Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C2 : THẨM THẨM KHÔNG CÓ LƯƠNG TÂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tỷ đệ Tống Mộ Cẩn và Tống Dương xa xa liền nghe được tiếng chửi rủa của Hứa Xuân Phân.

Có vài thôn dân đang đứng ở cửa nhìn vào trong, thấy tỷ đệ Tống Mộ Cẩn đến đây không hẹn mà cùng nhìn thoáng qua Tống Mộ Cẩn, nghiêng người tránh ra.

Tống Mộ Cẩn và Tống Dương cũng không để ý đến bọn họ, trực tiếp vào cửa chính.

Trương Tứ Nương cùng Hứa Xuân Phân bị hàng xóm kéo tách ra, Hứa Xuân Phân vừa mắng vừa hướng Trương Tứ Nương đá.

Lão phu nhân mặt âm trầm đứng ở dưới mái hiên.

Tống Ngọc Tú xa xa nhìn xem, gặp hai tỷ đệ Tống Mộ Cẩn vào, hạ mí mắt nói, "Các ngươi tới rồi".

Tống Hòe cười hì hì đứng bên cạnh lão thái thái ăn bánh đậu xanh.

Tống Ngọc Tú cùng Tống Hòe là nữ nhi và nhi tử của Tống Bảo Bình cùng Hứa Xuân Phân, Tống Ngọc Tú lớn hơn Tống Mộ Cẩn một tuổi, xinh đẹp kiều diễmnhư cành hoa hạnh trắng tinh khôi, Tống Hòe mười một tuổi lớn lên thật khỏe mạnh kháu khỉnh.

"Tổ mẫu".

"Thẩm Thẩm".

"Ngọc Tú tỷ".

Tống Mộ Cẩn cùng Tống Dương chào hỏi, sau đó đi tới bên cạnh Trương Tứ Nương,

Người kéo Trương Tứ Nương gấp rút buông nàng ra, người kéo Hứa Xuân Phân bên kia cũng thả tay.

"Nương, người không sao chứ?" Tống Mộ Cẩn quan tâm nhìn về phía Trương Tứ Nương.

"Hai người các con tại sao cũng tới?" Trương Tứ Nương không trả lời lời của nàng, mà hỏi lại. Lão phu nhân không thích nàng, cho nên xưa nay nữ nhi không đến, bà cũng chưa bao giờ nói cái gì. Mình coi nàng như con gái ruột mà thương, bởi vì thấy nàng chịu ủy khuất, trong lòng cũng khó chịu.

"Ơ, Tống đại tiểu thư nhà chúng ta đến a!" Hứa Xuân Phân nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, lạnh giọng khó hiểu nói ra, "Ngọc Tú còn không mau thỉnh đại tiểu thư vào nhà uống trà?" Trương Tứ Nương thời gian qua diệu dàng hòa nhã, chính là chịu không được người khác nói nha đầu chết tiệt Tống Mộ Cẩn kia một câu không tốt, hôm nay lại là lần đầu động thủ với mình, còn không phải là vì nha đầu chết tiệt kia!

Tống Ngọc Tú liếc Tống Mộ Cẩn một cái.

Trương Tứ Nương kéo Tống Mộ Cẩn ra phía sau mình, nói "Ngươi lời này là có ý gì?"

"Ta hừ!" Hứa Xuân Phân vỗ đùi đạp mạnh một cước, đưa ngón tay chỉ Tống Mộ Cẩn, "Một đứa hao tốn tiền bạc không biết từ góc xó xỉnh nào nhặt được các người nuôi như Bồ Tát, ăn ngon uống ngọt nhiều năm như vậy, bây giờ cũng là lúc nó nên hồi báo rồi! Ngươi cũng đừng mơ mộng hão huyền rằng thân sinh phụ mẫu sẽ đến nhận nó! Hiện thời thừa dịp lúc nó tuổi như hoa..."

Trương Tứ Nương con mắt đỏ ngầu, như muốn ăn thịt người trừng trừng nhìn về Hứa Xuân Phân lạnh lùng quát, "Hứa Xuân Phân, ngươi nói thêm một chữ, xem ta không vả nát miệng ngươi!"

Bộ dáng của nàng còn khủng bố hơn hồi nãy, Hứa Xuân Phân lần đầu nhìn thấy giọng nói và vẻ mặt nghiêm khắc như thế của Trương Tứ Nương, ngập ngừng không dám nói tiếp nữa.

" Muốn xé nát miệng ai đây!" Tống lão phu nhân quát to một tiếng, nhìn về phía Tống Mộ Cẩn.

Ánh mắt không chút nào che dấu chán ghét.

Tống Mộ Cẩn bình tĩnh nhìn sang.

Hứa Xuân Phân lập tức lau khóe mắt, bắt đầu gào thét, "Nương, người xem, đại tẩu đối với con như thế nào! Vì một người ngoài mà lại đánh đánh giết giết em dâu, đây là tước mặt mũi nương nha, nếu là sau lưng người, còn không biết đối con như thế nào đâu!"

Tống lão phu nhân mắt nhìn Hứa Xuân Phân, không nhìn tới Trương Tứ Nương.

" Nương " Trương Tứ Nương nén giận, giọng hòa hoãn nói ra "Chỗ đệ muội nói đó chính là hố lửa a!"

Hứa Xuân Phân lập tức nhảy dựng lên, "Đó là hố lửa sao? Nó có thể xuống đất trồng trọt có thể lên núi đốn củi mà? Ta cũng là vì tốt cho nó thôi!"

"Xuân Phân ngươi bớt tranh cãi một chút".

"Tứ Nương, ngươi cũng vậy, trước đừng nổi giận từ từ nói".

"Đúng vậy, không phải là còn có lão phu nhân ở đây sao? Đều ngồi xuống từ từ nói".

