Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 44

CHƯƠNG 44

Nghĩ nghĩ một lúc Tề Diệp Hành đứng lên mở cửa nói với Đoạn Vũ đang đứng bên ngoài:" Này, Diệp Hiên tự dưng muốn ăn bánh quế hoa ở phía Đông kinh thành, ngươi mau qua đó mua đi. Phải là cái mới ra làm a, ta thấy đệ ấy dường như rất muốn ăn"

Bánh hoa quế? Đoạn Vũ nhíu mày do dự, y chưa từng nghe Tề Diệp Hiên thích ăn bánh quế hoa lần nào, lại nhìn vẻ mặt hết sức chân thật của Tề Diệp Hành đành phải gật đầu rời đi mua.

Thấy Đoạn Vũ đã rời khỏi tửu lâu Tề Diệp Hành nhanh chóng đóng cửa lại rồi ngồi xuống đối diện Tề Diệp Hiên vẫn còn đang thành thật ăn. Tề Diệp Hành ho một tiếng:" Khụ, Diệp Hiên này, ca có chuyện muốn hỏi đệ"

Tề Diệp Hiên gật đầu buông đũa xuống, ánh mắt đã có chút mơ màng không rõ nói:" Ca cứ hỏi, đệ sẽ trả lời a"

" Ừm... đệ có thích người nào chưa?"

" A?" Tề Diệp Hiên ngẩng người khi nghe câu hỏi của cậu, trong đầu đột nhiên nhớ đến Đoạn Vũ không khỏi có chút bối rối:" Đệ... hình như có thích một người"

Tề Diệp Hành cũng đã đoán được mà lấn sát lại trước mặt Tề Diệp Hiên hỏi:" Người đệ thích có phải là tên hộ vệ kia không?"

Bị Tề Diệp Hành bất ngờ xuất hiện trước mặt lại nhắc đến Đoạn Vũ, Tề Diệp Hiên đột nhiên tỉnh rượu hẳn sợ hãi nhảy ra phía sau lắp bắp nói:" Huynh... huynh làm sao biết?!"

Tề Diệp Hành ngồi lại ghế nhướn mày:" Sợ cái gì, ca chỉ hỏi đệ một chút thôi mà. Nào ngồi trở lại". Tề Diệp Hiên lo lắng nhìn Tề Diệp Hành rồi cúi đầu ngoan ngoãn ngồi trở lại, khẽ nhìn cậu một chút rồi lí nhí:" Huynh làm sao lại biết?". Tề Diệp Hiên dừng lại một chút rồi hốt hoảng nói:" Nếu huynh đã nhận ra thì những người cũng nhận ra rồi?!"

Tề Diệp Hành thầm nghĩ chắc chắc vị hoàng thượng kia cũng đã nhìn ra đầu mối nhưng cậu vẫn trấn an Tề Diệp Hiên trước:" Ta đã là ca ca của đệ đương nhiên hiểu tính đệ , những người khác chưa chắc đã nhận ra đâu. Đệ yên tâm"

Nghe Tề Diệp Hành nói vậy Tề Diệp Hiên thoáng an lòng, lại nghĩ đến Đoạn Vũ tâm tình cũng không mấy vui vẻ nói:" Dù cho đệ có thích y đi chăng nữa chưa chắc y đã thích lại đệ"

" Sao đệ biết người ta không thích mình, đệ hỏi người ta rồi sao?" Tề Diệp Hành hỏi.

Tề Diệp Hiên lắc đầu:" Đệ chưa bài tỏ gì với y hết, nhưng mà cái người đó luôn có một bộ dạng lạnh tanh đó sẽ không thích đệ đâu"

Tề Diệp Hành ra sức khuyên bảo:" Đệ chưa thăm dò làm sao biết y có thích đệ hay không? Phải thử mới biết được chứ a"

Nhớ đến lúc trước khi hoàng huynh phái Đoạn Vũ đến bên cạnh Tề Diệp Hiên có phần chán ghét y, đến khi trên đường gặp phải đám lưu manh kia được Đoạn Vũ cứu thoát từ đó mới sinh ra thiện cảm với Đoạn Vũ, lâu dần biến thành thích lúc nào không hay.

Tề Diệp Hiên do dự, cuối cùng cắn răng hỏi:" Vậy huynh bảo đệ phải làm sao?"

Tề Diệp Hành hài lòng với câu hỏi này liền nói:" Ca có ý như vậy..."

Tề Diệp Hiên nghe xong không khỏi trợn mắt nhìn cậu:" Ca, chuyện này... hình như rất mạo hiểm a".

Tề Diệp Hành nhướn mày:" Vậy đệ có muốn biết tình cảm của y dành cho mình hay không?". Tề Diệp Hiên nhíu mày suy nghĩ, đúng thật y cũng muốn biết được tình cảm của Đoạn Vũ dành cho mình là như thế nào. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tề Diệp Hiên mới mạnh mẽ gật đầu:" Được, đệ sẽ làm theo lời huynh"

Tề Diệp Hành cười cười xoa đầu Tề Diệp Hiên:" Ngoan, ta cũng chỉ tốt cho đệ thôi a"

Hai người bàn bạc kế hoạch kĩ lưỡng xong xuôi thì Đoạn Vũ cũng trở về, trên tay còn mang một bọc giấy bánh quế hoa. Tề Diệp Hành cười cười cầm lấy đưa cho tề Diệp Hiên rồi nháy mắt, Tề Diệp Hiên vội lên tiếng:" Ca, chúng ta cũng rời đi lâu quá rồi cũng nên trở về thôi"

Tề Diệp Hành vui vẻ nói:" Được, chúng ta trở về!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dammy