Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 97: Quỷ Ngũ đến

Editor: Phong diễm kiều nguyệt

''Hắn là ai?'' Phong Dực Hiên nhìn Lam U Niệm đang thắp sáng ánh nến, quay về bảo vệ Niệm Niệm đối với người đến mười phần sát ý.

Quỷ Ngũ mặc cẩm bào xanh ngọc, hắn vui vẻ tùy tiện tiến lên, tà áo nhẹ nhàng tung bay, khuôn mặt tuấn tú bất phàm, nhưng khuôn mặt trẻ con đáng yêu lại làm hắn giống như tiểu hài tử mở hai mắt to nhìn Phong Dực Hiên, trong mắt cũng là sâu sắc đề phòng, dù sao người đàn ông này quá mức mạnh mẽ hơn nữa còn ở tại trong khuê phòng của tiểu sư muội, nhìn dáng dấp cũng không phải thị vệ như vậy người này là ai?

"Ân nhân cứu mạng!" Lam U Niệm có thể rõ ràng cảm giác được Phong Dực Hiên đối với Ngũ Ca nổi lên sát ý, nếu như mình không giải thích rõ ràng, như vậy căn bản là ngăn cản không được hành động của Phong Dực Hiên, người đàn ông này vô cùng mạnh mẽ, mà Ngũ Ca lại thích chơi trò mạo hiểm. Hơn nữa nàng cũng không hề nói dối, ngay lúc đó chính mình rơi xuống vách núi bị vùi lấp trong tuyết là sư phụ cùng các sư huynh cứu mình, không phải là ân nhân cứu mạng sao?

Phong Dực Hiên vừa nghe như thế sát ý đối với Quỷ Ngũ liền phai nhạt rất nhiều, hắn rất hối hận việc chính mình không ở bên cạnh Niệm Niệm trong lúc cuộc sống kham khổ để bảo vệ nàng, bây giờ nam tử này vào thời điểm sinh mệnh Niệm Niệm sắp không giữ được đã cứu Niệm Niệm, bất luận như thế nào hắn đều thấy cảm kích nam tử này, bởi vì có hắn mà Niệm Niệm vẫn khỏe mạnh đứng ở nơi này.

Quỷ Ngũ vốn còn muốn chất vấn Phong Dực Hiên hắn là người phương nào, kỳ thực trong mắt sư huynh đệ bọn hắn đây là tiểu sư muội đơn thuần nhất khả ái nhất, bọn họ đã từng thấy dáng vẻ rất nhiều lần Lam U Niệm giết người không chớp mắt, nhưng vẫn là không thay đổi ý nghĩ từ trong tâm bọn họ, vì lẽ đó Quỷ Ngũ quan sát tỉ mỉ Phong Dực Hiên một chút, tướng mạo quá tốt so với mấy người sư huynh đệ bọn họ đều muốn tuấn lãng hơn, khí thế quá cao bọn họ cũng không sánh được, vừa nghĩ như thế Quỷ Ngũ liền cảm thấy Phong Dực Hiên khẳng định là người nguy hiểm, càng thêm lo lắng tiểu sư muội.

''Huynh sao lại đến đây?'' Ba người Lam U Niệm đều ngồi vào bên cạnh bàn, Lam U Niệm quay về Quỷ Ngũ làm mặt lạnh nói, dù sao lúc nàng chuẩn bị đến kinh thành cũng không muốn sư phụ và các sư huynh nhúng tay vào, bọn họ là người trong giang hồ hơn nữa ghét nhất là triều đình tranh đấu, hơn nữa Lam U Niệm cũng không hy vọng bọn họ bị kéo vào. Bây giờ Tam ca ở trong kinh thành cũng coi như tốt, bây giờ lại tới Ngũ Ca, đây không phải là thêm phiền phức cho bản thân sao?

"Quá tẻ nhạt a, liền đến tìm tiểu. . . Niệm nhi muội muội chơi a!" Quỷ Ngũ xác thực cảm thấy rất tẻ nhạt, trong cốc cũng chỉ có hắn cùng sư phụ, sư huynh đệ đều giúp Niệm nhi muội muội ở Vô Tình các xử lý công việc, mà sư phụ lại cả ngày đều chìm đắm bên trong nghiên cứu dược liệu trị độc trên người Niệm nhi muội muội, chính mình ngây ngốc cùng tẻ nhạt muốn đi tìm muội muội nhưng sư phụ không cho phép, chính mình mới lén lút chạy đến.

