Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Chương 2: Sống cùng kẻ biến thái, bị đe dọa sẽ tung ảnh khỏa thân

*Hậu huyệt (huyệt phía sau) = loox ddits nhé, dùng âm hán việt nghe cho hoa mỹ xíu hong thoi bị report nữa huhu

Ngũ Quân Ảnh đã chần chừ trong nhà vệ sinh công cộng rất lâu, đợi đến khi cơn tê dại ở giữa hai chân không còn nữa mới dám chậm rì mà đứng dậy, mặc lại chiếc quần lót ẩm ướt có mùi nước tiểu dị thường mà cậu ghét cay ghét đắng vào. Nước tiểu nhiều đến mức cậu không biết phải làm cách nào nữa. Nếu mà cậu không mặc thì vấn đề sẽ còn nghiêm trọng hơn.

Chợt nghe có tiếng chuông điện thoại, Ngũ Quân Ảnh cúi đầu nhìn, thấy người gọi là ba của mình, trong lòng cậu rất muốn khóc nhưng chỉ có thể cố nén cảm giác đau xót xuống, nhấn nút trả lời: "Dạ con nghe nè ba."

"Tiểu Ảnh, tiết mục kết thúc chưa? Mọi người chờ con ở nhà đã lâu rồi này."

"Xong lâu rồi ạ, con đang đi về."

"Được, con chú ý an toàn đấy."

"Vâng, tạm biệt ba." Ngũ Quân Ảnh sụt sịt, cúp điện thoại, đôi chân yếu ớt cố chịu đựng mà chậm rãi đi ra ngoài.

Sau khi cậu mở cửa ra, một người lạ nhìn thấy cậu liền la một tiếng còn sợ hãi khi thấy cậu đi ra khỏi phòng vệ sinh nam.

"Chết tiệt, sao con trai lại mặc đồ nữ chứ hả!"

Ngũ Quân Ảnh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhanh chóng bỏ chạy. May mắn là công viên văn hóa cách ga tiếp theo không xa, Ngũ Quân Ảnh đi bộ hai mươi phút mới về đến nhà.

Cậu vốn tưởng rằng vừa về tới nhà sẽ chạy ngay vào trong phòng tắm rửa thay quần áo, để ba mẹ không ngửi thấy mùi đặc biệt nào trên người cậu, trong đầu cậu đã diễn ra mấy cảnh tượng, nhưng lúc cậu mở cửa ra, toàn thân cậu lập tức cứng như đá.

Cái người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế dài của nhà mình! Không phải chính là biến thái trên xe buýt sao?!

Biểu hiện của người kia cũng có vẻ ngạc nhiên không thôi.

Ngũ Quân Ảnh nghĩ về việc cậu sẽ trả thù người đàn ông đó, ông không hối hận chứ? Ông đã quấy rồi tình dục chính cháu ngoại của mình! Hành vi cầm thú như vậy! Một kẻ biến thái! Tội lỗi về tâm lý, vi phạm đạo con người sẽ kết án ông đến chết!

Ba mẹ Ngũ Quân Ảnh hỏi: "Sao con về muộn thế, vào nhà nhanh đi."

"Con chạy về à? Mồ hôi toát ra khắp người con rồi kìa."

"Con nhanh đến đây chào ông ngoại đi."

Rõ ràng khi nghe những lời này, trong đầu Ngũ Quân Ảnh không kịp xử lý thông tin hãi hùng kia, cậu nhìn chằm chằm vào những người ngồi trong phòng mà không chịu bước vào.

"Làm sao vậy cái thằng bé này, mau vào nhà đi, đã chuẩn bị cơm sẵn chỉ đợi con về thôi đấy, đây là ông ngoại của con, con đừng sợ."

"Ba, không cần để ý đến nó, Quân Ảnh có chút thẹn thùng, cùng cháu ngoại làm quen là được."

