Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 52- Tương Phùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối gần 10 giờ, Dung An mới trở lại chung cư. Từ chỗ Lam Vân biết được nơi này cách Già Mã Tinh hệ không biết bao nhiêu vạn năm ánh sáng, nhưng người ngoại tinh trên địa cầu cũng không dám trêu chọc người Già Mã Tinh hệ, hoặc nhiều hoặc ít nghe qua đồn đãi, người Già Mã Tinh hệ quá đáng sợ, một giây diệt sạch bọn họ.

Nửa nằm trên giường, Dung An tự hỏi chuyện có khả năng phát sinh sau khi Mặc Sĩ Phong đi vào địa cầu. Đối phương không có khả năng một người chạy tới, có thể sẽ mang theo những người khác lại đây, không chừng còn làm ra tiếng vang không nhỏ. Như vậy người địa cầu không phải đều biết đến sự tồn tại của người ngoại tinh sao, người địa cầu phải nên làm cái gì bây giờ?

"Người địa cầu đáng chết, lại còn mân mê công trường, ồn muốn chết."

Người ngoại tinh cách vách lại oán giận địa cầu, người ngoại tinh thính lực quá mạnh, thanh âm ngoài ý muốn một hai ngàn mét đều có thể nghe được rành mạch. Buổi tối mỗi ngày đều sẽ nghe được người ngoại tinh cách vách các loại oán giận, bằng không chính là xem phim nhựa rồi đột nhiên cười to, Dung An thiếu chút nữa chạy đến cách vách, nói cho đối phương đừng ồn ào.

Mà thanh âm của công trường cách 1000 mét kia xác thật rất lớn, đều đã 10 giờ, còn thi công. Gấp như vậy làm cái gì, tạp âm ô nhiễm a, ban ngành tương quan cũng mặc kệ không quan tâm.

Nằm trong chốc lát, Dung An liền biến thành tiểu Kỳ Lân oa trên giường. Sau khi trở lại địa cầu, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm cái gì, thậm chí có chút nhớ Già Mã Tinh hệ, nhớ internet phát triển bên kia. Internet địa cầu thật sự quá lạc hậu, cũng không đón được tín hiệu ngoại tinh, những tên người ngoại tinh kia thế mà cũng nhẫn cho được.

Bên kia, Magar cũng vừa rơi xuống địa cầu, đến điểm rơi xuống cũng giống như đúc Dung An. Nhưng hắn cũng không có biện pháp mở thông đạo để quay trở về, bọn họ trước kia cũng cho rằng nơi này chỉ là một cái văn minh cấp thấp, không cần thiết lãng phí lực lượng thành lập căn cứ ở bên này. Chỉ là ngẫu nhiên lại đây một chuyến, mang người không cẩn thận rơi vào địa cầu của tinh hệ mình đi.

Magar đành phải trước tìm người của Y Tháp tinh hệ trên địa cầu ngụ lại, không nghĩ đến dùng lực lượng của bản thân hủy diệt cái văn minh lạc hậu này. Nhưng trong lòng cực kỳ khinh thường địa cầu, đặc biệt là người trên địa cầu này đều giống nhau, vậy mà còn nội đấu, hoàn toàn không biết thân của bọn họ đã ở trong nguy hiểm.

Sau khi tìm được điểm rơi xuống, Mã Gia Nhĩ cũng không nóng nảy, gửi tin tức đến người phụ trách, chờ khi bọn họ thông qua đường hầm thời không đến cái văn minh cấp thấp này tự nhiên có thể thu được tin nhắn của mình. Hắn cũng không cần lo lắng vấn đề trở về, những người đó cơ bản một năm đều sẽ lại đây một chuyến. Hiện tại việc cần phải làm là chờ đợi, cũng không muốn đi tìm Dung An.

Người văn minh cấp thấp nhiều như vậy, so với người toàn bộ tinh hệ của bọn hắn còn muốn nhiều hơn, này thật sự quá đáng sợ. Bởi vậy, Magar cũng không muốn mò kim đáy bể. Chuyện hắn đáp ứng Lâm Hoa Nam cũng coi như làm được, liền tính Mặc Sĩ Phong lại đây cũng không nhanh như vậy đã tìm được người.

Hai ngày sau, một cái tàu chiến thật lớn xuất hiện ở trên bầu trời địa cầu. Tàu chiến vừa xuất hiện, vệ tinh liền đem hình ảnh gửi đến bộ quân sự. Lãnh đạo các quốc gia đều khiếp sợ, cái thứ này rõ ràng không thuộc về địa cầu, nơi nào tới vậy a. Bọn họ cũng không thể không thừa nhận sự tồn tại của người ngoại tinh, không dám lộn xộn, chỉ sợ người ngoại tinh trực tiếp diệt bọn hắn. Cái này thật sự không cần chờ sao chổi đâm địa cầu, cũng không cần chờ núi lửa phun trào hủy diệt địa cầu, đồng thời cũng không cần chờ thời đại băng hà đến.

Điện thoại của các ban ngành của các quốc gia đều bị gọi đến muốn nổ tung, trên trời xuất hiện một cái tàu chiến bự ơi là bự như vậy, mắt mù đồ hả. Trên mạng cũng có một đống tin tức nóng hôi hổi, trang web cũng không kịp cắt bỏ, đây thật sự là người ngoại tinh, không phải chỉ là UFO trong suy đoán trước đây. Những ngày thường người thích phân tích từng chuyện với đạo lý rõ ràng, lúc này cũng không đứng ra nói trực diện người ngoại tinh.

