Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

201-205

201.

Sau khi ngắt điện thoại của Mộ Hữu Thành, Lý Ngải Thanh càng nghĩ càng lo lắng, lập tức gọi điện thoại cho Mộ Tiêu Vân.
Mộ Tiêu Vân đang lên lớp, nhìn luật sư trong nước đang biện luận, mà đại biểu chính là Doãn Hạo. Luật sư biện luận chính là ở tỉnh, đơn vị thành phố trực thuộc trung ương, B thị chỉ có mình Doãn Hạo.
Biện luận này rất hữu ích nên không sinh viên nào bỏ qua, tựa như cố chấp với nghệ thuật.
Mộ Tiêu Vân giờ phút này cũng đang nhìn lên sân khấu.
Doãn Hạo làm chủ biện, thời điểm hắn phản biện thì hắn vẫn không nhanh không chậm nói ra luận điểm, xử lý rất bình tĩnh cũng không cùng người thường có thể so sánh. Mộ Tiêu Vân không thể không thừa nhận, trong giới pháp luật, Doãn Hạo đích thật là một nhân tài. Bên cạnh cũng có vài luật sư, có lẽ đều là tinh anh, chính là bọn họ cùng Doãn Hạo đứng trên trận đấu, khoảng cách cao thấp lại thật rõ ràng.
Di động run lên vài cái, Mộ Tiêu Vân lấy ra liền thấy là Lý Ngải Thanh gọi điện thoại, nghĩ nghĩ ở nước ngoài giờ này sao mẹ lại gọi điện thoại ? Mộ Tiêu Vân nhíu nhíu mày đi ra khỏi rạp.
" Mẹ ?"
" Tiêu Vân, con đang làm gì ?"
" Đang ở trên lớp, sao mẹ lại gọi cho con ?"
" Nhớ con không được sao ?"
" Đương nhiên được, có thể được mẹ nhớ nhung là phúc khí của con, nhưng mà bây giờ không phải thời gian thích hợp để mẹ còn gọi điện thoại ". Mộ Tiêu Vân cười nhắc nhở.
" Đứa nhỏ này... Nếu không phải con làm việc người ta lo lắng thì sao mẹ lại ở thời điểm này gọi điện thoại cho con ?" Lý Ngải Thanh dở khóc dở cười hỏi lại, đồng thời trong âm thanh không dấu được nồng đậm lo lắng, " Tiêu Vân, ba của con mới gọi điện thoại cho mẹ, giống như lúc trước con đã gọi, ông ấy hướng mẹ mượn 30% cổ phần sau khi ly hôn ".

" A?" Mộ Tiêu Vân phát ra giọng mũi lại mang theo nồng đậm châm chọc, " Vậy mẹ nói thế nào ?", " Còn có thể nói như thế nào, mẹ đương nhiên là nói không muốn liên lụy đến sự tình trong công ty, cho nên mẹ bỏ quyền. Đây không phải là con đã nói trước với mẹ sao ?" Lý Ngải Thanh hỏi lại." Dạ, mẹ nói vậy là được, nếu mẹ bỏ quyền, trong tay Mộ Hữu Thành còn có 40% cổ phần, cũng đủ làm ông ta vô tư, cho nên ông ấy sẽ rất yên tâm. Mẹ, lần sau ông ấy gọi cho mẹ thì mẹ cứ nói rõ ràng "." Tiêu Vân, ông ấy là ba của con". Lý Ngải Thanh thấm thía nhắc nhở." Mẹ, năm đó ông ấy với mẹ ly hôn, có hay không nhớ rõ, mẹ đã từng vì ông ấy mà ăn không ít khổ. Mẹ, ông ấy năm đó cùng mẹ ly hôn có từng nghĩ qua đứa con 13 tuổi phải trãi qua như thế nào không ?", " Tiêu Vân, con vẫn là...", " Không, mẹ, con không hận, con cảm thấy may mắn bởi vì hiện tại chúng ta sống rất tốt. Nhưng không phải chúng ta quá tốt thì người khác sẽ bỏ qua, hiện tại có vài người không muốn chúng ta sống tốt mới muốn làm như vậy, vô luận con làm như thế nào, mẹ chỉ cần tin tưởng con, an tâm sống bên Commis là được ".

Hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau bao nhiêu năm nay, điều duy nhất Lý Ngải Thanh có thể làm chính là tin tưởng Mộ Tiêu Vân." Con đã trưởng thành ". Dù biết rằng con trai mình đã trưởng thành nhưng hiện tại bà không thể không thừa nhận, con trai đã trưởng thành, không còn cần bà. Đây là một niềm vui cũng là một loại tiếc nuối. Vui mừng chính là đứa con trai này rất tốt, tiếc nuối chính là khi bà muốn bù đắp cho con trai thì con trai đã sớm không cần bà lo nữa." Con nếu không mau chóng trưởng thành thì làm sao bảo vệ được mẹ ?" Mộ Tiêu Vân trêu chọc. Hì hì... Lý Ngải Thanh nở nụ cười." Mẹ, cứ như vậy, con lên học tiếp ". Nghe thấy mẹ nở nụ cười, Mộ Tiêu Vân cũng an tâm. Cậu biết việc mình đang làm không làm cho mẹ yên lòng, cho dù cậu không nói với bà là cậu đang làm cái gì nhưng chỉ cần Mộ Hữu Thành gọi điện thoại thì mẹ cậu ít nhiều cũng có chút hiểu được, cho nên Mộ Tiêu Vân mới nói chỉ cần bà tin tưởng cậu là được rồi. Lý Ngải Thanh cự tuyệt, thêm vào lời nói của Diêu Tinh Tinh, cho nên Mộ Hữu Thành tìm Dương Chính Hắng thương lượng." Nếu Lý Ngải Thanh bỏ quyền, như vậy 40% cổ phần trong tay ngài liền có thể vô tư. Chính là tôi còn có chút không yên lòng, nếu đến lúc đó bà ấy đổi ý trợ giúp Lý Đức Quân thì chuyện này sẽ trở nên nghiêm trọng". 

Dương Chính Hằng nhắc nhở." Sẽ không, Ngải Thanh không phải là người như thế, hơn nữa... Hơn nữa bà ấy căn bản không có tâm cơ sâu như vậy, bà ấy cái gì cũng không, căn bản không thích hợp đến công ty làm, ta nghĩ điểm ấy chính bà ấy cũng biết " . Mộ Hữu Thành không phải là khinh thường Lý Ngải Thanh, mà là trên thực tế, Lý Ngải Thanh học được rất ít chữ, không thể đến công ty làm ." Nếu Mộ đổng tin tưởng không nghi ngờ, ta đương nhiên không thể nói gì hơn ". Dương Chính Hằng không tiếp tục cường điệu.
" Ta biết ý tốt của luật sư Dương ". Mộ Hữu Thành tỏ vẻ cảm tạ.
" Không khách khí, tôi là luật sư cố vấn ở Mộ thị, tất nhiên sẽ đứng ở góc độ của Mộ đổng mà suy nghĩ, vì Mộ đổng phân ưu cũng là việc nên làm ". Chính là về vấn đề 30% cổ phần, hắn cảm thấy lấy lại được là tốt nhất, chính là nếu Mộ Hữu Thành kiên trì tin tưởng Lý Ngải Thanh thì hắn cũng không biết nói gì hơn.
=====================

