Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

truyen che 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồi 1: Khoai Lang Sơn - Thiếu nữ tìm ý chung nhân

Trên ngọn Khoai Lang sơn quanh năm sương mù vần vũ, rừng lá xanh um, kỳ hoa dị thảo hương sắc ngọt ngào, cảnh vật như một nơi Bồng Lai miền hạ giới.

Núi non nơi đây nguy nga đồ sộ, có nhiều vách đá cheo leo, hiểm trở ngay cả võ lâm cao thủ cũng chẳng dám tùy tiện ra vào. Vì vậy có rất ít người qua lại.

Tuy nhiên gần 5 năm nay ai cũng biết đến ngọn Khoai Lang Sơn bởi trên đó có một vị kiếm khách đại danh đỉnh đỉnh , được mọi người tôn xưng là đệ nhất kiếm khách đương thời Việt " Khoai Môn" biệt danh là Khoai Lang Kiếm Khách.

Người này đã trải qua trăm trận đánh lớn nhỏ nhưng chưa từng bại bao giờ..

Và y có một người em gái - Vinh nhị tiểu thơ..

Vinh nhị tiểu thơ tên thật là Khoai Vinh, nàng thích được mọi người gọi là Vinh xinh, nhưng giang hồ từ lâu đã quen gọi nàng là Vinh Tồ! Nàng cũng là một kiếm khách nổi danh nhưng khác với anh trai của mình, kiếm thuật của nàng rất dở. .

-----------***---------

Bầu trời như phủ hòa với lòng người hoan lạc, trong vắt không một gợn mây trôi, gió núi từng cơn thổi mát lòng người. Từ lúc ra khỏi Khoai Lang Môn lòng Vinh tiểu thư như tràn ngập tiếng cười hể hả vui tươi. Nàng đang bỏ trốn thành công!

Từ sáng sớm, sau khi xin phép đại ca ra ngoài tập thể dục, nàng đã co giò thi triển khinh công chạy thẳng 1 mạch xuống núi . Xem chừng khinh công của nàng cũng ko tệ. Sau khi té núi bảy lần, lao đầu vào hơn chục gốc cây, nàng cũng xuống được chân núi. Chỉ có điều bộ dạng của nàng hiện giờ trông không được dễ coi cho lắm! Cũng may là nàng đã phòng xa mang theo một vài bộ y phục.

Nhoẻn miệng cười tủm, Khoai Vinh thò tay vào tay nải, và nàng bỗng giật mình khi biết trong tay nải của nàng bây jờ chỉ còn một bộ y phục. Có lẽ những bộ khác đã rơi khi nàng bỏ trốn và té núi! Khẽ thở dài tiếc rẻ mấy bộ y phục xì tin yêu thích. Nàng nhẹ nhàng kiếm 1 góc khuất phía sau 1 tảng đá lớn để thay quần áo.

Vinh tiểu thư xem ra ko phải mẫu nữ nhân chậm chạp và thay đồ lâu. Chỉ sau khoảng 2 canh giờ nàng xúng xính đã bước ra trong bộ y phục mới. Trông nàng thật đẹp.

Hiện nàng đang mặc chiếc váy đồng phục hồi học vỡ lòng, hai mươi năm nay nàng vẫn giữ làm kỷ niệm. Chiếc váy tuy cũ nhưng còn vừa vặn lắm Dù chỉ dài khoảng 1 gang tay nhưng vẫn toát lên cái dịu dàng kín đáo của một tiểu thư đài các!

Phía trên nàng mặc cẩm y đỏ, phía sau thêu số 9, phía trên số 9 là chữ Lê Công Vinh . Đây chính là chiếc nào nàng yêu thích nhất. Chiếc áo biểu thị cho tình yêu của nàng đối với thần tượng Công Vinh Thần Kiếm!- cao thủ tuyệt đỉnh đã xuất ngoại gần 10 năm nay, người mà ngay cả đại ca Việt - "Khoai Lang Kiếm Khách" của nàng cũng cực kỳ ngưỡng mộ và luôn cảm thấy tiếc rẻ vì đã ko có cơ hội Luận Kiếm xin chữ ký!

