Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 202

" Lý luận này hoàn toàn không có sai,  nhưng ai có thể khẳng định Lý Ngải Thanh có thật sự bỏ quyền hay không ?" Lý Đức Quân cười hỏi. Nhìn bộ dáng của hắn ngược lại nhìn không ra khẩn trương.

" Ta đã gọi cho Ngải Thanh, chính bà ấy đã nói ". Mộ Hữu Thành nói.

" Mộ đổng, đây là do chính ngài nói, ta muốn có chứng cứ ". Đám người Lý Đức Quân mở miệng.

" Chứng cứ đương nhiên là có ". Mộ Hữu Thành lấy điện thoại di động ra, " Trong tay ta có số điện thoại của Lý Ngải Thanh, các ngươi có thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi ". 

" Nhưng mà ai có thể xác định bên kia có phải là Lý Ngải Thanh thật hay không ?" Lý Đức Quân hỏi lại, " Này cũng không được xem là chứng cớ đi ?"

" Như vậy căn cứ pháp luật, từ ngày quyết định mở đại hội cổ đông, trong vòng vài ngày không tìm được đương sự có mặt tại đại hội thì xem như bỏ quyền " . Dương Chính Hằng hợp thời lên tiếng.

Đúng vậy, ngoài miệng Lý Ngải Thanh nói bỏ quyền nhưng vì bảo đảm, Dương Chính Hằng đã liên hệ với Mộ Hữu Thành, cũng đã liên hệ với mấy người bạn, trong mấy ngày này, bay từ trong nước ra ngoài nước, đích thật là không tìm thấy Lý Ngải Thanh nên bọn họ cũng an tâm.

" Ngươi,.... Làm các ngươi căn bản không tìm ".Có cổ đông mở miệng.

" Một khi đã như vậy, các ngươi cũng có thể đi tìm, cũng là các ngươi căn bản không có tìm ?" Mộ Hữu Thành hỏi lại.

" Các ngươi..."

Nhân viên hai bên lập tức đứng lên tranh chấp.

" Đủ rồi ". Mộ Hữu Thành phóng đại âm thanh, đây là lần đầu tiên ông trong đại hội cổ đông lớn tiếng như vậy, " Các ngươi nhìn xem hiện tại là bộ dạng gì ? Ban đầu chúng ta vui vẻ ở trong cùng công ty, lúc công ty mới vừa thành lập, mọi người rất là đoàn kết, hiện tại thì sao ? Đoàn kết đã mất nơi nào ? " Mộ Hữu Thành hỏi lại.

Những người này, một đám đều theo ông từ đầu, mọi người có khổ cùng khổ, có phúc cùng hưởng, đonạ thời gian mới vừa gây dựng sự nghiệp kia có lẽ rất vất vả nhưng năm tháng đó ngược lại rất vui vẻ. Nhưng mà chẳng bao lâu sau chậm rãi biến chất. Mọi gnười bắt đầu tính kế đến cổ phần trong tay ông, tính kế đến lợi nhuận trong công ty. Mộ Hữu Thành đau lòng không phải vì bị họ tính kế mà vì tương lai của công ty mà lo lắng.

Mộ Hữu Thành chất vấn làm cho hội trường yên tĩnh trở lại.

" Nếu mọi người không có ý kiến như vậy chúng ta bắt đầu bỏ phiếu".

" hiện tại không tìm thấy vợ của Mộ đổng, trong tay ông ấy  có 40% cổ phần vậy không phải ông ấy thắng sao ?"

" Nhưng mà chúng ta ủng hộ Đức Quân cũng không qua được Mộ đổng sao ?"

" Vậy làm sao bây giờ ?"

" Hành sự theo hoàn cảnh đi ".

" Sao có thể hành sự theo hoàn cảnh, phải tuyển một người ".

" Chính là nếu đắc tội Đức Quân, sao này nếu hắn mang thù thì chuyện này cũng không tốt lắm ".

" Vậy ý tứ của ngươi là gì ?" Nguyên bản nhóm cổ đông đứng bên Lý Đức Quân bắt đầu không bình tĩnh. Cổ phần của bọn họ nhỏ, có người ngay cả 1% cổ phần đều không đủ. Lúc trước Mộ Hữu Thành thành lập công ty, bởi vì tài chính không đủ cho nên mọi người cùng chấp vá lung tung, cho nên tạo thành tình huống là tiểu cổ đông rất là nhiều. Nhưng thời điểm này bởi vì có thể sẽ không trụ được công ty nên mọiu người đều rút vốn của mình ra, nagy khi có công trình thứ nhất, rồi lại có các công trình kế tiếp thì mọi người bắt đầu hưng phấn, vẫn là cũng nhau đồng cam cộng khổ.

