Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C33: TÂM TƯ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tống Lan Bình cơ bản sẽ không nói cho mấy người bên nhà mẹ đẻ bọn họ biết tình huống nàng ở bên nhà chồng, có nói cũng là lấy chuyện tốt ra nói.

Nhưng, cùng là làm tức phụ (làm dâu), Trương Tứ Nương lại thận trọng như thế làm sao nhìn không ra? Những lúc về nhà mẹ đẻ Trương Tứ Nương còn hỏi thăm nàng, nhưng mà Tống Lan Bình lại qua loa tắc trách cho qua.

Về sau, Trương Tứ Nương cũng liền không hỏi.

Đây là lần đầu tiên Tống Lan Bình mở miệng cầu xin.

Những năm gần đây, bọn họ làm đại ca đại tẩu cũng không thể giúp đỡ nàng một chút, càng không có cho nàng chỗ dựa.

Tống Bảo Bình một nhà là sống cùng lão phu nhân, Tống Lan Bình cũng biết rõ lão phu nhân thiên vị, cho nên những lúc nàng trở lại nhà mẹ đẻ, thường xuyên bí mật trợ cấp không ít cho bốn miệng ăn nhà bọn họ.

Nàng sống ở Nhan gia không thật là tốt, nếu bởi vì Bắc Bắc mà cô gia có thể thăng cấp một hai, vậy địa vị Tống Lan Bình sẽ không thể so sánh nổi.

Chỉ là - -

Kia thật là thân sinh phụ mẫu của Bắc Bắc sao?

Trương Tứ Nương chưa từng gặp qua, trong lòng dĩ nhiên là không yên tâm, cho dù Tống Lan Bình nói đã gặp rồi, nàng cũng không yên tâm.

Trừ phi như nữ nhi nói, phu thê bọn họ tự mình đến đón nữ nhi, tự mình thấy tận mắt, nàng mới yên tâm.

Nhưng đây cũng là lần đầu tiên Tống Lan Bình mở miệng cầu xin nàng.

Trương Tứ Nương trong lúc nhất thời có chút do dự.

Tống Lan Bình hiểu rõ cách làm người của nàng, thấy nàng do dự thanh âm lại thấp vài phần nói ra, "Đại tẩu, những năm gần đây ta là lần đầu tiên mở miệng cầu xin tẩu, tẩu hãy giúp ta một chút đi! Ta cả đời sẽ nhớ ân tình của đại tẩu..."

"Nhị muội, ngươi đừng nói như vậy." Trương Tứ Nương vội vàng nói.

Tống Lan Bình tiếp tục nói, "Ta cũng vậy không chỉ là vì chính mình, ta biết rõ đại tẩu cùng đại ca thương nhất Bắc Bắc đứa nhỏ này, không bỏ được Bắc Bắc, nhưng đại tẩu suy nghĩ một chút, cha mẹ Bắc Bắc xuất thân phú quý, Bắc Bắc trở lại bên cạnh bọn họ đây mới thực sự là tốt cho nàng! Tẩu suy nghĩ một chút, nếu lưu Bắc Bắc ở bên cạnh chúng ta, nàng có thể tìm được cửa hôn sự nào tốt? Đại tẩu trong lòng tẩu hiểu, có thể tìm một người gia đình giàu có đó chính là tốt nhất, nhưng lấy dung mạo Bắc Bắc xuất chúng như vậy, còn có thân sinh phụ mẫu như thế kia, đây không phải là bẩn thỉu Bắc Bắc sao? Như Bắc Bắc trở lại bên cạnh thân sinh phụ mẫu, bọn họ có thể ủy khuất đứa con gái ruột là nàng? Hơn nữa còn là con gái ruột hơn mười năm mới tìm về, bọn họ nhất định là sẽ nghĩ biện pháp đền bù cho Bắc Bắc ... Đại tẩu, tẩu không cần do dự, thật tốt khuyên nhủ Bắc Bắc... Ta nhìn nàng làm như đối thân sinh phụ mẫu có oán hận..."

Nữ nhi đứng ở bên cạnh của bọn họ, vậy chuyện chung thân của nàng chỉ có thể là phu thê bọn họ tận lực tìm cho nàng, Trương Tứ Nương sắc mặt thận trọng.

Tống Lan Bình nhìn về phía nàng tiếp tục nói, "Bắc Bắc là đứa nhỏ hiểu lễ nhu thuận lại tri ân đồ báo, nàng hiện tại trong lòng có oán, cho nên vừa rồi mới nói như vậy! Đại tẩu, tẩu khuyên nhủ nàng, bên kia cuối cùng vẫn là thân sinh phụ mẫu, vì tốt cho nàng chúng ta cũng không thể tùy hứng dính vào."

Tống Mộ Cẩn bê ấm trà đứng ở ngoài cửa.

Đến cùng là quan phu nhân, biết như thế nào khuyên Trương Tứ Nương.

Một là cầu xin Trương Tứ Nương giúp nàng, nàng những năm gần đây đối cả nhà bọn họ có chút chiếu cố, lại để xuống thể diện mở miệng khẩn cầu, Trương Tứ Nương trong lòng chỉ sợ cũng không tiện từ chối.

Hai là, từng câu từng chữ đều vì tốt cho mình, nửa câu cũng không nhắc đến thân sinh phụ mẫu nàng báo đáp, đây chính là lời nói trong tâm khảm Trương Tứ Nương.

So với Hứa Xuân Phân cùng Tống Hương Bình biết ăn nói hơn nhiều !

Tống Mộ Cẩn cong cong khóe miệng, đẩy cửa đi vào.

Tống Lan Bình liền dừng lại lời nói, cùng Trương Tứ Nương nhìn qua phía nàng.

