Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 5 : ru mới chả bích dẹp hết!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Hôm nay, lại một ngày bình thường, bạn đến trường và ngồi vào bàn như mọi khi.

- chào buổi sáng Ami! _ Daehwi nở một nụ cười tươi với bạn
- chào cậu, Daehwi! _ bạn cũng mỉm cười nhẹ đáp lại _ Kuan Lin đâu?
- à cậu ấy đang bận xoay rubik mirror. Cả sáng nay thấy ngồi xoay mãi hà.
- rubik à? Tớ...cũng muốn xoay thử.
- đây nè, tớ cầm hộ Kuan Lin cái rubik cũ. Cậu thử xoay đi Ami.

   Sau một hồi vật lộn thì bạn mới xoay xong cái mặt màu trắng.

- a! Không chơi nữa, không chơi nữa! Xoay mãi chẳng chịu ra. _ bạn đập mạnh cái rubik xuống bàn

   Kuan Lin vì tiếng than thở của bạn mà rời mắt khỏi cái rubik mirror.

- có quy luật cả mà Ami. _ Kuan Lin chậm rãi nói.

   Cậu cầm lấy cái rubik và xoay vài đường, cả sáu mặt rubik đã được sắp xếp.

- cậu thử lắp từng tầng một đi, như vậy sẽ dễ hơn.
- như nào?
- đầu tiên cậu xoay mặt màu trắng, sau đó tự xoay tầng một. Tầng hai tớ sẽ chỉ sau. Lấy rubik của tớ này.

     Bạn đón lấy rubik rồi ngồi về chỗ tự kỉ. Đã năm tiết học trôi qua, vậy mà bạn vẫn chẳng thể xoay đủ sáu mặt. Haizz...cái ru bích nài thật cứng đầu. Về kí túc xá, bạn lại tiếp tục chiến với cục rubik.

- đm! Xoay kiểu đờ gì cũng không ra! _ bạn bực mình ném cái rubik
- khổ thân cái rubik, bị Ami hành cho lên giường xuống đất! _ Lisa bước vào phòng rồi lắc đầu ngao ngán.
- tại em xoay mãi không được! _ bạn mếu máo.
- đưa chị coi. _ Lisa cầm cái rubik lên.

      Nhìn nhìn hai giây rồi bắt đầu xoay. Tuy lâu hơn Kuan Lin một chút nhưng cũng ra được sáu mặt.

- ta da! Chị xoay được nè! _ Lisa hớn hở.
- chị Lisa xinh đẹp dạy em xoay với! _ bạn nài nỉ
- hừmm...dạy thì được thôi, nhưng quan trọng em phải hiểu cơ.
- thế thì em phải phụ thuộc vào độ nhăn của não rồi. Mà kệ đi, chị dạy em nhaaa!
- ừ. Lại đây chị dạy cho!

      Hai tiếng sau...

- chỗ này xoay dấu cộng mà Ami. Đây là lần thứ 10 rồi đó. Công thức đơn giản vậy mà sao em không nhớ vậy! Haizz... _ Lisa vò đầu
- em xin lỗi...
- lát nữa chị bận show rồi. Thôi thì chị viết công thức nha.
- vâng
- rồi. Nè. Đây là công thức dễ nhớ nhất rồi đấy. Ami, hwating.
- neaa...

   Thực sự não bạn ngắn thế sao. Cái công thức dễ ẹc vậy mà cũng chẳng làm được.

- ắt chù! Ớ!Làm...làm được rồi! _ bạn vui mừng reo lên.

    Sau đó bạn tự phá đi xoay lại cho thuộc lòng công thức.

- hú yé!!! Xoay được rồi!!
- 2 giờ sáng rồi đấy chị Ami. Im lặng cho người khác ngủ! _ Somi nằm ở giường bên cạnh vừa ngái ngủ vừa gắt.
- mì a hê.

    Sáng hôm sau...

  Kết quả của một đêm không ngủ, đôi mắt bạn thâm quầng như bị ai bum vào.