''Ngày mai liền trở về!'' Lam U Niệm cau mày nói, Ngũ Ca tính cách hiếu động hơn nữa còn rất đơn thuần, bây giờ phe hoàng hậu đã nhìn chằm chằm Lam phủ hoặc là nói đang nhìn chằm chằm chính mình, nếu như bây giờ Ngũ Ca ở lại kinh thành lấy tính cách của hắn nhất định sẽ thường đi bên cạnh mình, dường như từ trước đến giờ khi nàng lang bạt giang hồ thì Ngũ Ca luôn đi bên cạnh mình để bảo vệ, như vậy Ngũ Ca sẽ bị bọn chúng nhìn chằm chằm, nàng không hy vọng những việc ghê tởm này ảnh hưởng đến Ngũ Ca hoặc là bất luận vị ca ca nào cũng vậy.

Nàng còn nhớ hai năm trước chính mình trúng mai phục, là Ngũ Ca đần độn bảo vệ mình tránh được phục kích của môn phái khác, nhưng Ngũ Ca sau đó liền bị bắt lại làm nàng sau đó luôn hối hận không ngớt.

"Ta không trở về đi! Ta có thể để bảo vệ ngươi a!" Quỷ ngũ thương tâm nói, đây là lần đầu tiên tiểu sư muội nói chuyện với hắn như vậy, dù rằng hắn biết tiểu sư muội vì bản thân hắn nhưng hắn vẫn không tránh khỏi cảm thấy buồn phiền, dù sao thì hắn cũng nghĩ là chỉ vui đùa một chút thôi.

''Không cần nói nữa, ca người trở về đi thôi, ngay lập tức trở về!'' Lam U Niệm cắn môi quay về Quỷ Ngũ nói tiểu sư muội, đã nhiều năm là chính sư phụ cùng các ca ca bảo vệ quan tâm chính mình, bây giờ chính mình cũng hy vọng có thể quan tâm bảo vệ bọn họ, mà không phải mang thêm phiền phức cho họ.

"Hừ!" Quỷ Ngũ tức giận nhìn Lam U Niệm một chút liền vận khinh công bay đi mất.

Lam U Niệm nhíu mày nhìn Quỷ Ngũ rời đi, ánh mắt lóe lên thương tâm, Phong Dực Hiên tuy rằng rất không thích Niệm Niệm lo lắng cho người khác nhưng nhìn dáng vẻ Niệm Niệm không vui thì vẫn không nở bỏ, cầm tay nhỏ của Niệm Niệm, Phong Dực Hiên đem ngữ khí thả nhẹ "Hắn vẫn chưa đi, còn ở bên trong U Niệm các!''

"Ta biết!" Lam U Niệm cũng có thể cảm giác được Ngũ Ca không đi, hoặc là nói mỗi lần hai người bọn họ cãi nhau vị này Ngũ Ca đều như tiểu hài tử giận dỗi.

''Nàng là lo lắng phe hoàng hậu sao?'' Phong Dực Hiên bây giờ càng ngày càng hiểu rõ Lam U Niệm, hơn nữa hắn nhìn thấy Niệm Niệm đối với ân nhân cứu mạng này rất là coi trọng, như đối xử với Lam Mặc Huyền, trong lòng hắn tuy rằng ghen, nhưng nếu như muốn sửa trị nam tử này vẫn nên làm ở nơi mà Niệm Niệm không nhìn thấy là tốt nhất.

''Lúc sinh mệnh ta chỉ là một sợi chỉ mỏng là những người này cứu ta, cho ta cuộc sống mới, ta không hy vọng để bọn họ bị thương!" Lam U Niệm ở trong lúc vô tình bắt đầu tín nhiệm Phong Dực Hiên, tựa hồ Phong Dực Hiên chính là người tâm phúc của nàng, vì lẽ đó liền nói ra lời trong lòng mình.

"Đi nghỉ ngơi đi, cái khác giao cho ta được không?" Phong Dực Hiên lại chuẩn bị ôm Lam U Niệm, Lam U Niệm trừng Phong Dực Hiên một chút, Phong Dực Hiên bị trừng không chỉ không giận mà còn vô cùng cao hứng, trái lại cảm thấy ánh mắt Niệm Niệm trừng người càng đáng yêu đến lạ, rất muốn hôn một cái.