Tập đoàn Mộ thị
Về việc tuyển cử lại vị trí chủ tịch tập đoàn Mộ thị rốt cuộc cũng đã đến.
Ở hội nghị, liếc mắt một cái nhìn thấy các đại cổ đông, tiểu cổ đông đều không thiếu.
Mà trong đó, bên phe Lý Đức Quân cầm đầu, phe còn lại là Mộ Hữu Thành.
Mộ Tiêu Vân đứng ở dưới lầu Mộ thị, cậu ngồi bất động trong xe. Hôm nay là Hạ Minh Hòa đưa cậu tới, y biết nếu Mộ Tiêu Vân bước vào Mộ thị thì sẽ không bao giờ quay đầu lại, cho nên tại thời khắc mấu chốt này y muốn cùng cậu.
" Vân Vân ". Hạ Minh Hòa nắm chặt tay Mộ Tiêu Vân, " Mặc kệ em làm thế nào thì anh vẫn bên em ". Đúng vậy, nếu Vân Vân làm sai thì y sẽ nhắc nhở cậu, nếu Vân Vân làm đúng thì y sẽ trợ giúp cậu. Yêu một người không phải là biết hắn sai mà còn để hắn trầm xuống, mà là thời điểm biết sai nhắc nhở hắn.
Mà chuyện của Mộ Hữu Thành không phân đúng sai, cho nên Hạ Minh Hòa nhắc nhở Mộ Tiêu Vân thật sự phải làm như vậy sao ? Nhắc nhở một lần là đủ rồi, nhắc nhở nhiều lần ngược lại làm Mộ Tiêu Vân do dự.
" Ừm ". Tầm mắt Mộ Tiêu Vân rời khỏi di động, cậu dựa vào bả vai Hạ Minh Hòa, " Em có chút không chờ đợi được muốn nhìn một chút sắc mặt những người đó ".
" Em..." Hạ Minh Hòa lắc đầu, " Không cần đùa quá mức ".
" Chỗ nào ". Mộ Tiêu Vân nhướng mày, ánh mắt nhìn chằm chằm hàm dưới của Hạ Minh Hòa, "Anh cảm thấy em là người đùa quá trớn sao ?"
" Không phải ". Hạ Minh Hòa trả lời, " Nhưng anh cảm thấy chuyện này em đùa càng quá trớn ".
Hì hì... Mộ Tiêu Vân nở nụ cười, tiếng cười nhẹ nhàng khoan khoái, là thanh tuyến đặc biệt của thiếu niên. Ở trong mắt Hạ Minh Hòa, thanh âm của Mộ Tiêu Vân rất êm tai, không giống những thiếu niên 18 tuổi khác, bởi vì thanh âm thay đổi rất khó nghe.
Chính là thanh âm của cậu ở thời kỳ phát dục không thay đổi nhiều, nhưng lại khác với thanh âm lúc 13 tuổi. Hiện tại thanh âm của cậu thành thục , không trầm thấp, có chút mềm nhẹ, lại giống tính cách thản nhiên của cậu.
=================
Tập đoàn Mộ thị
" Đức Quân, nếu lần này ngươi buông tha tuyển cử thì ta có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ, dù sau chúng ta cũng là thầy trò ". Trước khi vào phòng họp, Mộ Hữu Thành thiện ý nhắc nhở.
" Nếu sư phụ chủ động rời khỏi lần tuyển cử này thì nhìn vào quan hệ của chúng ta mà ta sẽ cho sư phụ một bậc thang xuống đài ". Lý Đức Quân trả lời.

Mộ Hữu Thành nhíu mày, ông cuối cùng là hết hy vọng. Làm thầy trò hơn mười năm, đi đến bước ngày hôm nay , ông thật sự không nguyện ý. Ông đối với người này niệm tình, đối với bạn bè niệm tình, đối với người quen bên cạnh cũng niệm tình nhưng đối với Lý Ngải Thanh chưa từng niệm tình.
Cũng bởi vì vậy mà làm tổn thương con trai duy nhất của ông cùng Lý Ngải Thanh.
Càng thảm thương hơn chính là bản thân ông không biết là mình đã làm tổn thương con trai, thế nên cho đến hôm nay sự tình tranh đấu của hai cha con cũng bắt đầu. Mộ Tiêu Vân quá mâu thuẫn, thậm chí trong tâm Mộ Tiêu Vân cũng muốn hòa hợp với Mộ Hữu Thanh nhưng vì một lần lại một lần thất vọng mà cậu buông tha.
Mới vừa về nước, Mộ Tiêu Vân quản thật mang theo oán hận. Nhưng năm năm chia lìa, hai cha con gặp nhau sao không tránh khỏi kích động. Thời điểm chọn lễ vật, dù là tùy tiện mua nhưng cậu cũng phải bỏ tâm vào lựa chọn, nếu không vì sao lại lựa đồng hồ hợp với Mộ Hữu Thành ?
Chính là cha không hiểu tâm ý của con.
Mộ Hữu Thành chính xác là một người vô tâm.
Hai cha con bọn họ mâu thuẫn, thiếu chính là một lần thẳng thắn, mà bởi vì bị người châm ngòi ly gián thế cho nên bọn họ càng ngày càng gay gắt.
" Bất động sản Mộ thị vốn 100% cổ phần, nguyên bản trong tay ta giữ 70% cổ phần, chính là năm năm trước thời điểm ta cùng Lý Ngải Thanh ly hôn, bà ấy đã cầm đi 30% cổ phần, cho nên hiện tại trong tay ta có 40% cổ phần. Ta đã liên hệ với Ngải Thanh, bà ấy nói bỏ quyền, như vậy nói cách khác, hiện tại chỉ có 70% cổ phần, chỉ cần có người vượt qua 35% cổ phần thì sẽ thắng, các ngươi thấy sao ?" Mộ Hữu Thành hỏi.

202.

" Lý luận này hoàn toàn không có sai, nhưng ai có thể khẳng định Lý Ngải Thanh có thật sự bỏ quyền hay không ?" Lý Đức Quân cười hỏi. Nhìn bộ dáng của hắn ngược lại nhìn không ra khẩn trương.
" Ta đã gọi cho Ngải Thanh, chính bà ấy đã nói ". Mộ Hữu Thành nói.
" Mộ đổng, đây là do chính ngài nói, ta muốn có chứng cứ ". Đám người Lý Đức Quân mở miệng.
" Chứng cứ đương nhiên là có ". Mộ Hữu Thành lấy điện thoại di động ra, " Trong tay ta có số điện thoại của Lý Ngải Thanh, các ngươi có thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi ".
" Nhưng mà ai có thể xác định bên kia có phải là Lý Ngải Thanh thật hay không ?" Lý Đức Quân hỏi lại, " Này cũng không được xem là chứng cớ đi ?"
" Như vậy căn cứ pháp luật, từ ngày quyết định mở đại hội cổ đông, trong vòng vài ngày không tìm được đương sự có mặt tại đại hội thì xem như bỏ quyền " . Dương Chính Hằng hợp thời lên tiếng.
Đúng vậy, ngoài miệng Lý Ngải Thanh nói bỏ quyền nhưng vì bảo đảm, Dương Chính Hằng đã liên hệ với Mộ Hữu Thành, cũng đã liên hệ với mấy người bạn, trong mấy ngày này, bay từ trong nước ra ngoài nước, đích thật là không tìm thấy Lý Ngải Thanh nên bọn họ cũng an tâm.
" Ngươi,.... Làm các ngươi căn bản không tìm ".Có cổ đông mở miệng.

" Một khi đã như vậy, các ngươi cũng có thể đi tìm, cũng là các ngươi căn bản không có tìm ?" Mộ Hữu Thành hỏi lại." Các ngươi..."Nhân viên hai bên lập tức đứng lên tranh chấp." Đủ rồi ". Mộ Hữu Thành phóng đại âm thanh, đây là lần đầu tiên ông trong đại hội cổ đông lớn tiếng như vậy, " Các ngươi nhìn xem hiện tại là bộ dạng gì ? Ban đầu chúng ta vui vẻ ở trong cùng công ty, lúc công ty mới vừa thành lập, mọi người rất là đoàn kết, hiện tại thì sao ? Đoàn kết đã mất nơi nào ? " Mộ Hữu Thành hỏi lại.Những người này, một đám đều theo ông từ đầu, mọi người có khổ cùng khổ, có phúc cùng hưởng, đonạ thời gian mới vừa gây dựng sự nghiệp kia có lẽ rất vất vả nhưng năm tháng đó ngược lại rất vui vẻ. Nhưng mà chẳng bao lâu sau chậm rãi biến chất. Mọi gnười bắt đầu tính kế đến cổ phần trong tay ông, tính kế đến lợi nhuận trong công ty. Mộ Hữu Thành đau lòng không phải vì bị họ tính kế mà vì tương lai của công ty mà lo lắng.

