Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C46: PHÁT GIÁC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có Tống lão phu nhân bảo đảm, Tống Lan Bình cũng rất yên tâm.

Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương không để mặt mũi cho người làm muội muội là nàng, chẳng lẽ còn bác mặt mũi Tống lão phu nhân?

Hai người bọn họ là người hiếu thuận! Làm sao sẽ không nghe lời lão phu nhân nói?

Có điều Tống Lan Bình vẫn cảm thấy nhi tử có chút ít ủy khuất, nhưng vì tiền đồ của nhi tử cùng trượng phu, cũng chỉ có thể như thế.

Cùng lắm thì về sau chờ Tống Mộ Cẩn vào cửa, tìm hai người đọc sách biết chữ ôn nhu hiền thục hồng tụ thêm hương cho nhi tử là được!

"Vậy thì vất vả nương." Tống Lan Bình cao hứng nói.

"Chỉ cần các ngươi tốt, ta nói vài lời mà thôi vất vả cái gì." Tống lão phu nhân vô tình phất phất tay.

Tống Lan Bình cùng bà lại nói hai câu, sau đó hầu hạ bà nằm ngủ.

Trương Tứ Nương cùng Hứa Xuân Phân hai người rất nhanh dọn dẹp xong gian phòng.

Thu thập xong gian phòng, Trương Tứ Nương đến bảo Tống Mộ Cẩn mang Uông Hân cùng Nhan Mẫn đi xem phòng hai nàng sẽ ở, cũng dặn dò nói, "Nếu là có thiếu hụt hoặc không thích cái gì, nói với Bắc Bắc, lát nữa ta thêm vào hay là bổ sung cho các con."

Tống Mộ Cẩn dẫn hai người đi qua.

Hai người là biểu tỷ muội sắp xếp ở chung phòng.

Chỉ ở một buổi tối, lại là nhà ông bà ngoại, hai vị cô nương đương nhiên sẽ không bắt bẻ, chỉ nhìn rồi cùng với Tống Mộ Cẩn đi ra.

Ba người trên hành lang đụng phải Nhan Sùng.

"Biểu ca."

"Ca ca."

"Mẫn nhi, hai vị biểu muội."

Ba người cùng hắn chào lẫn nhau.

Nhan Sùng hoàn lễ, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Tống Mộ Cẩn.

Tống Mộ Cẩn ngẩng đầu nhìn đi qua.

Nhan Sùng gấp rút liếc mắt chỗ khác, trên mặt bay lên hai luồng nhàn nhạt đỏ ửng.

Tống Mộ Cẩn cũng thu hồi ánh mắt, lựa chọn hạ ánh mắt.

Một nhà Nhan gia hôm nay đều quá khác thường!

Ánh mắt Nhan Sùng vừa rồi có thâm ý khác.

Chẳng lẽ - -

Nhan Lập này là muốn đính hôn cho mình cùng Nhan Sùng, sau đó ôm lên bắp đùi Vũ Ninh Hầu phủ sao?

Ngoại trừ cái này, Tống Mộ Cẩn không nghĩ ra những lý do khác.

Nhan Lập làm quan nhiều năm, tự nhiên có loại năng lực xu cát tránh hung.

Suy nghĩ một chút, Tống Mộ Cẩn chưa cùng Uông Hân và Nhan Mẫn đi qua, mà là viện cớ đi tìm Trương Tứ Nương,

Trương Tứ Nương đang ở phòng bếp xem buổi tối ăn món gì, thấy Tống Mộ Cẩn đến đây lại hỏi, "Ở đây khói bếp dầu mỡ sao cũng tới? Biểu tỷ các nàng đâu?"

"Biểu tỷ đi trở về phòng, con đến có chuyện nói với nương." Tống Mộ Cẩn cười đi qua, nhìn xem món ăn trên bếp lò thuận miệng lại hỏi một câu, "Buổi tối món ăn đủ không?" Vốn là bọn họ không có tính toán hai nhà Tống Lan Bình cùng Tống Hương Bình ở lại, hiện thời hai nhà ở chỗ này qua đêm .

Trương Tứ Nương nói ra, "Có chuẩn bị, lát nữa lại thêm hai món là đủ." Vì là mừng năm mới nên chuẩn bị không ít món ăn, nghiêng đầu nhìn về phía Tống Mộ Cẩn, "Cùng nương nói cái gì?"

Tống Mộ Cẩn nhìn nhìn, nói, "Chúng ta đi đằng sau vườn rau nhổ một ít hành đi?" Trong nhà người đến người đi , Hứa Xuân Phân lại bất cứ lúc nào cũng sẽ đi qua phòng bếp.

Trương Tứ Nương gật đầu.

Đến đằng sau đất trồng rau, Tống Mộ Cẩn liền nói, "Nương, nhị cô cùng nhị cô phụ lần này trở về có tính toán."

Trương Tứ Nương nhíu mày, "Chẳng lẽ lại là vì chuyện của Bắc Bắc con sao?"

Tống Mộ Cẩn nhẹ nhàng gật đầu một cái, "Sùng biểu ca cùng Mẫn biểu tỷ đã nhiều năm cũng không đến bên này, lần này lại đến, nương... Lần này, con nghĩ bọn họ có thể là muốn cho con cùng Sùng biểu ca đính hôn."

"Làm sao có thể!" Trương Tứ Nương cơ hồ là bật thốt ra.

Không phải nữ nhi của mình không tốt.

Mà thực tại là những năm gần đây cho dù là Tống Lan Bình đối tốt với cả nhà bọn họ, nhưng là chưa từng lộ ra ý tứ phương diện này, Nhan Lập càng sẽ không .