"Không sao, không sao." Hà Thượng Đức đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhìn Ngũ Quân Ảnh ngoài cửa với vẻ mặt 'Tôi rất căm ghét cái tên biến thái này'. Không đúng, đó là cháu ngoại của ông, trong lòng ông rất ngạc nhiên nhưng cũng không có một chút hối hận nào. Ông kiềm chế xúc động của bản thân rất tốt, chỉ cười nói: "Tiểu Ảnh tham gia hoạt động nhất định đổ mồ hôi, tắm rửa xong rồi đến ăn cơm nào."

Tắm rửa! Đúng rồi, cậu phải mau đi tắm rửa sạch sẽ mấy cái nước mà tên biến thái này đã để lại trong người mình!

Ngũ Quân Ảnh dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân, nhanh chóng chạy vào phòng và khóa trái cửa lại. Cậu phải xác nhận mấy lần là cửa đã bị khóa chặt, cửa phòng tắm cũng khóa kĩ càng rồi mới dám cởi quần áo đi tắm.

Cậu muốn làm sạch cơ thể mình từ trong ra ngoài, nhưng âm hộ non nớt của cậu quá chặt, dùng sức tách ra một chút liền rất đau, vòi hoa sen đối diện với miệng âm hộ, nước chỉ có thể rửa sạch ở bên ngoài miệng âm hộ mà thôi. Bên trong hoàn toàn không thể vào được, cuối cùng Ngũ Quân Ảnh cũng chỉ có thể từ bỏ.

Trong bữa ăn, Ngũ Quân Ảnh cũng tránh người ông ngoại đó ra thật xa, nghe thấy bố mẹ xấu hổ phải xin lỗi ông ngoại, cậu chỉ muốn hét lên, muốn nói với bố mẹ rằng cái tên đó không phải là một người cha hay ông ngoại tốt lành gì cả, ông ta chính là một tên biến thái! ! ! Cậu muốn tên biến thái này cút ra khỏi nhà cậu! ! !

Nhưng Ngũ Quân Ảnh lại không dám, chỉ có thể yên lặng ăn xong, nhân tiện buộc phải tiếp nhận sự thật rằng tên biến thái kia sẽ ở nhà một tháng. Mặc dù bề ngoài là cha mẹ cậu bằng mọi cách buộc ông ngoại phải ở lại, ông ngoại đồng ý ở lại sau khi đã từ chối nhưng không thành, nhưng trong lòng Ngũ Quân Ảnh lại nghĩ đó là âm mưu của tên biến thái!

Nhưng Ngũ Quân Ảnh nhát gan không dám lên tiếng, ăn xong liền vội vàng trở về phòng. Ngũ Quân Ảnh đã lên kế hoạch đối phó bằng nhiều cách khác nhau trong phòng, làm thế nào để giảm khả năng gặp mặt tên biến thái trong một tháng tới. Phải sử dụng bộ não nhỏ thông minh nhất của mình!

Chương 2.1: Gửi ảnh khiêu dâm của cháu ngoại

Nhưng kế hoạch chỉ là kế hoạch, làm sao so với hiện thực tàn khốc này.

Ngũ Quân Ảnh đang nằm trên giường trằn trọc trăn trở, cố gắng nghĩ ra nhiều biện pháp khác, khi điện thoại di động đặt bên cạnh vang lên một tiếng 'ding dong'. Cậu với tay lấy xem, tùy ý mở màn hình lên, dòng tin nông ['ipone của quản trị viên' đã gửi cho bạn một tấm ảnh].

Giống như một con cá voi dưới đáy dại dương sâu thẳm trồi lên từ đáy biển. Trong đầu cậu ầm ầm mấy tiếng.

Ảnh gì vậy, tên biến thái gửi cho cậu là ảnh gì vậy?

Ngũ Quân Ảnh bối rối bấm vào một tin nông, hình ảnh âm hộ hồng hào tràn ngập trên màn hình điện thoại như thế này, âm hộ của cậu xuất hiện trên màn hình rất lớn, có thể nói đây là một âm hộ đầy đặn hồng hào, âm vật to tròn, trên âm hộ còn có hai cái miệng âm đạo áp sát vào nhau, để bảo vệ chất lỏng bên trong không cho nó tràn ra ngoài, dưới ánh đèn flash phản chiếu chắc cũng sẽ có một số bị tràn ra ngoài, miệng âm hộ vô cùng sáng bóng. Chết tiệt! Thật biến thái! Tại sao cái tên biến thái đó thậm chí còn chụp ảnh cậu ngậm nước tiểu của ông ta?!