Mộ Hữu Thành chất vấn làm cho hội trường yên tĩnh trở lại." Nếu mọi người không có ý kiến như vậy chúng ta bắt đầu bỏ phiếu"." hiện tại không tìm thấy vợ của Mộ đổng, trong tay ông ấy có 40% cổ phần vậy không phải ông ấy thắng sao ?", " Nhưng mà chúng ta ủng hộ Đức Quân cũng không qua được Mộ đổng sao ?", " Vậy làm sao bây giờ ?", " Hành sự theo hoàn cảnh đi "." Sao có thể hành sự theo hoàn cảnh, phải tuyển một người "." Chính là nếu đắc tội Đức Quân, sao này nếu hắn mang thù thì chuyện này cũng không tốt lắm "." Vậy ý tứ của ngươi là gì ?" Nguyên bản nhóm cổ đông đứng bên Lý Đức Quân bắt đầu không bình tĩnh. Cổ phần của bọn họ nhỏ, có người ngay cả 1% cổ phần đều không đủ. Lúc trước Mộ Hữu Thành thành lập công ty, bởi vì tài chính không đủ cho nên mọi người cùng chấp vá lung tung, cho nên tạo thành tình huống là tiểu cổ đông rất là nhiều. Nhưng thời điểm này bởi vì có thể sẽ không trụ được công ty nên mọi người đều rút vốn của mình ra, ngay khi có công trình thứ nhất, rồi lại có các công trình kế tiếp thì mọi người bắt đầu hưng phấn, vẫn là cũng nhau đồng cam cộng khổ.Sau lại một lần lại một lần thuận lợi, tiền kiếm được ngày càng nhiều, mọi người bắt đầu vì mình tìm cách.

Nguyên bản tập mãi thành thói quen, chính là làm Mộ Hữu Thành cảm thấy thương cảm." Chúng ta... Chúng ta ...." Chống lại ánh mắt sắc bén của Lý Đức Quân, nhóm tiểu cổ đông không dễ nói chuyện. Mặc kệ là đứng bên đây hay bên kia đều không dễ quyết định, dù sao cũng sẽ có thời điểm không ngóc đầu lên được, dù lần này Lý Đức Quân thua nhưng lần sau Lý Đức Quân thắng thì sao ? Chính là lần này trong tay Mộ Hữu Thành có 40% cổ phần cũng đã vượt qua 35%, dù bọn họ không đứng bên Mộ Hữu Thành mà đứng bên Lý Đức Quân thì Mộ Hữu Thành cũng thắng.Đại sảnh Mộ thị" Xin hỏi phòng họp cổ đông ở đâu ?" Mộ Tiêu Vân mặc bộ tây trang đen, bên trong là áo xang ngọc, cổ áo không mang cà vạt, mà là dùng khăn quàng cổ. Cả người nhìn vừa thời thượng lại vừa quý tộc. Âm thanh thản nhiên phi thường lễ phép lại mang theo vài phần ý cười nhợt nhạt làm các nhân viên ở đại sảnh choáng váng." Ngài là ?"Mộ Tiêu Vân mỉm cười lấy ra giấy căn cước :" Mộ Tiêu Vân "." Oa, ngài là con trai của Mộ đổng ". Nhân viên kêu lên một tiếng, " Thật ngại quá, mời ngài lên lầu 22"." Cám ơn ".
Đem giấy căn cước bỏ vào trong bóp da, Mộ Tiêu Vân đi vào thang máy. Hạ Minh Hòa đứng ở bên cạnh cậu, nhìn Mộ Tiêu Vân tươi cười với nhân viên, nhìn đối phương vì cậu mà đỏ mặt, ánh mắt Hạ thiếu gia liếc vài cái, trong lòng không khỏi mắng một câu : Hoa si .
Mà lúc này Mộ Tiêu Vân đột nhiên quay đầu lại, lơ đãng cho Hạ Minh Hòa một nụ cười sáng lạng, Hạ Minh Hòa sửng sốt cũng lập tức cười lại.
Hai người đi vào thanh máy, trực tiếp lên tầng 22.
Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra. Vốn mọi người đang bàn luận không ngớt, thậm chí là bàn việc bầu cho ai, đột nhiên yên tĩnh trở lại. Bên trong, mọi người nhất quyết nhìn về cánh cửa.
" Tiêu Vân ?" Mộ Hữu Thành sửng sốt một chút, thực không kịp phản ứng, ông đi tới cửa ," Sao con lại tới đây ? Con tìm ba có chuyện gì sao ? Hiện tại ba đang...".
Mộ Tiêu Vân hướng ông gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía mọi người :": Thật ngại, ta tới chậm ".
Đây là ?
" Là con trai lớn của Mộ đổng cùng vợ trước, con trai lớn là theo vợ trước đi nước M, các ngươi nói, hiện tại xuất hiện có phải hay không là..."
" Được, một đứa nhỏ mới mười mấy tuổi ngươi đừng mong nhiều lắm ".
" Chính là, có lẽ đến tìm Mộ đổng, hai người là cha con, cho dù ra sao thì cũng sẽ đứng bên Mộ đổng, cho nên lần này Đức Quân thua ".
"Chúng ta đây là muống đứng bên Mộ đổng sao ?"
"Xuỵt ". Có người dùng ánh mắt bảo im lặng.
Mấy người lúc này mới phát hiện, Lý Đức Quân đã đến.
" Thật ngại, quấy rầy mọi người, hôm nay ta tới đây là đại diện cho mẹ ta tới ". Mộ Tiêu Vân lướt qua Mộ Hữu Thành vào bàn hội nghị, tầm mắt của cậu đảo qua mọi người, sau đó nhìn về phía Mộ Hữu Thành, " Đây là 30% cổ phần của mẹ ta chuyển nhượng lại cho ta,nói cách khác ta là người thừa kế hợp pháp 30% cổ phần này, cho nên hiện tại..." Mộ Tiêu Vân dừng một chút, cậu thấy ánh mắt Mộ Hữu Thành toát ra vẻ không tin được, có rất nhiều ánh mắt phức tạp, " Cho nên hiện tại làm đại cổ đông của Mộ thị, ta nghĩ ta cũng có quyền bầu cử, có phải hay không ?"
Một lời này của Mộ Tiêu Vân nói ra làm phòng họp oanh tạc.
Mọi người châu đầu ghé tai thảo luận, mà toàn phòng họp có người duy nhất không ngoài ý muốn là Lý Đức Quân, trong mắt hắn toát ra tia đắc ý. Chính là màn đắc ý này bị mọi người xem nhẹ. Giờ khắc này chỉ có Mộ Tiêu Vân là nhân vật chính, mà trong mắt Mộ Hữu Thành cũng là không biết làm sao.
" Đây là có chuyện gì ?" Cửa phòng họp lại một lần nữa bị đẩy ra, là Diêu Tinh Tinh xông vào, bà nghe nói Mộ Tiêu Vân đến cho nên đuổi theo, chính là vừa rồi ngoài cửa bà nghe được lời nói này nên không nhịn được mà xông vào.
Cái gì gọi là cậu cũng là cổ đông của Mộ thị, cái gì gọi là cậu cũng có quyền bầu cử ? Sự tình phát triển hoàn toàn ngoài dự liệu của bà, mà ngay cả Dương Chính Hằng cũng không ngờ rằng Mộ Tiêu Vân lại xuất hiện. Thiếu niên này... Dương Chính Hằng làm một luật sư, ánh mắt tinh hơn những người khác, hắn nhìn Mộ Tiêu Vân, trong lòng không khỏi nổi một trận sóng gió, thiếu niên này không đơn giản, tuy rằng mặt ngoài ôn hòa chính là cặp mắt kia giống như nhìn thấu tất cả mọi thứ, ánh mắt không đơn giản. Thiếu niên này qua vài năm nhất định là một nhân vật tâm ngoan. Bất quá hiện tại không nghĩ đến sự tình này.
" Mộ đổng ". Mộ Tiêu Vân không thèm nhìn tới Diêu Tinh Tinh mà là trực tiếp nói với Mộ Hữu Thành, " Bây giờ là đại hội cổ đông, ta nghĩ nơi này ngoại trừ luật sư tất yếu chứng minh công bằng, những người râu ria không có tư cách ở chỗ này đúng không ?"
Mộ Hữu Thành đã phục hồi từ chuyện ban nảy, ông đi đến trước mặt Mộ Tiêu Vân, cau mày hỏi :" Tiêu Vân, con làm cái gì vậy ? Nơi này là công ty không phải trường học, con có biết là con đang làm gì hay không? Mẹ con đưa cổ phần cho con là có ý gì ?"
Mộ Tiêu Vân tiếp tục mỉm cười:" Tôi nghĩ, về vấn đề này để luật sư giải thích tương đối tốt, Mộ đổng vô pháp lý giải người thành niên có quyền bầu cử cùng thừa kế ". Nói xong, Mộ Tiêu Vân đi đến trước mặt Dương Chính Hằn, " Luật sư Dương đây là giấy chuyển nhượng cổ phần của mẹ tôi, ngươi xem phần giấy tờ này là hợp pháp ".
" Nói đến hợp pháp, ta nghĩ muốn xác nhận ngươi có thành niên hay không đã ". Dương Chính Hằng nhận giấy nhưng không vội nhìn.
" Căn cứ vào pháp luật nước ta, năm đủ 16 tuổi, có ý thức được năng lực hành vi dân sự cũng đã xem là thành niên có phải hay không ?" Mộ Tiêu Vân hỏi lại.
" Nhưng ở đây chính là yêu cầu chứng minh ngươi hoàn toàn ý thức được hành vi dân sự ". Dương Chính Hằng phản kích.
" Không tồi, chính xác yêu cầu chứng minh, ta nghĩ chứng minh yêu cầu thời gian ". Mộ Tiêu Vân lui một bước.
" như vậy ta cho rằng tuyển cử cổ đông này có nên chờ ngươi lấy được chưng minh rồi mới dời sang ngày khác tiến hành hay không ?" Dương Chính Hằng đề nghị, đây là hoàn toàn đứng về phía Mộ Hữu Thành, hiện tại Mộ Tiêu Vân xuất hiện rất bất lợi cho Mộ Hữu Thành, cho nên hôm nay không phải là cơ hội tốt để tổ chức đại hội.
" Không cần phiền toái như vậy, thật vất vả mọi người mới đầy đủ, chọn ngày không bằng gặp ngày ". Mộ Tiêu Vân cự tuyệt.
" Vậy ?"
" À... quên nói cho luật sư Dương, ta có rất nhiều quốc tịch, phần chuyển nhượng này là ký ở nước M, căn cứ theo luật pháp ở nước M thì ta đã thành niên ". Mộ Tiêu Vân trở lại bàn hội nghị, cậu không chút khách khí mà ngồi ở vị trí của Mộ Hữu Thành, " Hiện tại luật sư Dương nói cho mọi người biết phần giấy chuyển nhượng này có hợp pháp hay không ?"