Nề hà khoa học kỹ thuật ở địa cầu còn lạc hậu, hiện tại cũng không có biện pháp đến không trung cao như vậy để nói chuyện với người ngoại tinh. Vì vậy, chỉ có thể gửi tín hiệu cho tàu chiến của người ngoại tinh. Người lãnh đạo cũng không phải tên ngốc, vừa thấy hình ảnh cái tàu chiến kia, cũng không nghĩ cái kia có thể là vũ khí bí mật của quốc gia nào đó hay không, nếu thật là của quốc gia nào đó, đã sớm bại lộ một chút tin tức ra rồi, cũng không phải để đến lúc đột nhiên xuất hiện.

Mặc Sĩ Phong đã cho nhân viên nghiên cứu nghiên cứu ra máy phiên dịch có thể phiên dịch ngôn ngữ địa cầu, tiếp được tin tức cầu hòa của người địa cầu, trực tiếp lệnh cấp dưới nói với người địa cầu, hắn không có hứng thú với cái văn minh cấp thấp này.

Cũng không để người địa cầu giúp đỡ mình tìm kiếm tiểu vương hậu, Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ nếu đến khí vị tiểu vương hậu của mình đều không ngửi được, vậy không cần làm đại đế.

Người lãnh đạo của các quốc gia trên địa cầu nhìn thấy người ngoại tinh lớn lên giống y mình, lúc đầu còn cảm thấy phi thường thân thiết. Hơi buông lỏng một chút, sau đó liền thấy một mặt bạo lực của bọn họ, lại nhìn đến bọn họ có người thú hóa, người địa cầu đều sợ ngây người, những người này quả nhiên là người ngoại tinh, quá dã man, không thể giảng giải nhiều với bọn họ, không sai biệt lắm thì cứ cho qua đi, đỡ phải một chút không cẩn thận đã bị tiêu diệt.

Trong lúc nhất thời, các quốc gia trên địa cầu cực kỳ hài hòa, người vốn đang ở chiến khu đều không khỏi cảm động, đánh nhau cái gì mà đánh nhau, về sau còn phải đánh với người ngoại tinh đó.

Trong lúc không trung xuất hiện tàu chiến, Dung An còn oa trong ổ chăn ngủ đến ngon ngọt. Đã quên nói cậu ở trên địa cầu là một cô nhi, đương nhiên, cậu còn có một người chị kỳ ba. Chị của cậu tên Dung Cầm vừa được biết người ngoại tinh muốn công chiếm địa cầu, vội vàng từ thành thị khác gọi xe chạy lại đây. Bởi vì người ngoại tinh, bên ngoài đặc biệt khó gọi xe, mấy anh trai chịu kinh hách đều phải về nhà chữa thương, Dung Cầm cho rất nhiều tiền boa, lúc này mới gọi được xe.

Dung An bị tiếng đập cửa bên ngoài làm bừng tỉnh, cậu tỏ vẻ đây là một chuyện phi thường thống khổ. Phải biết rằng người ngoại tinh cách vách cả đêm lại nhảy lại hát, làm cậu đến khuya mới ngủ được, đây đều là do thính lực quá tốt dễ chọc họa. Không ngủ được bao lâu, lại nghe tiếng đập cửa, Dung An đành phải ngoan ngoãn rời giường.

Vừa mở cửa, liền nhìn thấy một gương mặt có chút quen thuộc, Dung An ngây người.

Dung Cầm tát một cái lên trán Dung An, "Nha, đi chỉnh mặt? Hay là làm đẹp?"

Vừa nói, một bên kéo hành lý vào nhà, Dung Cầm chạy đến phòng ngủ của Dung An, sau đó trực tiếp bò lên giường, nhảy hai cái, "Nghe nói người ngoại tinh tới, chị tới bồi chú, muốn chết cùng chết, chú cũng không cần sợ hãi ngoại tinh."

Dung An rốt cuộc nhớ tới đây là vị chị gái kỳ ba kia của mình, quả nhiên cho dù ở Già Mã Tinh hệ ngốc hai mươi năm, vẫn không quên được vị chị gái này, chị của cậu thế nhưng kéo hành lý chạy tới, a uy, đây là chung cư độc thân a, không có dư phòng.

"Chị, em đây.."

"Ngủ sàn nhà, ngủ sô pha", tùy chú lựa chọn, Dung Cầm xem thường, "Người ngoại tinh cũng đã tới, chú còn để ý ngủ chỗ nào?"

"Người ngoại tinh?" Lúc này mới mấy ngày, người địa cầu thật sự phát hiện người ngoại tinh? Dung An nghi hoặc, nhiều năm như vậy cũng chưa phát hiện đâu.

"Đúng, giống như điện ảnh khoa học viễn tưởng vậy đó, một cái tàu chiến thật lớn xuất hiện ở không trung, phỏng chừng chúng ta sắp xong rồi", Ngoài miệng nói người địa cầu sắp diệt sạch, nhưng trên mặt Dung Cầm lại không có nửa điểm không vui, bỗng nhiên nghiêm túc, "Em trai a, chuyện tới hiện giờ, chị không thể không nói cho chú, kỳ thật một nhà chúng ta đều là người ngoại tinh tới đây, cha mẹ chúng ta chính là khi rớt xuống địa cầu xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Dung An hắc tuyến, "Vậy chị liền nhanh chóng đi nhận lại đám người ngoại tinh kia đi."