- ối giời ơi! Ami định đóng phim kinh dị à!
- mới sáng đã dọa ma người ta rồi!
- cả đêm qua thức xoay rubik mà! Oáp... _ bạn bước ra khỏi phòng tắm vừa nói vừa ngáp.

   Bạn đi đến cái tủ lạnh lấy ra hai cái...thìa, đắp lên mắt sau đó ngủ quên luôn.

- Ami dậy đi, tính không đi học nữa hử! _ Lisa lay lay cánh tay bạn.
- neaa..._ cái giọng bạn lúc ngủ thật kinh khủng.

   Sau 15 phút, cuối cùng nó cũng chịu ra khỏi nhà.

Reng reng reng...

    Tiếng chuông vào học vang lên ngay lúc nó vừa bước chân vào trường. Số may vđ.

- Ami sao hôm nay cậu đi muộn vậy? _ Kuan Lin lo lắng hỏi
- hơ hơ... Tớ ngủ quên. _ bạn trả lời xong thì gục xuống bàn và ngủ ngon lành.

   Vì chỗ bạn bị khuất nên thầy cô chẳng để ý và bạn ngủ tù tì hết bốn tiết liền.

   Ra chơi...

   Daehwi thấy bạn hôm nay không tám chuyện thì thấy là lạ, cậu quay xuống lay lay bạn:

- Ami ơi...
- hơ hơ... Ơi? _ bạn lấy tay dụi dụi mắt trả lời với giọng ngái ngủ.
- đêm qua cậu không ngủ à?
- ừ. Cả đêm qua tớ ngòi xoay ru bích đến năm giờ sáng.
- tớ đã bảo là để tớ chỉ cậu rồi mà. Đúng là cứng đầu! _ Kuan Lin giận dỗi.
- tại tớ sợ phiền cậu... Mà dù sao tớ cũng xoay được sáu mặt rồi! _ bạn giơ cái rubik ra cười toe toét.

     Kuan Lin chẳng nói chẳng rằng giật cái rubik rồi ngồi xoay xoay cái rubik mirror. Và từ lúc đấy đến ra về cậu không nói với bạn một câu nào. Chắc là giận rồi, nhưng vì gì chứ?

- Kuan Lin ơi... _ bạn chạy lại và giật nhẹ vạt áo cậu.
- ? _ cậu quay lại nhìn bạn
- tớ xin lỗi.
- vì gì?
- thì đương nhiên là chuyện đấy rồi.
- chuyện đấy?
- là chuyện đấy đấy.
- cậu hay. Chuyện đấy là chuyện gì?
- thì chuyện cậu giận tớ í.
- tớ giận cậu sao?
- hả...à vậy cậu không giận tớ à? Làm tớ tưởng bở nãy giờ.

   Bạn định bỏ đi nhưng bị cậu nắm cổ tay giật lại. Vì cậu cao hơn bạn một cái đầu nên cậu phải cúi xuống.

- tớ không giận cậu mà giận cái rubik này đây. _ cậu giơ cái rubik ra
- nhưng...vì sao?
- vì nó làm cậu thức khuya, làm cậu mệt. Mà cậu mệt thì tớ cũng mệt. Tớ không thích thế! _ đôi lông mày cậu hơi nhíu lại.
- vậy bây giờ tớ thay mặt cái rubik này xin lỗi cậu rồi đi ăn bánh gạo cay, được không? _ bạn cười nhẹ
- được! _ khuôn mày cậu dãn ra, môi cong lên một đường.
- ớ! Kuan Lin trả mũ Wings Tour cho tớ! Lai Kuan Lin!_ bạn vừa đuổi vừa gọi tên kẻ giựt mũ mình bỏ chạy

    Hoa rơi đầy đường hòa với tiếng cười đùa của bạn và cậu tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về tình bạn. Liệu nó có thể tiến xa hơn tình bạn không??

                   To be continue
         -------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top