Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C43: KHÔNG BIẾT XẤU HỔ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần cuối năm thời tiết ngày càng lạnh, nhưng Tri Vị Cư cùng Tri Vị Cao đều làm ăn hết sức là náo nhiệt, Tri Vị Cư món ăn ăn ngon, giá cả cũng vừa phải cho nên có không ít khách quen.
Tri Vị Cao theo lời Tống Mộ Cẩn lúc đầu, thạch anh bánh đậu xanh mỗi ngày chỉ bán một trăm hộp, giá cả nhưng là lật ra một phen, mặc dù cộng thêm lễ mừng năm mới sắp đến rất nhiều người cũng sẽ dự định mua chút ít để ăn vào lễ mừng năm mới, nhưng lễ mừng năm mới một nhà Tống Mộ Cẩn phải về nhà ăn tết, cho nên dự định giới hạn đến hết ngày hai mươi bốn năm cũ.
Hai cửa hàng cũng sẽ đóng cửa ngày hôm đó, Tri Vị Cao bên kia đều dự định xong, đám người mua hết Trương Tứ Nương liền đóng cửa về nhà.
Lâm thẩm cũng dẫn theo nữ nhi Lâm Thanh Mai đến, Trương Tứ Nương cùng Lâm thẩm ở phòng bếp bận rộn, Tống Mộ Cẩn chiêu đãi Lâm Thanh Mai ở trong phòng uống trà nói chuyện.
Nghe được tiếng cười nói thanh thúy của hai thiếu nữ, Trương Tứ Nương cũng nở nụ cười, "Nhìn hai nha đầu kia vui chưa kìa."
"Vẫn là tiểu hài tử mà, tiểu hài tử không phải ngóng nhìn lễ mừng năm mới sao?" Lâm thẩm nhanh nhẹn lăn  viên gạo nếp trong tay một vòng, vừa nói, "Ngày mai chúng ta mang hai tỷ muội các nàng đi dạo trong trấn, may cho các nàng thêm hai bộ y phục sang năm thăm người thân mặc."
...
"Bắc Bắc tỷ, các người chuẩn bị khi nào thì đi kinh thành." Lâm Thanh Mai đối với chuyện bọn họ sang năm đi kinh thành hết sức là quan tâm cùng tò mò.
"Qua tết Nguyên Tiêu liền chuẩn bị đi." Tống Mộ Cẩn hết sức thích tiểu cô nương Lâm Thanh Mai này, "Sau này chúng ta ở bên kia ổn định, liền tiếp ngươi đi qua chơi."
"Thật vậy chăng?" Lâm Thanh Mai ngạc nhiên mừng rỡ nhìn về phía Tống Mộ Cẩn.
Một đôi con mắt đen nhánh tỏa sáng như cún con làm cho người ta trìu mến.
Tống Mộ Cẩn đưa tay nhéo gò má hồng phác phác của nàng, gật đầu, "Thực ."
Lâm Thanh Mai cao hứng khanh khách nở nụ cười.
Đang nói, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa cùng Tống Hương Bình, "Đại tẩu, Bắc Bắc mở cửa."
Tống Hương Bình? Mụ ta sao lại đến đây? Tống Mộ Cẩn nghĩ tới Trương Tứ Nương ở phòng bếp bận rộn, liền đứng dậy, "Thanh mai ngươi ngồi đây, ta đi mở cửa."
" n, đi thôi."
"Bắc Bắc ở nhà sao?" Thấy Tống Mộ Cẩn mở cửa, Tống Hương Bình trên mặt chất đầy nụ cười sáng lạn.
Ánh mắt Tống Mộ Cẩn nhưng là hướng nam tử đi theo phía sau mụ ta nhìn sang.
Cao cao gầy gầy, mặt mày đoan chính, thấy Tống Mộ Cẩn nhìn qua, liền hướng về Tống Mộ Cẩn khẽ mỉm cười gật đầu một cái xem như lên tiếng chào, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt.
Bộ dáng hết sức nhã nhặn.
"Tam muội, ngươi tới..." Trương Tứ Nương vừa lau tay, từ trong phòng bếp bên cạnh đi ra.
Vừa thấy được nam nhân phía sau ả, Trương Tứ Nương lời nói đột nhiên dừng lại, nói với Tống Mộ Cẩn, "Bắc Bắc, con trở về phòng bồi Thanh Mai đi."
Tống Mộ Cẩn vừa nhìn thấy điệu bộ này của Tống Hương Bình, cũng biết mụ ta có ý gì, gật đầu nghe lời trở vào nhà.
"Ta rất lâu không nhìn thấy Bắc Bắc rồi, đại tẩu để ta nhìn Bắc Bắc một chút, để nàng theo nói chuyện với ta đi?" Tống Hương Bình vừa cười vừa nói.
Còn không biết xấu hổ! Không thua gì chủ chứa trong thanh lâu! Trương Tứ Nương tức giận đến hai sườn đau nhức, bất quá trước mặt người ngoài vẫn là nhịn xuống, mời hai người đi phòng khách, rót trà cho bọn họ mới hỏi, "Vị này là?"