"Không thể được, chị là người sao hoả, bọn họ là người tinh hệ khác", Dung Cầm lời lẽ chính đáng tỏ vẻ mình cùng đám người ngoại tinh kia không phải người một đường, "Nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chúng ta rất nhanh là có thể trở lại ôm ấp của đất mẹ bao la."

Thiệt tình không có cảm giác được đối phương có bao nhiêu sợ hãi người ngoại tinh, chỉ cảm thấy đối phương thật sự rất khoan khoái thích thú. Dung An lúc này mới nhớ tới đi đến bên cạnh cửa sổ, mở cửa sổ ra, nhìn về phía trời cao. Không trung một mảnh xanh thẳm, đâu có cái gì khác đâu a.

"Không có." Dung An quay đầu, nghi hoặc nhìn về phía Dung Cầm.

"Chị chú sẽ lừa chú sao, nếu chú không tin, mở máy tính ra nhìn xem, chẳng phải sẽ biết à." Dung Cầm xem thường, chuyện lớn chuyện nhỏ gì gì a, lên mạng lục soát không phải được rồi sao.

Không phải Dung An không tin, là cái thái độ này của chị cậu không giống như người ngoại tinh tới. Người ngoại tinh tới, người địa cầu không phải nên là các loại sợ hãi, lo lắng tận thế của địa cầu đã đến sao?

Dung An theo bản năng liền ấn quang não trên cổ tay, nhiều năm như vậy, cậu cũng quên làm thế nào sử dụng máy tính trên địa cầu.

Quang não vừa mở, Dung Cầm mở to hai mắt nhìn Dung An, nhìn đi, mình đang thấy cái gì kia, thứ này không phải sản phẩm trên địa cầu đâu nha, đừng nói với cô trên địa cầu đã xuất hiện loại đồ chơi tiên tiến như vậy nha, bằng không sao cô không biết hả.

"Ngọa tào, chú là gián điệp!" Dung Cầm bước lên nắm vai Dung An sau đó là một cái quăng ngã.

Dung An bị Dung Cầm đánh ngã cực kỳ buồn bực, chị ruột a, cứ cho là mình hiện tại đã biến thành người ngoại tinh, nhưng cũng không phải gián điệp. Yên lặng nằm trên mặt đất, Dung An không thèm đứng dậy.

Dung Cầm ngồi xổm xuống xoa bóp gương mặt Dung An, cái mặt này của em trai xác thật tinh xảo hơn rất nhiều, gián điệp hẳn sẽ không làm chuyện ngu đần như vậy đâu ha, xấu hổ cười nói, "Em trai ruột à, đừng để ý, chị gái của em không phải chỉ vì quá yêu địa cầu thôi sao."

"Vậy chị có thể đi đánh cái đám người ngoại tinh kia không?" Lời vừa ra khỏi miệng, Dung An lại cảm thấy không đúng, chính mình hiện tại cũng là người ngoại tinh nha.

Tốc độ đứng dậy, Dung An lập tức đơn giản nói rõ cho Dung Cầm cậu hiện tại chính là người ngoại tinh, không cẩn thận xuyên qua thời không biến thành người ngoại tinh.

"Ngọa tào!" Dung Cầm lại đột nhiên chụp đầu Dung An, "Chú thế nhưng tiến hóa, chú là bảo bối kỹ thuật số a! Là siêu tiến hóa, hay là cực tiến hóa?"

Dung An hắc tuyến, chị của cậu vẫn như vậy, nói chuyện đứng đắn với đối phương, đối phương cũng sẽ chê cười.

Thấy Dung An sắc mặt nghiêm túc, Dung Cầm dừng lại tươi cười, cười không nổi, "Là sự thật?"

"Ở cách vách chính là người ngoại tinh." Dung An ho nhẹ.

"Còn tốt", Dung Cầm vỗ nhẹ ngực, trong lúc nhất thời cô đúng là vô pháp tiếp thu em trai của mình là người ngoại tinh, em trai quả nhiên nói giỡn, cái gì xuyên qua tới xuyên qua lui, sao có thể, "Về sau ít xem tiểu thuyết internet, chú cũng không phải người tu chân, có thể đạp vỡ hư không."

Dung An buồn bực gật đầu, "Người ngoại tinh ở cách vách."

"Cách vách?" Phản xạ hình cung siêu cấp chậm Dung Cầm rốt cuộc bắt được trọng điểm, mở to hai mắt nhìn Dung An, "Tiểu tử chú sao hiện tại mới nói, nếu chú sớm nói, chị của chú sẽ từ nơi xa xôi kia chạy tới đây sao?"

"Trước đó đều rất an toàn." Dung An tỏ vẻ không cần lo lắng người ngoại tinh cách vách nháo chuyện.

"F*ck, cái địa cầu này, thế nhưng còn có người ngoại tinh xâm lấn, mài mài móng vuốt, tới rồi thì làm một phiếu luôn."

Lại nghe được cách vách truyền đến thanh âm, Dung An nhịn không được xoa mi, còn tốt là người ngoại tinh không phải nói ngôn ngữ địa cầu, thính lực của chị gái cũng không có tốt.