203.

Hiện trường trong phút chốc yên tĩnh trở lại, mọi người đều nhìn về phía Dương Chính Hằng.
Dương Chính Hằng không cần nhìn cũng biết hiệp nghị này là hợp pháp. Mộ Tiêu Vân có thể cầm đến đây thì có thể không hợp pháp sao, nhưng hiện tại mấu chốt không phải cái này, mà mấu chốt là quyền chủ động nằm trong tay Mộ Tiêu Vân. Trong tay Mộ Hữu Thành có 40% cổ phần, Mộ Tiêu Vân 30%, tuy rằng kém 10% nhưng Mộ Tiêu Vân chỉ cần quy động 20% thì sẽ thắng, tuy rằng 20% nhìn như con số lớn nhưng hôm nay Mộ Tiêu Vân đứng ở chỗ này đã nói lên cậu rất nắm chắc.
Thiếu niên này không đơn giản.
Lại nhìn hướng Lý Đức Quân đang đắc ý, thông minh như Dương Chính Hằng sao có thể không nhìn ra, phỏng chừng bọn họ liên hợp với nhau. Như vậy hiện tại đối với Mộ Hữu Thành mà nói, có lợi nhất chính là lùi lại hội nghị này.
" Thật ngại, trước khi trả lời vấn đề này, ta có chuyện cần xử lý, xin cho ta vài phút, mà chuyện này ta muốn cùng Mộ đổng thương lượng. Mộ đổng, mời ra ngoài một chút ".
Tâm tình Mộ Hữu Thành giờ phút này rất phức tạp, phức tạp đến độ ông cái gì cũng không muốn, ông vẫn còn đắm chìm trong lời nói vừa rồi của Mộ Tiêu Vân. Ngải Thanh đem 30% cổ phần cho Tiêu Vân là có ý gì. Cho dù cho Tiêu Vân cũng là bình thường nhưng hiện tại Tiêu Vân xuất hiện là vì sao ? Ông càng nghĩ trong lòng càng phiền, phiền đến nối không muốn nghĩ, cũng không dám nghĩ. Cho nên khi Dương Chính Hằng muốn cùng ông thương lượng, ông đều không kịp phản ứng.
" Mộ đổng ". Dương Chính Hằng đi đến trước mặt ông, khoác vai ông, " Xin theo tôi ra một chút ". Hắn kéo Mộ Hữu Thành còn đang sững sờ ra ngoài.

" Hữu Thành, luật sư Dương ". Diêu Tinh Tinh thấy thế vội vàng theo ra.

Văn phòng Mộ Hữu Thành 

Dương Chính Hằng nhìn Mộ Hữu Thành nhíu mi một chút, lập tức buông ra :" Mộ đổng, hiện tại tình huống không giống, cho dù ngài có 40% cổ phần, nhưng nếu con ngài cùng Lý Đức Quân liên thủ thì khả năng ngài thắng không lớn ".Mộ Hữu Thành nghe cũng không nói gì." Hữu Thành, ông hãy nói gì đi ".Diêu Tinh Tinh thấy một màn vừa rồi, đặc biệt là thời điểm Mộ Tiêu Vân muốn đuổi bà ra ngoài, người nam nhân này một câu cũng không nói, trong lòng bà rất không thoải mái. Nhưng hiện tại không thể so đo, Mộ Tiêu Vân rất không đơn giản, hiện tại mới là hài tử 18 tuổi rốt cuộc cũng là do bà xem thường, Lý Ngải Thanh ơi Lý Ngải Thanh, năm năm trước Hữu Thành cưới tôi bỏ bà, chẳng lẽ bây giờ con bà lại muốn trả thù tôi sao ?

Mộ Hữu Thành chậm rãi ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn thoáng qua Diêu Tinh Tinh, sau đó lại nhìn về phía Dương Chính Hằng, tiếp đó ông nói nhỏ với bản thân :" Tiêu Vân nhất định hôm nay nói sai rồi, nó...", " Ông thanh tỉnh một chút, nó hôm nay cầm đơn ủy quyền đến cho chúng ta xem, nó chính là muốn trả thù chúng ta, tôi ngay từ đầu đã nói qua, đứa bé này không đơn giản, là tới trả thù chúng ta, nó hận tôi, cũng hận ông, ông thấy chưa ? Trước đó dùng xe đụng tôi, sau đó hại chết con chúng ta, Hữu Thành chẳng lẽ ông muốn Tiêu Vân hại chết ông thì ông mới tin hay không ?" Lời nói của Diêu Tinh Tinh rất nặng, thậm chí là cuồng loạn gầm rú." Tinh Tinh, nói chuyện chú ý một chút..." Mộ Hữu Thành nói một nữa thì ngừng lại." Mộ đổng ". Dương Chính Hằng một lần nữa lên tiếng nhắc nhở, " Nếu ngài muốn hội nghị tiếp tục thì trận này ngài nhất định thua". Lời này của Dương Chính Hằng thập phần khẳng định, " Nhưng nếu ngài muốn thắng, bây giờ chỉ có một biện pháp ".

