Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22: Làm trò khôi hài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoắt cái đã qua một tháng nữa, đúng mùng 6 nàng đã được bốn con người muội khống kia gọi dậy, dặn dò chạng vạng chỉnh trang xinh đẹp, nàng không ngờ chuyện này có cả bốn người ca ca của mình.

Nàng sửa soạn hồi lâu, thấy ai ai cũng đốc thúc nàng thì nghĩ là chuyện quan trọng lắm nên cẩn trọng vô cùng. Nàng chải chuốt tươm tất sạch sẽ, trang điểm nhẹ nhàng làm nổi bật làn da trắng mịn, gương mặt búng ra sữa, thoa nhẹ một lớp son điểm nhấn. Cài lên bộ trâm hoa đẹp đẽ, mắt thấy cũng sắp chạng vạng. Nàng vội vàng dẫn theo A Nguyệt đi ra đại môn.

Đại môn hiện hữu một chiếc xe ngựa, bốn ca ca đã leo lên con ngựa chuẩn bị sẵn sàng, nàng lên xe ngựa có sẵn.

Đi khoảng một khắc, nghe bên tai là tiếng trống kèn rất nhộn nhịp. Sau đó màn xe bị vén lên, đại ca ra hiệu nàng xuống xe. Chỉ thấy đứng trước Dương gia có rất nhiều người. Tự nhận là chiều cao của mình không thể nào xem được gì hay ở bên trong, nàng bĩu bĩu môi nhỏ. Rồi bất chợt một lực đạo nắm eo nhỏ của nàng, nhấc bỗng nàng lên, khi nàng nhận ra thì đã an tọa trên vai đại ca Diệp Minh Viễn. Nở một nụ cười tự hào, sau đó thấy phe Thái tử cũng đã tới, nàng kiêu ngạo hất đầu với hai huynh đệ Thái tử. Rồi lại tiếp tục đưa mắt vào đại môn Dương gia.

Thì ra hôm nay là hôn kì của đôi cẩu nam nữ  Dương Hân và Cận Lục Sính. Đã tới giờ lành nhưng tân lang vẫn chưa tới, Dương Hân tức tối la hét không gả nữa. Cởi khăn voan xuống ném xuống đất ngay giữa sảnh xong muốn xông ra ngoài bỏ trốn nhưng bị hai tên hầu ngăn lại. Ả khóc lóc ăn vạ tới mất mặt, sau đó ma ma bên thái phu nhân cưỡng ép đeo lại khăn voan rồi đe dọa sẽ không cho ả đem một nha hoàn hồi môn nào tới phu gia thì ả mới im lặng.

Một lúc sau thì tân lang mới chậm chạp tới cửa. Sau đó đón Dương Hân lên kiệu hoa, mọi thứ suôn sẻ.

Diệp Y Quân lại bị nhóm người đưa tới Cận gia. Trước khi tân nương vào nhà phải bước qua chậu lửa. Nhưng không hiểu sao bước một chân qua được nhưng khi chân còn lại giơ lên, ngọn lửa trong chậu bùng lên dữ dội dính lên hỷ phục. Dương Hân hoảng loạn lại lấy khăn voan xuống dập lửa trên hỷ phục. Sau đó nhìn thấy khăn voan cháy xém một góc.

Hỷ bà lại đội lên cho ả lần nữa, hai người nắm lấy khiên hồng dắt nhau vào chính đường.

Tam bái phu thê, nhưng mới chỉ nhất bái, lư hương trên bàn thờ đột nhiên phụt một tiếng cháy lên. Mọi người nhao nhao thành tiếng, có người tụ tập qua xem kịch hay. Mới bái thứ nhất đã cháy cả lư hương nhà phu gia. Coi bộ thú thê tử mà không xem bát tự rồi.

Sau khi dập được lửa thì người của Cận gia một mặt bối rối, có chút nén giận. Hôn lễ không suôn sẻ như vậy, điềm xấu một hai cái ập tới, người của Cận gia nhìn tân nương không vừa lòng.

Tới bái thứ hai, lúc Dương Hân cúi người xuống, trùng hợp một làn gió thoảng qua tốc khăn voan của nàng ta lên một chút, vừa vặn ả lại thấy một con chuột to bằng nắm tay lao về phía ả. Hốt hoảng không kịp suy nghĩ, ả hét lên rồi nhấc chân chạy. Nhưng vì đang nắm khiên hồng không chịu thả ra nên nhất thời lôi ra Cận Lục Sính đang giật mình vì tiếng hét của ả.