Sau lại một làn lại một lần thuận lợi, tiền kiếm được ngày càng nhiều, mọi người bắt đầu vì mình  tìm cách.

Nguyên bản tập mãi thành thói quen, chính là làm Mộ Hữu Thành cảm thấy thương cảm.

" Chúng ta... Chúng ta ...." Chống lại ánh mắt sắc bén của Lý Đức Quân, nhóm tiểu cổ đông không dễ nói chuyện. Mặc kệ là đứng bên đây hay bên kia đều không dễ quyết định, dù sao cũng sẽ có thời điểm không ngóc đầu lên được, dù lần này Lý Đức Quân thua nhưng lần sau Lý Đức Quân thắng thì sao ? Chính là lần này trong tay Mộ Hữu Thành có 40% cổ phần cũng đã vượt qua 35%, dù bọn họ không đứng bên Mộ Hữu Thành mà đứng bên Lý Đức Quân thì Mộ Hữu Thành cũng thắng.

Đại sảnh Mộ thị

" Xin hỏi phòng họp cổ đông ở đâu ?" Mộ Tiêu Vân mặc bộ tây trang đen, bên trong là áo xang ngọc, cổ áo không mang cà vạt, mà là dùng khăn quàng cổ. Cả người nhìn vừa thời thượng lại vừa quý tộc.

Âm thanh thản nhiên phi thường lễ phép lại mang theo vài phần ý cười nhợt nhạt làm các nhân viên ở đại sảnh choáng váng.

" Ngài là ?"

Mộ Tiêu Vân mỉm cười lấy ra giấy căn cước :" Mộ Tiêu Vân ".

" Oa, ngài là con trai của Mộ đổng ". Nhân viên kêu lên một tiếng, " Thật ngại quá, mời ngài lên lầu 22".

" Cám ơn ".

Đem giấy căn cước bỏ vào trong bóp da, Mộ Tiêu Vân đi vào thang máy. Hạ Minh Hòa đứng ở bên cạnh cậu, nhìn Mộ Tiêu Vân tươi cười với nhân viên, nhìn đối phương vì cậu mà đỏ mặt, ánh mắt Hạ thiếu gia liếc vài cái, trong lòng không khỏi mắng một câu : Hoa si .

Mà lúc này Mộ Tiêu Vân đột nhiên quay đầu lại, lơ đãng cho Hạ Minh Hòa một nụ cười sáng lạng, Hạ Minh Hòa sửng sốt cũng lập tức cười lại.

Hai người đi vào thanh máy, trực tiếp lên tầng 22.

Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra. Vốn mọi người đang bàn luận không ngớt, thậm chí là bàn việc bầu cho ai, đột nhiên yên tĩnh trở lại. Bên trong, mọi người nhất quyết nhìn về cánh cửa.

" Tiêu Vân ?" Mộ Hữu Thành sửng sốt một chút, thực không kịp phản ứng, ông đi tới cửa ," Sao con lại tới đây ? Con tìm ba có chuyện gì sao ? Hiện tại ba đang...".

Mộ Tiêu Vân hướng ông gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía mọi người :": Thật ngại, ta tới chậm ".

Đây là ?

" Là con trai lớn của Mộ đổng cùng vợ trước, con trai lớn là theo vợ trước đi nước M, các ngươi nói, hiện tại xuất hiện có phải hay không là..."

" Được, một đứa nhỏ mới mười mấy tuổi ngươi đừng mong nhiều lắm ".

" Chính là, có lẽ đến tìm Mộ đổng, hai người là cha con, cho dù ra sao thì cũng sẽ đứng bên Mộ đổng, cho nên lần này Đức Quân thua ".

"Chúng ta đây là muống đứng bên Mộ đổng sao ?"

"Xuỵt ". Có người dùng ánh mắt bảo im lặng.

Mấy người lúc này mới phát hiện, Lý Đức Quân đã đến.

'" Thật ngại, quấy rầu mọi người, hôm nay ta tới đây là đại diện cho mẹ ta tới ". Mộ Tiêu Vân lướt qua Mộ Hữu Thành vào bàn hội nghị, tầm mắt của cậu đảo qua mọi người, sau đó nhìn về phía Mộ Hữu Thành, " Đây là 30% cổ phần của mẹ ta chuyển nhượng lại cho ta,nói cách khác ta là người thừa kế hợp pháp 30% cổ phần này, cho nên hiện tại..." Mộ Tiêu Vân dừng một chút, cậu thấy ánh mắt Mộ Hữu Thành toát ra vẻ không tin được, có rất nhiều ánh mắt phức tạp, " Cho nên hiện tại làm đại cổ đông của Mộ thị, ta nghĩ ta cũng có quyền bầu cử, có phải hay không ?"

Một lời này của Mộ Tiêu Vân nói ra làm phòng họp oanh tạc.

