Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 107: Thị vệ của U Niệm các

Editor: Phong diễm kiều nguyệt

Thời điểm Lam U Niệm trở lại U Niệm các, nghe được trong không khí có nhàn nhạt mùi máu tanh, hơn nữa thủ vệ bình thường ở nơi đó đã thiếu mất một nửa, Lam U Niệm cũng không có trực tiếp hỏi những người trong các, phát hiện Lam Nhận, Lam Phong cùng Lam khúc đều trở về.

"Tiểu thư" chỉ là một tháng không thấy, nhưng rõ ràng ba người nhìn thấy Lam U Niệm tâm tình đều rất tốt.

"Trở về?" Lam U Niệm để mọi người tất cả ngồi xuống, mỉm cười nhìn một chút Lam Khúc cùng Lam Phong, quả nhiên có vấn đề.

"Vô Tình các rất nhiều chuyện đều xử lý tốt, thời gian tới chúng ta đều sẽ lưu ở kinh thành, hơn nữa Nhị công tử Tứ công tử cũng truyền tin hỏi tiểu thư tình trạng gần đây, e sợ sau đó không lâu cũng sẽ đến kinh thành!" Lam Nhận tiếp nhận trà do Lam Vũ pha nhấp một ngụm.

"Ừm, như vậy kinh thành cũng sẽ náo nhiệt một chút, hơn nữa ta cũng rất muốn gặp bọn họ!" Lam U Niệm nhìn ngoài cửa sổ vô cùng hoài niệm tháng ngày ở y cốc, không có tính toán cùng lòng người đáng ghê tởm, có sư phụ không ngừng lải nhải cùng các sư huynh đùa giỡn, quan tâm.

"Tiểu thư, Trương Lâm chờ người đến bị thương rồi!" Lam Vũ có chút tức giận nói.

"Ừ? Có người chết không?" Lam U Niệm vẻ mặt không có một tia biến hóa, thậm chí ngay cả ngữ khí đều vẫn là khinh nhu.

"Bọn thị vệ có bị thương một bộ phận, nhưng không có bỏ mệnh, người đến đã bị bọn người Lam Nhận thu thập, có đều nếu như không phải chúng ta trở về đúng lúc e là tình hình ngày hôm nay rất xấu!'' Lam Khúc cẩn thận phân tích. Lúc bọn họ trở lại liền phát hiện U Niệm các có rất nhiều sát thủ tiến vào, mà Trương Lâm đứng ở nơi đó liều mình bảo vệ Lam Vũ còn có đông đảo thị vệ, hơn nữa mười lăm thị vệ tuy rằng đều đứng trước sinh tử nhưng không có người sợ sệt lùi bước, Lam Khúc ở thời khắc đó cảm thấy tiểu thư nhà mình lưu lại những thị vệ này xác thực đáng giá.

"Lam Khúc, Lam Vũ các ngươi đem thuốc trị thương trong phòng đem ta đi lấy cho Trương Lâm bọn họ, giúp bọn họ băng lại vết thương!'' Lam U Niệm phân phó nói, tuy rằng bên người nàng bốn người y thuật cũng không phải quá tốt, nhưng những vết thương ngoài da này vẫn là rất quen thuộc, hơn nữa nếu Trương Lâm là thị vệ của chính mình như vậy chính là thuộc hạ của chính mình.

"Có lưu lại người sống sao?" Lam U Niệm bưng lên nước trà vẫn còn ấm, con mắt mờ mịt sương mù không thấy rõ minh quang.

"Không có, người đến nhìn thấy sự tình bại lộ đều uống thuốc độc tự sát!" Lam Phong có nề nếp hồi đáp, nói đến vẫn có mấy phần tức giận, bọn họ mới rời khỏi không bao lâu dĩ nhiên có người dám trực tiếp xông vào U Niệm các, quả thật là lá gan quá lớn.

''Ừ, manh mối thì sao?'' Lam U Niệm tựa hồ không có chút nào quan tâm hỏi.