"Là tiểu Lý." Tống Hương Bình cười híp mắt nói ra, "Đây không phải sắp mừng năm mới sao? Ta nói mua chút ít đèn lồng cho tẩu, mẫu thân và tiểu đệ, đây là đồ náo nhiệt mừng năm mới, nghĩ các người hai ngày sau hẳn là phải về nhà, cho nên liền đi qua đưa đến cho các người, nhưng lại lo lắng các ngươi không hài lòng hình vẽ cùng kiểu dáng, cho nên dẫn theo tiểu Lý đến, đại tẩu nếu có yêu cầu gì liền trực tiếp nói với hắn, hắn trở về đẩy nhanh tốc độ làm cho đúng lúc ngươi cùng đại ca mang về."
Làm như mình không biết rõ ả là có ý gì! Trương Tứ Nương trên mặt mang theo cười nhìn về phía tiểu Lý nói ra, "Phiền toái Lý lão bản, gia đình nông dân thì có yêu cầu gì, chính là hình thức chúc mừng như bình thường thì tốt rồi."
"Vậy ngày mai ta liền cho tiểu nhị đưa đến." Tiểu Lý lễ phép cười trả lời.
"Ta còn bảo hắn hỗ trợ Bắc Bắc làm vài cái đèn con thỏ vừa đẹp mắt vừa đáng yêu, lúc mừng năm mới có thể mang theo chơi." Tống Hương Bình cười híp mắt nói ra, "Tiểu Lý tay nghề khá tốt, con thỏ kia chờ làm xong giống như thật, rất sống động ..."
"Quá khen, quá khen." Tiểu Lý trên mặt dẫn theo nhàn nhạt đỏ ửng, đơn giản ngượng ngùng nói ra.
Mặt Trương Tứ Nương lại nhàn nhạt, "Bắc Bắc không phải tiểu hài tử, không chơi những thứ kia."
Văn âm tri nhã ý, tiểu Lý nhẹ nhàng để chén trà xuống, đứng dậy chắp tay cáo từ nói ra, "Đại nương không có yêu cầu gì khác, vậy ta liền cáo từ trước."
"Đi thong thả." Trương Tứ Nương đứng dậy đưa hai bước.
"Đại tẩu, người này ngươi hiện thời cũng nhìn thấy, vừa nhã nhặn lại lễ nghi chu toàn, đây chính là nhân duyên tốt khó được trong trăm có một, đây đều là may mắn của Bắc Bắc, hắn dưới gối cũng chỉ có một nữ nhi, tương lai cũng bất quá là một phần đồ cưới, người tốt như vậy tìm ở đâu? Đều là ta làm cô cô thương Bắc Bắc." Tống Hương Bình hết sức là kiêu ngạo mà vừa cười vừa nói.
"Nếu là người tốt như vậy, sao ngươi không để  lại cho con gái của mình?" Người ngoài đi rồi, Trương Tứ Nương cũng không muốn nhịn nữa trực tiếp đập trở về.
Tống Hương Bình liếc nàng một cái, cười nói, "Ta là muốn a, chỉ là tổ mẫu của Hân nhi đã nhìn trúng người tốt cho nàng, ta cũng không thể phật ý lão nhân gia người."
"Tống Hương Bình, ngươi thực xem ta là không biết rõ lai lịch người vừa rồi, không biết rõ hắn là ai sao?" Trương Tứ Nương nói.
"Đại tẩu, kia đều là lời đồn, bảo sao hay vậy lời nói như thế nào có thể tin?" Tống Hương Bình cười nói.
"Nữ nhi của mình là bảo bối, người loạn thất bát tao liền đưa nữ nhi người khác? Ngươi cho Bắc Bắc nhà ta là cái gì? Không ai thèm lấy? Hay là mất cánh tay thiếu cái chân?" Cả nhà bọn họ ngụ ở trấn trên, lần trước ả nói nàng liền cố ý nghe ngóng một hai, Lý lão bản kia là người tốt lành gì? Bạo ngược thành tính! Người như vậy mà nàng cũng không biết xấu hổ nói gả cháu gái của mình. Trương Tứ Nương chỉ cửa chính lạnh lùng nói, "Lần trước thái độ của ta rất rõ ràng, không nghĩ ngươi lại quá đáng như vậy dẫn người tới cửa! Tống Hương Bình ngươi hiện tại lập tức liền cút cho ta, gần sang năm mới đừng để mọi người khó xử! Hôn sự của Bắc Bắc nhà ta không nhọc phiền người ngoài ngươi đến quan tâm! Nếu là có lần sau nữa, cũng đừng trách ta cùng ngươi đoạn tuyệt lui tới!"
"Hừ, làm như ta thích đến vậy!" Tống Hương Bình vọt đứng lên vỗ vỗ tay áo trên cùng, nói, "Ngươi cho ta ăn no không có việc gì làm sao? Tống Bắc Bắc như vậy có thể tìm người trong sạch được a? Nàng ngoại trừ khuôn mặt, còn có cái gì?"
"Coi như là ta nuôi nàng cả đời, cũng không nhọc ngươi quan tâm!" Trương Tứ Nương nói, "Thật sự là nhân duyên tốt như vậy, Tống Hương Bình ngươi sẽ cam lòng giới thiệu cho Bắc Bắc? Ta còn chưa hiểu rõ cách làm người của ngươi sao, không lợi không dậy sớm nổi! Nói đi, người ta hứa hẹn ngươi chỗ tốt gì? Hoặc trực tiếp một chút nói hắn hứa hẹn ngươi bao nhiêu bạc?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top