Mọi người châu đầu ghé tai thảo luận, mà toàn phòng họp có người duy nhất không ngaoì ý muốn là Lý Đức Quân, trong mắt hắn toát ra tia đắc ý. Chính là màng đắc ý này bị  mọi người xem nhẹ. Giờ khắc này chỉ có Mộ Tiêu Vân là nhân vật chính, mà trong mắt Mộ Hữu Thành cũng là không biết làm sao.

" Đây là có chuyện gì ?" Cửa phòng họp lại một lần nữa bị đẩy ra, là Diêu Tinh Tinh xông vào, bà nghe nói Mộ Tiêu Vân đến cho nên đuổi theo, chính là vừa rồi ngoài cửa bà nghe được lời nói này nên không nhịn được mà xông vào.

Cái gì gọi là cậu cũng  là cổ đông của Mộ thị, cái gì gọi là cậu cũng có quyền bầu cử ? Sự tình phát triển hoàn toàn ngoài dự liệu của bà, mà  ngay cả Dương Chính Hằng cũng không ngờ rằng Mộ Tiêu Vân lại xuất hiện. Thiếu niên này... Dương Chính Hằng làm một luật sư, ánh mắt tinh hơn những người khác, hắn nhìn Mộ Tiêu Vân, trong lòng không khỏi nổi một trận sóng gió, thiếu niên này không đơn giản, tuy rằng mặt ngoài ôn hòa chính là cặp mắt kia giống như nhìn thấu tất cả mọi thứ, ánh mắt không đơn giản. Thiếu niên này qua vài năm nhất định là một nhân vật tâm ngoan. Bất quá hiện tại không nghĩ đến sự tình này.

" Mộ đổng ". Mộ Tiêu Vân không thèm nhìn tới Diêu Tinh Tinh mà là trực tiếp nói với Mộ Hữu Thành, " Bây giờ là đại hội cổ đông, ta nghĩ nơi này ngoại trừ luật sư tất yếu chứng minh công bằng, những người râu ria không có tư cách ở chỗ này đúng không ?"

Mộ Hữu Thành đã phục hồi từ chuyện ban nảy, ông đi đến trước mặt Mộ Tiêu Vân, cau mày hỏi :" Tiêu Vân, cin làm cái gì vậy ? Nơi này là công ty không phải trường học, con có biết là con đang làm gì hay không? Mẹ con đưa cổ phần cho con là có ý gì ?"

Mộ  Tiêu Vân tiếp tục mỉm cười:" Tôi nghĩ, về vấn đề này  để luật sư giải thích tương đối tốt, Mộ đổng vô pháp lý giải người thành niên có quyền bầu cử cùng thừa kế ". Nói xong, Mộ Tiêu Vân đi đến trước mặt Dương Chính Hằn, " Luật sư Dương đây là giấy chuyển nhượng cổ phần của mẹ tôi, ngươi xem phần giấy tờ này là hợp pháp ".

" Nói đến hợp pháp, ta nghĩ muốn xác nhận ngươi có thành niên hay không đã ". Dương Chính Hằng nhận giấy nhưng không vội nhìn.

" Căn cứ vào pháp luật nước ta, năm đủ 16 tuổi, có ý thức được năng lực hành vi dân sự cũng đã xem là thành niên có phải hay không ?" Mộ Tiêu Vân hỏi lại.

" Nhưng ở đây chính là yêu cầu chứng minh ngươi hoàn toàn ý thức được hành vi dân sự ". Dương Chính Hằng phản kích.

" Không tồi, chính xác yêu cầu chứng minh, ta nghĩ chứng minh yêu cầu thời gian ". Mộ Tiêu Vân lui một bước.

" như vậy ta cho rằng tuyển cử cổ đông này có nên chờ ngươi lấy được chưng minh rồi mới dời sang ngày khác tiến hành hay không ?" Dương Chính Hằng đề nghị, đây là hoàn toàn đứng về phía Mộ Hữu Thành, hiện tại Mộ Tiêu Vân xuất hiện rất bất lợi cho Mộ Hữu Thành, cho nên hôm nay không phải là cơ hội tốt để tổ chức đại hội.

" Không cần phiền toái như vậy, thật vất vả mọi người mới đầy đủ, chọn ngày không bằng gặp ngày ". Mộ Tiêu Vân cự tuyệt.

" Vậy ?"

" À... quên nói cho luật sư Dương, ta có rất nhiều quốc tịch, phần chuyển nhượng này là ký ở nước M, căn cứ theo luật pháp ở nước M thì ta đã thành niên ". Mộ Tiêu Vân trở lại bàn hội nghị, cậu không chút khách khí mà ngồi ở vị trí của Mộ Hữu Thành, " Hiện tại luật sư Dương nói cho mọi người biết phần giấy chuyển nhượng này có hợp pháp hay không ?"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top