"Tạm thời vẫn không có tra được. . ." Lam Nhận có chút ảo não trả lời, bọn họ không nghĩ tới hiện tại không có điều tra được thân phận của người đến quả là thất sách, có điều người đến làm việc rất cẩn thận, không những xóa đi dấu vết của những kẻ đến ám sát, mà mỗi người tựa hồ còn được tịnh thân sạch sẽ, trên người không mang một điểm chứng cứ.

''Tiếp tục tra đi, trong vòng ba ngày ta cần kết quả!" Lam U Niệm ôn hòa nói nhưng Lam Nhận Lam Phong biết đây là mệnh lệnh, tiểu thư nói là ba ngày như vậy coi như chết cũng muốn trong ba ngày tra được, đây chính là tiểu thư dạy bọn họ từ ngày thứ nhất làm tuỳ tùng giáo dục bọn họ trung thành.

''Vâng!'' "Phải!" Hai người đứng dậy liền rời khỏi, một người đi sắp xếp phòng vệ trong U Niệm các, tên còn lại đi điều tra thích khách.

Lam U Niệm mang theo khăn che mặt đi xuống lầu đi tới một khu tiểu viện bên cạnh U Niệm các, đó là nơi do Lam Kiến Quân cố ý sắp xếp làm nơi ở của thị vệ, ngay cả thị vệ bên cạnh Lam Kiến quân cũng không có đãi ngộ như vậy, điều này làm cho bao nhiêu người đều nhìn ra Lam Kiến Quân đối với Lam U Niệm cực kỳ sủng ái nữ nhi này.

Lam U Niệm đi vào Trúc Ly tiểu viện thấp bé chỗ ở thị vệ của nàng, bên hàng rào Trường thanh cổ thụ đang rụng lá,đều thản nhiên tự đắc đẹp như bức tranh, bằng phẳng nhạt hoàng tiểu viên, tu bổ chỉnh tề, còn có cả cỏ dại hoa dại. Hồng gạch, cửa sổ màu xanh lục, lan can màu bạc, nhạt hoàng ngói. . .

Đi vào trong phòng liền nhìn thấy bốn, năm thị vệ đã được trị thương ngồi đó, mà Lam Vũ vẫn còn đang băng vết thương cho Trương Lâm, vết thương trên người Trương Lâm có chút nghiêm trọng, nhưng cũng còn may không tổn thương đến tính mạng, mọi người đều không có phát hiện Lam U Niệm, vẫn là một lát sau Lam Khúc phát hiện Lam U Niệm, đứng dậy kêu lên "Tiểu thư!"

Âm thanh Lam Khúc làm mọi người thẳng tắp đứng dậy, ngay cả người thương tích đầy mình như Trương Lâm cũng từ trên giường bò dậy, cung cung kính kính quay về Lam U Niệm kêu lên "Tiểu thư!"

Lúc vừa mới gặp bọn họ còn thương tiếc tiểu cô nương này, bởi vì họ nghe nói nàng là tiểu thư chưa từng được sủng ái phải sống lang bạc nhiều năm, vì lẽ đó khi bọn họ biết được người bọn họ sẽ bảo vệ là vị tiểu thư này bọn họ không chỉ là vâng theo mệnh lệnh mà còn có hiếu kỳ, lại nhắc tới lần đầu tiên ra lệnh cho bọn họ chính là sát hại tướng quân mà bọn họ tôn kính nhất, mà cô gái ra lệnh kia lại hờ hững khiến người ta khâm phục, sau đó bọn họ được lưu lại làm thị vệ của U Niệm Các, bọn họ lại phát hiện tiểu thư này khác với tất cả mọi người, nàng không kiêu căng không ương ngạnh như con gái của bọn họ. Chậm rãi tiếp xúc bọn họ càng là khâm phục, khâm phục cô bé này đầu óc tinh xảo cùng thủ đoạn, còn có thân thủ cao hơn bọn họ rất nhiều, trong lòng bọn họ chậm rãi từ từ bắt đầu phục tùng.

"Ừm, như thế nào?'' Lam U Niệm ngồi vào trước bàn trong gian phòng đơn sơ ngồi xuống, xung quanh năm, sáu thị vệ đều có chút ngại, dù sao Lam U Niệm ăn uống đi lại chi phí các kiểu đều thuộc loại tốt nhất, nhưng bây giờ nàng ngồi tại gian phòng đơn sơ này lại vô cùng tự nhiên.