"Cái gì an toàn?" Dung Cầm chống nạnh trừng Dung An, "Còn không nhanh dọn dẹp đồ cho chị, cùng nhau lăn về nông thôn, tìm một cái địa phương hẻo lánh. Không đúng, vẫn nên tìm chỗ cách quân khu gần một chút, như vậy mới an toàn. Cũng không đúng, người ngoại tinh cường đại như vậy, người địa cầu không phải đối thủ của bọn họ, trốn chỗ nào cũng không thích hợp."

Đúng lúc này, Dung Cầm nhìn thấy trên cửa sổ có một cái xúc tua, kỳ quái, Dung Cầm đi lên trước, chạm một cái, lại phát hiện phía trên có chút dính dính. Lại đụng một cái, thế nhưng phát hiện mình đang đụng một con sứa bự trong suốt. Dung Cầm vội vàng ném xúc tua của con sứa ra, ngọa tào, đây chính là lục địa khô ráo, sao lại có một con sứa chạy tới hả?

Con sứa kia ở trước mặt Dung Cầm cùng Dung An biến thành hình người, một đôi chân, mấy đôi tay, người nọ trái phải nhìn một cái, lại thu mấy cái tay khác về, chỉ để lại một đôi tay.

Dung Cầm nhìn người kia nói không ra lời, lại quay đầu ngơ ngác nhìn về phía Dung An, em trai cô thế nhưng bình tĩnh mà nhìn con sứa kia, một chút sợ hãi cũng không có, quả nhiên em trai cô là nam, về sau cô không bao giờ nói em trai không đủ đàn ông.

"Mượn bình nước tương." Người kia nói, cái mũi ngửi ngửi, sau đó tự mình cầm bình nước tương liền hướng cửa sổ bò đi.

Dung An kéo kéo khóe miệng, hiện tại người ngoại tinh thật là trắng trợn táo bạo xuất hiện ở trước mặt mình, rõ ràng mình ở địa cầu hơn hai mươi năm cũng chưa nhìn thấy người ngoại tinh.

"Này...Này..." Dung Cầm bị dọa nói không nên lời, tuy con sứa kia đã rời đi.

"Vị này có thể chính là người ngoại tinh cách vách đi." Dung An ngẩng đầu nhìn trần nhà.

"Sứ Sứa? Sứa là ăn thịt, hay là đồ chay?" Đầu ngón tay Dung Cầm khẽ run chỉ vào cửa sổ, sau đó lại ra vẻ trấn định, "Đừng sợ, cứ cho là bọn họ ăn thịt, hiện tại chạy còn kịp đi?"

"Không biết, chỉ là bọn hắn sao lại đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài?" Dung An tự hỏi.

Phụ cận lại truyền đến tiếng thét chói tai, Dung An nhịn không được che lỗ tai, phỏng chừng là thanh âm của người địa cầu bị người ngoại tinh dọa.

"Còn có gì ăn không?" Bụng Dung Cầm kêu vang, lúc này mới nhớ tới cô còn chưa ăn sáng.

Dung An đành phải đem lương khô chuẩn bị trước đó giao cho Dung Cầm, "Yên tâm, nếu người ngoại tinh tới, em sẽ chống cho."

"Chú không chống, chẳng lẽ là chị chú chống?" Dung Cầm xem thường, tuy nói như vậy, nhưng cô vẫn lo lắng, "Nói thật, cái trên cổ tay chú là cái gì? Từ chỗ nào có được?"

"Chị, cái này chỉ là một sản phẩm công nghệ cao của người ngoại tinh", Dung An ho nhẹ, không nghĩ tới chị lại về tới cái đề tài này, "Rất bình thường, không có gì."

"Hôm nào lấy cho chị một cái", Dù sao người ngoại tinh đều đã tới, nên sinh hoạt như thế nào vẫn phải sinh hoạt như thế ấy, Dung Cầm cắn bánh mì, "Quý không? Bán chú có thể mua được không?"

Dung An quyết định không bồi Dung Cầm nói cái đề tài này nữa, đưa cho đối phương một ly sữa bò, "Em đi ra ngoài nhìn xem tình huống."

"Không cho đi!" Dung Cầm vừa nghe Dung An muốn đi ra ngoài, lập tức gọi Dung An lại. Cô từ thành thị khác chạy tới, cũng là lo lắng cái này em trai ngu ngốc này chạy ra tìm mình, nếu em trai xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô phải làm cái gì bây giờ.

Lần đầu tiên thấy Dung Cầm biểu tình kiên quyết như vậy, đối phương thật sự không muốn để mình ra ngoài xem tình huống, Dung An thân thể cương cứng, có phải người địa cầu hiện tại cũng không dám đi ra ngoài hay không, bên ngoài nhất định rất loạn.

Một trận gió thổi qua, Dung An cùng Dung Cầm còn duy trì động tác cũ, một người đột nhiên xuất hiện, duỗi tay đem Dung An kéo vào trong lòng ngực hắn. Mặc Sĩ Phong kéo tiểu vương hậu ra sau người mình, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Dung Cầm, hắn biết đây là giống cái văn minh cấp thấp, nhìn đối phương chướng tai gai mắt ăn tương liền càng thêm khinh thường, tiểu vương hậu sao lại ở cùng chỗ với sinh vật cấp thấp như vậy.

Dung Cầm ngây người, bánh mì trong miệng rơi xuống đất. Phục hồi tinh thần lại, thân thể run lên, người này rốt cuộc là ai a, "Buông em trai bà ra!"