Mộ Hữu Thành lại trầm mặc." Biện pháp gì ?" Diêu Tinh Tinh hỏi." Hiệp nghị cổ phần có hợp lệ hay không cũng không quan trọng mà quan trọng là chiếm hữu cổ phần công ty có hợp pháp hay không ". Dương Chính Hằng nhắc nhở." Tôi không rõ ". Diêu Tinh Tinh không hiểu, " Nếu hiệp định nhượng cổ phần hợp pháp thì cổ phần công ty sao không hợp pháp ? Hơn nữa trong tay nó có 30%, Hữu Thành có 40%, bọn họ kém nhau 10% thì phần thắng sẽ ở bên Hữu Thành "." Không ". Dương Chính Hằng giải thích, " Nếu hôm nay không nắm chắc phần thắng thì hài tử kia cũng sẽ không tới. Hơn nữa, Lý Đức Quân tự tin chỗ nào ?", " Ngươi là nói..." Diêu Tinh Tinh hiểu được ý của Dương Chính Hằng, " Chính là Lý Đức Quân cùng Mộ Tiêu Vân liên thủ ? Mộ Tiêu Vân mới có mười tám tuổi, lại có tâm cơ sâu vậy sao ? " Bà vừa nói vừa nhìn về phía Mộ Hữu Thành như là cố ý nhắc nhở.
Mộ Hữu Thành nhu nhu trán :" Tiêu Vân mới mười tám tuổi, mười tám tuổi thì biết cái gì ?"
" Như vậy Lý Ngải Thanh thì sao ?" Diêu Tinh Tinh hỏi lại, " Trước không phải ông nói bà ấy đã bỏ quyền hay sao ? Hiện tại Mộ Tiêu Vân lại cầm đơn chuyển nhượng cổ phần đến đây thì không phải Lý Ngải Thanh lừa ông sao? Nếu Lý Ngải Thanh thực sự bỏ quyền thì giấy chuyển nhượng trong tay Mộ Tiêu Vân là sao ?"
" Nhưng Ngải Thanh không phải là người như thế, bà ấy thực..."
"Bà ấy cái gì? Rất đơn giản sao ? Hữu Thành, chẳng lẽ ông quên hoài nghi trước kia của luật sư Dương sao ? Lý Ngải Thanh là một phụ nữ, đơn ly hôn là Doãn Hạo xử lý, Doãn Hạo có thân phận gì ? Hai người kia như hai đường thẳng song song thì sao có thể quen biết? Tôi nghĩ Lý Ngải Thanh mới là người có tâm cơ đáng sợ, bà dùng sự đáng thương để ông đồng tình, đem cổ phần trong tay chia cho bà ấy gần một nửa, hiện tại lại cố ý... Có lẽ, Lý Đức Quân phản loạn chính là Lý Ngải Thanh đứng ở phía sau khơi mào ".
" Tinh Tinh ". Mộ Hữu Thành la lớn.
" Chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao ? Tôi không danh phận theo ông 9 năm, tôi đã cầu cái gì ? Tôi hỏi ông tôi muốn gì chưa ? Hiện tại tôi chỉ nói sự thật, ông liền sinh khí, ông chỉ trích tôi ? " Thanh âm Diêu Tinh Tinh khàn khàn, hai mắt đỏ lên.
" Tôi..." Mộ Hữu Thành lại hít một tiếng khí, " Tinh Tinh, thực xin lỗi, vừa rồi tôi..."
Tôi biết là tâm tình của ông không tốt, ông yêu thương Tiêu Vân như vậy, hiện tại nó lại đối phó ông, tôi có thể hiểu được tâm tình của ông cho nên tôi không trách ông, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện này, ông nói có đúng không ? Chúng ta là muốn vãn hồi cục diện, chờ chuyện này ổn định chúng ta sẽ nói chuyện với Tiêu Vân, dù sao các người cũng là cha con, Tiêu Vân cũng chỉ là đứa nhỏ, cho dù bị người khác khiêu khích thì hai người cũng là máu mủ tình thâm". Diêu Tinh Tinh lùi một bước tiến hai bước.
"Ừm ". Mộ Hữu Thành lại nhìn về phía Dương Chính Hằng, " Luật sư Dương biện pháp của ngươi là gì ?"
Dương Chính Hằng cảm thán Diêu Tinh Tinh lợi hại, nữ nhân này có thể không danh phận theo Mộ Hữu Thành 9 năm, thủ đoạn này không thể ai cũng có thể so sánh, mà Mộ Hữu Thành làm người rất ngay thẳng cho nên mới bị đối phương nắm trong tay. Lòng của nữ nhân như mò kim dưới bể.
Một mặt ngủ cùng một giường với ngươi cùng ngươi thân mật nhưng một mặt lại tính kế ngươi.
" Chỉ cần chúng ta chứng minh cổ phần Lý Ngải Thanh chiếm giữ không hợp pháp thì thư chuyển nhượng kia cũng không hợp pháp ". Dương Chính Hằng nói ra biện pháp, biện pháp này đã nói mấy ngày trước, nếu có thể chứng minh cổ phần của Lý Ngải Thanh không hợp pháp hoặc là mang tính chất lừa gạt thì có thể lên tòa.
Doãn Hạo đưa ra đơn ly hôn là không có vấn đề, Doãn Hạo tại phương diện này rất chuyên nghiệp, cho nên Dương Chính Hằng khẳng định không thể kéo đơn ly hôn vào tay. Như vậy chỉ có thể đánh vào mối quan hệ giữa Doãn Hạo và Lý Ngải Thanh là hai người họ sao lại biết nhau ?"
Nếu giữa bọn họ có tồn tại vấn đề thì có thể thiết lập nghi ngờ nhân phẩm của Lý Ngải Thanh.
Tuy rằng Dương Chính Hằng không biết Lý Ngải Thanh nhưng hắn chỉ cần nhìn Diêu Tinh Tinh thì cũng biết Lý Ngải Thanh như thế nào bị nữ nhân này khi dễ, ngay cả ly hôn cũng bị nghi ngờ, thật là một nữ nhân đáng thương,. Nhưng hắn là một luật sư, mục đích của hắn là giúp thân chủ thắng.
Hơn nữa, có thể cùng Doãn Hạo giao thủ, thật là hắn cầu còn không được.
Bất quá... Dương Chính Hằng vuốt hàm dưới, nở một nụ cười tính kế.
Hiện nay đang cử hành đại hội biện luận mỗi năm một lần, nếu sự việc lần này của Lý Ngải Thanh bị kiện lên tòa thì Doãn Hạo làm đương sự cũng luật sư cũng sẽ bị liên lụy.
Nếu luật sư biện hộ của Lý Ngải Thanh không phải là Doãn Hạo thì Dương Chính Hằng nắm chắc, nhưng Doãn Hạo đang tham gia biện luận sẽ có khả năng ở tòa án mà đánh trận này sao ?
Thời gian gấp rút, Lý Ngải Thanh đáng giá để Doãn Hạo buông tha danh dự cùng địa vị sao?
Ai cũng biết lần biện luận này sẽ chọn ra luật sư xuất sắc nhất cả nước, chỉ cần bước vào đó chẳng khác nào vinh danh cả nước, nếu như có thể đoạt quán quân thì chẳng khác nào giá trị con người cũng sẽ nhảy vọt. Dương Chính Hằng không phải không hứng thú tham gia biện luận mà chính phủ lựa chọn Doãn Hạo, hắn cũng không có cách nào.
Doãn Hạo, nếu đánh đến quan tòa thì vì danh dự ngươi sẽ lựa chọn thế nào ?

204.

Thời điểm Mộ Hữu Thành cùng Dương Chính Hằng lần thứ hai trở lại phòng họp thì sắc mặt Mộ Hữu Thành phi thường trầm trọng. Chính là vừa nhìn thấy Mộ Tiêu Vân ngồi ở chỗ kia, trong lòng ông vô cùng phiền lòng.
" Mộ Tiêu Vân đúng không ?" Dương Chính Hằng thay Mộ Hữu Thành mở miệng, " Về phần giấy chuyển nhượng cổ phần này hợp pháp hay không, ta nghĩ có một điều kiện tiên quyết ".
" A?" Mộ Tiêu Vân nhướng mày," Mời nói ".
" Thì phải chứng minh 30% cổ phần của Lý Ngải Thanh có phải hợp pháp hay không ". Dương Chính Hằng mở miệng, sắc mặt mang ý cười.
Nhưng ý cười trong mắt Mộ Tiêu Vân dần dần thu liễm. Cậu nhìn qua Dương Chính Hằng, tầm mắt dừng trên người Mộ Hữu Thành. Lấy cớ này Mộ Tiêu Vân biết không thể là Mộ Hữu Thành nghĩ ra được, mà Diêu Tinh Tinh cũng không có khả năng nên nhất định là chủ ý của Dương Chính Hằng. Nhưng Mộ Tiêu Vân vẫn nói với Mộ Hữu Thành, " Mẹ của tôi theo ông 16 năm, gả cho ông ba năm đầu thì chưa có con, bị Mộ gia khinh thường, sau lại sinh ra tôi, nhưng lúc đó ông chưa phát đạt, mẹ tôi theo ông chịu khổ, năm đó trong nhà phải dùng củi nấu bếp, ông nhận thầu công trình bị thua lỗ, chính là mẹ đi vay người khác trả nợ cho ông, nhưng hiện tại lại bị hoài nghi 30% cổ phần có phải hợp pháp hay không ?"
Mộ Hữu Thành trầm mặc.
Lý Ngải Thanh tốt, ông cho tới bây giờ đều thừa nhận. Chính là hiện tại, Mộ Tiêu Vân xuất hiện ở trong này, lấy cổ phần công ty đến cùng ông đối nghịch, ông thật không rõ vì cái gì.
" Mẹ ngươi đáp ứng Hữu Thành bỏ quyền chính là hiện tại ngươi cầm cổ phần đến tham gia hội nghị là có ý gì? Chẳng lẽ không phải mẹ ngươi gạt Hữu Thành hay sao ? " Diêu Tinh Tinh thay Mộ Hữu Thành biện giải.
" Lừa gạt ?" Mộ Tiêu Vân không giận mà cười, " Như vậy năm đó, ai nói ra ngoài kiếm tiền chỉ là ngụy trang, thực ra là nuôi tình nhân ? Chẳng lẽ này ... Không được coi là lừa gạt sao ?"