Cũng phải nói them về vị Thần Kiếm Vô địch Lê Công Vinh này. Y là người Bắc Trung Bộ, nghe nói là người Nghệ An, 3 tuổi luyện kiếm, 7 tuổi thành danh, đến năm 20 tuổi thì đã đánh khắp thiên hạ không địch thủ, chính vì Độc Cô cầu bại nên y cảm thấy cuộc sống trở nên vô vị và bỏ ra ngoài quan ngoại được gần 10 năm nay.

Cũng như bao thiếu nữ mới lớn trong giang hồ, Khoai Vinh cực kỳ yêu thích và thần tượng Công Vinh, mong có ngày được gặp và sánh duyên cùng người trong mộng. Đến hôm qua thì nàng đã hạ quyết tâm phải xuống núi tìm chàng cho bằng được.. Sau gần một ngày đường quyết tâm của nàng dường như không hề thuyên giảm. Cầm thanh đoản kiếm, Khoai Vinh tiểu thơ thi triển khinh công chạy về hướng bến xe Hà Đông.. Nơi nàng có thể thuê 1 con khoái mã để đi tiếp.

**

Đỉnh Khoai Lang Sơn. Đại sảnh của Khoai Lang môn.

- Môn chủ, sao người lại để tiểu thư xuống núi một mình như vậy có nguy hiểm quá ko ạ? - Chu tổng quản cung kính hỏi Khoai Lang Kiếm khách, vẻ mặt ko giấu nổi sự lo lắng

Người ngồi trên giao ỷ bọc da hổ nói vọng xuống:

- Chu tổng quản, người đừng lo, ta thân làm đại ca làm sao lại để tiểu muội của mình vào chốn hiểm nguy một mình được. Ta đã phái Hộ vệ song kiếm là Cải bắp và Su hào đi theo bảo vệ muội ta rồi. Với kiếm pháp của Cải bắp và Su hào thì ta e trong giang hồ người gây khó dễ được cho muội muội ko nhiều.

Y nói tiếp:

- Tiểu muội đã đến tuổi trưởng thành, nhưng chuyện j cũng ko biết nên hay bị gọi là Vinh Tồ, ta thấy cũng nên để muội muội xông pha giang hồ 1 chuyến mở mang đầu óc và có thêm kinh nghiệm.

Nói xong y thở dài nhìn xa xăm rồi thốt ra một câu thật nhẹ:

- Mong sao muội tốt phước tìm được một ý chung nhân cho riêng mình. Ta chịu khổ hai mươi năm nay đã quá đủ rồi..

**

Sau khi Khoai Vinh thay y phục và bỏ đi. Từ trong bụi rậm cách chỗ nàng thay y phục không xa có một kiếm khách trẻ dung mạo dễ nhìn bước ra.

- Vinh Tồ đi rồi, Su Hào chúng ta mau đi theo thôi. - Thì ra y là Cải Bắp - hộ vệ của Khoai Lang Kiếm Khách.

Su Hào có vẻ cũng ở đấy nhưng Cải Bắp gọi một lúc vẫn không thấy tiếng trả lời. Y vội lao vào bụi rậm tìm. Bụi cây tuy rậm rạp nhưng ko quá lớn. Chẳng khó để y nhìn thấy Su hào nhưng khi thấy hắn rồi y lại hối hận vì bộ dạng Su Hào bây jờ thật khó coi.

Hắn nằm sóng xoài trên đất xem chừng đã bị ngất xỉu. Máu cam chảy ra từ mũi y đã loang ra khắp mặt, rơi đầy cả ra cỏ cây trên mặt đất. Trông thật đáng sợ!

