Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 42

CHƯƠNG 42

Hắn hít một hơi, cậu khẽ cắn răng xoa nắn nhằm thỏa mãn hắn. Hơi thở của hắn trầm thấp vang bên tai, vật trong tay càng có xu thế lớn hơn, Tề Diệp Hành đỏ mặt không thôi. Đến khi cảm nhận được chất lỏng đặc sệt nóng bỏng xuất ra, Lục Nghi Thần mới rời người của cậu tìm khăn lau tay cho cậu rồi ôm người đó tâm tình nói:" Được rồi, mau ngủ đi"

Cậu gật đầu mệt mỏi nằm trong lòng Lục Nghi Thần thiếp đi, hắn nhẹ xoa đầu cậu rồi chậm rãi chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, khi Tề Diệp Hành tỉnh lại thì chỉ còn một mình mình ở trong phòng, Lục Nghi Thần có lẽ vào triều đem sự tình ngoài chiến trường tâu với Tề An Hoàng.

Tề Diệp Hành ngồi dậy làm trượt tấm chăn đang đấp trên người xuống để lộ những dấu vết mờ ám ở trên người, nhớ đến đêm qua Tề Diệp Hành vô thức che mặt. Ngại chết đi được a...

Sau khi bình phục biểu hiện trên khuôn mặt Tề Diệp Hành đi tìm y phục mặc vào rồi rời khỏi Ngọc Thanh Cung, Tề Diệp Hành không biết nên đi đâu lại nhớ đến ngoài hoàng cung có rất nhiều thứ đáng để xem. Thế là Tề Diệp Hành quyết định xuất cung đi dạo một phen.

Việc cậu xuất cung ám vệ của Lục Nghi Thần đương nhiên cũng sẽ đi theo phía sau, còn có tìm cách báo cho hắn biết về việc này. Nhưng chuyện đó để sau, quan trọng là sau khi ra khỏi hoàng cung Tề Diệp Hành đã mướn một chiếc xe ngựa chạy đến trung tâm của kinh thành rồi xuống xe đi bộ.

Đường xá của kinh thành thật rộng, hai bên đều có các cửa hiểu lớn nhỏ khác nhau, người người đi lại tấp nập tạo nên một chuỗi các âm thanh nhộn nhịp, Tề Diệp Hành hưng phấn hết đến bên này lại ghé bên kia xem xét. Ở đây là kinh thành cổ đại nha, dương nhiên là phải tò mò một chút rồi. Không lâu sau trên tay của Tề Diệp Hành đã có thật nhiều món ăn vặt, không chỉ xem náo nhiệt mà còn phải được ăn ngon biết không, xem như mấy món ăn này là hết một bữa sáng.

Tề Diệp Hành vui vẻ vừa đi vừa ăn hồ lô đường đột nhiên có người xuất hiện trước mắt, cậu dừng lại đánh giá. Trước mặt cậu là hai nam nhân, một người thật thanh tú mang còn mang theo vài nét trẻ con, người phía sau cũng rất anh tuấn nha bất quá lại là mặt lạnh không cảm xúc. Tề Diệp Hành cảm thán, người phía sau làm cậu liên tưởng đến nam nhân nào đó suốt ngày cũng mang bộ mặt lạnh này, cậu thật nghi ngờ không biết hai người này có phải là huynh đệ không a.

Thấy Tề Diệp Hành nhìn mình như người xa lạ, người đối diện không khỏi lo lắng hỏi:" Ca, huynh làm sao vậy? Không nhớ ra đệ sao?"

Nghe được câu này Tề Diệp Hành mới hoàn hồn đánh giá người trước mặt thật kĩ, nhìn nhìn... có nét giống cậu? Chẳng lẽ là vị thập tam vương gia cùng mẫu thân với cậu và Tề An Hoàng?

Tề Diệp Hành lựa chọn biểu tình trên mặt rồi khẽ mỉm cười nói:" Diệp Hiên à, làm sao ca không nhớ ra đệ được chứ"

Tề Diệp Hiên thở phào khi Tề Diệp Hành vẫn còn nhớ ra mình, sau đó vui vẻ nắm lấy tay Tề Diệp Hành hỏi:" Huynh sao lại ở đây? Có phải cũng giống như đệ trong cung quá nhàm chán nên ra ngoài chơi không?"

Tề Diệp Hành cười cười xoa đầu Tề Diệp Hiên:" Đúng a, hai huynh đệ ta thật giống nhau"

Tề Diệp Hiên ngoan ngoãn ôm cánh tay Tề Diệp Hành dắt đi khắp nơi:" Hôm qua đệ thấy huynh có vẻ lo lắng chuyện gì đó mà cứ cúi xuống bàn hoài làm đệ không có cơ hội nói chuyện với huynh. Hôm nay lại gặp huynh ở đây, huynh kể cho ta nghe về chuyện ở Lạc Tây đi"

Tề Diệp Hành nhớ là hôm qua trong lúc yến tiệc mình chỉ cúi đầu ăn thức ăn không thèm ngẩng lên nhìn người khác, ấn tượng về vị đệ đệ này không mấy sâu sắc. Nay lại gặp mặt xem như có duyên đi thế là Tề Diệp Hành nhanh chóng đem chuyện của mình ở Lạc Tây nói hết ra.

Trên đường hai người cười nói vui vẻ, người nam nhân phía sau cũng chỉ yên lặng đi theo, lâu lâu lại đưa mắt nhìn người nào đó cứ líu ríu bên người Tề Diệp Hành kia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dammy