Ngũ Quân Ảnh tức giận đến hai mắt đỏ hoe như sắp khóc, cái tên biến thái đó có rất nhiều hình ảnh về bộ phận riêng tư của cậu! Ông sẽ định làm gì với chúng?

Điện thoại lại kêu ting-dong, đó là một dòng tin nông. Cậu nhanh chóng mở nó ra, trên đó viết: "Âm hộ của Tiểu Ảnh rất mềm mại."

Cái tên biến thái chết tiệt! Ngũ Quân Ảnh đập mạnh đầu mình vào gối.

Ting! Nhấp vào nó một lần nữa, đó là một tấm ảnh chụp màn hình, đó là tên của thiết bị của cha mẹ khi gửi qua airdrop. Khuôn mặt của Ngũ Quân Ảnh trong nháy mắt tái nhợt, thậm chí nghĩ đến việc tại sao cả nhà này không ai chịu tắt airdrop hết vậy! Nhưng tắt đi cũng vô ích, Ngũ Quân Ảnh biết tên biến thái nhất định sẽ có thông tin liên lạc của bố mẹ mình.

Cậu cắn môi, run rẩy chờ đợi, quả nhiên, một tin nông đến: "Tiểu Ảnh cởi quần lót, vào phòng ông ngoại có được không?"

Làm sao cậu dám nói không! Tên biến thái này rõ ràng là đang đe dọa người ta!

Trong lòng Ngũ Quân Ảnh nhục nhã đến mức cởi bỏ nội y chỉ mặc duy nhất một chiếc áo lót, nửa thân dưới trống rỗng, cậu đã tự tay mở cửa phòng bên cạnh rồi đi vào. Trên tay cậu đang cầm chiếc quần lót quả dứa nhỏ, trong lòng cười một cách chua xót, cậu đã trốn được về phòng rồi, nhưng bây giờ cậu phải cởi quần lót ra còn tự đi vào phòng của tên biến thái.

Cánh cửa đóng lại nhẹ nhàng.

Căn phòng rất tối, chỉ có ánh đèn từ cây đèn ngủ yếu ớt đang thắp sáng bên cạnh giường, tên ông ngoại biến thái đang ngồi bên cạnh giường, mỉm cười với cậu nói: "Tiểu Ảnh, con đến rồi."

Ngũ Quân Ảnh chỉ cảm thấy đây là bộ dạng hết sức giả dối, nghĩ đến màn đạo đức giả của ông với ba mẹ cậu, Ngũ Quân Ảnh cảm thấy rất ghê tởm, trong lòng nôn mấy lần mới chịu được không nôn ra ngoài, chậm rãi đi về phía tên biến thái dưới ánh đèn mờ ảo.

Cậu từng bước đến gần, hai tay nắm chặt vạt áo, hai chân run rẩy vì sợ hãi, càng đến gần, cậu càng muốn trốn thoát khỏi đây.

Hà Thượng Đức rung động trước vẻ đẹp của cháu trai mình, hai chân thon thả phát sáng, đẹp như yêu tinh. Cách cậu ghét ông nhưng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời nhìn rất dễ thương. Ông chỉ muốn trêu chọc cháu trai của mình thôi.

Đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve cặp đùi của cháu trai, dọc theo đường vân mịn như ngọc mà vuốt ve hai lần, sau đó ra lệnh: "Tiểu Ảnh, mở chân ra cho ông ngoại xem."

Cái tên biến thái! Ông còn biết ông chính là ông ngoại của tôi sao!? Gớm ghiếc! Rác rưởi! Trong đầu điên cuồng nguyền rủa, Ngũ Quân Ảnh chỉ dám cúi đầu xuống, đưa tay nắm chặt vạt áo, không muốn để lộ nửa phần phân dưới.