" Tiêu Vân con nói gì vậy, có chuyện gì thì về nhà nói, bây giờ là công ty ". Mộ Hữu Thành nhíu mày, lời này của Mộ Tiêu Vân làm cho ông mất mặt.Ha hả... Mộ Tiêu Vân nở nụ cười, cậu đứng lên :" Tôi muốn hỏi một câu, ba cũng cảm thấy 30% cổ phần của mẹ tôi cũng là phi pháp sao ?"Này...Mộ Hữu Thành trầm mặc, cổ phần công ty này là năm đó ông tình nguyện cấp, ông thua thiệt Lý Ngải Thanh cho nên 30% cổ phần cũng là đúng. Nhưng mà.... Chống lại ánh mắt của Diêu Tinh Tinh, lại nhìn về phía Dương Chính Hằng, nếu ở trong này thừa nhận thì công ty sẽ rơi vào tay Lý Đức Quân, đến lúc đó... Mộ Hữu Thành không phải để ý công ty trong tay ai nhưng chính là ông không cam lòng. Cho nên, ông chống lại tầm mắt của Mộ Tiêu Vân :" Chuyện này ta sẽ nói với mẹ con, Tiêu Vân, con còn nhỏ, nhiệm vụ hiện tại của con chính là học tập đường hoàng, sự tình của người lớn đừng nên quan tâm ".

Hì hì ... Mộ Tiêu Vân khẽ nở nụ cười :" Ok, tôi còn nhỏ, sự việc của người lớn tôi không biết. Nhưng mà ba có biết, tôi đứng ở đây là vì sao không ?", " Con không phải nói tới tham gia tuyển cử thay mẹ hay sao ?" Mộ Hữu Thành hỏi lại." Không, tôi tới tham gia tuyển cử, mẹ nói bỏ quyền, nhưng chẳng lẽ ba chưa bao giờ nghĩ qua hôm nay tôi đứng ở chỗ này là không phải mẹ tôi muốn giúp ba hay sao ? Tôi đây có 30% cổ phần không phải là giúp ông vững chắc hay sao ? Đều nói cha con tình thâm, tôi thương ba, ba chưa bao giờ nghĩ qua là tôi tới giúp ba hay sao ?"Mộ Tiêu Vân cười, đau đớn trong mắt Mộ Hữu Thành, đúng vậy, vi cái gì mà ông chưa từng nghĩ qua điểm ấy. Là Dương Chính Hằng cùng Diêu Tinh Tinh nói làm cho ông cho rằng Mộ Tiêu Vân là tới đối nghịch, bọn họ là cha con sao ông có thể hoài nghi ?Ánh mắt Mộ Tiêu Vân nhất thời sáng ngời :" Vậy Tiêu Vân, con là đến giúp ba sao ?", " Không phải ". Mộ Tiêu Vân trả lời rõ ràng" Vậy con ?" Mộ Hữu Thành tươi cười cứng ngắc." Sau khi ba hoài nghi mẹ, hoài nghi tôi, ba nghĩ tôi còn mặt dày mày dạ giúp ba hay sao ?" Mộ Tiêu Vân hỏi lại, tuy rằng ngay từ đầu cậu không đến giúp ông ta nhưng ngay từ đầu Mộ Hữu Thành hoài nghi cậu như vậy thì điểm xuất phát bất đồng." Ba không biết...", " Không biết cho nên hoài nghi ? Mộ đổng, chuyện ông không biết còn nhiều lắm". 

Mộ Tiêu Vân đi đến trước mặt Mộ Hữu Thành, ghé vào lỗ tai của ông nói, " Ông càng không biết, tết âm lịch sáu năm trước, tôi chạy xe của tam thúc về là bởi vì mẹ tôi tự sát, ông còn nhớ rõ lần đó sao ? Mẹ tôi tự sát là vì ông "." Ba...", " Ba đương nhiên không biết, tại vì lúc đó ba vội vàng cùng người khác yêu đương, ba có từng nghĩ qua sao ba có được ngày hôm nay, sao ba có thể hưởng phúc nữ nhân. Từ một khắc kia, Mộ Tiêu Vân sẽ không có ba ". Lui ra phía sau vài bước, Mộ Tiêu Vân lại nói, " Nếu Mộ đổng hoài nghi 30% cổ phần này không hợp pháp, như vậy tôi cũng chỉ có thể đưa ra bằng chứng hợp pháp, nhưng là tài sản chung của vợ chồng là thuộc loại đồng sử hữu, tôi nghĩ, Mộ đổng tất yếu cung cấp vật tư và máy móc năm năm trước. A.... năm đó dì Diêu không có khả năng mua được nhà hiện tại, cho nên tôi nghĩ đó cũng là tài sản chung của ông và mẹ tôi, bất quá tôi hào phóng, tiểu tam phải ăn nhờ ở đậu cũng đáng giá đồng tình ". Lướt qua Mộ Hữu Thành, khóe miệng Mộ Tiêu Vân tươi cười bước ra khỏi phòng hội nghị." Tiêu Vân, con...." Mộ Hữu Thành đuổi theo, nhưng cửa lớn bị Mộ Tiêu Vân tùy ý khép lại. Phịch một tiếng, quanh quẩn toàn bộ phòng họp. Đây là lần đầu tiên hai cha con giao thủ, Mộ Tiêu Vân thắng rất đẹp, chính là trên thực tế, Hạ Minh Hòa nhìn ra được Vân Vân sinh khí, ý cười kia không đạt tới đáy mắt làm Hạ Minh Hòa thực khẩn trương. Vừa rồi phòng họp không đóng nên y đứng ngoài cửa nghe rất rõ ràng.
Cuộc đời Vân Vân hận nhất chính là người khác lấy Lý Ngải Thanh ra nói, hiện tại đã đụng đến mấu chốt của cậu.
Hạ Minh Hòa hít một tiếng khí.
Mà trong phòng hội nghị lặng ngắt như tờ. Bời vì một màn vừa rồi, tất cả mọi người chưa phục hồi lại tinh thần.
Đại hội cổ đông cứ vậy liền tan, nhưng trong lòng mọi người đều tính toán. Hiện tại không có ai chờ mong Lý Đức Quân cùng Mộ Hữu Thành ai thắng ai thua mà mọi người để ý chính là hai phụ tử Mộ Hữu Thành.
Mộ Tiêu Vân ngồi trên xe, thần tình có chút mỏi mệt, cậu xoa xoa huyệt thái dương của mình :" Anh, em giống như xuất hiện làm chuyện ngu xuẩn ".
" Nếu như Vân Vân không thể không làm, như vậy không có gì gọi là ngu xuẩn ". Hạ Minh Hòa không hỏi, y biết Mộ Tiêu Vân nói cái gì.
Mộ Tiêu Vân quay đầu, híp mắt đánh giá Hạ Minh Hòa.
Hạ Minh Hòa đem xe đứng ở một bên, rõ ràng cũng quay đầu, tùy ý để Mộ Tiêu Vân nhìn.
" Em nghĩ rất nhiều loại Mộ Hữu Thành phản kháng nhưng chưa từng có nghĩ qua chính là ông ấy cho mẹ em 30% cổ phần hợp pháp hay không". Mộ Tiêu Vân nở nụ cười, tiếng cười thản nhiên cũng cực kỳ châm chọc. " Thời điểm người ta đứng trước lợi ích thì cái gì cũng có thể vứt bỏ, nguyên tắc cùng lương tâm căn bản không tính là cái gì ?"
" Vân Vân hối hận sao ?"
" Không hối hận ".
" Vậy em phiền lòng cái gì ?"
" Gần nhất là thất vọng ".
Thất vọng là vì đang có hy vọng, Hạ Minh Hòa biết, khi Mộ Tiêu Vân bước vào Mộ thị cậu cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, dù sao nam nhân kia cũng bà ba cậu. Chính là hiện tại thật không có hy vọng.
" Anh vĩnh viễn sẽ là hy vọng của Vân Vân ". Nắm chặt tay Mộ Tiêu Vân, Hạ thiếu gia phiến tình nói, ánh mắt Mộ Tiêu Vân dần dần dịu đi, cậu nhíu mày khóe miệng tươi cười không còn châm chọc, lại dẫn theo ý ngả ngớn.
" Em hiện tại muốn gọi điện thoại cho Doãn Hạo ca ca, sự tình năm đó ly hôn chính là anh ấy xử lý, nếu vì 30% cổ phần đó mà đưa lên tòa thì chuyện này sẽ liên lụy đến anh ấy". Đồng thời cậu có chút lo lắng, cậu không sợ lên tòa bị thua chỉ sợ sự tình năm đó của mẹ... Cảm giác tay bị nắm chặt, cậu ngẩng đầu chống lại ánh mắt sắc bén của Hạ Minh Hòa, đây là lần đầu tiên cậu nhìn trong mắt Hạ Minh Hòa vẫn không bày ra khí thế, giống như năm đó.
" Em phải tin tưởng mẹ em ". Một nữ nhân trãi qua bao nhiêu chuyện như vậy, đến hiện tại lại có thể tiếp thu một cuộc hôn nhân mới, mà còn toàn bộ tin tưởng con trai mới mười tám tuổi, bản thân nữ nhân này đã rất kiên cường đến người khác không thể lý giải.
" Em không phải chưa bao giờ hoài nghi. Mẹ của em vì em cái gì cũng có thể nhẫn. Mà hiện tại, đến lúc mẹ có thể không cần nhẫn ".
" Được rồi, thân chính không sợ tà ".
Phốc...Mộ Tiêu Vân phá lên cười :" Anh, lời này trong miệng anh phát ra đều không có sức thuyết phục ".
Sắc mặt Hạ Minh Hòa trầm xuống, cảm thấy thật mất mặt.
Đinh linh linh......
" Mẹ, có khả năng mẹ phải về nước một chuyến, sự tình như vậy.... Mẹ, con xin lỗi ".
Âm thanh Lý Ngải Tnah vẫn ôn nhu trước sau như một :" Con trai ngốc, mẹ biết, mấy ngày nay mẹ sẽ mua vé máy bay trở lại ".
" Dạ, mẹ cho con nói chuyện với Commis, con có chuyện muốn nói với chú ấy... Commis, là con... Nếu sự tình lần này liên quan đến bệnh tình năm đó của mẹ, con nghĩ bên chú cần yêu cầu chuẩn bị tư liệu tỉ mỉ, pháp luật của nước con cùng nước khác bất đồng, nếu chú vì mẹ của con chứng minh...."
" Ta biết, con yên tâm, ta sẽ bồi bà ấy ".