"Ha hả, không có chuyện gì, bọn ta da dày thịt béo lắm!" Một da dẻ ngăm đen thị vệ cười nói, lộ ra một cái răng lớn.

Lam U Niệm cũng nở nụ cười, bọn họ những người này đã trải qua rất nhiều thử thách từ chính mình, mười lăm người bọn họ khoảng thời gian này đều biểu hiện rất tốt, hơn nữa gốc gác của bọn họ cũng điều tra rất tốt, những người này đều là không cha không mẹ là cô nhi dấn thân vào với quân doanh làm tuỳ tùng Lam Kiến Quân, cho nên gia thế minh bạch không có vướng víu nàng chính là xem trọng điểm này, hơn nữa những người này tính cách tâm tính cũng rất tốt, đáng để mình thu vào thành một phần thế lực.

"Lam Khúc, đi đem bọn họ cũng gọi đến đây đi!" Lam U Niệm quay về Lam Khúc phân phó nói, ngày hôm nay kỳ thực mười lăm người ít nhiều gì đều bị thương, nhưng bọn họ phân công rất tốt, thị vệ bị thương nhẹ vẫn canh giữ ở U Niệm Các, chưa từng rời khỏi.

Chờ tất cả mọi người đều trở lại tiểu viện của bọn họ liền phát hiện Lam U Niệm ngồi ở chỗ đó, nhìn bọn họ một chút, Lam U Niệm hỏi "Ngày hôm nay nguy hiểm không?"

"Xác thực nguy hiểm!" Vẫn là mỗi lần trả lời đều là Trương Lâm.

"Sợ sệt sao?" Lam U Niệm trong đôi mắt hiện ra ý cười, nhưng nụ cười kia sâu không đáy.

"Không sợ!" Trăm miệng một lời nhưng đồng nhất kiên định trả lời, mười lăm thị vệ đều đứng thẳng tắp, đó là ở trên chiến trường mài giũa đến quen thuộc cùng cứng cỏi.

"Rất tốt, biết chức trách của các ngươi là cái gì à?" Lam U Niệm gật gật đầu, tiếp tục hỏi.

"Bảo vệ tiểu thư, phục tùng mệnh lệnh của tiểu thư!'' Kiên định trả lời, tựa hồ không cần cân nhắc.

"Vậy các ngươi biết mình có bao nhiêu yếu sao?" Lam U Niệm đứng dậy, như cùng bọn họ như thế đứng thẳng tắp, khí thế trực tiếp liền đem khí thế những người này áp chế đi.

Mười lăm người đều không có lên tiếng, ở trong mắt bọn họ Lam U Niệm phát hiện không phục còn có không chịu thua, rất tốt, Lam U Niệm trong lòng nở nụ cười.

"Hả?" Rõ ràng vẫn là thanh âm êm ái nhưng ngậm lấy mấy phần nguy hiểm, dù sao Lam U Niệm thật sự không thích không có ai giải đáp vấn đề của chính mình.

"Xác thực rất yếu, xin mời tiểu thư trách phạt!" Trương Lâm nói xong cũng quỳ xuống, mười bốn người còn lại cũng quỳ theo, bọn họ cho dù là đại lão gia cũng không có tự kiêu, bọn họ xác thực rất yếu, ngày hôm nay bọn họ hợp lực đều đối phó không được thích khách, nhưng thuộc hạ bên người tiểu thư chốc lát liền thu thập được, bọn họ thấy rõ trong lòng cũng rõ ràng.

''Ngươi biết bọn họ tại sao lại lợi hại như thế không?'' Lam U Niệm ngữ khí tràn túc sát (nghiêm túc + sát khí), đó là tiểu thư bọn họ chưa từng thấy, bên trên khăn che mặt tựa hồ cũng nhuộm đầy sát khí "Bởi vì bọn họ từ vô số lần sinh tử bên trong bò ra ngoài, bởi vì bọn họ trải qua vô số lần người thường không thể chịu được đau khổ!"

