mộ Tiêu Vân đã lâu không tìm được, cái cảm giác bao dung này bất đồng với cảm giác được Hạ Minh Hòa chiếu cố.

Có lẽ bởi vì tuổi của bọn họ đi, bọn họ kém nhau rất nhiều, cho nên loại cảm giác này hẳn là lúc Mộ Tiêu Vân còn nhỏ liền khát vọng tình cảm của cha hay là của anh em.

Cũng bởi vậy, lúc Hạ Thanh Hòa chúc phúc cậu cùng Hạ Minh Hòa, thì lần đầu tiên gặp mặt cậu đối với ấn tượng với Hạ Thanh Hòa cũng rất tốt, là loại cảm giác mang theo thưởng thức, tôn kính cùng sùng bái.

" Sở luật sư Chí Hằng là luật sư cố vấn của Mộ thị, ta có tin tức nói Diêu Tinh Tinh cùng Dương Chí Hằng lén lút gặp mặt ". Mộ Tiêu Vân vẫn quyết định nói cho hắn biết.

Nếu là đồng bọn hợp tác thì có một số việc không thể giấu diếm, hơn nữa Hạ Thanh Hòa thông minh, chính mình giấu diếm lại có chút già mồm cãi láo.

" Nữ nhân cùng luật sư gặp mặt, đơn giản là có hai tình huống, một là vấn đề di sản, một là có quan hệ tình cảm, ngươi đoán bọn họ chính là loại nào ?" Hạ Thanh Hòa đưa cho Mộ Tiêu Vân hai lựa chọn, đã vậy còn quá chuẩn xác.

" Ta cũng không quan tâm là loại tình huống nào, ta chỉ cần biết anh Thanh Hòa đánh giá Dương Chí Hằng là người như thế nào ?" Rõ ràng là hai anh em nhưng sao tính tình lại kém nhau như vậy. Nếu Hạ Thanh Hòa có thể nhường cho Hạ Minh Hòa chút hài hước, Mộ Tiêu Vân tin tưởng Hạ Minh Hòa sẽ là người có nhiều mối quan hệ chứ không giống hiện tại mà mỗi khi bạn bè tụ họp lại ngồi yên một chỗ.

" Ta đối với Dương Chí Hằng không biết nhiều, tuy sở luật của hắn ta không lớn bằng sở luật của Doãn Hạo, bất quá tuy nhỏ nhưng làm ăn rất tốt, cho nên ta nghĩ đầu óc hắn cũng rất tốt ". Dựa vào địa vị của ba Doãn Hạo, lại có quan hệ giữa hai nhà Hạ Doãn, phàm là công ty nổi danh B thị đều thích tìm sở luật Doãn Hạo cố vấn, cho nên nói sở luật Doãn Hạo có thể nói là lớn nhất B thị.

Mà sở luật Chí Hằng tuy không lớn bằng sở luật Doãn Hạo, nhưng có thể hợp tác với Mộ thị, có thể nói rằng họ rất có thực lực.

Một công ty có thực lực hay không là dựa vào đầu óc của bọn họ. Ngay lúc này, Hạ Thanh Hòa đánh giá Dương Chí Hằng có đầu óc.

" Ta kêu người điều tra Dương Chí Hằng cùng Diêu Tinh Tinh, có tin tức sẽ gọi cho ngươi ".

Mộ Tiêu Vân trầm mặc không có trả lời ngay.

" Vân Vân vẫn còn là học sinh, học sinh ngẫu nhiên có thể tham gia các hoạt động ngoại khóa bên ngoài, nhưng trung tâm vẫn là nên đặt ở việc học ". Hạ Thanh Hòa lại nói, giống như nhìn thấu ý tưởng của Mộ Tiêu Vân.

Mộ Tiêu Vân cười ra tiếng, người này có thể dùng giọng nói sủng nịch như vậy, giống như là nói chuyện với một đứa nhỏ, " Vậy làm phiền anh Thanh Hòa ". Mộ Tiêu Vân cũng không khách khí.

" Lần sao có thể bỏ tên ta sao ? Trực tiếp gọi ta là anh ta sẽ rất cao hứng ".

Mộ Tiêu Vân đầu tiên dừng một chút, sau đó nói :" Cám ơn anh hai ". Cậu tôn kính người này giống như tôn kính với Quý Mộc, người này là anh trai của cậu.

" Ta cũng không phải Quý Mộc, dù sao cũng nên có chút đặc biệt ". Hạ Thanh Hòa kiên trì.

Nhưng cái xưng hô anh hai này Mộ Tiêu Vân vẫn không đổi. Nếu muốn cậu gọi sẽ có chút không được tự nhiên.

" Gọi ta Thanh ca đi ". Hạ Thanh Hòa đề nghị, chính hắn cảm thấy không tồi.

Khóe miệng Mộ Tiêu Vân co rúm vài cái, xưng hô Thanh ca này thật sự không được tốt cho lắm, nhưng gọi Hòa ca càng khó đọc, cho nên cậu không lay chuyển được Hạ đại thiếu gia, đành phải đáp ứng :" Được, Thanh ca ".