Nhưng tình như thủ túc đã bao năm nên Cải Bắp không ngần ngại lao vào đỡ Su Hào dậy. Sau một hồi thì Su hào cũng tỉnh.

Cải Bắp ko nhịn đc hỏi ngay:

-Ngươi bị sao vậy?

Su Hào từ từ nói :

- Hic Lúc đi Môn chủ đã dặn không được rời mắt khỏi Tiểu thư dù chỉ 1 khắc. Vì vậy lúc tiểu thư thay đồ ta không quay mặt đi nên mới ra nông nỗi này!

- Ặc - Cải Bắp thốt lên một tiếng rồi ngất đi.

Hết hồi 1.

Chú thích:

Chị Vinh trong vai Khoai Vinh

Anh Việt trong vai Khoai Việt

Cải bắp trong vai Su Hào

Su hào trong vai Cải Bắp

Và 1 số diễn viên khác.

Mời quý vị và các bạn thưởng thức!

Hồi 2: Vạn Lý độc hành Đại đạo hái hoa Đặng Đình Đức

Từ ngàn xưa, Kinh Bắc đã nổi tiếng là đất văn vật, quê hương của làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào, của tranh dân gian Đông Hồ, cũng là nơi sản sinh ra nhiều trang mỹ nhân tuyệt sắc làm khuynh đảo giang hồ.. Xưa có Thúy Cải, Thúy Hường rồi gần đây có Lưu Diệc Phi. Họ thực sự là những mỹ nhân đẹp nhất trong giang hồ được muôn người tung hô và ca ngợi.

Mỗi khi họ ra đường, tất cả nam nhân gặp phải dường như bị mất phương hướng, chỉ nhìn chăm chăm về một nơi, nơi có mỹ nhân tuyệt sắc ở đó.

Nhưng than ôi, trên vùng đất Kinh Bắc bây giờ, chuyện mỹ nhân ra đường đang lui dần vào dĩ vãng. Những thiếu nữ đến tuổi trưởng thành mỗi ngày đều đóng cửa cài then thật chặt. Trừ phi có chuyện bất khả kháng, họ tuyệt nhiên không ra khỏi nhà, dù chỉ một bước. Tại sao các thiếu nữ nơi đây lại khốn khổ đến vậy? Câu trả lời là : Hắn!

Đẹp! Hắn cũng như bao người đàn ông khác, hắn đam mê cái đẹp. Và ko có j ngạc nhiên khi người hắn tôn thờ và sùng bái nhất là Lưu Diệc Phi - Đệ nhất mỹ nhân trong Thiên hạ hiện nay!

Hắn là ai? Hắn là người đã khắc chữ lên mặt 13 tay cao thủ nổi danh nhất 2 tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh sau khi đánh bại bọn họ. Mười ba người mười ba chữ, sau khi ghép lại được 1 câu: TA NÀ VẠN NÝ ĐỘC HÀNH ĐẠI ĐẠO HÁI HOA ĐẶNG ĐÌNH ĐỨC!

Tuy hắn học hành ko đến nơi đến chốn, viết có sai lỗi chính tả tí ti nhưng võ công của hắn thì ko ai dám nghi ngờ. Quả thực tại vùng đất kinh Bắc này hắn đã không còn đối thủ!

Đặng Đình Đức, hình thù hắn ta ra sao? Cao hay thấp? Gầy hay béo? Từ trước đến giờ chỉ có một loại người biết: Đó là Người chết!

----------***-------------

Lại nói về Khoai Vinh tiểu thư, nàng đang trên đường đến bến xe Hà Đông. Phía sau nàng vẫn là 2 cao thủ Cải Bắp và Su hào âm thầm đi theo bảo vệ.

Đường từ núi Khoai Lang đến bến xe Hà Đông ko hề gần chút nào, và muốn tới nơi phải đi qua 2 tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh!