Thông qua máy phiên dịch ngôn ngữ, đại đế nháy mắt liền biết giống cái địa cầu này đang nói gì, tiểu vương hậu khi nào trở thành người văn minh cấp thấp rồi, sao hắn lại không biết.

"Cô ta là ai?" Mặc Sĩ Phong nhìn về phía Dung An.

"Chị của tôi Chị ở địa cầu." Dung An vội bổ sung.

Hai người kia dùng ngôn ngữ Già Mã Tinh hệ câu thông, Dung Cầm căn bản không biết hai người trước mắt đang nói cái gì. Dung Cầm bất an, hai người kia không giống như đang nói ngôn ngữ địa cầu, duỗi tay muốn kéo góc áo Dung An, lại dưới ánh mắt lạnh băng của Mặc Sĩ Phong, động cũng không dám động.

"Chị của tôi, Dung Cầm", Dung An lúc này dùng ngôn ngữ địa cầu nói chuyện, "Bất quá chị ấy nhỏ hơn anh rất nhiều."

"Chị." Mặc Sĩ Phong thật sự gọi Dung Cầm là chị, nếu tiểu vương hậu gọi đối phương là chị, vậy mình cũng gọi đối phương là chị, chỉ là ngôn ngữ địa cầu của hắn cũng không phải rất chuẩn.

Nhìn hai người kia động tác thân mật như thế, Dung Cầm rất khó tin tưởng bọn họ chỉ là bạn bè bình thường, hay là ở thời điểm mình không biết, em trai đã bị người ngoại tinh thông đồng bưng đi rồi?

"Đây là em... Vị hôn phu của em", Dung An chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Dung Cầm, "Không sai biệt lắm chính là như vậy."

Khoa học kỹ thuật Già Mã Tinh phát triển như vậy, Dung An biết Mặc Sĩ Phong có thể biết cậu cùng Dung Cầm đang nói cái gì, cũng không tính toán giấu diếm Dung Cầm chuyện vị hôn phu. Dọa một Dung Cầm, so với để đại đế Già Mã Tinh hệ sinh khí xác chết trôi ngàn dặm thì cái trước tốt hơn.

Hôm nay, để Dung Cầm khiếp sợ không phải người ngoại tinh xuất hiện ở trên địa cầu, mà là em trai luôn luôn ngoan ngoãn nói với cô, cậu có một vị hôn phu người ngoại tinh. Dung Cầm ngất xỉu tại chỗ, này thật quá đáng sợ, có lẽ sau khi tỉnh lại, sẽ phát hiện đây chỉ là một giấc mộng.

Chị ruột té xỉu trên mặt đất, có phải nên đưa đến bệnh viện hay không? Dung An trầm mặc, phỏng chừng để chị nằm trên giường nghỉ ngơi một lát là tốt rồi.

Mặc Sĩ Phong cau mày ngồi trong phòng khách, cái địa phương này thật sự quá nhỏ hẹp, tiểu vương hậu của hắn sau khi đi vào địa cầu, liền ở cái địa phương nhỏ như vậy sao? Người Già Mã Tinh hệ bọn họ cơ bản không ở nơi nhỏ như vậy, nơi này đồ vật cũng là các loại lạc hậu, so ra không phải kém Già Mã Tinh hệ một phân một hào thôi, cái sô pha này chất lượng cũng quá kém, kém hơn nhiều so với sô pha da thú ở Già Mã Tinh hệ.

Tóm lại, đại đế các loại ghét bỏ cái địa cầu văn minh cấp thấp này, nếu không phải tiểu vương hậu ở đây, hắn căn bản không nghĩ đến việc đặt chân tới cái địa phương này. Toàn bộ thành thị đen nghìn nghịt một mảnh người, rõ ràng lạc hậu như vậy, hoàn cảnh cũng kém như vậy, vậy mà còn sinh dục nhiều dân như vậy. Quả nhiên là văn minh cấp thấp, giống cái của văn minh cao đẳng lại không có giá trị dựng dục cao.

Dung An không biết đáy lòng đại đế các loại ghét bỏ địa cầu, cố ý từ trong không gian lấy ra một cái chén, rót cho đại đế một chén nước.

Uống một ngụm nước, đại đế lại nhíu mày, "Vật chất hóa học quá nhiều."

"Không phải vật chất hóa học quá nhiều, là vật chất hóa học độc hại quá nhiều." Dung An cũng không có biện pháp, cái này đã là nước khoáng thuần tịnh rồi.

"Từ từ." Dung An cảm thán, dứt khoát từ trong không gian lấy ra một ly nước suối đặt trước mặt Mặc Sĩ Phong.

Đại đế tinh hệ Mặc Sĩ Phong này ăn uống luôn là đồ tốt, tự nhiên chướng mắt địa cầu. Dung An cũng có thể cảm nhận được điểm này, ở Già Mã Tinh hệ sinh sống nhiều năm như vậy, cậu biết văn minh cấp cao rất chú trọng hoàn cảnh, các loại thức ăn cũng rất ít ô nhiễm, cũng không có phun các loại thuốc trong nông nghiệp, hệ thống cung cấp nước uống cũng mười phần sạch sẽ.

"Về tàu chiến", Mặc Sĩ Phong mở miệng, "Nếu em thích, đến lúc đó trở ra chơi."

Nơi nhỏ hẹp như vậy không thích hợp cho Kỳ Lân sinh hoạt, Mặc Sĩ Phong không chỉ nhìn không vừa mắt cái chung cư nhỏ hẹp này, còn cảm thấy bụi trong không khí quá nhiều, tổng hợp các nhân tố trên mọi phương diện, tiểu vương hậu không nên ngốc ở nơi như vậy.