Cái âm hộ nhỏ nông đáng thương mấp máy giữa không trung như miệng ấm trà nhỏ, khéo léo mà cất giấu bí mật của chủ nhân, nếu không tách ra sẽ không thể tìm thấy chút thịt màu đỏ ở bên dưới.

Chương 2.2: Không hiểu sao tự vạch mông cho tên biến thái chụp ảnh

"Tách!" Âm thanh của máy ảnh! Ngũ Quân Ảnh đột nhiên ngẩng đầu lên, tên biến thái lại chụp một bức ảnh khác!

"Xoay người lại." Tên biến thái ra lệnh.

Ngũ Quân Ảnh sững sờ quay lại lần nữa, khi cậu nghe thấy một tiếng "Tách" khác từ phía sau, đầu của Ngũ Quân Ảnh lập tức muốn nổ tung!

Cậu đang làm gì vậy! Tại sao cậu lại để cho tên biến thái một cơ hội khác để chụp những bức ảnh khỏa thân của cậu!

Mấy tấm hình này còn khiêu gợi hơn nhiều so với mấy tấm ở trên xe buýt! Không biết có phải tên biến thái chụp cho rõ mặt không nữa!

Cảm xúc của Ngũ Quân Ảnh đang rối bời, không biết nên phản ứng thế nào, không biết có cách nào thoát khỏi đây không, thì người phía sau đã vươn tay chụp lấy mông cậu, mỗi bên xoa xoa mấy cái, đưa đẩy như nắm lấy hai viên tinh hoàn.

Nhìn cái mông như hai viên ngọc bích run rẩy trước mặt, Hà Thượng Đức không nhịn được, cái mông nhỏ thật đáng yêu, vòng eo thon thả, đường cong nở nang, mặc dù vẫn còn đang phát triển, nhưng nó đã bắt đầu tròn trịa hơn, ở độ tuổi của Ngũ Quân Ảnh vẫn được xem là khá lớn, nếu được chăm sóc cẩn thận, chắc công sau này nó sẽ phát triển thành một cặp mông đào xinh đẹp to hơn cả trái dừa.

Nhưng ông không thể chờ đợi tương lai, vì vậy bây giờ cứ tùy tiện nhào nặn vào cái mông đầy đặn này cho vui. Ông tùy tiện tát vào mông cậu một cái làm cho nó run lên bần bật, cầm điện thoại lên bật chế độ quay phim, để sang một bên bắt đầu bắt nạt cục cưng này.

Mông vẫn còn nhỏ, nhưng Hà Thượng Đức thực sự có thể dùng một tay ôm hai mông để chơi đùa, vì vậy ông đặt tay lên chúng, ngón tay khẽ búng một cái là có thể lộ ra hậu huyệt của Ngũ Quân Ảnh, miệng hậu huyệt của cậu hồng hào, những nếp nhăn còn đang co rút lại với nhau. Hà Thượng Đức dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vài cái, cảm thấy bờ mông trong tay run lên, tựa hồ không thể chịu đựng được nữa.

Ông thầm nghĩ trong lòng, đây là nơi để đại tiện. Hà Thượng Đức một tay nắm lấy mông nhỏ mấy lần, cái tay mặc dù nắm lấy nửa cái mông cũng không thỏa mãn, ông xoa hai cái, vỗ nhẹ một cái, khoảng cách gần đến mức hai người đều có thể nghe thấy. Chẳng mấy chốc, mông của Ngũ Quân Ảnh trở nên sưng đỏ và to hơn trước rất nhiều.

Ông rõ ràng không thích người có mông nhỏ, nhưng lúc này Hà Thượng Đức cảm thấy ông rất thích chúng, nơi đó thật chặt. Ông không thể buông bỏ nó được, nếu không nghĩ rằng buổi biểu diễn kéo dài trong một khoảng thời gian, Hà Thượng Đức cảm thấy ông rất có thể lấy hai quả bóng này chơi đùa cho đến ngày mai.

Hai cái mông sưng tấy, hướng ra ngoài, ở giữa như rỉ ra một chất lỏng màu trắng. Hà Thượng Đức vươn tay chạm vào nó thêm vài lần nữa.

