Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 180

" Thanh Hòa có chuyện gì cứ gọi điện thoại là được, như thế nào lại đại giá quang lâm công ty của ta ". Tiền đổng cho thư kí ra ngoài, sau đó tự tay rót cho Hạ Thanh Hòa một chén trà. " Ta đây không có cà phê cùng rượu đỏ mà Thanh Hòa thích ".

Hai người đã có nhiều năm giao tình như vậy, tính cách lẫn nhau nhiều ít cũng có chút hiểu biết.

" Nhìn xem lão bằng hữu, chỗ nào tự cao tự đại ". Hạ Thanh Hòa cũng không khách khí mà ngồi xuống sô pha đối diện. " Hạ thị gần đây tính toán ở vùng ngoại ô xây một công viên hải dương, lão Tiền có hứng thú không ?" Hạ Thanh Hòa bắt chéo chân, một bộ dáng lưu manh cà lơ phất phơ cùng diện mạo nhã nhặn của hắn không phù hợp, nhưng người này là một nam nhân 40 tuổi chính là một loại mị lực thuần thục.

Hắn cũng phải là người khoa trương, vô luận là đứng hay ngồi cũng không thể che dấu được khí thế  làm người ta không thể không chú ý tới hắn.

" Thanh Hòa nghĩ như thế nào đến việc thu hút khách du lịch ?" Chức nghiệp của tập đoàn Hạ thị không nhiều lắm, là tập đoàn niêm yết sớm nhất ở B thị, Hạ thị không chỉ mạnh về bất động sản mà kiến trúc cùng thiết kế đều phi thường mạnh. Từ thiết kế phòng ốc, đến đẩy mạnh tiêu thụ đều rất mạnh.

Chỉ cần nhiêu đó thì Hạ Thanh Hòa cũng đã có rất nhiều tiền, lại như thế nào lại đề cập đến vấn đề khác.

Chính là không nghĩ tới, bao nhiêu năm sau, Hạ Thanh Hòa ngồi không yên.

" Không lấy kiếm tiền, chỉ là muốn giải trí ". Hạ Thanh Hòa không phải là người già mồm cãi láo, những lời này của hắn nếu nghe vào trong tai người khác, khẳng định sẽ nghĩ hắn muốn già mồm cãi láo, nhưng người hôm nay nghe là Tiền đổng. " Lão Tiền à, bất động sản ở B thị cho tới hôm nay đã bão hòa, có lẽ trong vài thập niên sau sẽ không xuống, nhưng là cuộc sống mọi người ngày càng nâng cao, kế tiếp ngươi cảm thấy là nâng cao vấn đề gì ?"

Cái này? Trong lời nói của Hạ Thanh Hòa, Tiền đổng có thể hiểu được. " Kinh tế cùng chất lượng cuộc sống là một thể ".

" Không tồi, cuộc sống tốt đại biểu cho kinh tế phát triển, thực tế nhất chính là tiền, điều kiện sinh hoạt tốt, đại biểu cho họ có tiền, có tiền đương nhiên sẽ hưởng thụ. Hiện nay, khách du lịch trong nước ở B thị không nhiều. Nhiều nhất là những nơi ven biển cho nên ta nghĩ tạo nhiều nơi có thể huy động được nguồn khách du lịch trên toàn quốc ". Việc đầu tư này không phải là số lượng nhỏ, lấy kinh tế của Hạ thị mà nói sẽ không thành vấn đề, chính là điều này cần phối hợp nhiều phương diện. Hạ Thanh Hòa không phải là người muốn làm mình mệt mỏi. Tựa như hắn nói, tiền có thể không kiếm nhiều, nhưng mệnh tốt thì mới được.

Tiền đổng nghe hắn nói, ánh mắt sáng lên. Hắn cùng Hạ Thanh Hòa không cùng thời, trên ý tưởng hắn cảm thấy không bằng... Hạ Thanh Hòa sinh trưởng trong một gia đình như vậy, ánh mắt của hắn cũng rất xa, cùng người thường không thể so sánh. Đích xác, cuộc sống sinh hoạt của người dân ngày càng cao, khách du lịch này lấy kinh tế làm mục tiêu. Nhưng mà hắn không rõ vì sao Hạ Thanh Hòa lại tìm mình ?

" Ngưng hợp tác cùng Mộ thị ". Hạ Thanh Hòa cũng không vòng vo mà nói thẳng.

A? Ánh mắt Tiền đổng thu liễm một chút. 

