Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 181

" Hơn nữa ?" Mộ Hữu Thành hít một ngụm khí, ông có chỗ nào không rõ lời nói của Diêu Tinh Tinh, " Bây giờ là thời kì quan trọng, cho dù phần trăm kiến trúc cao thì lấy tài chính của Mộ thị hiện nay mà nói thì cũng sẽ không thành vấn đề, hiện tại quan trọng nhất chính là thời gian, phải hoàn thành tốt công trình của chính phủ đây mới là vấn đề lớn nhất ".

Diêu Tinh Tinh biết Mộ Hữu Thành nói rất có đạo lý, chính là tiền này cứ như vậy mà bị tính kế, trong lòng bà thực không thoải mái.

Điểm xuất phát trong suy nghĩ của nam nhân và nữ nhân không giống nhau, còn có, bà cảm thấy tiền của Mộ Hữu Thành không nên bị tính kế như vậy, mà tiền của Mộ Hữu Thành chẳng khác nào tiền của bà.

Đối với Mộ Hữu Thành mà nói, kỳ thật kiếm tiền nhiều ít không thành vấn đề, chỉ cần người một nhà hòa thuận vui vẻ là được.

" Gần đây, vì sao trên thương trường, vật liệu kiến trúc lại đột nhiên nâng cao ?" Diêu Tinh Tinh vẫn là không rõ.

" Chính là do cung không đủ cầu, rất nhiều xưởng đều không đủ vật liệu dẫn đến số lượng sản phẩm giảm bớt, vì thế mà giá cả mới cao lên ". Mộ Hữu Thành giải thích.

" Chính là chưa từng xuất hiện loại vấn đề này ". Diêu Tinh Tinh không rõ, " Ngươi không cảm thấy kì quái sao ? Cho dù giá cả kiến trúc nâng lên rất nhiều thì cũng không thấy các công ty bất động sản khác đình chỉ công trình, chúng ta là bởi vì công trình của chính phủ mà bất đắc dĩ, vậy các công ty khác thì sao ? Cho dù giao nhà ở chậm mấy tháng thì chỉ cần bồi thường một ít cho các hộ gia đình bọn họ nhất định sẽ không để ý. Chính là nếu bọn họ không dừng lại công trình, tiếp tục lấy vật liệu kiến trúc hiện tại mà nói thì tiền này sẽ nhiều, có thể sánh bằng tiền bồi thường cho các hộ gia đình ".

Hơn nữa, không chỉ là vài cái giá cả. Cứ như vậy, chờ đến khi cung không đủ cầu qua đi, vật liệu kiến trúc như thế nào sẽ thu hồi ?"

Nghe Diêu Tinh Tinh vừa nói như thế, Mộ Hữu Thành cũng hiểu có chút đạo lý. Ông trước đó nóng vội công trình của chính phủ cho nên không suy xét nhiều như vậy. Cổ đông tập đoàn Mộ thị đều là theo ông từ thời dân công, ý tưởng của bọn họ cũng không giống tư duy người hiện đại ".

Đời trước, tập đoàn Mộ thị có thể phát triển là bởi vì Mộ Tiêu Vân kế thừa, nếu cứ để trong tay Mộ Hữu Thành như vậy có khả năng sẽ bại trong tay ông.

" Vấn đề này ta sẽ ngẫm lại ". Lần đầu tiên trong đời, Mộ Hữu Thành suy nghĩ phức tạp như vậy. Ông làm người vẫn luôn đơn giản, trừ bỏ chuyện ly hôn. Nhưng hiện tại chuyện này còn phức tạp hơn chuyện ly hôn.

" Quan hệ của ngươi cùng Tiền đổng không phải rất tốt sao ? Tuy rằng bởi vì sự kiện này mà ngưng hợp tác, nhưng Tiền thị cũng là một công ty lớn, nhân mạch của Tiền đổng tương đối rộng, có thể hỏi thăm chút tình huống ". Diêu Tinh Tinh đề nghị.

" Thời điểm mới vừa phát sinh sự tình ta cũng đã hỏi thăm qua, nhưng lại không gặp mặt, trong lời nói của Tiền đổng có ý là hắn đi HongKong, nói là tìm nhà sản xuất trường kỳ, trong thời gian ngắn sẽ không trở về ". Đối với Tiền đổng mà nói, Mộ Hữu Thành không có nghi ngờ hắn. Nhưng hiện tại Diêu Tinh Tinh nhắc tới như vậy, như thế nào lại nghe như Tiền đổng đang trốn tránh sự tình .

