Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

thẳng tiến không lùi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Thiếu Âm nói:

"Các ngươi nên chết".

Hửm?

Cậu ngạc nhiên, không tác dụng rồi?

Lục Thiếu Âm không biết đám tử sĩ kia tai đều đã dùng một loại thủ thuật phong bế đi, tạm thời không nghe tiếng nói bên ngoài.

Lục Khấu mấy năm nay cũng là điều tra qua Lục Thiếu Âm, liền biết cậu từng luyện qua một loại võ học, gọi là huyễn âm.

Cho nên lần này đã sớm chuẩn bị.

Lục Khẩu dùng cử chỉ tay ra lệnh đám người.

"Động thủ."

Mười mấy tên hậu thiên từ tầng tám đến chín, có tên vừa rồi cùng Lục Khấu là Khí Hải, trận thế này Lục Thiếu Âm có cánh cũng khó mà chạy đi.

Lục Thiếu Âm cũng là không loạn, rút thanh đao phía sau lưng ra, xông về thằng đám người.

Hậu thiên đao ý, chiến lực mười phần khủng bố, sánh ngang chỉ có thể là hậu thiên nhục thân, hậu thiên kiếm ý còn kém một bước.

Lục Thiếu Âm khí thế mười phần, toàn thân bộc lộ ra sát lục chi khí.

Lục Khấu cũng không phải ăn chay, tuy hắn tới Khí Hải liền không có cảm ngộ tới thuộc tính linh khí, nhưng chiến lực cũng không yếu.

Hắn tu luyện cũng là đao pháp, tuyệt kĩ ba mươi sáu đao, chí cương chí dương.

Mà Lục Thiếu Âm đao pháp âm u quỷ dị, mỗi đường đao đều là giết người chi tâm.

Mấy tên hậu thiên kia làm sao chịu nổi một đao của Lục Thiếu Âm.

Tên thuộc hạ Khí Hải kia tên là Phong, hắn sở trường tốc độ, muốn theo kịp hắn là khó có thể.

Lục Khẩu đánh về hướng Lục Thiếu Âm câu kéo thời gian cho Phong tìm ra sơ hở mà một kích tất sát.

Lục Thiếu Âm cũng không gấp sử dụng Tịch Diệt đồng, đây là kĩ năng áp đáy hòm của cậu.

Trước mắt cậu muốn thử, thử xem có thể trong tình huống này ép mình đến tuyệt cảnh sau đó đột phá.

Lục Khấu đao pháp như rồng, mỗi một đao đều chứa lực lượng ngàn cân.

Hắn khinh thường nhất là dùng đao đánh chiêu từ xa, Lục Khấu thích nhất chính là dùng linh lực gia trì thanh đao, sau đó liền cận chiến mà đánh.

Lục Thiếu Âm cũng là như thế, lúc này cậu liền cũng là bỏ qua đao ý, đao niệm, dùng chân chính đao pháp đánh với Lục Khấu.

Nhưng rõ ràng, Lục Khấu chiếm thượng phong.

"Thiếu Âm đệ đệ, hôm nay là tử kỳ của ngươi."

Lục Thiếu Âm vừa đỡ đại đao vừa bại lui, trong lòng khinh bỉ.

"Liền phong phế đi thính lực, còn muốn nhã rảnh, giống như tên tự kỷ."

Phong lúc này cũng là di chuyển biến hóa liên tục, cứ cách vài giây lại tiến đánh phá rối Lục Thiếu Âm.

"Cơ hội"

Phong thấy Lục Thiếu Âm đang đỡ đao kia của Lục Khấu liền một cước đạp vào lòng ngực Lục Thiếu Âm.

Khục...

Lục Thiếu Âm ngã vào đám trúc, mấy giọt chất lỏng màu đỏ từ trên miệng cậu chảy ra.

Lục Khấu đơn giản là không cho Lục Thiếu Âm nghỉ ngơi, liền cùng đao xông thẳng tới chỗ cậu.

Lục Thiếu Âm hết cách, không thể lấy cứng chọi cứng thêm nữa, chỉ có thể né tránh đi đao này.

"Ha ha Thiếu Âm đệ, ngươi yếu, là một tên luyện đao chân chính, ngại gì tiếp một đao."

Nụ cười của Lục Khấu hết sức càn rỡ, khuôn mặt lăng lệ, không còn ra dáng thư sinh như vừa rồi.

Lục Thiếu Âm muốn nói "ta cũng không phải kẻ ngu", nhưng có nói Lục Khấu cũng không nghe thấy.

Cậu lợi dụng hai tên kia đều phong bế thính lực, liền lẩn trốn vào trong đám trúc kia.

Mỗi một lần ra đao của Lục Khấu, Lục Thiếu Âm liền tránh thoát đi trong gang tấc,  Khí Hải cảnh vẫn không thoát khỏi điểm mù.

Mà tên Phong kia, cho dù phát hiện, lên tiếng cũng là vô dụng.

Nếu như hắn dám đơn đã độc đấu đến vị trí của cậu, chỉ cần dùng Tịch Diệt đồng, tên này liền như cá nằm trên thớt.

Mà hắn sở trường tốc độ, không có thuộc tính linh khí, tử sĩ công pháp lại rác rưởi.

Nếu như nói thẳng ra, Phong chính là cưỡng ép mở Khí Hải. Một tên hậu thiên tầng 10 nếu qua bài bản tu luyện, cũng sẽ dễ dàng hạ gục tên này.

Mắt thấy cũng không thể tiếp tục như thế, Lục Khẩu chuyển linh lực vào mũi đao, một đao cắm xuống đất.