Hai ngày trước lúc Dung An trở lại chung cư thân thể xác thật có chút không thích ứng, nhưng hiện tại đã tốt hơn rồi. Cậu biết đại đế không muốn để mình ngốc ở nơi này, mà trở lại tàu chiến, quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ, "Cũng được."

Chờ khi Dung Cầm tỉnh lại chỉ thấy tờ giấy Dung An lưu lại, cái gì gọi là đi với vị hôn phu, ở tàu chiến trên trời, có rảnh lại tìm cô chơi. Dung Cầm trực tiếp xé nát tờ giấy, này nhất định không phải sự thật, mộng sao còn chưa có tỉnh hả?

Ra khỏi chung cư, Dung Cầm liền phát hiện chung quanh biến hóa nghiêng trời lệch đất, người ngoại tinh dùng các loại các cách thức khác nhau xuất hiện. Bên tai còn không ngừng tuần hoàn quảng bá, địa cầu đã ký kết hiệp ước hòa bình với người ngoại tinh, địa cầu cùng người ngoại tinh các tinh hệ khác chung sống hoà bình. Có thể chung sống không hòa bình sao, người ngoại tinh người ta một giây là có thể diệt sạch bọn họ. Bởi vậy, ban đầu còn có người ngoại tinh duy trì hình người, chốc lát sau thì lộ ra nguyên hình luôn, nếu không lộ ra toàn bộ nguyên hình, cũng có thể lộ ra cái đuôi.

Đám người ngoại tinh đều rất thức thời, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều nghe qua đồn đãi, vũ trụ này luôn có mấy cái tinh hệ thích chiến tranh, thực lực mạnh mẽ xa xa so với tinh hệ khác. Người Già Mã Tinh hệ chính là người trong đồn đãi, người Già Mã Tinh hệ cũng chưa nói muốn xâm chiếm địa cầu, cũng không phát động công kích, bọn họ cùng đám người ngoại tinh của tinh hệ khác và người địa cầu hoà bình ở chung, nếu người ta muốn xâm lược, bọn họ lại vươn răng nanh ra.

Dung Cầm xoa xoa hai mắt, lại xoa xoa hai mắt, ngọa tào, trên địa cầu thật sự có người ngoại tinh. Cho dù không có cảm nhận được ác ý từ người ngoại tinh, nhưng Dung Cầm vẫn nhanh chóng lấy điện thoại cầm tay ra gọi cho Dung An, lại phát hiện gọi không thông với di động Dung An. Cô không biết Dung An căn bản không mang di động của địa cầu theo, cậu cũng quên còn có một loại đồ vật gọi là di động này, dùng quang não vạn năng đã thành thói quen rồi.

Đi theo đại đế vào tàu chiến, Dung An phát hiện vẫn là ngốc ở tàu chiến càng thoải mái hơn. Có lẽ là bởi vì thân thể của mình đã là giống loài của Già Mã Tinh hệ, không phải là địa cầu.

"Nhanh như vậy?" Dung An nguyên bản còn tưởng rằng từ Già Mã Tinh hệ đi vào địa cầu phi thường khó khăn.

"Chỉ cần nắm giữ kỹ thuật, vậy thì rất mau", Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ này cũng không phải vấn đề lớn, "Sau này không cho tùy tiện ra ngoài với người ngoại tinh, cho dù đối phương là vương tử ngoại tinh, không đáng tin."

Dung An xấu hổ, cậu không nghĩ đến hoàng thất ngoại tinh thế nhưng sẽ làm ra chuyện như vậy, đem mình đẩy tới địa cầu. Rõ ràng mình đã cự tuyệt, nhưng đối phương vẫn cưỡng bách mình trở về.

"Ân." Dung An biết lần này là mình không chú ý. Không phản bác lời Mặc Sĩ Phong, thân là đại đế tinh hệ Mặc Sĩ Phong đều đã tự mình tới tìm mình, mình còn oán giận cái gì.

Đang ở trên địa cầu du ngoạn Magar sau khi nhìn thấy tàu chiến trên trời, liền biết Mặc Sĩ Phong đã tới. Đại đế Già Mã Tinh hệ luôn nhàn nhã như vậy, nói đến là đến. Magar quyết định đi theo Mặc Sĩ Phong, nếu đối phương còn chưa tìm được tiểu Kỳ Lân, có lẽ mình có thể hỗ trợ, xem nhẹ việc chính mình là người đẩy người ta vào địa cầu.

Khi nghe được Magar tiến đến bái phỏng, Dung An đầy đầu hắc tuyến, đối phương thế nhưng còn không biết xấu hổ xuất hiện trước mặt bọn họ. Dung An trở về phòng, không gặp Magar.

Mặc Sĩ Phong để Magar tiến vào tàu chiến, nhưng lời chưa nói hai câu, liền trực tiếp đá Magar ra ngoài. Hại tiểu vương hậu của mình khổ nhiều ngày như vậy, còn dám tới gặp mình.

Bị đá ra tàu chiến, rơi tự do, Magar ở giữa không trung lộ ra mỉm cười, không có nửa phần sinh khí, người Già Mã Tinh hệ luôn thô lỗ như vậy đó.

