Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C26: VÔ TÌNH GẶP GỠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa vào viện tử, Tống Bảo Bình liền dẫn Tống Lan Bình đi đến phòng Tống Ngọc Tú ở.

"Nhị tỷ, ngươi đã tới." Vừa thấy Tống Lan Bình, Hứa Xuân Phân giữ tay nàng lại, liền khóc lên, "Tú Nhi toàn bộ dựa vào Nhị tỷ ngươi."

Tống Mộ Cẩn bĩu môi bưng trà vào phòng, "Nhị cô, mời uống trà."

"Ngoan." Trời chưa sáng liền lên đường một khắc cũng không ngừng chạy tới, Tống Lan Bình sắc mặt có chút ít mệt mỏi.

Lại dâng trà lần lượt cho Tống Bảo Bình, Trương Tứ Nương, Tống Đại Bình, Tống Mộ Cẩn hành lễ kéo Tống Dương thối lui ra khỏi phòng.

Tống Ngọc Tú ở nhà mình, nhìn thấy nàng sắc mặt sẽ không tốt, đây là không muốn trong nhà mình còn phải xem sắc mặt của người khác cho nên Tống Mộ Cẩn cũng không muốn gặp nàng.

Tống Lan Bình vỗ vỗ tay Hứa Xuân Phân tay, nói, "Tú Nhi thế nào? Khá hơn chút nào không?" Con mắt trực tiếp nhìn về phía Tống Ngọc Tú ngồi ở trên giường.

"Nhị cô." Tống Ngọc Tú lã chã rơi lệ.

"Đứa bé ngoan, đừng khóc sẽ không có chuyện gì ." Tống Lan Bình đi đi qua, đưa tay sờ sờ đầu nàng, ôn nhu an ủi nói ra.

Hứa Xuân Phân nghe lời này, ánh mắt lập tức sáng lên. Lời này ý là, nàng cùng Nhị tỷ phu sẽ giải quyết?

Hứa Xuân Phân lập tức nhìn về phía Tống Bảo Bình, không tiếng động hỏi, "Tỷ phu đâu?"

Tống Bảo Bình căn bản không có chú ý tới nàng, cúi đầu bưng trà uống.

Hứa Xuân Phân tức giận đến mức muốn đá một cước đi qua.

"Thật ngoan nghe lời dưỡng tốt thân thể, ngàn vạn không cần lại làm chuyện điên rồ ." Tống Lan Bình nói với Tống Ngọc Tú.

"Dạ Nhị cô cô." Tống Ngọc Tú rủ xuống con mắt nhu thuận đáp.

"Vậy con nghỉ ngơi thật tốt, cái khác không nên suy nghĩ nhiều..." Tống Lan Bình lại an ủi nàng một phen, sau đó cùng hai vợ chồng Tống Đại Bình, Tống Bảo Bình đi phòng khách nói chuyện.

Xem ra, việc này là chuyện ván đã đóng thuyền! Về sau Tú Nhi nhà mình sẽ gả đi Điền gia làm thiếu phu nhân ! Hứa Xuân Phân vừa đi vừa nghĩ, không thể che hết vui vẻ trong khóe mắt.

"Nhị tỷ, để ngươi thêm phiền toái." Hứa Xuân Phân áy náy nói ra, giọng nói lại hết sức nhẹ nhàng, ngược lại rủ xuống con mắt, "Chúng ta cũng là không có cách nào, chỉ có thể cầu xin Nhị tỷ cùng Nhị tỷ phu." Nói xong lấy khăn ra lau khóe mắt căn bản không có nước mắt.

Tống Lan Bình ôn hòa vừa cười vừa nói, "Đều là người trong nhà khách khí cái gì."

"Cũng may mắn có Nhị tỷ cùng Nhị tỷ phu, nếu không Tú Nhi của chúng ta đời này xong rồi." Hứa Xuân Phân cảm kích nhìn về phía Tống Lan Bình, "Đây đều là đứa nhỏ Tú Nhi này không biết nặng nhẹ, không biết Nhị tỷ cùng Nhị tỷ phu có biện pháp gì không? Đúng rồi... Nhị tỷ phu đâu? Hắn ở khách điếm sao?"

Tống Lan Bình cười nhạt nói, "Hắn không thể phân thân." Đâu chỉ là không biết nặng nhẹ, quả thực chính là không biết liêm sỉ ! Nhớ đến tối hôm qua sau khi Nhan Lập biết rõ sự tình mặt âm u, Tống Lan Bình trong lòng liền cực kỳ buồn bực.

"Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, nếu như lại có lần sau, ngươi cùng với Tống gia đoạn tuyệt lui tới !" Lời nói lúc ấy của Nhan Lập đều là từng chữ từng chữ từ trong kẽ răng nhảy ra.

Sự tình nếu lan truyền ra, không chỉ có danh dự Tống gia mất sạch, hơn nữa nàng là nữ nhi Tống gia xuất giá, còn có hai đứa con của nàng đều chịu ảnh hưởng, cho nên Nhan Lập lần này không thể không ra mặt!

Hứa Xuân Phân cười nói, "Nhị tỷ phu công vụ bề bộn, Nhị tỷ đến thì tốt rồi."

"Đại ca đại tẩu, phiền đi mời Tam muội đến, ý phu quân là bảo Tam muội ra mặt đi Điền gia một chuyến, ta chỗ này có một phong thư phu quân gửi cho lão gia Điền gia." Tống Lan Bình không để ý đến mụ ta nịnh nọt, quay đầu nhìn về phía Tống Đại Bình Trương Tứ Nương nói ra.

Nàng vốn chính là người bên nhà gái, tự mình đến Điền gia liền ngã thân phận, mà chuyện này lại không thể khiến người khác đi, dù sao chuyện Tống Ngọc Tú mang bầu không thể đường hoàng!

