Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mệt mỏi thì ở đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 16/8/2019
Lần đầu tiên viết cái này. Cũng coi như là nhật ký đi, nơi có thể trút bỏ tất cả những gì khiến bản thân mình mệt mỏi.
Ngày hôm nay thật dài, là ngày thi đầu tiên khi bắt đầu năm học mới. Sau khi kết thúc 2 tuần đi lâm sàng môn ung thư mình được thi lâm sàng. Có rất nhiều điều để nói!

Đầu tiên là việc đi lâm sàng vô trách nhiệm của bản thân mình, buổi được buổi không; cũng chẳng bao giờ khám hay hỏi bệnh nhân. Bản thân mình biết việc này là hết sức ngu ngốc. Nhưng kể cả như vậy thì mình vẫn không thể nào từ bỏ nó. Lý do là gì nhỉ? Bản thân mình cũng chẳng biết. Có lẽ là ngại, cũng có thể là lười. Nói chung lại chắc là đủ cả. Sự vô trách nhiệm với bản thân và với cả những người khác, không tốt chút nào.

Thứ hai là việc làm bệnh án thi. Thật sự mệt mỏi! Có cả tuần để làm bệnh án,  mình làm đi làm lại rất nhiều lần nhưng cuối cùng kết quả lại chẳng ra gì. Lý do gì ư? Bản thân mình cũng không biết là gì nữa. Chắc cũng là do mình mà thôi. Có nên dùng từ ngu ngốc để nói về mình không nhỉ?

Thứ ba là việc thì lâm sàng. Nói đến việc này thì mình chỉ biết cười trừ thôi. Chẳng trách ai được do kiến thức hạn hẹp lại có cái tật là nói sao nhỉ, tật thích thể hiện chăng? Nói như vậy bản thân mình cảm thấy hơi quá nhưng đại khái thì nó là vậy. Một người nói nhiều, nhưng tạm nói là biết hạn chế đi. Bản thân biết cái tật này chẳng tốt đẹp gì nhưng mà nó là tính cách rồi. Rất khó sửa! Tạm bỏ qua đi. Nói chung là kết quả thi không khả quan lắm. Hiện tại mình cảm thấy rất mệt mỏi và có lỗi. Cảm thấy có lỗi với bố mẹ rất nhiều. Mẹ vừa gọi điện thoại cho mình, hai mẹ con nói chuyện rất vui vẻ nhưng sau khi kết thúc cuộc gọi thì chỉ muốn khóc. Con xin lỗi bố mẹ vì mọi thứ!
Có lẽ kết quả thi lần này có thể là trượt và sẽ phải học lại. Nói là sẽ rút kinh nghiệm thì cũng chỉ là nguỵ biện mà thôi. Sai lầm thì chính là sai lầm không có lý do nào để biện minh cho sai lầm của mình cả.

Sau tất cả những việc xảy ra ngày hôm nay mình chỉ còn một cảm giác mệt mỏi và mờ mịt, như là lạc vào một biển sương mù vậy. Tự nhiên mất hết cả phương hướng. Từ lúc thi xong đến bây giờ ngồi viết những dòng này mình cảm thấy có cái gì cứ nghẹn trong cổ họng vậy. Làm thế nào cũng không ra được! Có lẽ mấy ngày nữa quên đi thì sẽ hết thôi nhưng mình phải viết vào đây để sau này có đọc lại mà nhắc nhở bản thân mình rằng mình đã mắc phải những sai lầm ấy.
Thôi xả hết rồi! Hi vọng dau này sẽ vào đây mà trút bỏ ít thôi không thì mệt lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top