205.

" Nghi ngờ tính hợp pháp của 30% cổ phần ?" Doãn Hạo mới vừa trở lại khách sạn, lại thấy điện thoại Mộ Tiêu Vân gọi tới, " Hoang đường ". Hắn cười lạnh vài tiếng, " Đây là Dương Chính Hằng xuất chủ ý ".
" Doãn ca liệu sự như thần ". Mộ Tiêu Vân giờ phút này đang ngồi trên ghế sa lông của nhà mình, cậu mới vừa tắm ra, chuyện này nên trước gọi cho Doãn Hạo, hoặc là nói cậu muốn tranh thủ ý kiến của Doãn Hạo một chút.
" Tiêu Vân khích lệ ta. Ai cũng biết cố vấn luật sư của Mộ thị là Dương Chính Hằng, phương diện này có điểm quan trọng, Mộ Hữu Thành là không nghĩ ra được, cũng chỉ có Dương Chính Hằng nghĩ ra. Hắn đích thật là một nhân tài nhưng vì đạt mục đích mà dùng chút thủ đoạn, ta cũng không thưởng thức ". Doãn Hạo hút một điếu thuốc.
" Vậy chuyện này Doãn ca thấy thế nào ?" Mộ Tiêu Vân không có hỏi chuyện năm năm trước Lý Ngải Thanh có bệnh thì có ảnh hưởng đến chuyện này hay không.
Nhưng mà Doãn Hạo là ai? Là luật sư đệ nhất B thị. Hắn không phải người vô danh, cũng không phải địa vị gia đình mà là tài năng của hắn.
" Dương Chính Hằng tuy rằng âm hiểm, nhưng rất hiểu rõ pháp luật, nếu sự tình năm năm trước mẹ ngươi bị bệnh bị công bố hoặc là nói bọn họ muốn lợi dụng mẹ ngươi bị bệnh tâm thần mà làm cho 30 % cổ phần không có hiệu quả thì hiển nhiên không thể thực hiện được. Có lẽ là có thể làm cho 30% cổ phần trong tay mẹ ngươi không hiệu quả nhưng cũng đồng dạng cũng làm cho đơn ly hôn của mẹ ngươi cùng Mộ Hữu Thành không có hiệu quả, nếu như vậy thì căn cứ và tài sản vợ chồng đồng sở hữu thì mẹ ngươi có thể phân đến không phải 30% mà là 35% ". Doãn Hạo phân tích, đồng thời hắn cũng lo lắng. Nếu đây không thể thực hiện được, như vậy Dương Chính Hằng tính toán lấy 30% cổ phần này thế nào ? Lấy thủ đoạn của Dương Chính Hằng, chỉ sợ sự tình không đơn giản như vậy.

Chính là, chính mình còn có cuộc thi biện luận, không thể rời đi." Nghe ý tứ của Doãn ca, kế tiếp mới là bắt đầu ?" Mộ Tiêu Vân măc dù hỏi lại, nhưng Doãn Hạo nghe ra ý tại ngôn ngoại." Không tồi, vốn là thời gian này ta hẳn là tới, nhưng mà....", " Doãn ca không có việc gì, em hôm nay gọi điện cho anh không phải là muốn anh tới, mà là muốn mời anh chỉ điểm ". Mộ Tiêu Vân lập tức cho thấy ý tứ." Chuyện này ta sẽ gọi điện cho đồng bọn ở sở vụ, hắn là chuyên về luật pháp hôn nhân gia đình, hắn đến đánh ngươi có thể yên tâm"." Cám ơn Doãn ca"." Không khách khí, trước cứ như vậy ".

Mộ gia.

" Luật sư Dương ". Diêu Tinh Tinh tắm rửa xong đi ra, thấy Mộ Hữu Thành ở trong thư phòng nên gọi điện thoại cho Dương Chính Hằng, " Có chuyện ta vẫn luôn giấu ở trong lòng, chuyện này Hữu Thành không biết, ta không biết ra quan tòa có giúp được gì không "." Sự tình gì ? Chỉ cần là chứng cứ có lợi, cho dù là bé nhỏ cũng không đáng kể, cũng không thể bỏ qua ". Dương Chính Hằng nhắc nhở." Chính là..." Diêu Tinh Tinh muốn nói lại thôi, " Chính là trước khi Lý Ngải Thanh cùng Hữu Thành ly hôn, Lý Ngải Thanh đến tìm ta, ta không cẩn thận thấy được bà ấy uống thuốc, ta đi hỏi thăm qua mới biết được đó là thuốc tâm thần, nếu chúng ta lợi dụng cái này lên tòa án có thể hay không quan tòa phán 30% cổ phần này không có hiệu quả, đối chúng ta có trợ giúp hay không ?", " Vô dụng ". 