Nhưng là hai bên ngưng hợp tác, cũng nói về vấn đề bồi thường, tuy rằng ông đã cự tuyệt. Vì vấn đề hợp tác về sau mà những số tiền bồi thường hợp đồng đó, Mộ Hữu Thành cùng Lý Đức Quân và một số đổng sự quyết định không nhận. Mà Tiền đổng cũng tỏ vẻ, tiền của giai đoạn kiến trúc trước đó hắn cũng không thu.

Vốn là công trình của chính phủ, Mộ thị cùng Tiền thị là dựa theo tỉ lệ phân phối mà tính. Bởi vì câu trình chính phủ hoàn thành sẽ treo lên tên của công ty kiến trúc, nếu cùng Tiền thị hợp tác thì tên của Tiền thị sẽ được lên, vốn là Tiền thị hướng về vấn đề này.

" Vấn đề này không lớn không nhỏ, Hữu Thành, ngươi cùng các bằng hữu trên thương trường hỏi thăm, ta đồng thời cũng cùng nhóm các bà hỏi thăm chút ". Sự tình tuyệt đối không đơn giản như vậy.

So với bọn họ, giờ phút này Lý Đức Quân chính là thực nhàn nhã.

Mộ thị cùng Tiền thị ngưng hợp tác, lại một lần nữa tìm Dương tổng, tuy rằng bên ban giám đốc không nói gì , nhưng lúc họp thì tất cả mọi người đeo nghe theo Lý Đức Quân, ý tứ này đã thực rõ ràng.

Mộ Hữu Thành theo hướng chủ nghĩa, ai đối với công ty tốt thì ông sẽ theo ý kiến người đó, ông cũng không có đề nghị gì. Có thể có thời điểm ông thấy sắc mặt của những đổng sự, làm cho ông có chút không thoải mái.

" Đức Quân, nào, chúng ta làm một ly ".

" Đức Quân, lần này ngươi tốt rồi, Mộ Hữu Thành khư khư cố chấp cùng Tiền thị kí kết hợp đồng, hiện tại tốt rồi, nguồn cung cấp của Tiền thị bị chặt đứt, hai công ty ngưng hẳn việc hợp tác, còn không phải cần nhờ ngươi tìm Dương tổng bên kia sao ".

" Lấy chuyện này mà nói, Mộ Hữu Thành không có bản lĩnh ở vị trí này".

" Vậy thì có biện pháp nào ?" Lý Đức Quân thở dài, " Hiện tại cổ phần trong công ty, hắn là nhiều nhất, trong tay hắn có tới 70% cổ phần, chúng ta hợp lại cũng chỉ có 30%, chúng ta như thế nào bỏ qua hắn ?" Lý Đức Quân có chút nổi giận, vị trí thứ  nhất ai mà không muốn làm.

" Bất quá..." Có một cổ đông muốn nói lại thôi, " Ta ngược lại có nghe một ít thông tin, không biết có nên nói hay không ".

" Nơi này không có người ngoài, cái gì mà không thể nói chứ ?" Lý Đức Quân chính là một bộ dáng ấp úng này.

" Đức Quân đã nói chúng ta là người một nhà thì chính là người một nhà ". Một cổ đông khác mở miệng.

" Được, chúng ta đã là người một nhà, có gì mà không nói ". Cổ đông kia uống một ngụm rượu, "Ta nghe nói, thời điểm hắn cùng vợ trước ly hôn, đã phân một ít cổ phần cho vợ trước hắn, nếu cổ phần trong tay vợ trước hắn vượt qua 20%, thì chúng ta chỉ cần liên hợp với vợ trước của hắn, vậy sẽ vượt qua 50%, cứ như vậy, Mộ Hữu Thành sẽ không chiếm vị trí đó nữa ".

Nhãn tình của Lý Đức Quân sáng lên.

" Lời này ngươi nghe ai nói ?"

" Sớm đã quên nghe ai nói. Hình như lão bà của ta dạo phố cùng Diêu Tinh Tinh rồi nghe nói, vẫn là nói thế nào ta đều quên. Vốn là trước đã muốn nói với các ngươi chuyện này, lại không biết vì cái gì bị trì hoãn ". Đối phương tỏ vẻ bất đắc dĩ.

" Đức Quân à, chuyện này là sự thật, vậy thì ông trời cũng giúp chúng ta ".

