Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15. Lại có ơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ chỉ mới 10 giờ, 13 giờ hắn mới làm thêm, hắn nhớ tới gia tộc Ngũ gia, hình như cũng đã qua thời hạn rồi, giờ thì hắn phải đi lấy số tiền còn lại của mình rồi. Hắn nhếch môi.  

Bước đi trên đường, Lục Tề Dương móc điện thoại, gọi vào hàng chữ Ngũ lão.

-... -Đầu bên kia trầm mặc

-Đến hẹn rồi nhỉ? - Giọng nói không tí cảm xúc nhưng đầu dây bên kia cũng cảm nhận được uy lực và hình như hơi ẩn lời cảnh cáo.

-Ô, ra là Lục tiên sinh, bây giờ ngài muốn gặp tại đâu? - Ngũ Chính cười cười lên tiếng.

-Nhà ngài.

-Được, được, vậy tôi sẽ bảo người đến đón tiên sinh.

-Không cần, tôi tự đi.

Nói rồi, hắn ta cất điện thoại, sau đó thân ảnh nhòe đi rồi mất hút tại chổ. Gần đến nơi, hắn quét thần thức xung quanh, quả là nhân vật lớn có khác, có 3 tên vệ sĩ bên ngoài, mà đặc biệt hơn ngôi nhà cũng hình như được dựng lên kết giới để ngăn cản thần thức xâm nhập. Nhưng cái kết giới này đối với hắn thật chẳng khác nào tờ giấy giống như, thần thức của hắn, không phải là thứ thần thức tầm thường có thể so với. Vì thế, hắn quét được bên trong vị trí từng thứ, vệ sĩ tầm 10 người, hình như có khí tức lạ của 3 người khác, mà trong đó có 2 người có luyện công, và có Ngũ Hành, có cả cô con gái nữa.

Hắn thân ảnh vụt qua những người vệ sĩ bên ngoại, xông thẳng vào trong nhà mà chẳng ai biết, đến cửa mới dừng lại bước đi bình thường. Bước đến phòng khách, nhìn thấy hết thảy có 6 người, có vẻ như là con cháu trong gia tộc.

-Ngũ lão. - Hắn lên tiếng.

-A, Lục tiên sinh, ngài tới rồi, nhưng sao lại không có người đi theo thế này? Tôi đã dặn đám bên ngoài rồi mà?

-Kì lạ? Hắn đến lúc nào sao mình lại chẳng thể cảm nhận được. -3 người tu luyện (cả cô con gái) đều nghĩ thầm.

Lục Tề Dương chỉ mỉm cười không nói gì thêm.

-Mời ngài lên phòng.

Cả Ngũ Chính và cô con gái-Ngũ Vân đều lên phòng.

[...]

-Không ngờ thuốc của ngài rất có tác dụng, từ khi uống nó đến giờ, tôi chẳng còn cảm thấy như trước, ngược lại còn cảm thấy khỏe mạnh hơn trước rất nhiều.

-Tốt, vậy cũng nên đưa số tiền còn lại cho tôi rồi.

Vào thẳng vấn đề luôn à =.=

-Được, được, nhưng đừng nói đến 10 tỉ kia, tôi sẽ đưa cậu 30 tỉ luôn cho tấm lòng thành của mình.

-Vậy thì thật sự cảm ơn ngài. Nhưng không thể nhận không như vậy, tôi không phải kẻ muốn mắc nợ - Hắn dừng lại suy nghĩ 1 lát - Nếu tôi nói không sai, công pháp mà tiểu thư đang luyện, mạnh thì mạnh thật, nhưng lại có tác dụng phụ.

-...

-Có thể hay không cho tôi xem qua quyển này?

-...

-Ông có thể từ chối.

-Được, Ngũ Vân đem ra đi.

-Nhưng mà ông...

-Đừng nói.

-Vâng.

[...]

-Của ngài đây. - Ngũ Vân đem đến trước mặt Lục Tề Dương.

Cầm lấy, hắn lật qua trong nháy mắt, sau đó bước đến để trên bàn làm việc, cầm lấy 1 tờ giấy và 1 cây bút vẽ vẽ ghi ghi gì đó. Sau 2 phút, hắn đưa tờ giấy cho Ngũ Chính cất giọng:

-Tôi đã sữa đổi 25/137 động tác, làm theo, sẽ không còn tác dụng phụ. 

Cầm tờ giấy nhìn vào, Ngũ Chính tay run, ngỡ ngàng đến cực điểm. Hoàn hảo, quá hoàn hảo, thật sự không thể tìm được bất kì lỗi nào. Rốt cuộc người thanh niên này có thực lực như thế nào?

-Tôi còn có việc, xin phép.

-Đợi, xin đợi đã tiên sinh, cái đáp lại này thật sự quá lớn rồi, vì thế không biết ngài còn muốn gì nữa không, ta sẽ tận lực đưa cho ngài.

-Thật sự không cần. À đúng rồi, không biết thành phố này có đại hội tranh đấu giữa các võ giả nào không?

-A, có, có chứ, ngài muốn đến ư? Vừa hay chiều ngày mai có 1 trận đấu nhỏ giữa các bang. Không biết ngài có hứng thú? Nếu vậy, trùng hợp tôi cũng đi, ngài có thể đi cùng chúng tôi

-Tốt. Sáng mai tôi sẽ đến. Giờ tôi có việc, xin phép.

Hắn thật muốn xem thử xem, ở đây rốt cuộc võ giả đã đạt đến trình độ nào rồi.

-Được được, Ngũ Vân, tiễn Lục tiên sinh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top