Cải Bắp quay sang định hỏi Su hào, thấy tên này đang nhìn Vinh Tồ tiểu thư ko chớp mắt thì hơi gắt lên nói:

- Tâm trạng của mi có vẻ thảnh thơi quá nhỉ? Ta thì đang lo chết lên đây.

Su hào ko quay sang nhìn Cải Bắp buông thõng 1 câu:

- Có j mà mi phải lo? Tiểu thư còn mỗi bộ này, chắc không thay đồ nữa đâu!

Nói xong Su hào thở dài 1 cái ra chiều tiếc rẻ. Cải bắp giận tím mặt quát lên:

- Đầu óc mi đó, lúc nào cũng chỉ nghĩ mấy chjện bậy bạ thôi. Hiện chúng ta đã tới địa bàn tỉnh Bắc Giang. Ta đang lo chúng ta gặp phải hắn..

Giọng Cải bắp càng về cuối càng nhỏ dần, nét mặt ra chiều sợ sệt. Thế nhưng bạn đồng hành của hắn là Su hào dường như ko để tâm đến nỗi lo ấy. Hắn trả lời rất thản nhiên:

- Mi đúng là tên nhát chết, dù tên Đại đạo hái hoa ấy có lại đây, vị tất đã địch lại Song Kiếm của chúng ta. Quan trọng nhất bây giờ là phải theo sát tiểu thư mọi lúc mọi nơi. Dù cho nàng có làm j ta cũng ko được rời mắt ra. - Nói xong máu cam từ mũi hắn lại chảy ra.

Cải bắp định nói j nhưng lập tức ngừng lại ngay. Phía trước hắn không xa, Khoai Vinh tiểu thư đã dừng lại ở một quán trọ ven đường. Trời đã nhá nhem tối.

" Quán thịt cô Mai" - Cái tên rất mực thanh nhã, cách bài trí trong quán cũng cực kỳ hài hòa. Vừa bước vào quán Vinh tiểu thư đã thấy ngay một sạp thịt lợn với những miếng thịt để lâu nhưng vẫn còn tươi. Kế bên là sạp rau quả rồi đến quầy bán nước cho khách hàng ngồi đợi cơm hoặc đã ăn cơm xong.

Nàng bước đến một chiếc bàn gần nhất tại quầy bán nước rồi đặt nhẹ thanh kiếm lên ghế. Vừa ngẩng đầu lên, Vinh Tồ đã gặp ngay nụ cười đon đả của cô Mai. Sau một hồi nói chuyện Vinh Tồ tiểu thư quyết định gọi mấy món ăn Hồng hoa Thiếu nữ, Anh hùng và Mỹ nhân. Một lát sau Mai cô cô dọn lên 2 món Đậu phụ sốt cà chua và Đậu phụ chấm mắm tôm!

Đi cả ngày trời, giờ Vinh tiểu thư đã quá đói rồi, nàng ko ngần ngại cầm đũa xì xụp gắp đậu ăn. Chẳng mấy chốc 2 đĩa đậu phụ đã hết bay. Ban nãy nàng đã hỏi giá cả, xem ra Mai cô cô cũng ko bán đắt lắm. Nàng yên tâm nhẩm tính một hồi rồi quyết định gọi thêm 8 đĩa nữa ra..

Khoai Vinh từ nhỏ đến lớn sống trên núi Khoai Lang, đại ca của nàng rất bận rộn với việc luyện võ, những khi đi giao đấu lại quá nguy hiểm nên hầu như ko cho nàng đi theo. Vì thế Vinh tiểu thư rất ít khi gặp và nói chuyện với người ngoài. Nhưng hôm nay chỉ trong vài canh giờ nàng sẽ gặp liên tiếp 4 người không thuộc Khoai Lang Sơn.

Người đầu tiên là Mai cô cô - Chủ quán thịt, người giúp nàng xóa tan cơn đói bằng những đĩa đậu phụ chấm mắm tôm.