Ngũ Quân Ảnh cảm thấy hành động này quá mức dâm loạn, nơi riêng tư đều bị phơi bày ra, cậu không dám mở mắt nhìn, nhưng khi cậu nhắm mắt lại thì càng có thể cảm nhận rõ ràng hơn, chẳng hạn như hai ngón tay của tên biến thái nhẹ nhàng mân mê hậu huyệt cậu.

Chương 2.3: Bị chơi hậu huyệt / Ép ị ngay trong phòng

Một nơi bẩn thỉu như vậy, quả nhiên chỉ có những kẻ biến thái mới thích nó!

"Hậu huyệt của Tiểu Ảnh đẹp quá, có bao giờ ị chưa?"

Ngũ Quân Ảnh đột nhiên mở mắt ra, đột nhiên cảm thấy có chút nguy hiểm, giống như có thứ gì đó đang đến gần mình. Nhưng cậu vẫn không dám làm trái yêu cầu của tên biến thái, chỉ dám thấp giọng trả lời: "Đã từng."

Ông nghe thanh âm của Ngũ Quân Ảnh vừa run rẩy vừa mềm mại, liền biết cậu đang rất sợ hãi.

Tên biến thái không có hứng thú với cái hậu huyệt của cậu...

"Ừ." Tên biến thái chỉ đáp một chữ.

Ngũ Quân Ảnh thở phào nhẹ nhõm mà thở ra một hơi.

Sau đó phía sau truyền đến tiếng sột soạt, Ngũ Quân Ảnh còn tưởng rằng tên biến thái kia có lẽ là ghê tởm rồi, không khỏi quay đầu nhìn lại, phát hiện mình đã đoán đúng một nửa, tên biến thái kia quả nhiên là đem thùng rác tới.

Nhưng cậu đã bỏ lỡ nửa phần còn lại.

Tên biến thái đem thùng rác đến phía sau cậu, dùng một vẻ tôn nghiêm phun ra những lời ô uế mà những con chó không muốn nghe: "Hãy cho ông ngoại xem cận cảnh cháu ị đi."

Đây có phải là những lời một con người nên nói? Ngũ Quân Ảnh không muốn ở trong phòng ngủ làm những chuyện dơ bẩn như vậy, cậu sợ hãi thấp giọng phủ nhận: "Hiện tại con không có..."

Khóe miệng tên biến thái giật giật. "Ông không tin."

Cậu không quan tâm ông có tin hay không!

Ngũ Quân Ảnh im lặng, trong lòng nghĩ rằng tìm mọi cách để từ chối tên biến thái này mới được. Trong nháy mắt, cậu phát hiện ra rằng kẻ biến thái thực sự rất vô đạo đức.

Cậu bị ôm lên, ngồi nghiêng trên đùi của tên biến thái, vì cậu sợ nên chỉ có thể dựa sát vào cánh tay của tên biến thái, mông cứ treo lơ lửng trên thùng rác như vậy. Không có gương soi, Ngũ Quân Ảnh vẫn có thể tưởng tượng ra bộ dạng của mình lúc này. Chẳng mấy chốc, một bàn tay khác của tên biến thái đã xuất hiện, mục tiêu rõ ràng chính là hậu huyệt của Ngũ Quân Ảnh.

Hà Thượng Đức chưa bao giờ nghĩ rằng cháu ngoại của mình sẽ hợp tác với những ý tưởng biến thái của mình. Ông duỗi ngón tay ra, chạm hai lần vào hậu huyệt chật khít của cháu ngoại, sờ vào có cảm giác thật sướng. Hà Thượng Đức không khỏi tưởng tượng ra cảnh rằng nếu ở trong núi, ông có thể ngồi trong sân ôm đứa cháu ngoại trần truồng của mình trong vòng tay, sau một ngày ở không chả làm gì, ông chỉ cần ngồi yên một chỗ rồi mò mẫm vào hậu huyệt của cháu trai, cái lỗ mềm mại đầy nếp nhăn kia.