"Hiện tại, ta cho các ngươi một cơ hội, là theo ta trở nên mạnh mẽ, nhưng này rất có thể sẽ mất đi tính mạng, nếu các ngươi vẫn không có trở nên mạnh mẽ gặp tình huống cũng đã đi gặp Diêm vương" Lam U Niệm tiếp tục nói "Vẫn là bây giờ rời đi U Niệm các, ta vẫn sẽ để cho các ngươi làm tuỳ tùng Lam tướng quân!"

Lam U Niệm cũng không có để bọn họ trả lời ngay, hơn nữa một mình ở nơi đó ngồi một lúc lâu, sau đó nghe được mười lăm người kiên quyết không rời vẻ mặt cùng lời nói "Chúng ta đồng ý làm tuỳ tùng tiểu thư!"

"Dù cho sẽ mất mạng?"

"Dù cho sẽ mất mạng!"

"Được!" Lam U Niệm tháo khăn che mặt xuống, nếu đã là thuộc hạ của Lam U Niệm thì phải đạt được sự tính nhiệm của nàng, vì lẽ đó Lam U Niệm bại lộ mặt mũi chính mình, quay về mọi người cười vui sướng.

"Tê ——" mọi người vừa sợ hãi, bọn họ cũng không nghĩ đến tiểu thư dĩ nhiên mỹ như vậy, còn có mấy thị vệ hơi hơi tuổi trẻ một chút dĩ nhiên đỏ mặt, nhưng mọi người đều không có những ý tưởng quá phận, hoàn toàn là đối với mỹ nhân tán thưởng thôi.

" Mấy ngày nay cố gắng dưỡng thương cho tốt, sau đó di theo ta đến nơi có thể cho các ngươi trở nên mạnh mẽ!'' Lam U Niệm nói xong cũng rời đi tiểu viện, cho nên nàng không có nhìn thấy trong mắt mười lăm thị vệ đối với nàng trung thành cùng tán thưởng.

"Lam Khúc, nói cho Lam Phong sau khi điều tra xong chuyện thích khách, bảo hắn đi cùng với ta đến Vô Tình các!'' Lam U Niệm phân phó nói. "Tiểu thư là dự định để những người này gia nhập vào Vô Tình các sao?" Lam Khúc không hiểu hỏi, dù sao làm như vậy vẫn còn có chút mạo hiểm, dù sao bên trong Vô Tình các người đều biết Vô Tình công tử, nhưng lại không biết Vô Tình công tử chính là tiểu thư.

"Không, bọn họ chỉ là thị vệ của Lam U Niệm!'' Lam U Niệm cười nói "Ta biết dẫn bọn họ đến chỗ Nhị ca rèn luyện thôi, dù sao bọn hắn bây giờ quá yếu, căn bản là không thể làm cái gì!"

Lam Khúc run lên, Nhị công tử thủ pháp huấn luyện người có thể nói tàn nhẫn đến cực điểm, hơn nữa những thủ pháp kia còn đều là tiểu thư nghĩ ra, chỗ huấn luyện là do tiểu thư tự mình làm mẫu một thân thương tích đi ra, sau đó là mấy vị công tử, lại sau đó chính là Lam Nhận cùng Lam Phong, còn có người trong Vô Tình các rất nhiều thuộc hạ đều là từ nơi đó bò đi ra, ngay lúc đó nàng cùng Lam Vũ bởi vì không hề có một chút công phu cho nên không có tiến vào nơi đó, nhưng cũng biết nơi đó rất nghiêm túc.

"Nếu như bọn họ thật sự không làm được rồi bỏ mạng thì sao?'' Lam Vũ đi tới tò mò hỏi, nhưng trong mắt không có đồng tình, nếu như tiểu thư cho nàng đi tiếp thu huấn luyện nàng con mắt không nháy mắt liền đi.

"Vì lẽ đó hôm nay tiểu thư cho bọn hắn lựa chọn!" Lam Khúc nói, tiểu thư cũng không phải một người vô tình nhưng cũng không phải một có tình người, vì lẽ đó tiểu thư cho bọn hắn lời khuyên cũng cho bọn hắn lựa chọn, nhưng một khi bọn họ lựa chọn liền không thể được quay đầu lại cũng không thể lùi bước, dù cho chết tiểu thư đều sẽ không nhíu mày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top