Chờ khi gần đến mặt đất, Magar mới ở không trung lộn ngược ra sau, phía sau lưng mọc ra một đôi cánh, bình an thành công đáp xuống mặt đất.

"Đi rồi?" Dung An mới trở lại phòng trong chốc lát, liền thấy Mặc Sĩ Phong trở về, nghi hoặc, "Không tán gẫu với anh?"

"Tán gẫu? Để hắn đi theo người địa cầu tán gẫu!" Mặc Sĩ Phong hừ nhẹ, "Người địa cầu nhiều như vậy, một ngày tán gẫu mười, tán gẫu một trăm cũng không có vấn đề gì."

Đây là đang châm chọc dân địa cầu cỡ nào nha, Dung An nhún vai, "Đây là đặc sắc của bọn họ."

Ở trên tàu chiến nghỉ ngơi một ngày, Dung An mới đi theo Mặc Sĩ Phong lần nữa đến X thị, chỉ là X thị không còn phồn hoa như hai ngày trước, trong một đêm tiêu điều đi rất nhiều. Đi ở trên đường, nhìn thấy người địa cầu rõ ràng ít hơn, hơn nữa những người địa cầu luôn cách xa người ngoại tinh một khoảng cách, có giới tuyến rõ ràng luôn.

Dung An nhìn một màn này có chút chua xót, nếu mình là một người trong bọn họ, phỏng chừng cũng giống y như họ vậy.

"Quá lạc hậu." Mặc Sĩ Phong nhẹ nhàng nắm một bên của tác phẩm điêu khắc liền hóa thành bột phấn.

Người địa cầu chung quanh thấy một màn như vậy, nhất trí nhận định Mặc Sĩ Phong chính là người ngoại tinh, không tự giác liền kéo ra một khoảng cách với Dung An bọn họ. Chính là người ngoại tinh khác cũng cảm nhận được áp bách phát ra trên người Mặc Sĩ Phong, một đám cũng không dám đi gần quá, chỉ sợ ngay sau đó bị bóp nát chính là bọn họ.

"Xác thật." Xác thật lạc hậu. Đây là địa cầu, cũng không phải Già Mã Tinh hệ, Dung An khóc không ra nước mắt, đại đế, người chung quanh đều bị anh dọa rồi.

Mặc Sĩ Phong không chút để ý người chung quanh rời xa hắn, còn không phải chỉ bóp nát một cục đá thôi sao, người địa cầu quá sợ lớn hãi nhỏ.

Hai người đi vào một cửa hàng trang phục, Mặc Sĩ Phong liếc liếc mắt nhìn các loại quần áo, "Không thể chống lạnh, cũng không thể phòng cháy."

"Có một vài tinh cầu độ ấm rất thấp, nếu mặc loại áo khoác lông tơ này, phỏng chừng có khả năng sẽ bị đông chết. Hơn nữa loại vải dệt này, ném vào đống lửa, tự nhiên rất nhanh sẽ bị đốt cháy." Dung An yên lặng xoay người, không xem những loại quần áo đó nữa, đám quần áo kia ở trong mắt người địa cầu tương đối quý, nhưng trong mắt người ngoại tinh chính là không đáng một đồng.

"Nơi này tài nguyên quá ít, không đáng giá khai phá", Mặc Sĩ Phong cảm khái, chuyển hướng Dung An, "Ngẫu nhiên tới bên này chơi chơi là được."

Dung An cứng đờ gật gật đầu, không phải người ngoại tinh không xâm lược địa cầu, mà bọn họ cho rằng địa cầu không đáng khai phá.

"Không phải đã ký kết hiệp nghị hoà bình à, như vậy có phải nên cung cấp cho bọn họ một ít kỹ thuật hay không?" Dung An hoang mang, người ngoại tinh đều đã vào địa cầu, địa cầu lại không phát triển, có thể sẽ biến thành nô lệ.

"Chậm rãi tiến cử một ít kỹ thuật đi", Mặc Sĩ Phong biết Dung An quan tâm địa cầu, có thể bởi vì đối phương đã từng tới đây, từng có cảm tình. Đại đế không truy cứu, thú nhân trước nay không để bụng chút chuyện này, cứ cho là có một ngày tiểu vương hậu nói với hắn cậu là người địa cầu, hắn cũng không truy cứu, "Vẫn nên đến từng chút từng chút một. Không cần phải xen vào việc này, có người xử lý, chúng ta đi phía trước nhìn xem."

Nghe đại đế nói lời này, Dung An lập tức nhớ tới, bọn họ là tới chơi tới hẹn hò, không phải nói tới chuyện địa cầu sao. Liên tục đi vào mấy cửa hàng, đại đế không phải cho rằng đồ ăn nơi này không đủ vệ sinh, chính là cho rằng đồ vật ở đây chất lượng quá kém, mấy thứ đồ chơi này mua làm cái gì. Tuy Mặc Sĩ Phong ghét bỏ, nhưng vẫn bồi Dung An, nên ăn vẫn ăn.

Ngồi ở nhà hàng cao cấp, Dung An rất sảng khoái, thời điểm trước kia ở địa cầu cậu không có tới nơi cao cấp như vậy ăn cơm, sau khi trở thành người ngoại tinh vậy mà lại tới. Nghe nói đồ ăn ở nhà hàng cao cấp cực kỳ mắc, nhưng lượng thức ăn đều rất ít. Dung An nhìn lượng thức ăn trước mắt, nghĩ thầm này cũng không giống như trên mạng nói.