Khí bụi mịt mù, cây trúc trong phạm vi bán kính 10m đều theo đó nổ tung, lộ ra vị trí của Lục Thiếu Âm.

"Thiếu Âm đệ đệ tìm được ngươi."

Lục Thiếu Âm thấy không ổn, đang muốn tránh ra thì bị Phong khóa chặt lại.

"Muốn chạy?"

"Hừ, ngu xuẩn".

Lục Thiếu Âm nhìn qua Phong, dùng Tịch Diệt đồng khiến hắn suy yếu đi.

Phong lúc này thấy không ổn, toàn thân yếu ớt, giống như là người bình thường mắc bệnh, nhưng rất nhanh cảm giác đó liền qua.

Hắn đang muốn tấn công thì phát hiện toàn thân như cứng lại tại chỗ, nhìn lại bên ngực trái mình, thì có một đường đao xuyên qua.

"Khôngggg."

Phong theo đó ngã xuống chết đi.

Lục Khấu lúc này dừng lại, hắn không biết Lục Thiếu Âm làm cách gì, mà có thể khiến Phong đứng lại.

Tuy chỉ trong một khoảnh khắc nhỏ, nhưng như vậy là quá đủ để giết một người.

Lục Thiếu Âm chỉ có thể làm suy yếu kẻ khác trong phạm vi 5m, điều kiện còn là cậu phải nhìn thẳng vào tên đó.

Phong lúc trước chính là thoát ẩn thoát hiện, khó mà nhìn thấy. Lúc vừa rồi, hắn liền dừng lại mong muốn khóa chặt cậu, tạo điều kiện cho cậu mở ra Tịch Diệt đồng hiệu ứng suy yếu.

Chẳng qua sau khi dùng xong, cậu liền sẽ có chút mệt mỏi.

Bây giờ Lục Thiếu Âm vẫn chỉ là hậu thiên, linh khí chưa chuyển hóa làm linh lực, sử dụng con mắt kia cũng là phải trả giá.

Đợi đến khi cậu tới Khí Hải, sau khi sử dụng liền sẽ không có chịu chứng, chỉ là thời gian sử dụng lần hai phải đợi đến ba giờ sau.

"Lục đệ, ngươi vì sao không tới đây."

Lục Thiếu Âm dùng đao cắm xuống đất, quần áo dính đầy máu, càng là rối bời đi.

Lục Khấu nhìn xem đám thuộc hạ chết hết, hắn biết bây giờ có thắng cũng là thắng thảm.

Đây là tư thù cá nhân của hắn, không liên quan lợi ích, thành công thì không nói, thất bại liền khó mà giải thích với mẹ hắn.

Ma giáo nói cái gì tình thân, ngươi chết liền sinh cái khác, ma giáo không nuôi phế vật.

Lục Khấu nghĩ đến đều đó càng thêm quyết tâm, khí thế tăng vọt.

"Ha ha, Thiếu Âm đệ đệ, không ngờ đệ là phúc tinh của vi huynh".

Lục Thiếu Âm mới đầu không hiểu lời nói này, nhưng khi cậu thấy Lục Khấu khí tức liền hiểu, tên này mở ra hậu thiên đao ý.

Dưới sự gia trì của hậu thiên đao ý, Lục Khấu nay mạnh còn mạnh hơn, không ngờ thứ hắn muốn bao lâu nay, bây giờ lại lĩnh ngộ được.

Hắn lĩnh ngộ chính là tiến tới không lùi đao ý, trận chiến hôm nay, một là Lục Thiếu Âm chết, hai là hắn vong.

Không có chuyện cầu hòa.

Lục Thiếu Âm né tránh đi đường đao của Lục Khấu,  mỗi đao của hắn đều như ánh mặt trời ban trưa, còn Lục Thiếu Âm như con rệp nhỏ, chỉ biết trốn chui trốn nhũi.

"Ha ha, hôm nay ngày chết của ngươi Thiếu Âm cẩu tặc."

Tiếng cười càng thêm càn rỡ, hắn bây giờ chỉ có vui sướng chiến đấu, càng chiến càng hăng, thính lực cũng sớm đã mở ra.

Có đao ý gia trì, hắn không ngại Lục Thiếu Âm giở trò quỷ, đơn giản là hắn sẽ không để Lục Thiếu Âm nghỉ ngơi để làm chuyện đó.

Lục Thiếu Âm bị đánh bay ra phía sau, rơi vào một tảng đá lớn, máu me khắp người.

Lục Khấu trên mặt lúc này như vô thượng sát thần, từ từ đi đến chỗ cậu.

"Thì ra đây là hướng chết mà sinh."

Chỉ thấy lúc này Lục Thiếu Âm toàn thân chấn động, khí tức đột nhiên tăng vọt, cảnh giới bắt đầu thuế biến.

"Không."

Lục Khấu biết Lục Thiếu Âm đang muốn đột phá như mình, liền muốn chạy tới ngăn cản, trước tiên bổ một đao.

"Lục đệ, vì cái gì chỉ ngươi mới có đao ý?".

Lục Thiếu Âm cười mĩm, đột phá Khí Hải liền như ván đã đóng thuyền, cho dù thần tiên tới đây cũng khó mà ngăn cản.

Lục Khấu kinh hãi, nhưng rất nhanh liền bình phục:

"Thiếu Âm đệ đệ, ngươi giấu thật sâu? Nhưng lĩnh ngộ thì như thế nào? Ta Lục Khấu không sợ."

Hắn bây giờ chính là không lùi mà chiến, chỉ cần chém chết Lục Thiếu Âm, hắn liền có thể tấn thăng Phân Thần, nhảy qua hai tiểu cảnh giới là Khí Hải trung kì cùng Khí Hải đỉnh phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top