Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Q1-C49: LÊN ĐƯỜNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phu thê Lâm thúc cùng phu thê Tống Đại Bình nhìn trúng vài gia đình vừa cần lao lại có thể tin cậy trong thôn, đều là người trồng trọt tốt có thể cũng sẽ hết sức trông giúp.

Tống Đại Bình đầu tiên là tìm được Lưu bá, đây là nhà hắn cùng Trương Tứ Nương hài lòng nhất, cần cù chăm chỉ rất tốt, trong nhà ông đều xử lý tốt hơn so với nhà người khác, thu hoạch cũng nhiều hơn so với người khác.

Tống Đại Bình đem mục đích nói với Lưu bá, Lưu bá sau khi suy tính, liền đồng ý, "Cũng không phải là quá nhiều, chúng ta hẳn là có thể chăm lo được, cũng không biết tiền thuê tính thế nào?"

Tống Đại Bình nói, "Chúng ta hy vọng đất không bị hoang phế, liền chia ba bảy đi, ba thành trực tiếp giao cho lão phu nhân nhà ta là được." Đem địa tô giao cho lão phu nhân là phu thê hai người bọn họ quyết định sau khi thương lượng, bọn họ cũng không ở bên người, đệ đệ của mình cùng em dâu là dạng tính tình gì phu thê bọn họ rõ ràng, lão phu nhân tuy là thiên vị, nhưng đến cùng là lão nương ruột thịt của mình, thêm chút đồ gần bên thân thì tốt hơn, bọn họ hiện thời cũng không trông cậy vào hoa màu trên ruộng sống qua ngày.

"Yên tâm, những thứ khác không nói này nhất định sẽ xử lý thật tốt." Lưu bá có chút cao hứng nói ra.

Địa tô địa chủ gia bình thường là chia bốn sáu, keo kiệt chút nữa chính là năm năm, ba bảy kia là rất rất tốt.

Ký khế xong, Tống Đại Bình cùng Lưu bá tán gẫu một chút mới về nhà.

Chuyện sắp xếp xong xuôi, một nhà Tống Mộ Cẩn liền chuẩn bị qua nguyên tiêu trở về trong trấn, qua nguyên tiêu cũng nên khai trương cửa hàng, nhưng còn chưa tới mười lăm nguyên tiêu, Hứa Xuân Phân cùng Tống Bảo Bình biết rõ chuyện Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương đem ruộng cho Lưu bá trồng trọt, liền ở trước mặt Tống lão phu nhân nói.

Đem đất trong nhà cho người khác, lại không biết đạo giúp đỡ đệ đệ của mình, Tống lão phu nhân vốn trong lòng khó chịu, hiện thời lại là vô cùng tức giận lập tức bảo Tống Hòe đi kêu Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương qua hỏi chuyện.

Nghĩ tới lão phu nhân trước giờ không có chuyện gì thì không tìm cha mẹ đi qua, nhất định là có việc mới gọi bọn họ qua, hơn nữa khẳng định còn không phải là chuyện tốt! Vì vậy Tống Mộ Cẩn cũng vội vàng đi theo.

"Các ngươi hôm nay là có vài đồng bạc thì coi như mình không dậy nổi sao?" Tống lão phu nhân ngay trước mặt Tống Mộ Cẩn liền quở trách hai phu thê Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương.

Thì ra là vì việc này!

Tống Đại Bình nói, "Nương, chúng ta không có thời gian trở lại trồng trọt, lại cũng không thể nhờ Lâm đại ca bọn họ hỗ trợ, cho nên, chúng ta nghĩ tới hay là để ruộng cho người ta trồng thì tốt hơn."

Trương Tứ Nương đứng ở bên người Tống Đại Bình không có lên tiếng.

"Này thật tốt, cho người ta ruộng? Sao không biết cho đệ đệ ngươi cùng em dâu giúp các ngươi trồng a!" Tống lão phu nhân hết sức là mất hứng nói ra.

"Đúng vậy, trong nhà này giao cho chúng ta là được, chúng ta là ruột thịt huynh đệ giao cho chúng ta chẳng lẽ vẫn chưa yên tâm? Chẳng lẽ còn có thể thua kém ngoại nhân?" Hứa Xuân Phân nói ra. Xem ra, cả nhà bọn họ vốn định muốn ở trong trấn làm công lâu dài, trong nhà này tuy là mệt mỏi chút, nhưng trồng chút đậu phộng hoặc là cây đậu gì gì đó, vừa thoải mái thu hoạch cũng không ít.

Bọn họ phu thê hai người trồng, chẳng lẽ Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương còn có thể đòi địa tô?

Bọn họ lại không phải là không biết Tống Bảo Bình Hứa Xuân Phân hai người! Cho hai người bọn họ trồng, chỉ sợ không tới hai năm, ruộng màu đất mỡ tốt lành sẽ so với kém còn kém, Trương Tứ Nương mang theo hối hận nói ra, "Chao ôi, chúng ta chính là lo lắng các ngươi vừa phải trồng trọt, vừa phải chiếu cố nương, ta và đại ca ngươi lại không ở bên người cho nên mới phải quyết định đem ruộng đưa người khác... Đây phải làm thế nào mới tốt? Này đã ký hẹn, nếu là náo loạn lên không biết có thể bị kiện." Ở trong tiệm thời gian lâu như vậy, Trương Tứ Nương cũng biết đối với loại người nào nên nói cái gì, hiểu rõ hơn như thế nào đối phó với Hứa Xuân Phân .