Dung An nào đâu biết giám đốc vừa được biết là người ngoại tinh tới, vội vàng dặn đầu bếp làm nhiều một chút, đừng chỉ bưng lên một chút xíu thôi. Người ngoại tinh nếu phát hỏa, thì bọn họ đừng làm nữa.

Bởi vì người ngoại tinh đã đến, địa cầu trong một đêm phát sinh biến hóa thật lớn. Thành thị vốn phồn hoa nay thanh lãnh hơn rất nhiều, rất nhiều thương phẩm xa hoa bị tồn hàng. Hàng hóa ngoại tinh xâm lấn địa cầu, thương gia trên địa cầu gặp phải lực cạnh tranh càng cường đại, sản phẩm ngoại tinh chất lượng tốt, phí tổn lại không cao, giá cả cũng không đắt, hiện tại đã có người sử dụng sản phẩm ngoại tinh, mà không dùng sản phẩm ngoại quốc, lại không giới hạng hàng hóa, về sau thật sự không cần bán nữa.

Cũng có người ngoại tinh lúc cháy nhà mà đi hôi của, ỷ vào tinh hệ của mình là văn minh cấp bậc cao, liền muốn áp chế thương gia địa cầu. Nhưng khi đối mặt với văn minh cấp bậc càng cao lập tức lại túng, thị trường địa cầu trong lúc nhất thời tương đối hỗn loạn.

"Tiểu Dung." Từ thật xa nhìn thấy là Già Mã Tinh hệ Dung An, Lam Vân vội vàng chạy lại. Sau khi biết người Già Mã Tinh hệ đã xuất hiện, hắn liền nghỉ việc, chuẩn bị ăn chơi khắp nơi, nêm nếm mỹ thực, đến lúc đó lại đi theo mọi người cùng nhau về Già Mã Tinh hệ, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Dung An.

Nguyên lai đại đế cùng Dung An không ngồi trong ghế lô, mà ăn cơm ở bàn bên ngoài. Dung An không cho rằng người nọ đang gọi mình, hơn nữa đầu có chút choáng, lại có chứng không nhớ mặt, cậu cũng chưa nhớ ra hôm liên hoan đồng học gặp được thú nhân chó săn Già Mã Tinh hệ.

Lam Vân chạy chậm đến trước mặt Dung An, đang định vỗ nhẹ bả vai Dung An, lại thấy một cổ cảm giác áp bách rất nặng. Giống như đang trong một trận chiến, hai chân có chút phát run, "Đại...Đại đế."

Đại đế sao lại ở chỗ này? Lam Vân muốn khóc, vốn tưởng rằng Già Mã Tinh hệ tới cũng chỉ là quan viên quân bộ cấp bậc hơi cao một chút, không nghĩ tới đại đế sẽ tự mình đến đây.

Mặc Sĩ Phong gật đầu, bất đồng đối với Lam Vân lạnh băng, đối Dung An tương đối nhu hòa, "Ăn ngon sao?"

"Tìm anh." Dung An chỉ vào người đứng bên cạnh.

Lam Vân nghe thấy lời Dung An nói ý muốn chết tâm đều có, hắn đâu có tới tìm đại đế a, nhưng hiện tại không thể nói là tới tìm tình nhân của đại đế. Người sáng suốt vừa thấy liền biết đại đế phi thường để ý người ngồi đối diện ngài ấy, người có thể làm Phệ Thiên Mãng để ý như vậy, nhất định chính là bạn lữ mệnh định của đại đế.

Té đi, tùy tiện ở tiệm cơm lại gặp được bạn lữ mệnh định của đại đế. Lam Vân dám khẳng định nhất định là tiểu vương hậu không cẩn thận rơi vào văn minh cấp thấp này, nên đại đế mới tự mình lại đây tìm người.

Mặc Sĩ Phong liếc mắt nhìn Lam Vân một cái không nói gì, người này không phải người mình mang đến.

"Đại đế, các ngài có thể tiện thể mang theo tôi trở về không?" Lam Vân căng da đầu nói, kỳ thật việc này không cần hỏi đại đế, hỏi những người trên tàu chiến là được, hắn hoàn toàn là không biết nói gì với đại đế, chẳng lẽ hỏi đại đế ngài là đến đón tình nhân, hay là tới xâm lược địa cầu?

"Có thể", Dung An thay đại đế trả lời, "Liên hệ với người trên tàu chiến là được."

Dung An vẫn hiểu Mặc Sĩ Phong, Mặc Sĩ Phong không thích xử lý những việc lông gà vỏ tỏi như vậy, thú nhân cũng không có phức tạp lắm, không phải chỉ là cọ tàu chiến thôi sao. Cứ cho là sợ nguy hiểm, đến lúc đó phái người nhìn chằm chằm người này không phải OK rồi sao.

Nghe được câu đồng ý, Lam Vân vội nói một tiếng cám ơn liền tốc độ lăn đi, nào dám tiếp tục ngốc ở nơi này quấy rầy đại đế cùng tiểu vương hậu một chỗ, hành vi này so với việc hủy diệt tinh hệ còn ác liệt hơn, người toàn tinh hệ đều biết không thể quấy rầy đại đế cùng bạn lữ mệnh định bồi dưỡng cảm tình.

Nhìn thấy Lam Vân chạy trốn nhanh như vậy, Dung An trầm mặc, thành tích thi chạy của chó săn nhất định không tồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top