Một ngày nào đó nếu được sờ nắn nhiều lần sẽ trở nên rất mềm mại, cháu ngoại co rút trong vòng tay của ông khi bị ông tiến vào, nơi chịu trách nhiệm bài tiết sẽ trở thành món đồ chơi yêu thích của ông, ngón tay của ông sẽ bị hậu huyệt ra sức mút vào, như trẻ con đang bú sữa mẹ.

Cái lỗ hồng nhạt đáng yêu bắt đầu trở nên nóng rực dưới sự vuốt ve, xoa nắn, cào nhẹ thường xuyên của những ngón tay ông. Ngũ Quân Ảnh không thể hiểu tại sao tên biến thái phía sau cậu luôn dùng nhiều thủ đoạn như vậy với cậu, cậu cảm thấy hậu huyệt của mình rất nóng, giống như một ngọn lửa đang lan rộng, đốt cháy nơi riêng tư của Ngũ Quân Ảnh, cậu vặn người để trốn tránh, nhưng bị giam cầm bởi vòng tay của tên biến thái. Hậu huyệt chỉ có thể nhẫn nhịn mà chịu đựng sự trêu chọc liên tục của ông như vậy.

"Đừng... đừng mà..." Ngũ Quân Ảnh thở hổn hển như một con mèo đang cầu xin sự tha thứ, cậu rất sợ nóng, vì vậy đừng quấy rối hậu huyệt của cậu nữa.

"Ngoan nào Tiểu Ảnh, cháu có thể ị cho ông xem không?" Hà Thượng Đức thì thầm vào tai cháu ngoại mình, cắn vành tai nhỏ nông của cháu ngoại một cái.

"Được rồi... a... Đừng gãi nó... Hức... Nó sẽ hư mất... Con sẽ cho ông thấy... đừng mà... đừng..." Ngũ Quân Ảnh không thể chịu đựng được nữa, nó còn đau hơn cả ngàn chiếc lông vũ cào vào lòng bàn chân, tệ hơn nữa là mấy ngón tay đang gãi vào chỗ ngứa, cậu sợ nếu mình không đồng ý, hậu huyệt nhỏ của cậu sẽ bị trầy xước thành từng mảnh mất.

Ngón tay phía sau cậu dừng lại, nơi nhạy cảm được nhẹ nhàng an ủi. Ngũ Quân Ảnh sợ đến mức tự dùng ngón tay chạm vào nó, khó trách cảm giác như hậu huyệt sắp bắt lửa đến nơi, cái miệng nhỏ chặt kín đã bị bóp nát, đau đớn còn có sưng đỏ, khi cậu dùng đầu ngón tay ấn vào thì vách thịt trong hậu huyệt đã bị sưng lên.

Ngũ Quân Ảnh sờ hai lần, tên biến thái liền rút ngón tay của cậu ra, thay vào đó là ngón tay của chính ông vuốt ve hậu huyệt sưng đỏ của cậu, gắt gao hôn lên lỗ tai cậu nói: "Tiểu Ảnh không phải muốn cho ông ngoại xem sao?"

"Hức... cháu làm liền mà... làm liền..." Ngũ Quân Ảnh không dám trì hoãn nữa, vì cậu sợ rằng hậu huyệt của cậu sẽ thực sự bị người kia làm bị thương mất. Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giữ chặt cánh tay của tên biến thái, nhắm mắt lại và tự thôi miên bản thân rằng cậu đang đi vệ sinh trong phòng tắm thay vì bị ép buộc phải đi ị trong chính phòng ngủ.

__

Lời tác giả:

Giới thiệu chương tiếp theo: Vừa bị liếm hậu huyệt xong đã bị cưỡng hôn, còn bị bắn nước tiểu vào bên trong âm hộ.

Trứng màu: Trong quá trình bài tiết, hậu huyệt sẽ được liếm sạch sau khi bài tiết (rất béo)

Góc xàm xí: Rời đi nếu bạn đọc cảm thấy không thoải mái! Tình tiết sẽ càng ngày càng trở nên tục tĩu hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top