Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Extra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm đó tôi uống rất nhiều, lúc bắt đầu uống, nghĩ là ngày tháng sau này sống tốt một chút, uống đến chai bia thứ tư, cảm xúc của tôi đều phát tiết ra hết.

Trong cuộc sống trước đây, phần lớn người ta đều có liên quan đến tôi, lúc cùng Bạch Hạo Thiên uống rượu, tôi chợt chỉ liên quan đến bản thân mình, tất cả những chuyện tôi từng làm ngày trước, đều trở nên rõ ràng và đơn giản, lần đầu tiên tôi hiểu ra mình muốn làm gì, trước khi mất hết ý thức, khi chỉ còn lại chính mình và hơi men, tôi đặc biệt hiểu những điều mình muốn.

Đêm đó tôi uống đến thỏa thuê tràn trề, mười năm, hai mươi năm trước, ngày tháng một mình tôi nghĩ ngợi, ngày tháng một mình tôi khủng hoảng yếu đuối, giây phút này đều hiểu ra ý nghĩ của nó.

Tôi nói với Bạch Hạo Thiên: "Tôi vẫn hy vọng sẽ không khiến người khác thất vọng, tuy rất khó, nhưng cuối cùng tôi cũng sống, đến nước chỉ khiến một người không thất vọng tôi đã mãn nguyện rồi."

Bạch Hạo Thiên hết hồn, không biết sau khi tôi uống say đã nói gì với cô bé, tôi cũng không biết tôi được đưa về nhà thế nào.

Đêm đó bên tai tôi nghe thấy rất nhiều âm thanh, tiếng chú Ba, tiếng chú Hai, tiếng bố mẹ tôi, tôi tỉnh táo nhiều năm như vậy, hiếm có một lần không tỉnh táo, tôi biết lúc mình tỉnh, tôi sẽ nhớ lại những suy nghĩ lúc say rượu, tôi nhìn thấy mình đơn thuần nhất của năm đó, dường như tôi đã khóc.

Tôi mơ thấy miếu lạt ma ở Tây Tạng, ruy băng phất phơ trong mơ đó, mơ thấy tất cả mọi thứ, những gì thuộc về tôi, thuộc về cuộc đời này, tôi lại không dám chạm đến, dám nhấn mạnh, dám củng cố. Tôi sợ mình không xứng với những ký ức kia, những năm tháng ấy. Cho dù tôi từng làm nhiều chuyện đến thế, tôi từng khống chế nhiều người khác như vậy, nhưng tôi vẫn không dám nói bất kỳ từ ngữ tốt đẹp nào nữa.

Lần đầu tiên tôi không muốn mình tỉnh rượu, đặc biệt không muốn. Trong ảo giác của tôi, cảm xúc của tôi không cần kiềm nén và lý trí, tất cả mọi thứ dừng lại trong nháy mắt ban đầu, tôi hy vọng khi đó mình đủ mạnh mẽ và thành thục.

Tôi nặng nề thiếp đi, một khắc sau cùng tôi nhận ra lời nói mơ không có ý nghĩ, tôi nhìn mã số của chú Ba, tôi biết điều ngày mai tôi sẽ nghĩ đến, đó là những chuyện tôi nhất định phải làm.

Tác giả: Hôm nay đúng là rất nhiều, cảm ơn mọi người đã để tôi say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#daomo