Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14: Du lịch biển cả(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BỘP, Yuu tức giận, đập thật mạnh vào cái bàn một cái. Cậu không thể nào nuốt trôi được cục tức trong lòng của mình. Không ngờ, cô lại dám vũ nhục cậu trước mặt nhiều người như vậy

Gladion, Gladion, Gladion, lúc nào cũng là Gladion. Chẳng lẽ trong mắt cô bây giờ, cậu không bằng đứa con của một nhà khoa học, nhà nghiên cứu Pokemon ? Cậu thì thua kém gì hắn ta ? Cậu thậm chí còn hơn hắn

Nhà giàu, sống trong dinh thự. Cha cậu là một Tiến sĩ có tiếng trong Giới nghiên cứu Pokemon. Cậu học giỏi, gia thế hiển hách, đẹp trai, được nhiều người theo đuổi. Thế thì vì cái gì, vì cái gì mà cậu chọn hắn thay vì cậu ?

Đúng là trước đây, hắn vì thể diện, vì sĩ diện trước mặt bạn bè mình mà chơi đùa với tình cảm của cô. Thậm chí, còn nhấn chìm cô trong hồ nước sâu, khiến nó trở thành một nỗi ám ảnh kinh hoàng trong cuộc đời của mình

Nhưng sau khi cô chuyển đi, cậu ta đã dần nhận ra tầm quan trọng của cô trong người của hắn. Nên ngay khi biết cô đang ở vùng Isshu này, cha cậu ta vô tình chuyển công tác đến đây, anh em cậu ta không ngần ngại mà đồng ý chuyển đi cùng cha của mình

-Nè, Gladion, cậu thử xem. Tớ đích thân xuống nướng cho cậu ăn đấy, giỏi không ?- Tiếng Hikari ngọt ngào, kéo cậu ta ra khỏi suy nghĩ của mình. Liếc nhìn cô đang vui vẻ trêu Gladion, nụ cười hạnh phúc trên gương mặt thanh tú kia càng khiến cho cậu ta thêm khó chịu

Đáng ra, nụ cười ấy phải là thuộc về cậu. Đáng ra, dáng vẻ hạnh phúc của cô phải dành riêng cho cậu, không phải là Gladion kia

-Anh hai, anh đừng tức giận- Tsuki vỗ vai, giọng trầm thấp khác hẳn với chất giọng thường ngày một trời một vực- Mọi chuyện sẽ thành công cốc nếu như anh không giữ được bình tĩnh

-Anh biết, nhưng anh rất khó chịu. Hikari dám từ chối anh, còn dám đe dọa anh, chỉ vì thằng khốn đó- Yuu nắm chặt lấy lon nước trong tay của mình thành hình dạng không thể nhìn ra được. Có thể thấy được rằng, cậu khó chịu ra sao 

-Yukiko cũng vậy. Không ngờ, là bao nhiêu năm không gặp, mà hai người bọn họ thay đổi 180 độ như thế. Không dám tin đây chính là Fuyushi Hikari và Nishizawa Yukiko mà anh em mình quen- Tsuki gật đầu đồng tình

-Yukiko nói gì với em sao ?

-Cô ấy tát em, nói rằng là dù cho tên Natural đó như thế nào, thì cô ấy vẫn chọn hắn. Thậm chí, còn vì hắn mà tát em- Tsuki xoa xoa một bên má của mình

-Vậy em có muốn trả thù không ? Dạy dỗ cho họ biết điều một chút- Yuu đề nghị, hất đầu về phía hai cô nàng đang nướng đồ ăn cùng bạn bè mình

-Được đó anh hai, dạy cho họ phải nhớ rằng là: Cãi lời anh em nhà Yamada này chắc chắn kết quả sẽ không bao giờ là tốt đẹp

.........

-Nè, Shu, anh thấy sao ? Em thấy anh em nhà Yamada đó rất nham hiểm- Haruka thì thầm, liếc nhìn anh em Yamada ngồi ở chiếc bàn phía sau, đang thì thầm to nhỏ chuyện gì đó

-Em đừng để ý đến họ. Kẻ bị từ chối tình cảm, không cay cú sao được ?- Shu kéo gương mặt của cô về trước, hôn lên má cô lúc cô không để ý. Haruka ôm một bên má, ngượng ngùng:

-Anh .... mà sao anh biết họ bị từ chối tình cảm vậy ? Ai từ chối tình cảm của họ hả anh ?

