Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4 : Ảo giác đánh lừa

"Bịt mũi với miệng lại, cẩn thận có độc"

Lam Cảnh Nghi kéo vạt áo lên che kín mũi và miệng, hai người bọn họ đẩy cửa bước vào, mặc dù bây giờ trời vẫn còn sáng thế nhưng nơi này lại như một địa ngục âm u lạnh lẽo, mạng nhện giăng đầy lối đi, xung quanh còn treo đầy hình nhân và dán các loại bùa chú quái gở.

Trời không có gió, cửa sổ cũng không có một khe hở, ấy thế mà đám hình nhân vẫn cứ đung đưa, như có
một bàn tay vô hình điều khiển chúng vậy, bọn họ nép chặt lưng vào nhau, khuôn mặt cảnh giác vô cùng cao độ.

Nơi này ngoài thứ như vậy thì quả thực một bóng người cũng không có, Lam Cảnh Nghi bỗng cảm thấy dưới chân mình nhói một cái, hoá ra là đạp trúng một con hình nhân dưới mặt đất, làm cho đầu của nó đứt lìa khỏi thân.

Lúc này y còn đang định cúi xuống xem rốt cuộc đây là thứ gì thì Lam Tư Truy vội vàng kéo người y lại, bởi vì con hình nhân kia đứt ra, truyền đến một tiếng cười khẽ, rồi dần dần lớn lên, như xé rách bầu không khí ngột ngạt nơi đây.

Là tiếng cười chói tai the thé của một đứa trẻ...

Nó vẫn cười, chỉ là âm thanh không lớn như ban nãy, nhưng đủ làm cho người ta cảm thấy như có một luồng gió xẹt qua sống lưng, ớn lạnh.

Nơi này tuyệt đối không thể ở lại lâu, thế nhưng trà quán lớn khoảng 10 phương trượng này giờ lại như một mê cung vô hình, bọn họ muốn đi ra, nhưng chỉ ngay sau đó lại nhìn thấy căn phòng cũ vừa đứng, vốn dĩ bước tới cầu thang thì trước mắt lại là một hồ nước đen ngòm.
(1 phương trượng = 11,11 m^2)

Lam Tư Truy nhéo mạnh vào tay mình để giữ tỉnh táo, đồng thời cũng nhéo vào eo Lam Cảnh Nghi một cái

"Mùi phấn hoa này khiến chúng ta bị ảo giác, còn tiếng cười kia cũng là để cho chúng ta phân tâm, đệ hãy cố gắng giữ tỉnh táo, tuyệt đối đừng để thính giác bị đánh lừa"

Nói xong, y nắm lấy tay của Lam Cảnh Nghi, chạy như bay qua ảo ảnh hồ nước sâu hoắm, hai người phong bế thính giác, chỉ nhằm phía đông mà chạy. Tới được cửa chính, bọn họ liền không quay đầu mà đi thẳng ra ngoài, cánh cửa cũng tự nhiên đóng chặt lại.

Bởi vì Tầm Hoa trà quán quỷ dị như thế, không có một ai dám đến gần cũng như sống gần đó, hoàn toàn tách biệt, chỉ có điều, âm thanh của nơi đó như thể một con rết độc, nhất là vào những đêm không trăng, len lỏi vang khắp gia trang.

——————-
Mặc dù đã lâu và cũng định drop rồi, nhưng vì không muốn đứa con tinh thần của mình biến thành thái giám nên vẫn cố gắng lết tiếp 😪
JP 9-2-2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top