" Vấn đề là vợ trước của Mộ Hữu Thành, cũng chính là Lý Ngải Thanh, ta cũng đã gặp bà ấy, là một người phụ nữ nông thôn mà bà ta sẽ đứng về phía chúng ta mà đối phó với Mộ Hữu Thành sao ? Nữ nhân kia, ta xem bà ấy không hiểu sự tình này lắm ". Lý Đức Quân không tin, nhìn qua một người giản dị như vậy, đến hiện tại, hắn vẫn còn ấn tượng rất sâu, hắn đã gặp qua nhiều người, nhưng chưa từng gặp qua người nào thành thật như Lý Ngải Thanh.

" Bà là người bị đoạt mất chồng, người thành thật thế nào cũng sẽ sinh khí. Mộ Tiêu Vân, con trai trưởng của Mộ Hữu Thành, các ngươi có nghe qua chưa ?" Đổng sự kia lại mở miệng.

" Đương nhiên, được giới giáo dục khen ngợi là thiên tài trăm năm khó gặp. Mộ Hữu Thành vứt bỏ vợ trước, loại sự việc thiếu đạo đức này của hắn đã làm mà còn đứa con thiên tài như vậy, thực tiện cho hắn ". Trong lời nói của Lý Đức Quân có chút hâm mộ, " Người vợ trước kia của hắn đi theo hắn từ lúc bần cùng, hiện tại giàu có lại đem người vứt bỏ, thực là..."

Có một loại người, có lẽ ích kỷ, có lẽ không biết tốt xấu, ví như Lý Đức Quân, nhưng người vợ đồng cam cộng khổ với mình thì hắn sẽ không vứt bỏ.

" Như vậy, mấy tháng trước có tọa đàm diễn thuyết các ngươi cũng biết, chuyện này ngay cả Mộ Hữu Thành và Diêu Tinh Tinh cũng không biết trước ". Đổng sự kia lại nhắc nhở.

" Ta nhớ rõ ". Lý Đức Quân nói tiếp, " Mộ Hữu Thành thề son sắt nói muốn đem công ty chi con cả thừa kế, ta thật muốn nhìn xem, sắc mặt Diêu Tinh Tinh lúc đó khẳng định rất xấu ".

" Ý nghĩ của ta là, con hắn thế nhưng ở trong trường hợp như vậy nói những lời kia, vậy khẳng định hắn rất hận Mộ Hữu Thành, nếu chúng ta lợi dụng con hắn  đi thuyết phục vợ trước của Mộ Hữu Thành đứng về phía chúng ta, ngươi nói khả năng này có bao nhiêu ?" Đây mới là lời vị đổng sự kia muốn nói, bất quá...Lý Đức Quân nheo mắt lại nhìn đối phương, " Ta nói Lý đổng, ngươi nha, tâm tư như vậy  mà ta cũng không phát hiện, thật giỏi nha ".

Lời này đều mang theo châm chọc mà ai cũng nghe ra.

Vị đổng sự kia trước tiên sửng sốt một chút, lập tức phá lên cười :" Ta còn không phải theo Đức Quân học tập sao, chúng ta làm huynh đệ nhiều năm như vậy, tâm tư ta nhiều ít ngươi không rõ sao ?Dù bây giờ trong tay có cổ phần cũng không phải bởi vì năm đó đi theo ngươi mới được phân chia hay sao. Không phải năm đó ngươi khuyên ta nhập cỗ thì không biết mấy năm nay ta còn phải lăn lộn ở công trường mệt chết mệt sống để làm công nhân đâu ".

" Phải không ?" Lý Đức Quân nhìn hắn.

" Các ngươi làm cái gì vậy, chúng ta đã cùng trên một con thuyền quen nhau đã mấy năm, Đức Quân ". Một đổng sự khác khuyên hắn.

" Nói giỡn thôi ". Lý Đức Quân nở nụ cười, hắn bưng lên ly rượu, " Huynh đệ, chúng ta cùng một con thuyền nhiều năm như vậy, ta như thế nào sẽ hoài nghi ngươi, nào cụng ly ".

" Cụng ly ".

" Cụng ly, cụng ly ".

Không khí lại trở nên hài hòa. Nhưng tâm của Lý Đức Quân lại trầm xuống. Nếu không có chuyện này thì hắn quả thật không biết tâm tư của huynh đệ của mình rất sâu, cùng ý tưởng chặt chẽ như vậy.