-Còn ai ngoài hai hotgirl của trường, Hikari và Yukiko kia chứ em- Shu thưởng thức miếng thịt nướng do chính tay Haruka nấu, tâm trạng tốt cực kì

-À, ra là níu kéo không thành, nên chắc bây giờ đang nói xấu đây- Haruka bật cười khúc khích, hòa nhập vào bữa tiệc cùng mọi người

Satoshi ăn liên tục, tíu tít khen ngon. Lillies và Hau trò chuyện vui vẻ cùng nhau, Takeshi thì cứ trêu ghẹo các cô gái xinh khiến Kasumi xấu hổ, phải kéo tai anh để anh dừng lại

-Anh N, một lát nữa nghe nói sẽ có hoạt động gì hả anh ?

-Có chứ, một lát nữa sẽ có hoạt động gọi là Tìm Kiếm Điều Bí Ẩn. Mấy em thấy cái hang động kia không ?- N chỉ tay về phía hang động cách đó một khoảng không xa so với chỗ nướng đồ ăn của họ.

-Hang động đó có gì hả anh ?- Yukiko tò mò

-Trong đó có chứa một thứ rất huyền bí đó. Nếu mọi người tìm được nó, sẽ được thưởng một món quà rất giá trị- Gladion giải thích. Kasumi hồi tưởng lại:

-Nghe nói năm ngoái, có một đàn anh đàn chị tìm được chiếc hộp đó, không biết trong đó chứa gì nhưng mà được thưởng một số tiền rất lớn. Nhưng mà, chẳng hiểu vì sao sau này anh chị ấy đột ngột chuyển trường, và không còn liên lạc

-Lạ vậy ?- Hikari thắc mắc

-Tớ có nghe một lời đồn về chiếc hộp này. Nghe nói chiếc hộp này là chiếc hộp ma quái bị ma quỷ ám. Trong chiếc hộp đó là một đàn violon cũ bị đứt dây, còn có mấy bản nhạc với lời bài hát âm u, ghê rợn nữa- Airis kể lại. Dento bất chợt cảm thấy hứng thú với cái tin đồn này:

-Woah, thật là thú vị đây. Mùi hương của sự huyền bí, bí mật sẽ đem lại cho chúng ta những cảm giác hồi hộp, bồn chồn và thích thú trong quá trình tìm kiếm sự thật và ánh sáng

-Nghe có vẻ rất hấp dẫn đó, tớ nhất định sẽ tìm ra kho báu ấy- Satoshi háo hức, đôi mắt màu đen sáng như sao trời ban đêm, lấp lánh ý chí kiên cường và sự quyết tâm của cậu.

-Do anh là trợ giảng nên không thể tham gia cùng mọi người được. Nên có gì mọi người để ý đến Yukiko thay anh nhé- N quay sang Yukiko, yêu thương vuốt tóc cô- Em nhớ cẩn thận đấy, trong đó rất tối. Nếu sợ quá hay không thể tham gia, phải nói với anh. Anh sẽ thưa với thầy Cheren, cho em không tham gia cùng

-Dạ vâng, em biết rồi- Yukiko gật đầu, mỉm cười. Dù ngoài miệng mỉm cười, nhưng trong lòng cô cảm thấy rất bất an. Cảm giác như là có chuyện gì không lành sắp xảy ra với cô vậy

.....

TÁCH, TÁCH, tiếng nước nhỏ giọt trong một cái hang động sâu và tối. Ánh sáng lắt lẻo trước hang động, khiến cho hang động càng thêm âm u và ma quái một cách dị thường

Sâu thẳm trong cái hang động ấy, Giratina từ Thế giới địa ngục, xuất hiện. Đôi mắt của nó nhìn xung quanh, như thể đang tìm kiếm điều gì đó. Sáu cái chân ấy di chuyển, nó băng qua một cây cầu nhỏ. Đến nơi cần đến, nó dùng hai cái chân trước, đào lên một chiếc hộp cũ kĩ 