Lam U Niệm nhìn kỹ Phong Dực Hiên một chút, nhìn ra Phong Dực Hiên xác thực là nói thật, hoặc là hắn thật sự có biện pháp, trong lòng nghĩ nếu như mình đi cùng Ngũ Ca thì khẳng định hai người này nhất định sẽ ồn ào mâu thuẫn, tuy rằng không tổn hại đến tình cảm huynh muội, nhưng nhất định sẽ để Ngũ Ca thương tâm rất lâu, nên liền để Phong Dực Hiên đi.

Nhìn Lam U Niệm như bé ngoan nằm trên giường, Phong Dực Hiên mới đi ra ngoài, tìm tới chỗ Quỷ Ngũ đang ẩn giấu bên trong U Niệm các, hai người vì không muốn ồn đến Lam U Niệm liền rời Lam phủ đi ra bên ngoài.

''Ngươi cách Niệm nhi muội muội xa một chút!'' Quỷ Ngũ quay về phía Phong Dực Hiên liền bắt đầu ra tay, hắn thật sự lo lắng tiểu sư muội, sợ người đàn ông này sẽ xúc phạm tới tiểu sư muội.

Phong Dực Hiên ánh mắt lóe lên, hắn cuối cùng cũng tìm được cơ hội chỉnh nam tử này, vừa rồi thấy Niệm Niệm lo lắng cho người này như vậy Phong Dực Hiên hắn đã muốn làm việc này, bây giờ là chính nam tử này cho hắn cơ hội và lý do rất tốt, coi như là Niệm Niệm biết chuyện rồi cũng không phải là hắn động thủ trước, không phải sao?

Phong Dực Hiên tốc độ cực nhanh đi tới bên người Quỷ Ngũ tiếp chiêu của Quỷ Ngũ, sau đó một quyền đánh vào lồng ngực, bụng, chỗ nào đau liền đánh chỗ đó, mà Phong Dực Hiên cũng không có hạ sát chiêu với Quỷ Ngũ, càng không hề sử dụng toàn lực, vì lẽ đó Quỷ Ngũ trên người chịu đựng đều là chút bị thương ngoài da chỉ có thể đau đớn sẽ không đả thương tính mạng, cái này cũng là Phong Dực Hiên đối với người đã từng cứu Niệm Niệm trả ân, không phải vậy dựa vào nam tử này lại dám để Niệm Niệm không vui, nên giết!

"A -- đau, đau, ngừng tay a!" Quỷ Ngũ gào gào thét lên, hắn không nghĩ tới thân thủ của người đàn ông này dĩ nhiên cao như vậy, mình căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Phong Dực Hiên cũng không muốn mạng của Quỷ Ngũ, vì lẽ đó liền ngừng tay, mắt lạnh nhìn Quỷ Ngũ "Ngươi để Niệm Niệm thương tâm!"

Quỷ Ngũ tựa hồ cũng biết mình làm việc này là không đúng, cúi đầu bất an nói'' Ta đi xin lỗi, nàng sẽ tha thứ cho ta!''

"Ngươi biết nàng muốn cho ngươi rời kinh thành là muốn tốt cho ngươi!" Phong Dực Hiên cảm thấy từ sau khi gặp Lam U Niệm, hắn lại có thể nói nhiều đến như vậy, thực sự là khó mà tin nổi.

Quỷ Ngũ làm sao mà không biết? Thân phận của tiểu sư muội bọn họ hiểu rõ, tiểu sư muội muốn làm cái gì bọn họ cũng có linh cảm, thế nhưng bọn họ tuy rằng chán ghét triều đình trên tranh dưới đấu nhưng vì tiểu sư muội bọn họ cái gì đều không để ý, đây là tiểu sư muội của bọn hắn, nếu như bọn họ đều không giúp nàng bảo vệ nàng còn ai sẽ chăm sóc nàng nàng đây?

"Ngươi là ai?" Quỷ Ngũ nhìn nam nhân trước mặt, xem người đàn ông này tựa hồ cùng tiểu sư muội rất thân thuộc hơn nữa đối với tiểu sư muội cũng rất tốt.

"Phong Dực Hiên!" Phong Dực Hiên nhìn hắn, thực sự không hiểu Niệm Niệm cùng nam tử này xem ra quan hệ không tệ thực là không tệ, nếu như không phải nhìn ra nam tử này đối với Niệm Niệm cũng không có ý đồ không an phận hắn đã sớm giết, nhìn liền phiền lòng!

