Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thứ đó vặn vẹo thân hình, liền giống như một món đồ chơi lắc lư kỳ quái, chỉ có thể nhìn ra dáng vẻ một con người, tôi vừa nói chuyện, nó lại thật sự không bò sang đây nữa, mà lắc lư tại chỗ.

Tôi ngây người ra, thầm nghĩ đúng là nghe hiểu được tiếng người, nhìn nhìn Giám đốc Hu đang phát ngốc, tôi hỏi nó: "Chúng ta bên nhau lâu vậy rồi, không phải cô có ý với tôi, cô muốn ăn tôi đúng không."

Giám đốc Hu sợ hãi nhìn tôi, lại nhìn nhìn hình nộm da nữ kia, "Tiểu Tam gia, cậu không thể gọi món được."

Tôi chẳng để ý đến Giám đốc Hu, nhìn hình nộm da nữ kia, "Vậy cô từ từ ăn, tôi đi trước đây." Giám đốc Hu ôm lấy tôi, tôi cả giận nói: "Buông tay." Giám đốc Hu bảo: "Mẹ nó muốn chết thì chết chung, chúng ta là chả giò chiên. Cậu là vỏ tôi là nhân."

Tôi nhìn hình nộm da nữ kia chầm chậm tới gần, hai người liều mạng lùi lại, vừa lùi đến bên tường, liền trông thấy bộ mặt hung hăng của hình nộm da nữ từ từ căng ra, sau khi ngâm nước, mặt của hình nộm da nữ đã hoàn toàn biến thành một khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi, căn bản không hình dung được. Chỉ có cái miệng bị tôi nong rộng ra kia, còn có thể khiến tôi biết được đại khái bên nào là mặt trước.

"Nó ăn người thế nào?" tôi hỏi: "Chắc không phải dùng miệng." vừa nói xong, miệng hình nộm da nữ đột nhiên toét ra, liền trở nên lớn như miệng bao bố, lập tức bổ nhào về phía tôi. Tôi lùi cũng không lùi được, Giám đốc Hu ngu ngốc lại đẩy tôi một cái từ sau lưng, tôi chỉ có thể dùng hai tay cản lại, tóm lấy da mặt hình nộm da nữ. Nhưng tôi quên mất là nó mềm, lập tức nguyên tấm da hình nộm cuộn lại.

Cả người tôi bị bao lấy, Giám đốc Hu ở sau lưng tôi, bị tôi đè cứng ngắt lên vách tường, không động đây được, tôi lại cảm nhận được tất cả da người đều gói chặt lấy cánh tay mình, bắt đầu thong thả giãn ra, những da người này dán cứng ngắt trên cánh tay tôi, chầm chậm bọc lại.

Tôi thầm nghĩ đúng là mồm quạ đen, thật sự giống như gói bánh, tôi không muốn cùng Giám đốc Hu biến thành nhân thịt. Liều mạng giãy dụa, nhưng sức mạnh của da người cực lớn, rất nhanh cả người chúng tôi đều bị da người bao lại, hít thở không nổi.

Giám đốc Hu vẫn còn cái đầu ló ra ngoài, điên cuồng hô to: "Cứu mạng, cứu mạng!" tôi thì đến kêu cũng kêu không ra. Lúc mở miệng, nháy mắt da người đã tràn vào trong miệng, bắt đầu đi vào cổ họng tôi.

Tôi rơi vào trạng thái lờ đờ, thiếu dưỡng khí khiến tôi bắt đầu mất đi ý thức, suy nghĩ sau cùng của tôi chính là: Người khác nhìn thấy tướng chết của chúng tôi, sẽ nghĩ thế nào?

Chết tới nơi còn sĩ, lạy hồn ông anh =(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#daomo