Người thứ 2 là một chàng trai! Một thanh niên dung mạo anh tuấn phi phàm.

Trong lúc Vinh Tồ tiểu thư ăn đĩa đậu cuối cùng chàng đã từ từ tiến lại, trên tay cầm một cốc nước lớn. Để rồi khi nàng vừa buông đũa, miệng còn xuýt xoa vì no thì chàng đã ngồi xuống trước mặt. Đẩy nhẹ cốc nước về phía Vinh tiểu thư, chàng trai nở nụ cười thật khả ái. Khoai Vinh nhìn chàng trai không chớp mắt, rụt rè đưa tay ra đón cốc nước, trái tim cơ hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nước miếng chảy tong tong xuống cốc nước chàng trai vừa đưa.

Chàng trai nhìn Khoai Vinh đầy trìu mến làm nàng càng lúc càng thẹn, đầu hơi cúi xuống, 2 má đỏ hồng lên, trông thập phần mỹ lệ.

Sau một thoáng thẹng thùng, Khoai Vinh khẽ ngẩng đầu lên, định mở miệng nói vài lời nhưng chàng trai đã ngăn lại. Chàng lại cười, điệu cười thật mê hồn. Một giọng nói ấm áp cất lên:

- Cô nương đừng nói j cả.. Nếu cô nương hiểu tâm ý của ta..

Trái tim Khoai Vinh cơ hồ như rớt khỏi lồng ngực. Nàng định thốt lên 3 tiếng: 'Vâng thiếp hiểu „ nhưng chàng trai đã nói trước:

-.. ta biết ngay là cô nương hiểu mà.. cốc nước ta mang cho cô đây.. cô.. cô.. mau xúc miệng đi.

Đưa tay lên bịt mũi chàng khẽ nói tiếp:

- Bình sinh ta sợ nhất mùi mắm tôm, khi nãy vào quán ta thấy cô nương đang ăn nên ko tiện ý kiến. Giờ mong cô xúc miệng khử mùi giùm ta để ta về bàn ăn cho ngon miệng.

Khoai Vinh ú ớ không nói lên lời , chàng trai chắp tay nói "Đa tạ" rồi bước về bàn ăn tiếp. Bỏ lại một Khoai Vinh với biết bao thổn thức. Cảm giác lâng lâng vẫn chưa từ bỏ nàng, lần đầu tiên có người dịu dàng với ta đến nhường ấy, tại sao tim ta lại đập loạn cả lên, nghe rõ từng tiếng thùm thụp thế này, chàng .. chàng là ai?

Trong lúc nàng còn ngổn ngang với những bối rối lần đầu gặp phải thì từ ngoài quán đã có một người nữa bước vào. Người này không cao.

Hắn toàn thân vận đồ đen, chân đi một đôi hài Tổ Ong màu trắng mới coong, đầu đội một chiếc nón mê cũ lụp xụp che đi nửa mặt làm hắn trông cực kỳ thần bí. Đặc biệt phần áo trước ngực còn có một miếng vải trắng nhỏ vẽ chân dung một cô gái. Tất cả những điểm đó khiến hắn bị chủ quán Mai cô cô và Chàng trai sợ mùi mắm tôm kia chú ý. Chỉ có Khoai Vinh là ko quay lại nhìn hắn. Toàn bộ tâm trí của nàng đã để vào chàng trai sợ mùi mắm tôm kia.

Dường như ko biết đến sự tồn tại của người áo đen, nàng đi về phía chàng trai sợ mùi mắm tôm. Cùng lúc đó chàng trai sợ mùi mắm tôm lại nhìn người áo đen không rời mắt, quên cả ăn uống, dường như sực nhớ ra điều j, chàng cũng rời bàn tiến về phía người áo đen. Khoai Vinh thấy chàng rời bàn tiến về phía mình thì thẹn thùng cúi đầu xuống, mặt đỏ bừng, lí nhí nói: Xin .. xin.. cho biết quý danh?