Nghe được hai chữ quan tòa, Hứa Xuân Phân cái cổ rụt rụt, né tránh sau lưng Tống lão phu nhân.

Tống lão phu nhân cũng kiêng kị quan tòa, nhìn hai mắt Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương, nói với Tống Mộ Cẩn, "Trong phòng bếp có chút điểm tâm, ngươi đi lấy ăn đi."

Thái độ mềm mỏng chút ít, Tống Mộ Cẩn thấy Tống Đại Bình cùng Trương Tứ Nương hai người vừa rồi ứng đối cũng rất tốt, Tống Mộ Cẩn đáp một tiếng, vừa muốn xoay người, lại dừng lại bước chân, xem nói với Hứa Xuân Phân, "Thẩm thẩm... Có chuyện không biết có nên nói với thẩm không."

Bộ dáng muốn nói lại thôi, làm Hứa Xuân Phân hết sức là hiếu kỳ, "Người một nhà, có lời gì cứ nói thẳng đi."

Tống Mộ Cẩn nhìn nhìn mụ ta, lúc này mới do dự nói ra, "Ta cũng không biết có phải là thực hay không, chính là ngẫu nhiên nghe khách nhân nói vài câu về chuyện của đường tỷ phu."

"Đường tỷ phu?" Hứa Xuân Phân vừa nghe liền tỉnh táo tinh thần, "Chuyện gì?"

"Bọn họ nói... Đường tỷ phu tầm hoa vấn liễu nói trong trấn phàm là người trong sạch cũng không muốn gả con gái cho hắn." Tống Mộ Cẩn nói ra.

"Đây là ai nói ? Quả thực chính là nói năng bậy bạ hồ ngôn loạn ngữ!" Hứa Xuân Phân lập tức kêu lên.

"Kia có thể là khách nhân nói lung tung a." Tống Mộ Cẩn nói, "Thẩm thẩm thương Ngọc Tú tỷ như vậy, lúc bà mối làm mai nhất định là sẽ thật tốt điều tra một phen, cho nên nhất định là bọn họ nói lung tung, ta đi ra ngoài trước."

Nói xong mang theo mỉm cười ra phòng.

Bị Tống Mộ Cẩn nói như vậy, Hứa Xuân Phân trong nháy mắt đã không có tâm tư xen vào chuyện gì nữa. Bởi vì người là Tống Hương Bình giới thiệu, cho nên Điền Tự làm người như thế nào, bọn họ căn bản không thăm dò qua!

Tống lão phu nhân ngược lại tin tưởng nữ nhi của mình sẽ không hố tôn nữ, cho nên cũng không có nghĩ nhiều, vẫn như cũ sắc mặt không tốt nhìn về phía phu thê Trương Tứ Nương cùng Tống Đại Bình hai người.

"Nương, Lưu bá sau này thu hoạch hàng năm sẽ đều đem ba phần địa tô giao cho người, coi như là chúng ta hiếu kính người, ..."

Nghe Tống Đại Bình nói những lời này, Tống lão phu nhân sắc mặt mới từ từ hòa hoãn xuống.

Biết bọn họ bảo Lưu bá đem địa tô trực tiếp giao cho bà, cũng vừa ý.

Bởi vì lời Tống Mộ Cẩn nói, Hứa Xuân Phân một lòng lo lắng nữ nhi không có tâm tư quan tâm chuyện trong nhà Tống Đại Bình.

Nói một hồi, Tống lão phu nhân mới để cho hai phu thê Tống Đại Bình trở về.

Chờ phu thê Tống Đại Bình rời khỏi, Tống lão phu nhân nghiêng đầu nói với Hứa Xuân Phân, "Nha đầu kia chuyện chung thân của mình cũng có thể dính vào, nó nói có thể tin được sao? Ngươi không cần lo lắng Tú Nhi, Tam tỷ ngươi làm việc ngươi chẳng lẽ còn lo lắng sao?"

"Nương nói phải." Hứa Xuân Phân cúi đầu vuốt cằm đáp.

Lời tuy là nói như thế, nhưng trong lòng mụ ta bất ổn khó yên tịnh vô cùng.

Tống Hương Bình làm người, mụ rõ ràng nhất.

Điền Tự như thế nào, chính mụ cũng thực không thăm dò qua! Con rể được hay không, mụ đều là nghe được từ chỗ Tống Hương Bình!

Nhưng chuyện con rể mình, Hứa Xuân Phân cũng không nên nhờ người khác đi hỏi thăm, lại lo lắng lão phu nhân đa tâm cho nên trong lòng tuy là sốt ruột nhưng nhất thời cũng không có đi trong trấn hỏi thăm chuyện Điền Tự.

Qua nguyên tiêu, hai phu thê Tống Đại Bình mang theo tỷ đệ Tống Mộ Cẩn trở về trong trấn, hôm sau Tri Vị Cư cùng Tri Vị Cao hai cửa hàng đồng thời mở cửa buôn bán.

Hai cửa hàng làm ăn trước sau như một náo nhiệt.

Hai mươi sáu tháng giêng, Tống Mộ Cẩn một thân nam trang thanh tú như ngọc, cùng Tống Dương và Lâm Quân lên đường đi kinh thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top