Trong chiếc hộp ấy, nó giấu rất nhiều bức ảnh. Bức ảnh chụp hai người đàn ông trưởng thành trong bộ vest sang trọng bắt tay nhau, bức ảnh chụp gia đình của họ. Và có một bức ảnh mà nó giữ rất kỹ, như thể bức ảnh đó là kho báu riêng, là món quà trân quý nhất trong đời của nó

Bức ảnh ấy là bức ảnh chụp hai gia đình Fuyushi và Nishizawa, cùng với Zekrom, Reshiram, Kyurem, Giratina và cả Arceus. Nét mặt hạnh phúc của hai đứa trẻ khi được nó và Arceus cho phép cưỡi

-Ta tự hỏi rằng, liệu hôm nay ta có gặp được hai đứa con của hai cô không nhỉ, Fuyushi và Nishizawa ? Ta muốn được gặp lại hai đứa con của hai người.

Đã nhiều năm rồi, kể từ lần cuối cùng ta và các ngươi gặp nhau. Lần này, ta sẽ thực hiện nguyện vọng của các ngươi. Ta sẽ thay các ngươi che chở cho hai cô bé ấy, và tiêu diệt những kẻ đã gây ra cái chết cho các ngươi

.........

Hang động ven biển được đặt với một cái tên rất thơ mộng, Ai. "Ai" nghĩa là Tình yêu, tình yêu của một cô gái dành cho chàng trai. Tên của hang động ấy được đặt với một cái tên đầy ngọt ngào, nhưng truyền thuyết của nó thì không hề như vậy

Truyền thuyết về hang động ấy là bắt nguồn từ nhiều năm về trước, phát hiện bạn trai mình phản bội mình, quen với một tiểu thư nhà giàu, cô gái tên Ai đã chia tay hắn và thay đổi bản thân mình trở nên xinh đẹp hơn, quyến rũ hơn để trả thù hắn. Sau khi trả thù được tên đàn ông bội bạc về tình ấy, cô rời khỏi quê hương mình và đến vùng đất mới để làm lại từ đầu

Tại đây, cô đã gặp và yêu một chàng trai khác tên là Rui. Cả hai yêu nhau, quấn quýt bên nhau không rời. Không bao lâu sau, bạn trai cũ của cô tìm đến cô, ép cô quay lại với mình và hàn gắn tình cảm nhưng đều bị cô cự tuyệt từ chối. 

Không cam tâm nhìn người yêu cũ của mình sống trong sự sung sướng và hạnh phúc, còn hắn ta thì phải chịu đựng người vợ già nua chảnh chọe, kiêu ngạo và hống hách, lại còn hay ghen tuông vô cớ. Tên sát nhân điên loạn ấy đã giết chết cô và vị hôn phu của mình, khi cả hai đang say giấc trong phòng ngủ

Hắn ta bắt cóc hai người vào cái hang động gần biển. Hắn điên cuồng tra tấn suốt mấy ngày, rồi chặt đầu vị hôn phu của cô ấy. Ép cô ấy chứng kiến cảnh đó rồi giết cô một cách man rợ. Để rồi khi tội ác của hắn phơi bày ra ánh sáng, cả vùng ấy đều kinh hoàng trước hành động của hắn và xót xa cho đôi vợ chồng chưa cưới ấy

Nhưng sau nhiều năm kể từ ngày đôi vợ chồng ấy chết, hang động trở nên u ám. Nhiều người nói rằng họ nghe tiếng khóc của cô gái ấy, tiếng thét của vị hôn phu cô, còn có cả tiếng cười man rợ. Vì linh hồn của cô gái tên Ai không được siêu thoát, linh hồn của cô ấy cứ đi tìm và hỏi mọi người là vị hôn thê của cô ấy ở đâu ? Đầu của vị hôn phu ấy ở đâu ?

-Đó chính là truyền thuyết về hang động ma ám, Ai. Và chính xác hơn, chính là hang động mà chúng ta sẽ đi tìm kho báu- Lớp trưởng giới thiệu. Hikari kéo áo Gladion, hỏi nhỏ:

-Cái này có thật không vậy ?