Đúng vậy, từ lúc thành lập công ty chưa bao giờ xảy ra vấn đề hàng hóa, làm Tiền đổng có cảm giác có người tác động. Hắn bắt đầu nghĩ lại vấn đề của mình, là có người nhắm vào mình nhưng các công ty khác cũng vậy. Như vậy thì không phải vấn đề của mình.

Mà hiện tại, những lời nói này của Hạ Thanh Hòa làm tâm hắn nhảy vài cái, hắn cảm thấy chính mình đã bước vào một kế hoạch, chính là mình lại không thể bứt ra, nếu không... Tiền đổng nhìn chung quanh phòng làm việc của mình, nếu không nơi này liền không phải là của hắn.

" Tiền thị sẽ phải vi phạm bồi thường hợp đồng cho Mộ thị, ta sẽ gánh vác, ngươi chỉ cần cự tuyệt cùng Mộ thị hợp tác là được ".

" Vì cái gì ?" Nóng vội mà hỏi một câu không nên hỏi, sau khi hỏi ra không khí có chút ngưng trọng, Tiền đổng muốn thu hồi lại lời nói nhưng không kịp nữa rồi.

Lúc đang nghĩ tới phải giải thích như thế nào, Hạ Thanh Hòa lại cười nói :" Tiểu hài tử muốn nháo mà thôi ".

Tiểu hài tử muốn nháo ? Là hài tử nhà ai mà lại muốn đối phó với Mộ thị. Không biết vì cái gì mà Tiền đổng nghĩ tới hài tử kia, là một thiếu niên có khí chất ôn hòa, thiếu niên kia được giới giáo dục xưng là thiên tài. Lần thứ hai hồi tưởng đến Mộ Tiêu Vân, Tiền đổng rùng mình một cái.

Mọi người chỉ thấy thiếu niên kia cười nhưng không phát hiện được ý cười kia không chạm đến đáy mắt, lại có bao nhiêu dối trá.

Người thiếu niên kia sao ?

Nghĩ tới lần tụ hội ngày trước, cậu cự tuyệt đề xuất đính hôn của lão bà nhà mình, nói là đính hôn nhưng thực chất là hai hài tử thử kết giao một chút. Nhưng cự tuyệt như vậy cũng làm Mộ Hữu Thành có chút xấu hổ.

Chính là, Tiền đổng lập tức ngừng lại ý tưởng trong lòng. Hài tử kia quá thông minh, bất quá chỉ mới 18 tuổi, Hạ Thanh Hòa vì sao phải giúp cậu đối phó Mộ thị? Hơn nữa, hài tử kia cũng không có lý do gì mà đối phó với lão ba của mình, Tiền đổng không nghĩ ra, hắn thậm chí có ý tưởng, chẳng lẽ Hạ Thanh Hòa muốn khống chế Mộ Tiêu Vân và Mộ thị ?

Không, không, không, hắn cảm thấy ý tưởng của mình có chút loạn.

" Làm sao vậy ?" Hạ Thanh Hòa cười mà nhìn sắc mặt của Tiền đổng, cho dù hắn cực lực che dấu nhưng ánh mắt Hạ Thanh Hòa sáng như đuốc, nhìn rất rõ ràng.

" Không, Thanh Hòa tìm đến ta, ta đương nhiên sẽ không cự tuyệt".

Ở B thị có một quán lẩu rất nổi tiếng.

Mùa đông rất thích hợp ăn lẩu, Mộ Tiêu Vân kì thật không thích ăn lẩu, không phải là vấn đề mới mẻ hay không. Hơn nữa trong nồi lẩu sẽ toát ra hương vị mang theo chút khói dầu làm cậu rất không thoải mái. Cho nên đời trước, cậu ngay cả một lần cũng không có đi qua.

Hôm nay là do Hạ Minh Hòa đề nghị. Chẳng lẽ Hạ thiếu có hứng thú này, Mộ Tiêu Vân nói như thế nào cũng phải theo y.

Thời điểm Mộ Tiêu Vân đến quán lẩu thì ở đây cũng rất nhiều người. Hạ Thanh Hòa, Quý Mộc, còn có Trần Cảnh Văn cùng đám bằng hữu kia, tất cả mọi người đều đến. Mộ Tiêu Vân quay đầu nhìn về phía Hạ Minh Hòa :" Hôm nay là ngày gì mà mọi người lại tụ hội ?" Sau đó không đợi Hạ Minh Hòa trả lời, Mộ Tiêu Vân đột nhiên nở nụ cười. " Sinh nhật của ta ". Trước kia, thời điểm sinh nhật cậu đều là cùng mẹ và Commis với nhau, Mộ Tiêu Vân không thích tụ hội cho nên trừ bỏ sinh nhật Trần Xương năm đó thì cậu đã quên mất tiệc sinh nhật ra sao.