Không kịp định hình bị lôi đi, nên chân trước máng chân sau, đổ nhào về phía trước đè lên Dương Hân. Đám đông bu xung quanh lại được dịp cười phá lên như điên. Họ chưa thấy hôn lễ nào khôi hài như vậy cả! Mở rộng tầm mắt a~

Đám Diệp Y Quân cũng cười như được mùa, Nhị hoàng tử là người cười to nhất, không kiên nể gì. Trong đầu ai cũng hiện lên hai chữ thôi: Đáng đời.

Hai con người kia lục tục đứng dậy phủi quần áo. Cận Lục Sính mặt nhăn như đít khỉ rồi, sao hắn lại xui xẻo như vậy chứ?

Tới lần bái cuối cùng, hai người giao bái với nhau. Không có gì xảy ra, làm mọi người có chút thất vọng. Đám đông đang chờ xem còn xảy ra gì đó hài hước không. Nhưng không để họ thất vọng, khi hỷ bà vừa nói đưa tân nương vào hỷ phòng, Cận Lục Sính nắm khiên hồng kéo Dương Hân một cái rõ mạnh, nàng ta từ sáng giờ vẫn chưa được ăn, trải qua nhiều chuyện thực sự kiệt sức. Đi được vài bước thì ngã xuống nhưng tay thì vẫn cố bám lấy y phục của người kế bên. Mà đứng kế nàng ta bây giờ là công công của nàng ta-Cận lão gia Cận Lục Thành. Y phục của ông bị nàng ta kéo rách một mảng lớn lộ da thịt béo mỡ bên trong.

Nhiều người như vậy nhìn thấy, mặt già bị vứt đi hết, ông ta trừng mắt nhìn ả rồi giáng một tát vang dội lên má nàng ta. Cận phu nhân thấy nàng ta kéo áo phu quân, lại hiểu lầm ả muốn quyến rũ tướng công nhà mình nên cũng đi lên tát ả một cái. Sau đó phất tay áo bỏ đi theo sau Cận Lục Thành.

Dương Hân lãnh hai quả tát thì lập tức tỉnh táo. Dựa vào tính tình ả ta đương nhiên chạy theo kéo búi tóc của Cận phu nhân rồi xảy ra ẩu đả với bà ta.

Gà bay chó sủa, mới gả tới đã hung dữ như vậy. Chắc chắn ngày sau không có quả tốt mà ăn.

Nghe người ta nghị luận chán chê về Dương Hân xong, Diệp Y Quân thấy sảng khoái rồi thì cùng Thái tử và Nhị hoàng tử tách nhau ra, nàng phải về thôi. Trời đã tối!

----------------------------------------------------------
Cuối năm Hoàng đế lại tổ chức một cuộc săn bắn tới Lương Sơn. Thời tiết bắt đầu oi bức lên, nàng đi theo phụ thân và bốn ca ca, vốn dĩ rất hăng hái lên đường. Nhưng nóng nực quá nàng lại không chịu nổi, cứ ôm hộp băng lấy trái cây đông lạnh trong đó ăn mãi. Phụ thân trách cứ không được ăn nhiều quá, nàng biết không tốt nhưng biết sao được. Thời tiết này thật sự nóng chết người rồi.

Khi đến Lương Sơn ngày thứ hai thì cuộc săn mới bắt đầu, ai ai cũng ngồi trên lưng ngựa.

Hôm nay nàng còn đặc biệt mặc bộ  đồ cưỡi ngựa, trước khi đi đã hỏi đi hỏi lại A Nguyệt nha hoàn rằng có thấy nàng soái không.

Bắt đầu săn bắn, thể lệ là ai săn được nhiều nhất sẽ được Hoàng đế ban cho ngọc dạ minh châu sáng bóng.

Nàng nghe xong cũng phấn khích một bụng a~. Rốt cuộc là nữ nhi ai chả thích ngọc.

Bèn giương cung nhắm bắn về phía con thỏ nhỏ lông trắng mút  lén lút chạy ra ngoài. Nhưng vừa nhìn thấy vật nhỏ đáng yêu lại không nỡ xuống tay.

Nhưng sau đó con thỏ nhỏ bị trúng một tên kêu éc éc giãy giụa xong nằm im hấp hối. Mà chủ nhân cung tên vừa rồi là Đà Lí Hãn Châu. Ả ta thấy nàng nhìn qua thì nhướng mày khiêu khích. Chắc chắn đây là muốn đối địch với nàng rồi. Nên từ đó nàng không nhắm bắn con vật nào cả. Ả thấy chơi không thú vị nên lượn đi chỗ khác.

--------------------------------------------------------

Bối bối xinh đẹp: Có thể là tui lại phải rời xa đth rồi cả nhà. Điểm thi tui ko tốt nên chắc mẹ biết mẹ sẽ thu đth của tui. Nhưng khum sao nếu ra truyện được thì tui vẫn ra.


Còn đây là outfit và kiểu tóc của Diệp Y Quân khi đi coi hôn lễ của ả phản diện nè

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top