 Dương Chính Hằng chỉ ra, quan điểm cùng Doãn Hạo giống nhau, " Như vậy sẽ làm cho quan tòa đồng tình cho đối phương, 30% cổ phần công ty có lẽ không hiệu quả nhưng bà ấy có lẽ sẽ có không chỉ 30% mà là 35%. Huống chi nếu chuyện này truyền ra đối với thanh danh của Mộ thị cũng không tốt. Vợ trước bị bệnh tâm thần, cho rằng chủ tịch Mộ thị cố ý ly hôn, thậm chí đối với con trai mình chẳng quan tâm nhiều năm như vậy, ngươi cảm thấy như vậy mang đến hiệu quả gì ?", " Ta... Ta không hiểu pháp luật ". Diêu Tinh Tinh chính là đề nghị, lại không ngờ sự việc như vậy, " Vậy tính toán thế nào ?", " Mộ phu nhân không cần lo lắng, sự tình ta sẽ xử lý ". Hiện nay chỉ có thể lợi dụng mối quan hệ giữa Lý Ngải Thanh cùng Doãn Hạo. Nếu như nói Lý Ngải Thanh bất trung, hoặc là mang theo hành vi lừa gạt mà ly hôn, như vậy phần tài sản phân ra Lý Ngải Thanh liền mất cơ hội chia đều. Nhưng điều này đánh lên quan tòa không tốt cũng thực khó đánh. Quan tòa khó đánh cũng không có việc gì, chỉ cần quan tòa một ngày không chấm dứt thì Mộ Hữu Thành vẫn là chủ tịch Mộ thị.

Sân bay.

Hai ngày sau sau khi nhận được điện thoại của Tiêu, Lý Ngải Thanh cùng Commis trở lại, lúc này đây Lý Ngải Thanh đã làm tốt chuẩn bị, biết nếu thực sự đánh lên tòa thì sự tình chính mình từng bị tâm thần cũng sẽ bị đem ra cho nên Lý Ngải Thanh đã chuẩn bị." Mẹ..." Vẫn là đúng thời gian Mộ Tiêu Vân cùng Hạ Minh Hòa đến đón." Mẹ ". Hạ Minh Hòa đã trãi qua lần trước, đi theo Mộ Tiêu Vân gọi mẹ, hơn nữa Hạ thiếu gia gọi đương nhiên mặt không đỏ, khí không suyển.
" Hôm nay trước tiên là về đây, ta cùng Commis ở khách sạn, không trở về quấy rầy Minh Hòa, lúc đó các ngươi rất vội". Lý Ngải Thanh mở miệng trước, đây là bà cùng Commis quyết định tốt, ở nhà Hạ Minh Hòa có thể nhìn thấy con trai thì rất tốt nhưng rốt cuộc có chút không tự nhiên.
" Vậy con gọi đặt khách sạn ". Hạ Minh Hòa lập tức gọi cho Viên Hạo.
40 phút sau, xe đến cửa khách sạn, là khách sạn nổi danh nhất B thị. Nơi này không phải danh khí tốt mà vì nơi này bảo mật tương đối cao, nếu lúc đó lên tòa, đánh đến quan tòa thì truyền thông sẽ truy tìm, mà nơi này lại miễn phóng viên tiến vào.
Viên Hạo suy xét, phi thường chu đáo.
Đem Lý Ngải Thanh cùng Commis đưa đến khách sạn, Hạ Minh Hòa liền lấy cớ có chuyện về trước, Mộ Tiêu Vân đưa họ lên.
" Mẹ, thực xin lỗi ".Ba người ngồi trên ghế sa lông, Mộ Tiêu Vân vì liên lụy đến Lý Ngải Thanh, vẫn là thực xin lỗi, trên thế giới này người cậu không muốn thương tổn nhất chính là người thân nhân duy nhất.
"Tiêu Vân ". Commis mở miệng, " Mẹ con sẽ không muốn nghe con nói những lời này. Nếu sự tình đã xảy ra, vậy phải tìm biện pháp giải quyết. Con yên tâm, mẹ con đã từng có bệnh này nhưng ta đây tuyệt đối không có vấn đề gì. Tương phản..." Commis dừng một chút, ánh mắt hiện lên tia lợi hại, " Nếu bọn họ lấy chuyện này làm cớ, ta sẽ làm bọn họ trả giá đại giới ".
Nữ nhân của mình chính mình sẽ bảo hộ.
" Con đã hỏi qua Doãn ca, chính là luật sư năm đó làm hiệp nghị ly hôn cho mẹ con, nếu muốn đánh trận này lên quan tòa, lấy chuyện này mà nói đối với bọn họ không có lợi, cho nên bọn họ sẽ không đề, nhưng không biết hiện giờ bọn họ lấy sự tình gì để chứng minh 30% cổ phần không hợp pháp, bọn họ ở ngoài sáng, chúng ta chỉ cần chờ bọn họ xuất chiêu, chúng ta tiếp chiêu ". Mộ Tiêu Vân cũng không phải sợ.
Nếu Mộ thị không đến tay cậu, như vậy cậu thà rằng hủy nó cũng sẽ không để những người này ngồi mát ăn bát vàng.
Sau khi Mộ Tiêu Vân rời đi không lâu, di động Lý Ngải Thanh vang lên.
Dãy số này từ khi Mộ Tiêu Vân xuất hiện ở Mộ thị thì mỗi ngày đều sẽ vang, hơn nữa không chỉ một lần.
" Thân mến, bà nghe đi ". Commis thấy Lý Ngải Thanh do dự, trực tiếp cầm lấy di động của bà, sau đó kết nối được lại đặt bên tai Lý Ngải Thanh.
" Commis, ông...."
" Alo, alo là Ngải Thanh phải không ?" Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm của Mộ Hữu Thành.
Đúng vậy, Mộ Hữu Thành mấy ngày nay vẫn luôn gọi điện thoại cho Lý Ngải Thanh, ông kỳ thật cũng không muốn chuyện này đem ra pháp luật giải quyết, bởi vì trong nội tâm ông vẫn áy náy với mẹ con họ. Hơn nữa 30% này cũng là ông cam tâm tình nguyện, chính là tình thế bắt buộc, luật sư Dương cùng Diêu Tinh Tinh nói làm ông không thể cự tuyệt.
Hiện tại đầu óc ông thực loạn, nhưng loạn như vậy ông cũng nghĩ ra biện pháp, ông cảm thấy chuyện này người duy nhất có thể ngăn cản chính là Lý Ngải Thanh cho nên ông mới gọi cho Lý Ngải Thanh, chính là Lý Ngải Thanh vẫn luôn cự tuyệt.
Lý Ngải Thanh đương nhiên sinh khí, tức giận với Mộ Hữu Thành, so với chuyện năm đó bọn họ ly hôn tức giận hơn.
Bà không nghĩ tới bà vì Mộ Hữu Thành trả giá nhiều năm như vậy, Mộ Hữu Thành thế nhưng còn muốn lên tòa, lương tâm người này bị cẩu ăn rồi sao ?
Cho nên bà không muốn tiếp
Nhưng mà, chống lại ánh mắt của Commis, người nam nhân ngoại quốc trong ánh mắt có kiên định làm cho tâm của bà dần an tâm, cũng bình tĩnh trở lại.
" Là tôi, tôi vừa mới trở lại B thị, tôi nghĩ chúng ta gặp mặt nói chuyện đi ".
========.
Quán cà phê
Nơi này là Commis cùng đi nhưng Commis không có đi vào.
Ở bên trong ghế lô, không giống lần đầu tiên hòa khí gặp gỡ, lúc này đây Mộ Hữu Thành không biết biểu đạt như thế nào, mà nét mặt Lý Ngải Thanh bình tĩnh nhưng nét phẫn nộ vẫn rất rõ ràng.
Không đợi người phục vụ đến, Lý Ngải Thanh mở miệng :" Hữu Thành, ông thật không phải người. Nữ nhân kia phá hư hôn nhân của chúng ta, tôi cũng không quan tâm, bà ta chỉ là người xa lạ, tôi với ông chung sống với nhau 16 năm, ông bây giờ có thể làm ra loại chuyện này. Hiện tại thế nhưng ông nói 30% cổ phần này không hợp pháp, lương tâm ông đâu ?"
" Ngải Thanh, chuyện này không phải là tôi muốn như vậy, là Tiêu Vân ở đại hội cổ đông nhằm vào tôi, căn bản không để người ba này vào mắt ". Mộ Hữu Thành vì mình biện giải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top