Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 49

CHƯƠNG 49

Bất quá hiện tại mọi chuyện cũng diễn ra không được suông sẻ cho lắm, chính là loại thời điểm binh sĩ áp giải bọn sơn tặc đi thì không khí xung quanh đột nhiên hạ thấp xuống. Tề Diệp Hành lo lắng nhìn Lục Nghi Thần vẫn im lặng đứng đó gọi:" Nghi Thần?"

Lục Nghi Thần không lạnh không nhạt phun lại một câu:" Trở về!"

Tề Diệp Hành hít một hơi cảm thấy mọi việc có phần không ổn, Tề Diệp Hiên bên cạnh cũng níu tay cậu hỏi:" Ca, hình như y đang giận chúng ta thì phải?"

Tề Diệp Hành cười khổ:" Về rồi tính tiếp"

Tề Diệp Hiên gật đầu đi theo Tề Diệp Hành trở về, bất quá vừa mới quay đầu lại liền bắt gặp Đoạn Vũ đang đứng cách đó một đoạn nhìn mình, cảm thấy tình huống của Đoạn Vũ không ổn Tề Diệp Hiên trưng ánh mắt cầu cứu Tề Diệp Hành. Tề Diệp Hành cũng không ngạc nhiên khi Đoạn vũ xuất hiện ở đây, lại nghĩ đến tình huống ban nãy của mình cùng Lục Nghi Thần cũng không khá hơn liền thở dài vỗ vai đệ đệ của mình nói:" Hazz, ca cũng không giúp được đệ"

Tề Diệp Hiên mặt như sắp khóc đến nơi e dè đi sát người cậu, đến khi lại gần Đoạn Vũ lại bị y nhanh tay kéo qua người phán một câu:" Trở về!"

Tề Diệp Hành đồng cảm nhìn đệ đệ của mình bị nam nhân mặt lạnh không thương tiếc kéo về hoàng cung, có vẻ mọi chuyện thật sự đã ra khỏi tầm kiểm soát. Về phần Lục Nghi Thần hắn, hazz...

Trở về Ngọc Thanh cung, Lục Nghi Thần vẫn trầm mặt không nói một lời mở cửa phòng Tề Diệp Hành bước vào, Tề Diệp Hành cũng lủi thủi đi theo phía sau biểu hiện như đã biết lỗi.

Thấy hắn cứ thế ngồi xuống bàn ánh mắt không một lần nhìn mình, Tề Diệp Hành bất chấp nở nụ cười hòa giải nói:" Ta biết ta làm sai rồi, huynh đừng giận nữa được không?"

Lục Nghi Thần không phản ứng, Tề Diệp Hành đi đến nói tiếp:" Ta chỉ là muốn tìm cách để cho tên Đoạn Vũ kia bài tỏ tình cảm với Diệp Hiên thôi mà. Đâu biết chuyện này lại thành ra như vậy..."

" Yên tâm, về sau ta sẽ chú ý nhiều hơn, sẽ không để tình huống hôm nay diễn ra. Được không?"

Lục Nghi Thần không nhịn được đập bàn quát:"NHÁO ĐỦ CHƯA?! Ngươi lại muốn làm ra những chuyện dư thừa nữa sao?!"

" A?" bị hắn quát khiến Tề Diệp Hành sửng sốt, từ khi nào hắn lại lớn tiếng với cậu như vậy? Ám vệ nấp trên nóc nhà cũng bị dọa sợ, phải biết chủ tử từ khi gặp Cửu vương gia ngoài yêu thương cũng chỉ có yêu thương, nào ngờ lại có ngày lớn tiếng với Cửu vương gia như thế?

" Ngươi từ nay về sau không được ra khỏi hoàng cung nữa!" Lục Nghi Thần mạnh mẽ nói.

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên ngột ngạt, Tề Diệp Hành yên lặng nhìn hắn cuối cùng mới nở nụ cười nhạt nói:" Lục nguyên soái là gì với ta mà ngăn cấm ta? Ta muốn đi đâu là quyền của ta!"

Bị cậu gọi mình là "Lục nguyên soái" Lục Nghi Thần cũng một trận ngẩn người ngước nhìn người trước mắt. Chỉ thấy khuôn mặt lúc nào mang vẻ tươi cười hòa nhã lại ngoan ngoãn đối với hắn hiện nay lại trở nên lạnh nhạt đến vậy, nhớ đến lúc trước các binh sĩ không nghe lời cậu mà trú dưới gốc cây cậu cũng có biểu tình này. Một cách lạnh nhạt khiến người khác cảm thấy khó chịu...

Tề Diệp Hành khẽ cười:" Lục nguyên soái, hôm nay bổn vương không có ý định tiếp khách mong nguyên soái về cho". Lục Nghi Thần nhíu mày nhìn Tề Diệp Hành cuối cùng phất tay áo bỏ đi...

Cánh cửa phòng đóng lại, mọi người bên ngoài đều không nghe thấy tiếng động gì bên trong không biết Cửu vương gia là làm gì trong đó.

Một nơi khác, Thanh An cung, chỗ của Thập Tam vương gia cũng không mấy khả quan. Đoạn Vũ một mạch lưu loát kéo người trở về phòng nhấn người ngồi trên giường rồi nói:" Để thuộc hạ sai người đi nấu nước cho vương gia"

Tề Diệp Hiên bây giờ mới khôi phục lại tinh thần nhìn người định rời khỏi không khỏi đứng dậy quát:" Đứng lại!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dammy