" Cám ơn mọi người ". Sinh nhật chính là ngày cùng bạn bè tụ hội.

Hạ Minh Hòa cười mà không nói, y thích Mộ Tiêu Vân cười như vậy.

" Nhanh lên, ta đói muốn chết rồi đây ". Trần Cảnh Văn nói một câu đã bị Từ Nham vạch trần :" Ta nhớ rõ hôm nay giữa trưa người nào đó đã ăn một hộp bánh pizza ".

" A, ngươi là heo đầu thai sao ?" Tiền Hải lập tức mở miệng.

" Hắn từ nhỏ đến lớn đều thích ăn ". Trần Cảnh Võ đây là cố ý, " Khi còn bé, trong nhà không có người nấu cơm, lúc đó hai chúng ta ăn mì ăn liền, hắn chỉ cầ vài hớp đã ăn xong  ".

" Lại nói ta trở mặt ". Trần Cảnh Văn quơ nắm tay lên trước mặt đại ca nhà mình.

" Không chỉ như vậy, hắn còn thường chạy đến nhà ta cọ cơm ". Lời này của Hạ Thanh Hòa làm Trần Cảnh Văn không dám hung, hắn chỉ đành vô tội nói :" Hạ đại ca, anh còn theo bọn họ đùa giỡn ".

Tiếp đó là một tràn thanh âm tiếng cười.

Trến bàn cơm, Hạ Minh Hòa trộm nhìn Mộ Tiêu Vân, mấy ngày nay vẻ mặt của Vân Vân rất không tốt.  Y không can thiệp vào chuyện của Tiêu Vân, chỉ cần cậu cao hứng là tốt, chính là y biết trong lòng Vân Vân rối rắm. Y không khuyên nhủ mà yên lặng cùng cậu.

Hạ Thanh Hòa nhìn đệ đệ nhà mình, ánh mắt lóe lóe, cuối cùng không tiếng động nở nụ cười.

So với náo nhiệt bên này, Mộ gia chính là khá lạnh.

Diêu Tinh Tinh công tác tại bộ phận tài vụ của Mộ thị, đối với giá của công  ty kiến trúc đưa ra khá cao thì bà có chút ý kiến, tuy rằng kiến trúc hôm nay rất gấp, bà không thể phản đối, chính là tâm tư của bà rất giống Lý Đức Quân.

Bà làm một số điều tra trên thị trường, dù cho hiện nay giá trị thiết kế kiến trúc có chút cao cũng chưa cao như hợp đồng của Dương tổng, bà khẳng định Lý Đức Quân đã động tay chân vào đó.

Vì thế, bà đề xuất với Mộ Hữu Thành ý kiến của mình nhưng bị Mộ Hữu Thành phủ quyết, Mộ Hữu Thành nói giá cả này là do ông cùng Dương tổng nói nên không liên quan tới Mộ Hữu Thành.

Trên bàn cơm Mộ gia, Mộ Hữu Thành muốn nói lại thôi, thật lâu vẫn là nói :" Tinh Tinh, ta muốn nói chuyện với bà ".

" Về sự tình kiến trúc sao ?" Diêu Tinh Tinh hỏi.

" Công trình của chính phủ thật lâu không có tiến triển, ta đi tìm hiểu thì biết là vật liệu chưa có đưa tới, vật liệu của Dương tổng vẫn có tồn kho, vậy tại sao lại không đưa tới ?" Mộ Hữu Thành tận lực làm dịu đi giọng nói, ông sợ chính mình cao giọng là Diêu Tinh Tinh nghĩ nhiều.

" Về chuyện này, ta cũng muốn cùng ngươi câu thông một chút ".Nói xong, Diêu Tinh Tinh từ từ đứng dậy, từ trong cặp công văn lấy ra một ít tư liệu, sau đó giao cho Mộ Hữu Thành, " Ngươi xem, tuy rằng ngươi nói giá cả vật liệu kiến trúc là do Dương tổng định ra, chính là ta sai người điều tra, hiện nay dù giá cả kiến trúc cao tới đâu cũng không cao đến mức này, hơn nữa ..." Diêu Tinh Tinh dừng một chút, bà hoài nghi Dương tổng cùng Lý Đức Quân thông đồng giở trò quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top