Như thế, Tống Hương Bình là thí sinh tốt nhất.

"Để Dương Dương đi một chuyến, rất nhanh." Tống Đại Bình nói.

Trương Tứ Nương ngắm nhìn mặt trời phía ngoài, nói, "Đều đói bụng phải không, ta đi làm cơm, Nhị muội ngươi đi đến phòng Bắc Bắc nghỉ một lát."

Tống Lan Bình mỉm cười nói, "Đại tẩu đi làm việc đi, không cần quan tâm ta."

Trương Tứ Nương đứng dậy đi phòng bếp nấu cơm.

Ăn cơm xong, Tống Hương Bình cũng đến .

"Tam muội, ngươi người quen biết nhiều, cùng Điền gia phu nhân có thể nói vài câu, ngươi đi Điền gia một chuyến." Tống Lan Bình đi thẳng vào vấn đề, đem thư đưa cho ả, "Đây là thư tỷ phu ngươi gửi cho lão gia Điền gia, ngươi mang đi qua đưa cho hắn."

Tống Hương Bình mặt mang mỉm cười, "Chuyện này để ta lo, ta bây giờ đi qua." Nhận lấy thư liền lập tức động thân đi Điền gia.

Hứa Xuân Phân trong lòng vui rạo rực, chờ Tống Hương Bình đi khỏi, liền nói với Tống Lan Bình, "Này đi qua tạm thời đoán chừng là không có tin tức, không bằng ta đưa Nhị tỷ đi khách điếm nghỉ ngơi?"

Tống Lan Bình cười uyển chuyển từ chối, "Không cần, ta cùng với Bắc Bắc chen chen lấn lấn cũng được." Nhan Lập vừa rồi không có đi theo, ở khách sạn làm gì?

"Có thể chen lấn?" Hứa Xuân Phân mắt nhìn Tống Mộ Cẩn.

Tống Lan Bình liền cười lắc đầu nói, " Không sao."

Đều nói như vậy, Hứa Xuân Phân cũng không nên kiên trì nữa, vì vậy cười quay đầu nhìn về phía Trương Tứ Nương, "Đại tẩu, có đệm chăn sạch sẽ không, ta đi đổi cho Bắc Bắc cùng Nhị tỷ."

"Ta đi được rồi." Trương Tứ Nương nói.

"Cả nhà chúng ta đều ở đây đã đủ phiền toái, hay là để ta đi." Hứa Xuân Phân đứng lên.

Trương Tứ Nương hết cách, đành phải để cho mụ đi theo.

Hai người Tống Đại Bình cùng Tống Bảo Bình cũng dẫn theo Tống Dương ra phòng.

Tống Lan Bình muốn nói lại thôi nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, động miệng nhưng là quan tâm tới sinh hoạt hàng ngày của nàng.

...

Tống Hương Bình đến lúc sắp hoàng hôn mới trở lại, cười híp mắt dẫn theo tin tức Điền gia sẽ phái người tới cầu hôn.

Tống Lan Bình cười cười, không ngoài ý muốn.

Hứa Xuân Phân cao hứng đến không ngậm được miệng , "Tam tỷ ăn cơm tối rồi về." Lại lập tức móc hai lượng bạc đưa Tống Bảo Bình, "Đi, đi mua hai cân rượu ngon, lại mua chút ít móng heo sốt, tương thịt bò, tương vịt... còn có điểm tâm trở lại, đúng rồi, lại đi xem một chút có mẻ cá mới không."

Tống Bảo Bình cầm tiền đi mua đồ.

Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương đều thở phào nhẹ nhõm.

Sự tình vừa định xong, Tống Lan Bình sáng sớm ngày thứ hai liền lên đường về nhà.

Đưa Tống Lan Bình rời đi, Tống Mộ Cẩn kéo Trương Tứ Nương đến trong phòng mình, "Nương, nhị cô có nói chuyện gì về con với người không?"

"Có, nói là bên trấn Tứ Bình có người nào đó đang hỏi thăm con, còn là nhị cô phụ con nói với nàng." Trương Tứ Nương mày nhíu lại phải khẩn trương chết được, "Bắc Bắc a, con nói có phải hay không mấy người lần trước kia a!"

Nương, người thật sự là lợi hại, vừa đoán liền trúng! Vũ Ninh hầu Tống gia nguyên quán chính là trấn Tứ Bình! Tống Mộ Cẩn cái cằm vừa nhấc, "Cái ma ma kia dám đến nữa, con sẽ dùng tên bắn bà ta!"

Trương Tứ Nương bỗng chốc bị nàng chọc cười, "Đi theo cha con luyện tên là tốt, nhưng không cho dính vào như thế, bắn bị thương người cũng không hay!"

Nàng kiếp trước còn bắn chết người đây! Tống Mộ Cẩn cười híp mắt ôm cánh tay của nàng đáp ứng.

...

Hứa Xuân Phân nghĩ tới Điền gia rất nhanh sẽ tới cầu hôn, qua hai ngày liền thật cao hứng cùng Tống Bảo Bình dẫn theo Tống Ngọc Tú cáo từ về nhà.

Sau khi bọn họ trở về, Lưu lão bản bên kia có tin tức, sau khi Tống Mộ Cẩn đi xem hết sức là hài lòng, lúc này liền cùng Lưu lão bản ký khế ước.

Chờ ký xong khế ước, Tống Mộ Cẩn liền cáo từ, không nghĩ tới trên đường trở về ngoài ý muốn đụng phải Văn Huy.

Văn Huy không giống Văn Lê Hương thân thiết như vậy, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía Tống Mộ Cẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top