Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6. Vì Tử Mặc Lăng biết lỗi rồi

Tử Hoa hì hì cười với Ninh Thừa Nghiên , nhưng cũng không làm giảm đi khí tức lạnh ngút trời của cô .
Giọng điệu có chút hèn mọn nài nỉ , mong Ninh Thừa Nghiên dễ tính tha thứ cho hắn

" Cái đó ... sư tôn ,Tử Hoa chỉ muốn đùa người vui vẻ chút thôi"

Hình như hắn thấy được dây thần kinh của Ninh Thừa Nghiên căng đến sắp đứt .

Ninh Thừa Nghiên giơ tay lên , từ trên tay toả ra ánh sáng trắng , một đoá hoa sen trong như thuỷ tinh hiện ra với khí lạnh, thoáng chốc căn phòng vốn được bài trí lò sưởi ấm áp dần trở nên lạnh lẽo .
Đó là Tịnh Đế Liên , linh khí mà Ninh Thừa Nghiên giành được ở Định Thiên Mệnh .

Cũng không phải tự nhiên mà nhiều người liều mình vì nó như vậy , phần thưởng ở Định Thiên Mệnh mỗi lần đều khác nhau .

Một khi thiên thời địa lợi gió nhân hoà, cánh cổng của Càn Khôn Tự mở ra ,
cột sáng xanh lam chiếu thẳng lên trời, ở trên đỉnh sẽ xuất hiện bảo vật ngẫu nhiên không ai biết được .

Chỉ có những thí sinh vượt qua kết giới của Càn Khôn Tự mới được phép tham gia Định Thiên Mệnh , không thể mang theo vũ khí , pháp bảo , bắt buộc dựa vào sức mình để chiến thắng.

Đời người chỉ vào được một lần , thậm chí còn không vào được lần nào bởi thời gian cánh cổng của Càn Khôn Tự mở ra không cố định , có khi là mười năm , hai mươi năm , ... trăm năm mới mở một lần .

Người thắng cuộc bước lên đài cao , chạm vào bảo vật , nó sẽ biến thành linh khí phù hợp với chủ nhân .

Mà Ninh Thừa Nghiên lại có được Tịnh Đế Liên - đoá hoa mà ngàn năm trước gia chủ đời đầu Cố Luân Trường Anh từng chế tạo thành .
Đoá hoa này biến hoá muôn hình vạn trạng , dựa vào ý thức của chủ nhân mà biến thành vũ khí .

Lúc này đây , Ninh Thừa Nghiên nhắm mắt lại , nhẩm thần chú , cánh hoa của Tịnh Đế Liên liền tách ra , xoay một vòng trên không trung rồi nối liền vào nhau tạo thành dây roi . Tưởng chừng cánh hoa mềm mại không lực sát thương lại hoá cứng cáp như sắt thép.

Tử Hoa nuốt nước bọt , trong đầu chỉ nghĩ chết thật rồi , một roi này quất xuống , phải nằm liệt giường nửa tháng mất. Nhưng ngay trước khi Ninh Thừa Nghiên vung roi xuống , Tử Mặc Lăng làm liều một phen . Hắn nhảy đến ôm cổ chân Ninh Thừa Nghiên , gần như gào lên

" Sư tôn , Tử Hoa biết sai rồi , Tử Hoa xin lỗi , chỉ là muốn chọc cho sư tôn vui một chút thồi .Tử Hoa thề sẽ không có lần sau nữa !"

Cả giảng đường im lặng , Ninh Thừa Nghiên cũng im lặng , có chút bất ngờ , có chút ngỡ ngàng không tin được Tử Hoa ngang ngạnh lại hành xử như vậy .
Còn nói chọc cho cô vui ?

"..."

" Mọi người , nhắm mắt lại"

Cô lạnh giọng ra lệnh , môn sinh đồng loạt nghe theo , Cố Minh , Cố Hạ cũng vậy, trong lòng nghĩ rằng Tử Hoa chết tới nơi rồi  . Nhất định Ninh Thừa Nghiên sẽ rất mạnh tay , nên mới bảo mọi người không được nhìn .