-Cái này không biết chính xác là có thật hay không ? Vì chưa ai xác nhận chính thức cả, hơn nữa, chỉ là lời đồn thôi. Cậu sợ à ?- Gladion hỏi

-Ừm, tớ sợ. Tớ sợ lỡ như hồn ma cô gái tên Ai đó bắt Gladion đi, thì tớ biết làm sao đây ?- Hikari phồng má, dáng vẻ của một đứa trẻ 8 tuổi. Chứ không phải là của thiếu nữ tuổi 18

-Cô nương lắm chiêu quá đó, sợ thì có tớ bên cạnh kia mà- Gladion bật cười, nhéo yêu cái má phúng phính của cô. Cô mỉm cười, nhưng ánh mắt lại liếc nhìn Yukiko mặt hơi tái vì sợ. 

Bóng ma kia quá lớn, khiến cho Yukiko khó lòng mà vượt qua. Mà anh N lại không thể tham gia cùng, liệu Yukiko sẽ ổn chứ ? Chưa kể, chắc chắn tên Tsuki kia nhân cơ hội này mà làm những điều không thể dung thứ. Phải bảo vệ Yukiko, đây là ưu tiên hàng đầu

-Lớp chúng ta sẽ chia thành nhóm hai người, các bạn nam sẽ bốc thăm tên các bạn nữ. Đặc biệt là, năm nay có sự thay đổi. Thầy đã giấu trong đó một kho báu rất quý giá, nếu ai tìm thấy kho báu ấy sẽ được thầy cho chìa khóa để mở kho báu ấy- Thầy Cheren giải thích

Cả lớp thích thú hò reo. Đây thật sự hẳn là một kho báu quý giá. Liệu thầy sẽ giấu điều gì trong chiếc hộp kho báu ấy ? Nhiều người đoán sẽ là một Pokemon, nhiều người đoán sẽ là vàng hoặc tiền. Nhưng cũng có người nói sẽ là một thứ gì đó rất bí hiểm và thú vị, kích thích trí tò mò và suy luận của các học sinh

-Em có chắc chắn là tham gia được không Yukiko ? Anh lo cho em, nếu như em xảy ra chuyện gì thì anh sẽ ra sao đây- N nắm lấy tay Yukiko. Dù cô nói là không muốn làm mọi người mất vui chỉ vì cơn ác mộng ấy, nhưng ưu tiên hàng đầu vẫn là sự an toàn của cô

-Em chắc chắn với anh là không sao đâu. Lần này anh không thể tham gia cùng em, nhưng em chắc chắn sẽ không để cho anh lo lắng đâu. Anh yên tâm- Cô gật đầu, trấn an tinh thần của N

Mọi người đều biết đến chứng sợ bóng tối của cô là do tên Rin kia gây ra, nhưng đó chỉ là một phần mà thôi. Kẻ khởi nguồn mọi chuyện này là Tsuki Yamada, còn tên Rin kia chỉ là chất kích thích, khiến cho căn bệnh này của cô trở nên nặng và cuối cùng, là trở thành một căn bệnh tâm lý khó chữa khỏi

-Dù em nói như vậy, nhưng anh vẫn không yên tâm

-Anh quên em là ai rồi hay sao ? Em có Zekrom và mọi người bên cạnh mình, nhất định sẽ không sao cả đâu anh- Yukiko vén mái tóc bạch kim của mình lên, lộ ra chiếc khuyên tai màu đen hình sấm sét

N ngớ người một lúc rồi bật cười. Anh quên mất, anh quên mất là cô còn có Zekrom. Như vậy thì khi cô gặp nguy hiểm, có Zekrom bên cạnh bảo vệ, anh yên tâm hơn nhiều rồi. Nhìn vẻ mặt vui vẻ của anh, cô cũng cảm thấy nhẹ lòng

-Em nhất định sẽ không sao đâu, anh yên tâm nhé- Yukiko lén hôn lên má của anh một cái nhân cơ hội không ai chú ý. Nhưng điều đó lọt vào mắt của Tsuki, nhưng cậu không hề tỏ ra khó chịu hay gì cả.

Ngược lại, cậu cảm thấy rất vui. Vui vẻ một cách lạ thường, vì cậu sắp phạt cô. Cậu ta nhất định sẽ khiến cô không thể nào quên được buổi tối ngày hôm nay, và biến nó trở thành một cơn ác mộng trong con người của cô

.......