Chàng trai đi gần tới chỗ Khoai Vinh bỗng nhiên nói lớn:

- Vạn Lý độc hành Đại đạo hái hoa Đặng Đình Đức!

Quán thịt cô Mai, Bắc Ninh thành.

Không gian nhỏ của quán thịt bỗng trở nên chật trội hơn bội phần kể từ khi người áo đen xuất hiện. Đi đôi hài Tổ ong đầy tà dị, người tỏa ra sát khí. Không khí trong quán vì hắn mà trở nên nặng nề.

Phá vỡ sự im lặng, chàng trai sợ mùi mắm tôm hét lớn "Vạn Lý độc hành Đại đạo hái hoa Đặng Đình Đức!", Khoai Vinh giật mình, nàng nheo mắt tự hỏi:

- Ai là Vạn Lý độc hành Đại đạo hái hoa Đặng Đình Đức? Có phải là chàng ko?

Nhìn " chàng " trìu mến, Khoai Vinh nghĩ thầm: "Ôi hay quá hihi, hái hoa? Chàng thật là người gần gũi với thiên nhiên .."

Nghĩ đến đây nhu tình trong mắt nàng tăng thêm gấp bội. Nàng lao tới, vươn tay ra, định tóm lấy tay "chàng". Đột nhiên "chàng" lao vút qua mặt làm nàng tóm hụt, mất đà, ngã dúi dụi xuống gậm bàn, đầu đập vào thành bàn. Nàng ngất xỉu!

Ban nãy khi nghe tiếng "Đại đạo hái hoa" Mai cô cô cũng ngất xỉu. Hiện giờ trong quán chỉ còn 2 người tỉnh táo.vs

"Chàng trai sợ mùi mắm tôm" lại lên tiếng:

- Ta ở đây chờ ngươi gần 1 canh giờ. Cuối cùng đã gặp. " Năm ngàn lượng bỏ ra thật ko uổng".

"Hừ ngươi là Tạ Văn Quân, kẻ đã truy tung ta gần 1 tháng nay ?" .Người áo đen gằn từng tiếng, trừng mắt nhìn về phía "chàng trai sợ mùi mắm tôm họ Tạ". Hắn cau mày hỏi: " Là ai đã tiết lộ hành tung của ta?"

Tạ Văn Quân trừng mắt nhìn hắn ko trả lời, nhưng trong đầu chàng đã hiện ra hình ảnh một vị công tử trẻ tuổi - người biết mọi thứ trong thiên hạ!.

Dường như ko có j để nói với người trước mặt. thiếu hiệp họ Tạ rút ngay thanh trường kiếm để trên ghế sử ra ba chiêu lần lượt có tên " Chiêu thứ nhất, Chiêu Thứ 2 và Chiêu thứ 3". Kiếm quang loang loáng, kiếm khí ào ạt bay về phía Đặng "Hái Hoa", khí thế thật kinh người. Nhưng bản lĩnh của tay Đại đạo Hái hoa này cũng ko tầm thường, hắn tùy tiện rút thanh Chung Tình kiếm - thanh kiếm yêu thích của hắn, gạt liền 3 phát, phá giải hoàn toàn những chiêu thức bá đạo của Tạ Văn Quân. Tuy vậy trước khí thế xông lên của địch thủ, tay họ Đặng cũng chuyển mình thoái lui 5 bước ra phía cửa.

Vừa ra tay tuy ko đắc thủ nhưng cũng đẩy lui được kẻ địch ra phía cửa, Tạ Văn Quân cao hứng cười ha hả rồi nói lớn: " Hai họ Tạ - Đặng thù oán cả nghìn năm nay, hôm nay sẽ được giải quyết ở đây ha ha ha"

Đặng " Hái Hoa" chau mày, những lời giáo huấn của tiên tổ tưởng như đã chìm sâu sau những tháng hành tẩu nay lại vang lên trong đầu hắn.