Một tiếng Chát vang lên .
Nhưng chỉ một tiếng , im ắng một lúc lâu, liền có tiếng mở cửa . Khí tức lạnh lẽo giảm bớt, có lẽ Ninh Thừa Nghiên đi rồi, cũng không nhắc bọn họ mở mắt ?  Sau đó đến lúc có người không nhịn được muốn xem, thì trên bục giảng đã không còn ai, chỉ thấy một dòng chữ được viết bằng linh lực lơ lửng
" Tiết này không có bài tập"
Mọi người đọc xong liền vui vẻ reo hò, vội vã cắp sách đi về, ra đến cửa thì tiếng cười vang ầm cả lên .
Bởi họ thấy cảnh tượng thực khôi hài, đó là Tử Hoa bị treo ngược trên cột nhà của Tây giảng đường .
Trên người cắm cả chục cái bông lau, nhìn như cái chổi lau nhà .
Có vẻ là bị dính thuật Cấm ngôn, miệng cứ ư ư cầu cứu cũng vô ích.
Các môn sinh cười chán rồi cũng chẳng có ai có ý định giúp, dù gì Tử Hoa cũng chạm tới giới hạn của Ninh tông sư . Đã làm sai thì họ chẳng giúp được .

Huống chi , nay Tử Hoa cũng giúp họ một trận cười thống khoái .
Treo ngược như vậy , máu lưu thông lên não nhiều , càng thông minh hơn , như vậy quá tốt rồi .

Có mỗi Cố Hạ là định lên giúp thì nhận ra bao quanh Tử Hoa là một tầng kết giới , chăm chú nhìn một lát liền quyết định không giúp đưa Tử Hao xuống nữa . Tử Hoa ánh mắt nhìn Cố Hạ như chó nhỏ bị chủ bỏ rơi, Cố Hạ chỉ lắc đầu với Tử Mặc Lăng, giả vờ bất lực cười trừ.

Cố Minh thấy vậy kì lạ hỏi Cố Hạ
" Bình thường muội luôn giúp đồ chuột nhắt ấy , sao nay lại không ? Sư huynh đây còn đang muốn cản "
Cả hai sớm đã đi đến Thực Tự đường để dùng bữa , Cố Hạ sắp xếp lại ý nghĩ một lát , mới giảng giải cho não chậm tiêu - Cố Minh
" Hôm nay sư tôn không có đánh Tử Hoa , bởi vì Tử Hoa biết nhận lỗi , biết xin lỗi , biết hứa sẽ sửa sai rồi"

Trọng điểm chính là ở chỗ này , Cố Minh nghe vậy liền hiểu ra , kì thực treo lên cột nhà chẳng là gì so với những lần Tử Hoa chịu phạt trước đây . Có lẽ Ninh Thừa Nghiên phạt hắn nhiều như vậy , chỉ cần hắn chịu mở miệng nhận sai , không tự cho mình đúng hoặc là chịu giải thích một chút , là sẽ không phải nhận roi đau thấu xương hay quỳ dưới tuyết lạnh lẽo ...
" Sư tôn đúng là có tức giận với Tử Hoa, nhưng câu xin lỗi kia , từ khi Tử Hoa đến đây , là lần đầu cậu ấy chịu nói ra . Sư tôn đương nhiên không quá giận nữa, vừa nãy tôi đã xem rồi , kết giới bao quanh Tử Hoa ngăn được hàn khí , Tử Hoa có bị treo cũng không bị gió tuyết bên ngoài làm cậu ấy cảm lạnh."
Cố Hạ và Cố Minh đều nghĩ , điều đơn giản như vậy , để ý một chút là sẽ ra , nhưng con người EQ thấp như Tử Hoa , còn lâu nữa mới hiểu .

" Hôm nay Tử Hoa rất kì lạ , như biến thành người khác vậy , chuyện lệ quỷ đó không phải ai trong môn phái cũng biết , chúng ta ở đây đã lâu nhưng cũng không muốn nhắc tới , sư huynh nói xem sao Tử Hoa lại biết ?"
Cố Minh đúng là cảm thấy Tử Hoa rất kì quái , nhưng cậu không thích động não nhiều về chuyện của Tử Hoa, chỉ  ậm ừ đáp lời Cố Hạ sau đó vội vã đi giành thịt kho ở Thực Tự đường . Mỗi tuần hai ngày chỉ có 50 suất thôi , vừa khéo hôm nay Tử Hoa không tranh được với cậu .
Mà ở nơi nào đó , Tử Hoa đang thầm mắng chửi mười tám đời nhà họ Ninh , không ngừng ngọ nguậy như giun , cố gắng tìm cách thoát khỏi dây trói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top