Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 17: LÀM THẾ NÀO ĐẠT CHUẨN MEOW MEOW HƯNG NHI P1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ CHƯƠNG 17: LÀM THẾ NÀO ĐẠT CHUẨN MEOW MEOW HƯNG NHI P1~

edit: Mao

———————————

Lúc này Khánh Thù vừa gọi điện thoại cho Ngô Thế Huân vừa ngắm Đậu Đen trước mặt........

"Cậu nói Ngô Diệc Phàm hắn tại sao lại đành lòng đem bộ quần áo đáng yêu như vậy cho Đậu Đen của tôi a? Thổ Phì của hắn không phải đã trở lại sao?"

"Ân....... có lẽ hắn cảm thấy kiểu dáng không hợp với Thổ Phì?"

"Thật sao?........." Ngắm nhìn Đậu Đen ngồi xổm trước mặt giương mắt nhìn mình, Độ Khánh Thù cảm thấy thật hoài nghi, "Bất quá Đậu Đen của tôi mặc rất đáng yêu ha ha ha........."

Ngươi có nhận ra nó hoàn toàn không thích hợp với màu đen sao Đô tiên sinh.

= =

.

.

Nói tới hôm đó sau khi Thế Huân đưa máy ghi hình cho Ngô Diệc Phàm coi xong, hắn đối với việc Thổ Phì là Trương Nghệ Hưng cuối cùng đã tin tưởng không còn chút nghi ngờ. Phác Xán Liệt bất mãn nhìn Lộc Hàm và Thế Huân rồi hướng về phía hắn giải thích Bạch Hiền của mình đã trở về hình mèo cho nên không dẫn đến cho hắn xem được, sau đó Lộc Hàm mới vỗ gáy nhớ tới chuyện quan trọng nhất, cũng là lí do khiến Diệc Phàm vội vàng chạy đi.

Trương Nghệ Hưng sở dĩ có thể biến thành người là vì Lộc Hàm dẫn cậu đến gặp Hoàng Tử Thao. Lão Hoàng mà Ngô Thế Huân nhìn thấy hằng ngày luôn hoạt bát vui tươi đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh cùng Lộc Hàm bàn luận làm thế nào làm cho mèo biến thành người, cậu mới hiểu được một việc.

Mẹ nó Tử Thao mới là chung cực BOSS a! Chẳng trách mèo của chúng ta một đám đều "không bình thường" a! Nhớ lại mới phát hiện cũng là bởi vì theo lời y nên mới lãnh về nhóc mèo này a!

Dù sao thì Ngô Thế Huân đã biết được một chuyện [trọng đại] mà loài người không ai biết ╮( ̄▽ ̄" )╭

Bàn xong chuyện Trương Nghệ Hưng. Hoàng Tử Thao cầm ống nghe áp lên bụng Thổ Phì nghe ngóng nửa ngày nghiên cứu nửa ngày mới nói cho Lộc Hàm, làm cậu biến thành người có một biện pháp nhưng phải trả giá rất đắt.

Không giống Lộc Hàm và Bạch Hiền trải qua giai đoạn chuyển đổi trung gian mới chuyển sang thời kỳ điều tiết chức năng cơ thể cân bằng, nghĩa là Trương Nghệ Hưng một khi biến thành người sẽ không có cơ hội biến trở lại thành mèo. Cứ thế, sức đề kháng của cậu và năng lực miễn dịch sẽ giảm xuống rất mạnh, nếu ở hình người không chăm sóc chu đáo, cậu hoàn toàn có thể yếu dần và biến mất.

Lộc Hàm dùng bốn giây suy nghĩ. Sau đó nói:

Ai thèm quan tâm chứ!

╮( ̄▽ ̄" )╭ Y chính là rất tin tưởng Ngô Diệc Phàm sẽ chăm sóc tốt cho Trương Nghệ Hưng.

.

Ngô Diệc Phàm lúc ấy lập tức đứng lên đưa cho Thế Huân gói quần áo vốn mua cho thổ Phì, liếc mắt qua Lộc Hàm cùng Xán Liệt một cái, sau đó quyết định chủ nhân mới cho bộ trang phục. Thôi ~ ngươi cũng thấy các ngươi không hợp đâu ╮( ̄▽ ̄" )╭

Chạy về nhà hắn đầu đổ đầy mồ hôi vừa mở cửa liền nhìn thấy Trương Nghệ Hưng mặc quần áo của mình ngồi trên sàn ngẩn người, vội vàng ôm cậu lên giường hỏi khi hắn không ở nhà thì làm gì, kết quả đối phương nâng bàn tay trắng nõn lau đi mồ hôi trên trán Diệc Phàm, hỏi hắn tại sao lại gấp như vậy có phải quên cái gì không.

Trên trán cảm thấy hơi lạnh làm hắn có chút thất thần, nhìn cậu khẽ nhíu mày trong lòng dâng lên một loại cảm xúc khó hiểu.

"Là quên, quên mang theo em......"

A Ngô gia ngài thực sự làm ta xúc động.

.

.

Vài ngày sau đó, Ngô Diệc Phàm bắt đầu dạy dỗ Trương Nghệ Hưng, gọi hoa mỹ là 【Gia giáo con trẻ】

Xét theo thể chất đặc biệt của cậu, mặc dù có hình dáng và tư tưởng của một người trưởng thành nhưng hành vi cùng khả năng tiếp thu giống như trẻ sơ sinh, nói thẳng ra là ngốc nghếch cái gì cũng không biết. Sau khi suy nghĩ cặn kẽ hắn quyết định trước tiên xóa bỏ thói quen khi còn là mèo của cậu, để tránh sau này dẫn cậu ra ngoài cũng không đột nhiên bốn chân chạm đất lắc mông đòi ôm.. vân vân..., có đến hàng trăm điều phải xử lý a.

Cho nên việc hàng đầu lúc này chính là bước đi.

Từ lần đầu gặp thời điểm nhìn thấy Nghệ Hưng bò trên mặt đất vào phòng ăn, Diệc Phàm đã quyết tâm phải dạy cậu cách đi đứng bằng hai chân, nhưng người này cầm tay hắn đi chưa đến một giờ đồng hồ đã la hét mệt quá mỏi quá, sau đó liền giở trò mèo quấn tay quanh cổ muốn hắn ôm. Tình trạng này kéo dài hai ngày liên tiếp hắn rốt cuộc cũng phát hiện vấn đề ở đâu, sau đó mua cho cậu một đôi giày xinh đẹp trắng tinh.......

Sau khi Ngô Diệc Phàm ngồi xổm trên sàn đem chân cậu nhét vào đôi giày lông, nhìn vẻ mặt của cậu hắn đã biết vấn đề đã được giải quyết.

Ở nhà chỉ toàn mang tất, Trương Nghệ Hưng phát hiện mang đôi giày này vào chân có cảm giác thật thích, mềm mại êm ái còn rất thoải mái, vui vẻ thắt giày cậu hí hửng hỏi hắn có thể mua thêm một đôi hay không ta còn muốn mang trên tay.

Sau đó Ngô Diệc Phàm mỉm cười xoa đầu cậu nói không thể.

╮( ̄▽ ̄" )╭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top