Mối thù truyền kiếp với bao nhiêu ân oán, kéo dài cả ngàn năm giữa 2 nhà Tạ Đặng vốn đã trở thành truyền kỳ trong võ lâm từ xưa đến nay. Một mối thù sâu như bể mà ai cũng biết nhưng ko có mấy ai hiểu rõ nội tình.. Chuyện bắt đầu từ xưa, xưa rất là xưa..

Ngày xửa ngày xưa, trong võ lâm có 2 gia đình danh tiếng lẫy lừng là Tạ gia và Đặng gia.

Hai nhà cùng say mê võ thuật, kết làm hảo hữu, thân thiết vô cùng. Thân đến mức con gà, con vịt nhà họ Tạ chạy nhầm sang nhà họ Đặng cũng được họ Đặng giữ lại chăm nom "hộ" luôn.

Thế nhưng sóng gió nổi lên cũng vì chuyện ấy. Chuyện tình cảm..

Đặng lão tổ thường xuyên nuôi "hộ" gà vịt của hàng xóm nên được ông trời phù hộ, người sinh được 2 người con trai anh tuấn phi phàm là Đặng Đình Đùng và Đặng Đình Đoàng Biết bao cô gái say mê 2 chàng trai họ Đặng này nhưng trớ trêu thay họ ko để mắt đến ai khác mà chỉ yêu say đắm 1 người. Hai chàng trai đều yêu tiểu thư nhà họ Tạ, nàng Tạ Thị Lạng. Cũng vì yêu nên 2 chàng hay xích mích và oánh lộn khiến Đặng lão tổ vô cùng buồn rầu. Lạng tiểu thư cũng có cảm tình với 2 chàng nhưng ko muốn ai phải buồn, nên nàng đã qua bên Hàn Quốc lấy một ông chồng khác. Đặng lão tổ vô cùng tức giận cho rằng họ Tạ coi thường nhà mình ko chịu gả con gái sang Đặng gia. Kể từ đây Đặng gia thù oán Tạ gia. Chuyện tình yêu đúng là muôn đời phức tạp..

Ân oán đời trước chỉ dừng lại ở đó thì hay biết bao nhưng than ôi tạo hóa trêu ngươi. Mấy đời sau đó sợi dây tình cảm vô hình lại gắn kết 2 họ lại. Mối tình giữa Đặng Thúy Kiều và Tạ Kim Trọng vốn đẹp tuyệt vời nhưng vì thù oán đã trở thành một tấm bi kịch mà mỗi lần nhắc đến người trong hai họ ko sao cầm được nước mắt. Tạ Kim Trọng và Đặng Thúy Kiều yêu nhau say đắm nhưng vì cừu thù tổ tiên để lại, Thúy Kiều đã phải qua Đài Loan làm dâu. Kim Trọng nơi quê nhà ngày đêm thương nhớ ko ăn ko ngủ 3 ngày, cuối cùng đi đến quyết định uống.. mía đá tự vẫn!

Chàng uống ròng rã 3 ngày 3 đêm, uống quên đi trời đất, uống nhiều đến nỗi quán ko còn mía bán, chàng vẫn tiếp tục uống nước đá cầm hơi. Để rồi ngày thứ tư người ta thấy Tạ Kim Trọng chết cóng vì uống quá nhiều đá.

Kể từ đây 2 họ ko nhìn mặt nhau. Thay vì cùng ở Thăng Long như ban đầu, Họ Tạ chuyển về Nam Định còn họ Đặng chuyển lên Bắc Giang. Di huấn truyền đời đời của họ Tạ là thấy con trai họ Đặng ở đâu là giết, giết cho bằng hết! Di huấn truyền đời đời của họ Đặng là thấy con gái nhà họ Tạ ở đâu là tán bằng hết!

