Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 8

CHƯƠNG 8

Lục Nghi Thần gật đầu nói :" Vương gia, ban nãy là ta nhất thời lỗ mãn, xin người

trách phạt"

Tề Diệp Hành cười cười phất tay :" Không sao, tính phòng bị như vậy cũng tốt", nói rồi cậu dừng lại một chút rồi nói tiếp :" Nguyên soái là đang tắm giống ta sao ?"

Lục Nghi Thần vẻ mặt bình tĩnh gật đầu, Tề Diệp Hành cảm giác không khí xung quanh hai người có phần không thích hợp liền cười gượng nói :" Nếu nguyên soái đã muốn tắm rửa thì cứ tự nhiên, ta cũng đã tắm xong rồi, ta lên trước !", nói rồi liền nhanh chóng bơi lên bờ nhanh chóng nhặt y phục đã được hông khô mà tìm nơi nào đó mặc vào.

Lục Nghi Thần nhìn thân hình mảnh mai không được tự nhiên ôm y phục chạy đi không hiểu sao lại nhớ đến xúc cảm ban nãy, khi dựa vào người của Tề Diệp Hành, một mùi hương của cỏ xanh thuần khiết ập đến khiến cả người cảm thấy thoải mái. Biết cái suy nghĩ của mình nhất thời kì quặc Lục Nghi Thần liền nhíu mày bơi trở về bờ của mình mặc y phục chỉnh tề vào rồi trở về lều của mình.

Y phục cổ đại thật rườm rà, Tề Diệp Hành sau một lúc lâu mới mặc xong y phục mà cảm thán. Y phục bình thường đã khó mặc, nay còn được Tề Diệp Hành " cải cách" trong quá trình chạy nước rút kia. Chính là y phục tay áo quá rộng cậu liền xé một mảnh vải quấn tay áo gọn vào cánh tay, vạt áo dài cậu liền xé ngắn, cứ dư thì lại xé, rộng thì bó cho chặt lại. Cuối cùng không biết trên người Tề Diệp Hành mặc là dạng gì, bất quá lại di chuyển thoải mái hơn trước rất nhiều.

Trở lại bên lều của Lục Nghi Thần, vẫn chưa thấy hắn về Tề Diệp Hành liền đi đến bên cái cây gần đó ngồi xuống. Bởi vì vừa thả lỏng thân thể, tứ chi liền có phần đau nhức do căng cơ quá nhiều. Cảm giác mệt mỏi liền ập đến...

Khụt khịt... Tề Diệp Hành có cảm giác như mình đang bị nghẹt mũi. Gió lạnh trong đêm cũng thổi tới khiến cậu không khỏi rùng mình một cái. Tề Diệp Hành cười khổ, không phải cái thân thể này sinh bệnh đấy chứ ? Tề Diệp Hành muốn đưa tay lên trán dò xét nhiệt độ bất quá nhớ đến trên trán còn băng một tầng vải trắng, Tề Diệp Hành cười khổ đành mặc kệ buông tay.

Cơn buồn ngủ nặng nề ập đến, Tề Diệp Hành cũng lười quan tâm ngủ ngoài trời liền ngủ. Đến khi Lục Nghi Thần trở về liền nhận ra thân hình gầy yếu đang tựa vào cây gần lều của mình mà ngủ không khỏi nhíu mày đi đến.

Lục Nghi Thần nhẹ lay tỉnh Tề Diệp Hành :" Vương gia, người như thế nào lại ngủ ở đây ?". Lắc đến đâu Tề Diệp Hành cũng không tỉnh, lại thông qua lớp vải y phục Lục Nghi Thần liền cảm nhận được độ nóng. Lục Nghi Thần nhíu mày đưa tay lên khuôn mặt Tề Diệp Hành dò xét. Phát sốt !

Lục Nghi Thần cũng không đắn đo mà trực tiếp bế Tề Diệp Hành vào trong lều của mình, binh lính hay chính xác là ám vệ kinh ngạc nhìn hắn bế cậu vào trong, hắn chỉ một câu phân phó :" Gọi Tần thái y đến đây !"

Ám vệ nhanh chóng chấp hành nhiệm vụ đi mời Tần thái y cũng chính là người được hoàng thượng phái đi làm trưởng quân y. Bên trong lều, Lục Nghi Thần nhẹ đặt Tề Diệp Hành lên giường của mình.

Thấy Tề Diệp Hành cứ một mực ngủ say Lục Nghi Thần không khỏi càng thêm nhíu mày đánh thức :" Vương gia, người có sao không ? Trước hết đừng ngủ !"

Bị âm thanh mơ mồ đánh thức, Tề Diệp Hành theo phản xạ lên tiếng :" Dương lão a, ta hôm nay thật mệt. Ông gọi cho tên Tống Hạo kia ta không đến công ty a...". Dương lão chính là vị quản gia trong nhà của Tề Diệp Hành, còn Tống Hạo là bạn thân cũng chính là vị phó giám đốc của công ty Tề Diệp Hành.

Lục Nghi Thần mơ hồ với câu nói của Tề Diệp Hành bất quá nghĩ rằng Tề Diệp Hành chỉ là mê sản. Nhanh chóng Tần đại phu liền từ ngoài cầm hòm thuốc tiến vào, Lục Nghi Thần phất tay :" Không cần hành lễ, qua xem vương gia như thế nào"

Tần thái y nhanh chóng tiến đến bắt mạch cho cậu, sau đó vuốt râu nói :" Vương gia chỉ là lao lực quá mức sinh ra mệt mỏi, lại vì tắm đêm sinh ra cảm lạnh. Hai thứ này cộng lại sinh ra bệnh phong hàn nhẹ mà thôi. Chỉ cần uống thuốc cùng với hạ sốt là được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#dammy