Chính xác, lợi dụng Mộ Tiêu Vân là một kế hoạch rất tốt, vì con trai Lý Ngải Thanh có lẽ sẽ thay đổi chủ ý. Nhưng Lý đổng trước tiên có thể nghĩ như vậy, hiện tại ở thời điểm khó khăn mới nói ra, Lý Đức Quân buộc lòng phải suy nghĩ ở các phương diện khác.

" Vậy việc liên hệ nhi tử của Mộ Hữu Thành ai sẽ làm ?" Vị cổ đông hòa giải lúc nảy hỏi.

" Ta đi ". Lần này Lý Đức Quân xung phong nhận việc, " Ta cùng Mộ Tiêu Vân tốt xấu gì cũng quen biết, năm đó lúc đi theo Mộ Hữu Thành làm việc đã đi qua nhà hắn cũng gặp qua con hắn, sau đó Mộ Hữu Thành đem cả nhà lên B thị thì chúng ta cũng có gặp qua nhiều lần. Tuy nói là người xa lạ, nhưng tốt xấu gì nói chuyện cũ cũng là có một chút tình cảm, như vậy sẽ dễ thuyết phục hơn chút ".

Đây là lần thứ hai Lý Đức Quân có ý nghĩ này. Nếu như nói đi ăn với Mộ Tiêu Vân, làm Mộ Tiêu Vân đối với chính mình sinh ra tín nhiệm hoặc là tâm lý ỷ lại, đối với chính mình sau này khống chế Mộ thị có lợi rất lớn. Chỉ là một hài tử 18 tuổi, Lý Đức Quân tin rằng mình sẽ có biện pháp thuyết phục cậu tin tưởng hắn.

Lúc này Lý Đức Quân đã quên, một hài tử 18 tuổi lại ở buổi tọa đàm nói lời này  thì còn sẽ giống như 18 tuổi sao ?

" Tốt lắm, giao cho ngươi ".

" Đức Quân, lần này thực vất vả cho ngươi ".

" Tốt lắm, chờ ngươi thành công, chính là lúc chúng ta thắng lợi ".

" Cụng ly ".

" Cụng ly ".

Một đám người náo nhiệt.

Đinh linh linh...

Buổi tối, lúc điện thoại vang lên, Mộ Tiêu Vân cùng Hạ Minh Hòa còn có Quý Mộc đang đánh bài. Sắc mặt Hạ Minh Hòa gần đây có chút thối, vẻ mặt luôn lạnh băng, nguyên nhân không có gì khác chính là Quý Mộc đã ở đây ba ngày mà ba ngày này Mộ Tiêu Vân đều bồi Quý Mộc. Trong não Hạ thiếu gia luôn hiện lên câu nói Mộ Tiêu Vân sắp bị cướp đi.

Mộ Tiêu Vân nhìn tên hiển thị trên điện thoại, ánh mắt nheo lại một chút :" Các người chơi đi ". Nói xong cậu đứng dậy ra ban công nghe điện thoại. Không phải cậu không tín nhiệm Hạ Minh Hòa và Quý Mộc, mà là bên ngoài an tĩnh cũng không quấy rầy hứng thú của hai người kia.

" Lý thúc à ". Mộ Tiêu Vân dựa vào hàng rào phòng hộ của ban công, không chút để ý kêu. Lý thúc chính là người mới cùng Lý Đức Quân bàn chuyện.

" Cháu trai à, có phải quấy rầy mộng đẹp của các ngươi hay không ". Trước đó còn đang uống say nhưng giờ phút này lại rất tỉnh táo.

" Không, chỉ là đang cùng bạn bè chơi bài, vận may không tồi, đã thắng được mấy vạn, Lý thúc gọi tới giờ này là có chuyện gì tốt sao ?" Mộ Tiêu Vân cười trêu chọc. " Đúng rồi,  có chuyện vốn là mấy ngày trước nói cho Lý thúc nhưng lúc đó ta vội nên quên mất, con của ngươi muốn học đại học ở nước ngoài ta cũng đã liên hệ tốt rồi, ta có bố dượng đề cử nên rất thuận lợi, chờ các ngươi làm xong thủ tục ta sẽ cùng bằng hữu nói một tiếng, mấy ngày nữa đi lấy giấy chứng nhận là được".

" Thật sự ?" Thanh âm của Lý đổng hưng phấn phi thường rõ ràng. Hài tử trong lòng cha mẹ vĩnh viễn sẽ không dập tắt hy vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top