Và ngày hôm nay, tại "Quán thịt cô Mai" 2 kiếm khách xuất sắc nhất trong gia tộc mỗi người sẽ phải tử chiến một mất một còn.

vsAi là người chiến thắng? Mời các bạn đón xem

Mới kiếm được truyện kiếm hiệp hài đọc rất hay, chia sẻ cùng anh em trên diễn đàn!

Anh em đọc thử 1 đoạn nè!!!

-----------Ngày xửa ngày xưa, trong võ lâm có 2 gia đình danh tiếng lẫy lừng là Tạ gia và Đặng gia.

Hai nhà cùng say mê võ thuật, kết làm hảo hữu, thân thiết vô cùng. Thân đến mức con gà, con vịt nhà họ Tạ chạy nhầm sang nhà họ Đặng cũng được họ Đặng giữ lại chăm nom "hộ" luôn.

Thế nhưng sóng gió nổi lên cũng vì chuyện ấy. Chuyện tình cảm..

Đặng lão tổ thường xuyên nuôi "hộ" gà vịt của hàng xóm nên được ông trời phù hộ, người sinh được 2 người con trai anh tuấn phi phàm là Đặng Đình Đùng và Đặng Đình Đoàng Biết bao cô gái say mê 2 chàng trai họ Đặng này nhưng trớ trêu thay họ ko để mắt đến ai khác mà chỉ yêu say đắm 1 người. Hai chàng trai đều yêu tiểu thư nhà họ Tạ, nàng Tạ Thị Lạng. Cũng vì yêu nên 2 chàng hay xích mích và oánh lộn khiến Đặng lão tổ vô cùng buồn rầu. Lạng tiểu thư cũng có cảm tình với 2 chàng nhưng ko muốn ai phải buồn, nên nàng đã qua bên Hàn Quốc lấy một ông chồng khác. Đặng lão tổ vô cùng tức giận cho rằng họ Tạ coi thường nhà mình ko chịu gả con gái sang Đặng gia. Kể từ đây Đặng gia thù oán Tạ gia. Chuyện tình yêu đúng là muôn đời phức tạp..

Ân oán đời trước chỉ dừng lại ở đó thì hay biết bao nhưng than ôi tạo hóa trêu ngươi. Mấy đời sau đó sợi dây tình cảm vô hình lại gắn kết 2 họ lại. Mối tình giữa Đặng Thúy Kiều và Tạ Kim Trọng vốn đẹp tuyệt vời nhưng vì thù oán đã trở thành một tấm bi kịch mà mỗi lần nhắc đến người trong hai họ ko sao cầm được nước mắt. Tạ Kim Trọng và Đặng Thúy Kiều yêu nhau say đắm nhưng vì cừu thù tổ tiên để lại, Thúy Kiều đã phải qua Đài Loan làm dâu. Kim Trọng nơi quê nhà ngày đêm thương nhớ ko ăn ko ngủ 3 ngày, cuối cùng đi đến quyết định uống.. mía đá tự vẫn!

Chàng uống ròng rã 3 ngày 3 đêm, uống quên đi trời đất, uống nhiều đến nỗi quán ko còn mía bán, chàng vẫn tiếp tục uống nước đá cầm hơi. Để rồi ngày thứ tư người ta thấy Tạ Kim Trọng chết cóng vì uống quá nhiều đá.

Kể từ đây 2 họ ko nhìn mặt nhau. Thay vì cùng ở Thăng Long như ban đầu, Họ Tạ chuyển về Nam Định còn họ Đặng chuyển lên Bắc Giang. Di huấn truyền đời đời của họ Tạ là thấy con trai họ Đặng ở đâu là giết, giết cho bằng hết! Di huấn truyền đời đời của họ Đặng là thấy con gái nhà họ Tạ ở đâu là tán bằng hết!

http://vn.myblog.yahoo.com/tuyenraul1989

Anh em vào đọc từ đầu nhé! Haizzzz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#wae