Trong khu rừng sâu, muông thú đã chìm vào trong màu đen của bóng tối. Gió mùa hè thổi qua, mang theo mùi hương hoa thoang thoảng nhẹ nhàng, ru ngủ cả khu rừng. Ánh trăng ẩn mình sau những đám mây, cơn gió mát của mùa hè, một bãi cỏ xanh mướt là những thứ thích hợp cho một giấc ngủ

Không chỉ riêng muông thú trong rừng, mà cả loài sinh vật màu trắng mang hình dáng của một chú ngựa, nhưng lại không phải là ngựa kia cũng tận hưởng một chút sau những gì xảy ra. 

Màu trắng ấy thuần khiết, xen lẫn nó là màu vàng kim. Vàng kim của sự thịnh vượng và hưng thịnh của một quốc gia, hoặc là của một gia tộc danh giá nào đó. Màu vàng kim ấy sáng tựa như mái tóc vàng của thần Zeus Hi Lạp, Vị thần của các vị thần, người đứng đầu Thế giới.

Đôi mắt màu xanh lá kia khẽ khép lại, tận hưởng sự yên tĩnh và bình yên của khu rừng này. Nhưng lại mở ra khi cảm nhận được thứ gì đó,  nhìn ba loài sinh vật trước mặt mình:

-Ta đang nghĩ các ngươi sẽ không đến đấy, Zekrom, Kyurem và Reshiram

-Chúng tôi không thể không tới được, thưa ngài. Chúng tôi nhận được tin của ngài, lập tức đến đây ngay

-Con quái vật trong lòng sâu ấy đã thức giấc mà không cần đến quả tim và máu của Yukiko và Hikari. Điều này chưa hề xảy ra trước đây, và thật là phi lý

-Đúng vậy, Kyurem. Tuy nhiên, dù nó có thức giấc, phong ấn vẫn còn thì nó không thể thoát ra được. Chỉ có điều, ...

-Tôi biết ngài đang lo điều gì, Ngài Arceus. Phong ấn còn không có nghĩa là nó sẽ không tìm cách thoát ra. Chưa kể đến, Hikari và Yukiko cũng đang chiến đấu với bọn ác nhân kia. Nó có thể lợi dụng thời cơ bất cứ lúc nào, phá vỡ phong ấn và giết chết hậu duệ nhà Fuyushi và Nishizawa

-Nói cách khác, tính mạng của Hikari và Yukiko lúc này chỉ có thể nói rằng "nguy hiểm cận kề, sinh tử khó đoán"

-Hoàn toàn chính xác. Vì vậy, từ bây giờ, phải dặn dò Hikari và Yukiko phải nâng cao cảnh giác và cẩn thận với mọi thứ xung quanh. Rayquaza và Giratina, không đơn giản như những gì mà người ta nghĩ hay chứng kiến đâu

-Giratina ? Tên đó cũng tham gia vào chuyện này sao ạ ?

-Giratina thì ta không chắc chắn mục đích thật sự của hắn là gì. Có thể từ Thế giới Hỗn Mang trở về, và còn làm chủ Thế Giới Địa Ngục thì hắn nhất định chẳng phải là một thứ tốt lành nào cả

-Đừng kết luận vội vàng như vậy Zekrom, chúng ta trước tiên phải ưu tiên hàng đầu là bảo vệ hai cô bé khỏi Rayquaza, và đồng thời, tìm cách để đánh thức sức mạnh thật sự trong người của hai ngươi, Zekrom, Kyurem

-Vâng thưa ngài Arceus

-Reshiram, nhờ ngươi để mắt đến N. Tên Ghesist kia không dễ dàng tha thứ cho thằng bé đâu. Bây giờ, có sự hậu thuẫn của "hắn ta" thì cái bản chất đê tiện, và lòng tham không đáy của hắn chẳng bao giờ thay đổi cả. Có thể lợi dụng được ai, chắc chắn hắn sẽ lợi dụng

-Thần hiểu, ngài Arceus.

Ba Pokemon huyền thoại ấy biến mất không dấu vết, y hệt như cách chúng xuất hiện mà không làm phiền đến sự yên tĩnh của khu rừng. Arceus nhìn ánh trăng sáng trong đêm hôm ấy. Một buổi đêm thanh vắng, ta và trăng bầu bạn cùng nhau

-Giống hệt như trăng ngày hôm đó, liệu ngươi cũng đang thưởng thức trăng giống ta lúc này không, Giratina ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top