"Ngươi là Chiến thần Phong Dực Hiên?" Quỷ Ngũ gần như sắp nhảy lên, hài lòng hỏi "Ngươi chính là người phía trên chiến trường kia anh dũng cực kỳ Minh Vương Phong Dực Hiên?"

Không trách Quỷ Ngũ có chút kích động, nhiều năm như thế Quỷ Ngũ đi cùng Lam U Niệm ra ngoài du ngoạn, nghe qua rất nhiều chuyện liên quan tới Chiến thần Phong Dực Hiên, ở trong lòng Quỷ Ngũ một phần thuộc về nam tử anh hùng, mà hắn vẫn luôn khâm phục người này nhỏ tuổi liền chinh chiến sa trường anh dũng giết địch Phong Dực Hiên, hắn đã từng nói qua, nếu như có cơ hội hắn nhất định phải đến quân doanh của Phong Dực Hiên cảm thụ một phen bàng bạc cùng sĩ khí, theo Phong Dực Hiên đi chiến trường giết địch, thế nhưng hắn không nghĩ tới hắn ngày hôm nay xác thực nhìn thấy Phong Dực Hiên, nhưng là dưới tình huống này.

"Ừm!" Phong Dực Hiên nhìn rõ ràng sự thay đổi thái độ của Quỷ Ngũ trong lòng càng chán ghét, nam tử này kỳ quái như vậy nhất định sẽ mang đến cho Niệm Niệm rất nhiều phiền phức.

" Ta có thể làm thủ hạ của ngươi sao?'' Quỷ Ngũ cảm thấy lợi ích của Minh Vương rất lớn, bây giờ tiểu sư muội không để cho mình ngốc ở kinh thành nhưng chính mình cũng không muốn trở về, nếu đã như vậy không bằng liền đi theo làm thủ hạ của Minh Vương, như vậy một mặt có thể hoàn thành tâm nguyện chính mình từ trước đến nay, hai là có thể ở trong kinh thành bảo vệ tiểu sư muội, thật tốt quá.

Phong Dực Hiên hơi suy nghĩ, kỳ thực thủ hạ của hắn đều là trải qua tuyển chọn tỉ mỉ mà đi ra, nam tử này tuy rằng nhìn giống như hài tử đáng yêu, nhưng trong đôi mắt thông tuệ không thể khinh thường, hơn nữa người này lại là ân nhân cứu mạng của Niệm Niệm, nếu là ân nhân cứu mạng của Niệm Niệm chính là ân nhân cứu mạng của mình, Niệm Niệm thiếu nợ hắn đến trả lại, như vậy sau này Niệm Niệm cùng người này sẽ không còn quan hệ nữa.

"Được!" Phong Dực Hiên gật gật đầu, Quỷ Ngũ hưng phấn không thôi, hắn làm sao biết vào trong quân doanh của Phong Dực Hiên chính là sống không bằng chết, khi đó Quỷ Ngũ đã bị huấn luyện muốn khóc, hắn chỉ muốn lẳng lặng sùng bái Phong Dực Hiên là tốt rồi.

"Ám Nhất, dẫn hắn đi quân doanh!" Phong Dực Hiên phân phó nói.

Ám Nhất từ chỗ tối đi ra, ánh mắt đồng tình nhìn Quỷ Ngũ, đây sợ là người duy nhất được tiến vào quân doanh của chủ tử bằng của sau đi, nhưng nhìn nam tử này đối với Lam cô nương rất quen thuộc Ám Nhất liền dám khẳng định tháng ngày của Quỷ Ngũ sau này nhất định sẽ khổ sở, dù sao khi nam nhân ghen ai cũng đều không trêu chọc nổi, nam nhân ghen còn có thực lực mạnh mẽ càng không trêu chọc nổi.

Quỷ Ngũ lúc này cũng không biết ý nghĩ của Ám Nhất, chỉ nhìn trên người Ám Nhất mà hâm mộ, y thuật của hắn cùng võ công đều là kém cỏi nhất trong mấy sư huynh đệ, ngay cả tiểu sư muội cũng đều mạnh hơn hắn nhiều, sau này chỉ có thể cố gắng rèn luyện, xem bọn họ còn ai dám khinh thường chính mình.