Nhìn xem nữ nhi như một bức tranh tuyết điêu khắc trên ngọc, nghĩ đến vừa rồi Tống Lan Bình nói kiêu ngạo trong lòng Trương Tứ Nương đột nhiên cảm thấy chua chát.

Tống Mộ Cẩn mỉm cười thêm trà cho hai người, sau đó ngồi trên băng ghế bên cạnh Trương Tứ Nương, xem nói với Tống Lan Bình, "Nhị cô, cô không cần khuyên nương, cô biết nương hiểu con nhất, con nói cái gì nương cũng sẽ không cự tuyệt ."

Cho nên, chỉ cần nàng không muốn, nói với Trương Tứ Nương cái gì cũng là uổng phí? Tống Lan Bình con mắt nhìn về phía Tống Mộ Cẩn một cái, lập tức hòa ái cười kéo tay của nàng thân thiết hỏi, "Chẳng lẽ Bắc Bắc không muốn cha mẹ cùng Dương Dương sống tốt sao?"

Dĩ nhiên muốn, hơn nữa nàng đang làm! Tống Mộ Cẩn gật đầu cười.

Biết nói nhiều chuyện a!

Nói với Trương Tứ Nương là vì tốt cho mình.

Nói với mình là vì tốt cho cha mẹ cùng đệ đệ.

Tống Lan Bình thấy nàng gật đầu trong lòng hết sức là hài lòng, cười nói, "Thân sinh phụ mẫu con gia cảnh xuất thân phi phàm, nếu con trở về, về sau liền có thể lại chiếu cố cha mẹ, càng có thể trợ giúp Dương Dương, bọn họ về sau cũng không cần khổ cực như bây giờ, Dương Dương cũng có thể đến một học đường tốt."

Cha mẹ nếu là cần những thứ này, những năm này cũng sẽ không như vậy móc tim móc phổi đối tốt với mình, lần trước Hương ma ma tìm đến liền đem mình đưa đi ! Tống Mộ Cẩn mỉm cười nói, "Nhị cô người yên tâm, nếu bọn họ đây là cha mẹ con, coi như là nể mặt con, bọn họ cũng sẽ có ơn đền đáp giúp đỡ dượng một hai."

Có điều giúp đỡ như thế nào, cũng không biết.

Đột nhiên trực tiếp bị nói toạc tâm tư, hơn nữa bị một vãn bối mười mấy tuổi nói, Tống Lan Bình sắc mặt có chút ít không nhịn được.

Như hồ giội vào đầu, Trương Tứ Nương hiểu rõ ra, bất quá cũng không nói gì thêm, quay đầu giả vờ cả giận nói, "Bắc Bắc, sao lại nói chuyện với nhị cô như vậy? Còn không xin lỗi nhị cô!"

Lại nghiêng đầu nhìn về phía Tống Lan Bình, "Bắc Bắc bị ta làm hư, Nhị muội thứ lỗi."

Nếu là cùng nàng so đo, không phải biểu lộ mình chính là vì quan lộ của lão gia sao? Tống Lan Bình cười nói, "Đại tẩu nói quá lời, Bắc Bắc nói cũng có lý." Nhìn về phía hai người nói ra, "Bắc Bắc, đại tẩu các người suy nghĩ kỹ càng một chút."

Tống Mộ Cẩn nghiêm túc gật đầu, "Con sẽ xem xét ."

Trương Tứ Nương cũng cười gật đầu.

Ngay trước mặt Tống Mộ Cẩn Tống Lan Bình cũng không nên nói cái gì nữa, ngồi chút liền đứng dậy cáo từ.

Tống Mộ Cẩn cùng Trương Tứ Nương đưa nàng cùng Nhan Lập lên xe ngựa, mới xoay người.

Tống Lan Bình nói cũng không phải là không có đạo lý, Trương Tứ Nương giọng nói sâu xa, "Bắc Bắc a..."

"Nương, con cũng biết." Tống Mộ Cẩn ôm cánh tay của nàng, vừa cười vừa nói, "Nữ nhi đều hiểu...Nhưng mà nương, không quản bọn họ có phải thân sinh cha mẹ của con hay không, cứ như vậy phái người tới đón con, con cũng sẽ không đi, cha cùng nương, khẳng định cũng sẽ không yên tâm mà đúng không?"

Đương nhiên không yên tâm ! Trương Tứ Nương gật gật đầu.

"Nương, chờ chúng ta lại kiếm nhiều tiền một chút, đến lúc đó cho dù con muốn đi, cũng muốn dẫn nương cùng cha, còn có Dương Dương cùng đi." Tống Mộ Cẩn nói.

Trương Tứ Nương hốc mắt có chút ít ướt át, "Con nha đầu ngốc này, con không cần lo lắng cho bọn ta, tương lai nếu thật trở về bên cạnh phụ mẫu, nếu nhớ chúng ta bất cứ lúc nào trở lại thăm chúng ta cũng được."

Tống Mộ Cẩn cười tủm tỉm không nói gì thêm.

Hai người đi tới cửa, đụng phải Lâm thẩm.

Hai bên không thiếu được một phen thân thiện.

Lâm thẩm hỏi tình huống của Lâm Quân, kéo Tống Mộ Cẩn nói ra, "Bắc Bắc của chúng ta chính là tâm địa thiện lương, còn cho Lâm đại ca con cùng Dương Dương bái sư học nghệ, thật sự là cám ơn Bắc Bắc ."

"Quá khách khí rồi." Trương Tứ Nương cười nói, "Trong nhà hết thảy đều dựa vào các người hỗ trợ xử lý mà, chúng ta chiếu cố hắn đều là chuyện nên làm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top