Hạ Thanh Hòa cười vui vẻ, tâm tình không tồi.

Bên kia vẻ mặt Mộ Tiêu Vân có chút rối rắm đau khổ, về sau cùng Hạ Thanh Hòa tiếp xúc cần phải cùng đi với Hạ Minh Hòa, vì có Hạ Minh Hòa thì lực chú ý của Hạ Thanh Hòa sẽ tập trung trên người em trai bảo bối.

Buổi chiều sau khi tan học, xe của Mộ Tiêu Vân còn ở chỗ quán ăn buổi trưa, cho nên còn phải đi lấy xe, nên khi tới nhà bà Mộ có chút chậm.

Bà Mộ có gọi điện thoại cho cậu bởi sợ cậu không tới, cho đến khi bà Mộ đứng ở cửa sổ thấy xe của Mộ Tiêu Vân lái tới tiểu khu dưới lầu lại yên tâm. Mà chờ tới lúc Mộ Tiêu Vân ra khỏi thang máy đã thấy bà Mộ đứng ở cửa chờ cậu.

" Bà nội, người ra đón con sao ?" Mộ Tiêu Vân mỉm cười với bà Mộ, sau đó kéo tay bà đi vào. Bà Mộ rất thích cùng cậu thân thiết, Mộ Tiêu Vân biết làm thế nào để bà vui vì bà chính là vũ khí sắc bén nhất để đối phó với Diêu Tinh Tinh.

Chỉ cần trước mặt bà Mộ, Mộ Hữu Thành mới hiếu thuận với bà, Diêu Tinh Tinh cho dù lợi hại nhưng trong lòng Mộ Tiêu Vân cũng không bằng bà Mộ, ít nhất Mộ Tiêu Vân là nghĩ như vậy.

Ăn cơm đến một nửa, bà Mộ bỗng hỏi cậu cuộc sống ở nước ngoài, trước  cũng có nhắc tới nhưng Mộ Tiêu Vân cũng không nói gì, lúc này bà Mộ lại cẩn thận nói :" Tiêu Vân à, con ở nước ngoài sinh sống thế nào ? Khi mới vừa xuất ngoại, con và mẹ con sống ở đâu ?"

Mộ Tiêu Vân nhíu mày ngoan ngoãn trả lời :" Con ở trong nhà bạn, hơn nữa anh Thanh Hòa cũng có bạn ở đó, anh Thanh Hòa là chủ tịch tập đoàn Hạ thị nên ở bên kia có rất nhiều người chiếu cố con ".

" Ta biết, ta có nghe ba con nhắc tới, lần này bất động sản Mộ thị niêm yết lại tiếp nhận được công trình của chính phủ, Hạ tổng tài đã chiếu cố rất nhiều. Hắn thật sự là một người tốt, giúp con rồi lại giúp ba con, người tốt như vậy bây giờ rất ít ". Bà Mộ cảm thán nói một câu.

" Ân, bởi vì con cùng em trai anh ấy là bạn học, cho nên anh ấy cũng xem con như em trai ". Chỉ sợ đến lúc thật sự trở thành em trai, đến lúc đó sự chú ý của hắn đối với mình cũng giống như đối với Hạ Minh Hòa thì lúc đó cậu cảm thấy mình sẽ khổ không thể tả.

" Vậy mẹ con thì sao ? Ở nước ngoài ngôn ngữ không thông có gì bất tiện không ?" Bà Mộ lại hỏi.

Là hướng về mẹ sao ?

Mộ Tiêu Vân không dấu vết nhíu mày một cái :" Ban đầu có chút không tiện, nhưng tiếng anh của con tốt, giao lưu cũng không thành vấn đề, hơn nữa mẹ con cũng không ra ngoài chỉ ở nhà làm cơm nên cũng không có vấn đề gì ".

"Vậy hiện tại con về nước sao mẹ con không trở lại?" 

" Mẹ con ở nước ngoài đã kết hôn, có gia đình của mình đương nhiên sẽ đem trọng tâm đặt ở nơi đó. Nữ nhân không phải là gả chồng theo chồng sao ? Bà nội, sao hôm nay người đối với sinh hoạt ở nước ngoài của con có hứng thú ? Đúng rồi, con ở nước ngoài có chụp ảnh, hôm nào con đem ảnh trong máy tính rửa ra đem cho người xem ".

" Thật sự ? Bà nội muốn xem, muốn nhìn xem Tiêu Vân của chúng ta lớn lên như thế nào ?" Bà Mộ thực sự muốn xem, nhất là trong phòng một người rất tịch mịch, muốn làm việc gì đó. " Tiêu Vân, mẹ con ở nước ngoài kết hôn sinh con sao ?"

Mộ Tiêu Vân cười hỏi lại :" Bà nội chẳng lẽ đã quên sao ? Mẹ con thời điểm sinh con, bởi vì điều kiện không tốt, làm hại bà không bao giờ sinh con được nữa ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top