Cho nên, trong lòng Trương Tứ Nương đây là chuyện không thể nào.

Sao lại không thể nào, nàng là Vũ Ninh Hầu phủ cô nương a! Nhan Lập dù là không biết rõ lai lịch, hắn cũng có thể cảm giác được.

Tống Mộ Cẩn khẽ gật đầu với nàng.

"Chẳng lẽ là thật a?" Trương Tứ Nương lẩm bẩm một tiếng, hồi lâu mới lại mở miệng nói ra, "Nếu là nhị cô cùng nhị cô phụ con thật sự có ý này, đây cũng không tệ, nhị cô con làm người hiền hòa." Nhất định sẽ đối xử tử tế với nữ nhi của mình .

Làm cô cô hiền hòa, nhưng làm bà bà có thể không như vậy! Tống Lan Bình đối với mình cũng chính là như vậy! Tống Mộ Cẩn châm chước một chút, nói, "Nương... Cha mẹ ruột của con gia thế không tầm thường."

Trương Tứ Nương hòa ái vừa cười vừa nói."Vậy thì tốt quá, Bắc Bắc của chúng ta về sau có thể tốt hơn."

Đây là cha mẹ thương nàng, bất kể là cái gì trước hết lúc nào cũng nghĩ đến nàng nữ nhi này.

"Bên kia tìm tới nhị cô cùng nhị cô phụ, con nghĩ ý tứ của nhị cô phụ cùng nhị cô là thông qua quan hệ của con giao hảo với bên kia."

Trương Tứ Nương ngay từ đầu không có nghĩ theo hướng này, nghe Tống Mộ Cẩn nói như vậy làm sao không rõ. "Kia... Không phải là thành tâm a... Bắc Bắc ý của con là... ?"

Không phải là thành tâm cầu xin lấy con gái của mình, vậy sau này có thể đối xử tử tế con gái của mình sao? Cho là khá hơn, vậy cũng không thể gả con gái cho bọn họ!

Tống Mộ Cẩn lắc đầu, "Chỉ sợ là nhị cô đã nói với tổ mẫu."

Trương Tứ Nương lập tức hiểu ý tứ của nữ nhi mình, "Có nương ở đây, con yên tâm."

Tống Mộ Cẩn cười gật đầu một cái, hai người rút chút ít hành cùng tỏi mầm mới trở về.

...

Lúc ăn cơm tối xong, Tống lão phu nhân bảo mấy đứa cháu đi phòng khác chơi, lưu lại nhi tử nhi tức nữ nhi nữ tế nói chuyện.

Chờ vãn bối đi ra ngoài, Tống lão phu nhân liền trực tiếp nói với Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương, "Bắc Bắc nha đầu kia năm nay cũng mười bốn tuổi, nhị cô cùng nhị cô phụ của nàng là nhìn xem Bắc Bắc lớn lên, biết rõ nàng thiện lương lại nhu thuận, hai người bọn họ là coi trọng Bắc Bắc... Sùng nhi cùng nàng thanh mai trúc mã, hai người hiểu tận gốc rễ."

Ngoại trừ Trương Tứ Nương ra, mấy người Tống Đại Bình đều hết sức là ngạc nhiên.

Hứa Xuân Phân lại là há to miệng.

"Đại ca, đại tẩu yên tâm, ta sẽ coi Bắc Bắc là con gái ruột của mình mà thương." Tống Lan Bình vừa cười vừa nói.

Tống lão phu nhân nhìn về phía Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương, "Lão đại, Bắc Bắc có thể gả cho Sùng nhi đó là phúc phận nàng đã tu mấy đời, hôm nay liền chọn ngày định đi..."

Tống Đại Bình lúng túng nói, "Chỉ sợ..."

Bất quá là vì lợi dụng con gái của mình, như thế nào sẽ đối tốt với con gái mình chứ? Trương Tứ Nương vội hỏi, "Bắc Bắc nhà ta là một dã nha đầu thôn quê, Sùng nhi về sau muốn làm đại quan, Bắc Bắc trèo cao không nổi!"

Đây là không muốn?

Tống Lan Bình không thể tin nhìn về phía Trương Tứ Nương.

Nàng thế nhưng không muốn?

Nếu không phải vì lão gia cùng nhi tử, mình làm sao sẽ vừa ý Tống Mộ Cẩn? Chính là dã nha đầu kia.

Hứa Xuân Phân ghen ghét nhìn Trương Tứ Nương.

Nàng lại cứ như vậy cự tuyệt! Nhan Sùng a? Nàng trước kia cũng không dám nghĩ cho nữ nhi của mình!

Tống Hương Bình mặt đều âm.

Tự mình sẽ chờ cơ hội nói với bọn họ, đem nữ nhi gả cho Nhan Sùng!

Tống lão phu nhân trừng mắt nhìn Trương Tứ Nương, "Ngươi mới vừa nói cái gì? Không muốn đem nha đầu kia gả cho Sùng nhi?"

Trương Tứ Nương không chút do dự gật đầu một cái.

Ngược lại nhìn về phía Tống Đại Bình, "Lão đại ngươi làm cha, ngươi cũng không muốn?"

"Con..." Tống Đại Bình quay đầu nhìn về phía Trương Tứ Nương.

Chuyện của nữ nhi thời gian qua đều là phu thê hai người bọn họ thương lượng xong mới có thể quyết định.

Tống lão phu nhân thấy bộ dạng này của hắn, liền một chưởng vỗ lên bàn, "Tốt, hiện thời lời nói của lão phu nhân ta là vô dụng đúng không? Mạng của ta ơ..."vừa đứng lên nói thì ngã ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top