Phong Dực Hiên nhìn đại phiền phức đã xử lý xong liền nhanh chóng trở về U Niệm các, Quỷ Ngũ có chút mê man nghĩ chính mình có phải là quên cái gì rồi không, nhưng mà nghĩ đến bản thân có thể đi theo Minh Quân tiếng tăm lừng lẫy thì cái gì cũng quên hết sạch.

Lam U Niệm cũng không có ngủ, vì lẽ đó lúc Phong Dực Hiên vừa tiến vào khuê phòng nàng liền ngồi dậy, Phong Dực Hiên trong lòng càng buồn bã, Niệm Niệm thật sự rất quan tâm nam tử này.

''Hắn bây giờ đã làm thủ hạ của Minh Quân!'' Phong Dực Hiên đem Lam U Niệm để nàng nằm xuống giường đắp kín chăn, cũng như là giải thích nơi mà Quỷ Ngũ sẽ ở.

"Minh quân?" Lam U Niệm lẩm bẩm, Minh quân chính là thủ hạ tinh nhuệ nhất của Minh Vương Phong Dực Hiên là một nhánh của quân đội, đội quân này làm kinh sợ biết bao quốc gia có ý đồ dòm ngó muốn đánh Phong quốc, đội quân này là bất khả chiến bại, nàng từng nghe Ngũ Ca nói hắn chờ sau này có cơ hội nhất định phải tiến vào Minh Quân, không nghĩ tới hôm nay giấc mơ lại trở thành sự thật.

Để Quỷ Ngũ bên trong Minh quân là một biện pháp rất tốt, như vậy vừa có thể rèn luyện tính cách cùng thân thể của Quỷ Ngũ, cũng tránh khỏi hắn giao du với kẻ xấu ở bên ngoài, hơn nữa cũng thỏa mãn nguyện vọng của Quỷ Ngũ.

"Cảm ơn!" Lam U Niệm quay về nằm ở trên nhuyễn tháp Phong Dực Hiên nhẹ giọng hướng Phong Dực Hiện nói.

A, vậy ta sau này có thể ngủ ở chỗ này sao?" Phong Dực Hiên vội vã vì chính mình đòi phúc lợi, hắn lại không muốn đi nơi mà không có Niệm Niệm ở đó, dù cho không thể ngủ cùng nhau nhưng nhìn Niệm Niệm như vậy cũng rất tốt, lại nói Niệm Niệm sau này nhất định sẽ là Vương Phi của chính mình, hắn bây giờ đến trông coi không cho một số nam tử nửa đêm đến nhìn trộm Niệm Niệm.

Lam U Niệm sửng sốt một chút, nàng vốn nên từ chối thỉnh cầu của Phong Dực Hiên nhưng không biết vì sao có chút ngượng ngùng nói "Ngủ trên nhuyễn giường?"

"Ừm, nhuyễn giường rất tốt!" Phong Dực Hiên không để ý nói, đừng nói ngủ nhuyễn giường coi như ngủ trên nóc nhà cũng có thể a.

''Ta kêu ngươi đi không cho phép ngươi làm xằng bậy?'' Lam U Niệm không xác định hỏi, dù sao mình. . .

"A, ta sẽ nghe lời!" Phong Dực Hiên tội nghiệp nói, dáng vẻ kia quả thực làm Lam U Niệm không đành lòng, xuýt chút nữa nói ra ngươi cứ tự nhiên mà ở lại, cũng còn may Lam U Niệm đối với mỹ nam kế của Phong Dực Hiên không bị mê hoặc.

''Ừ!'' Lam U Niệm nói xong lập tức nhắm hai mắt lại không nhìn tới Phong Dực Hiên, thực sự là khuôn mặt Phong Dực Hiên đẹp vô cùng ảnh hưởng ánh mắt nàng quá lớn, khuông mặt tuấn lãng của Phong Dực Hiên chính là từ khi trọng sinh đến nay được xem là người đẹp nhất, như tiên nhân cao cao tại thượng.

Trong khuê phòng tinh xảo, hai người tuy rằng mỗi người ngủ một nơi, nhưng dưới ánh trăng không khí lại vô cùng ấm áp dù bất cứ ai cũng không đành lòng phá vỡ.

Nhắn nhủ: dạo này bận quá không có nhiều thời gian để edit với lại không ai cho tui miếng động lực nào...buồn... chương thì càng ngày lại càng dài rồi sẽ cố edit sớm nhất có thể!

Nhớ bình chọn + cmt cho mình nhé! Yêu mọi người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top