Hàng xóm khuyên nhủ.

Tống Mộ Cẩn là nghe rõ.

Chuyện hôm nay, hóa ra là bởi vì nàng.

Còn là chuyện chung thân của nàng! Hơn nữa khẳng định là nhà chẳng tốt lành gì, nếu không Trương Tứ Nương làm sao tức giận như thế!

Tống lão phu nhân cũng không muốn để người khác chế giễu, nói với Trương Tứ Nương, "Vừa hay bọn Dương Dương chạy đến tiếp ngươi, ngươi liền trở về đi, về suy nghĩ kỹ một chút chuyện Xuân Phân đề cập với ngươi!"

"Dạ nương, nhi tức (con dâu) trước hết dẫn bọn Bắc Bắc đi về, nhưng mà, con tuyệt đối sẽ không đồng ý!" Trương Tứ Nương nói ra, sau đó sít sao kéo Tống Mộ Cẩn đi ra ngoài, " Dương Dương, đi".

Tống Mộ Cẩn không hề động, nhìn Hứa Xuân Phân nói, "Thẩm thẩm, Ngọc Tú tỷ lớn tuổi hơn con nha, chuyện của con cũng không nhọc đến thẩm quan tâm, thẩm nên vì Ngọc Tú tỷ mà dự tính nhiều chút đi".

Nói xong nhìn Tống Ngọc Tú ý tứ sâu xa, sau đó đỡ Trương Tứ Nương dẫn theo Tống Dương rời đi.

"Tống Bắc Bắc, ngươi ít nói đến ta chút!" Tống Ngọc Tú từ trước đến nay không ưa Tống Mộ Cẩn, lập tức trừng mắt nhìn bóng lưng nàng đang đi về.

Ba người Tống Mộ Cẩn không quay đầu lại.

Mấy người hàng xóm cũng đi trở về.

Hứa Xuân Phân nói, "Nương, người xem một chút, Tú nhi có bao lớn đâu a, thật đúng là coi mình như tiểu thư nhà địa chủ nha! Cũng tại đại ca đại tẩu thiếu đầu óc coi nó như bảo bối, ăn ngon mặc đẹp cũng để cho nó trước".

Dã nha đầu cùng Tống gia bọn họ không quan hệ thì để trước, ngược lại đem lão thái bà ta đây đặt ở đằng sau! Tống lão phu nhân cả khuôn mặt càng lạnh.

...

Trên đường, Tống Dương hỏi, "Nương, thẩm thẩm nói cái gì?"

"Không có gì".

"Thế sao người cùng thẩm thẩm đánh nhau?" Tống Dương đương nhiên không tin.

Tống Mộ Cẩn kéo Trương Tứ Nương, "Nương, thẩm thẩm nói gì người cũng đừng để trong lòng, không nên chọc tức thân thể của mình".

Nghe nữ nhi nói, Trương Tứ Nương trong lòng hết sức là an ủi, một tay kéo Tống Mộ Cẩn, tay kia sờ sờ đầu Tống Dương, "Nương không có việc gì, các ngươi không cần lo lắng".

Ba mẹ con về đến nhà, Tống Đại Bình từ trong ruộng đã trở lại, cũng đang chuẩn bị đi qua tìm bọn họ, gặp ba người đồng thời trở về, liền gấp rút quan tâm hỏi, "Không có sao chứ?".

"Không có việc gì", Trương Tứ Nương lắc đầu nói, "Cơm trưa còn chưa có làm, chàng chờ chút, thiếp đi nấu cơm ngay, Dương Dương hỗ trợ nhóm lửa, Bắc Bắc ngươi hôm nay đi một vòng trước về phòng nghỉ ngơi một lát, chờ cơm xong liền kêu ngươi".

Tống Mộ Cẩn có chút mệt, gật đầu đáp ứng.

Trước mặt hài tử, Tống Đại Bình cũng không có hỏi nhiều.

Đợi buổi tối, hài tử đều ngủ Tống Đại Bình mới hỏi Trương Tứ Nương, "Hôm nay xảy ra chuyện gì?"

"Hứa Xuân Phân kia lòng dạ độc ác, nói muốn đem Bắc Bắc gả cho trưởng tử nhà Dương địa chủ". Trương Tứ Nương vừa nói nước mắt đều rớt, "Nàng như thế nào lại không có lương tâm như vậy, Bắc Bắc mặc dù không phải chúng ta sinh, thế nhưng gọi nàng thẩm thẩm mười mấy năm, trưởng tử Dương gia kia là dạng gì nó không biết sao? Là đồ ngốc, ngay cả đại tiểu tiện đều cần người hầu hạ! Nàng nhất định là lấy tiền của người ta".

" Nó nếu dám, coi ta đánh không chết nó!" Tống Đại Bình tức giận nói, lại an ủi Trương Tứ Nương, "Nàng cũng đừng khóc, Bắc Bắc là nữ nhi của chúng ta, chúng ta không đồng ý, chẳng lẽ nó còn có thể làm chủ cho Bắc Bắc?"

...

Tống Mộ Cẩn ngủ trong phòng đối diện nghe đứt đoạn lời nói của phụ mẫu, cười lạnh một tiếng.

Quả nhiên như nàng đoán, Hứa Xuân Phân không có lòng tốt đến thế.

Nếu thật là tốt, mụ ta còn không giữ lại cho nữ nhi của mình.

Trong trí nhớ của nàng chuyện này kiếp trước chưa từng xảy ra, Tống Mộ Cẩn cho rằng sự tình hôm nay cứ như vậy qua, không nghĩ tới hôm sau cả nhà mới vừa ăn bữa sáng, Tống Hòe đi tới nói Tống lão phu nhân có chuyện tìm Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top