Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Kỷ Niệm Hai Năm Cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Một người phụ nữ tóc vàng ngồi trước gương, mái tóc óng ả được chải chuốt cẩn thận và búi lên một cách thật tỉ mỉ. Tô một chút son, đánh một chút phấn, kẻ mi mắt thêm đậm, cô mỉm cười hài lòng nhìn mình trong gương.

"- Dì! Phiền dì lấy giúp tôi chiếc đầm trong ngăn tủ thứ ba!". Đôi môi cô khẽ mấp máy, bàn tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn. Người phụ nữ kia " dạ"một tiếng rồi vội lấy trang phục mà cô yêu cầu ra.

"- Phu nhân! Đồ của ngài". Người phụ nữ kính cẩn đưa chiếc đầm đen cho cô gái tóc vàng ngồi trước gương, lo lắng nếu phạm lỗi sẽ khiến cô không vui.

"- Dì Vic, tôi cũng không có ăn thịt người, mỗi lần nhìn tôi dì không cần phải sợ sệt như nhìn thấy ma vậy đâu". Cô gái ngồi trước gương khẽ bật cười, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập ý cười.

"- Phu...phu nhân...tôi không dám... ". Người phụ nữ tên Vic giật mình, vội vàng quỳ xuống. "- Phu nhân...tôi thật sự không có ý nghĩ đó...mong ngài không hiểu lầm".

       Cô gái ngồi trước gương bỗng bật cười to, dì Vic quỳ dưới sàn đã muốn toát hết mồ hôi, cô quay lại, đỡ người đang quỳ dưới đất lên. Dì Vic ngỡ ngàng, lắp bắp: "- Phu...phu nhân...!!?? ".

"- Đừng gọi tôi là phu nhân, gọi tôi là Butterfly là được rồi! ". Butterfly nheo mắt,  ánh mắt thâm thúy nhìn dì Vic, dì Vic sợ sệt nhìn ánh mắt cô, muốn nói gì đó rồi đột nhiên lại thôi, theo bản năng gật đầu một cái.

"- Tốt! Giờ thì mau thay trang phục giúp tôi, sắp tới giờ rồi". Butterfly gật đầu tán thưởng, tuy dì Vic là người làm mới vào nhưng giường như rất hiểu ý kiến của cô. Dì Vic nhanh chóng thay trang phục cho Butterfly, không quá năm phút đã thay xong trang phục, giờ đây Butterfly đang khoác trên người chiếc đầm đen ngực cúp bó sát người, ren giữa ngực được gắn vô số kim cương vô cùng đẹp mắt, đuôi váy được sẻ sang một bên làm đôi chân trắng muốt của cô như ẩn như hiện, rua màn váy được thiêu bằng chỉ vàng gắn liền với hông làm chiếc váy ánh lên một màu sáng chói mắt trong đêm tối., kèm theo là một bông hoa hồng màu đen được đính sát hông làm tôn lên vòng eo vốn đã mảnh khảnh của Butterfly.

       Butterfly phân phó dì Vic đeo thêm cho cô một bộ bông tai ngọc lục bảo và chiếc vòng Sarphia đính đầy đá quý nữa rồi mới yên tâm rời khỏi phòng.

"- Dì là người mới, chút nữa đi theo tôi lấy bản đồ của nhà, không chừng đi lung tung lạc trong đây cũng khó mà ra". Butterfly nhắc nhở. "- Vâng! ". Dì Vic gật đầu. Hai người đi tầm năm phút mới tới phòng khách, căn phòng được thiết kế theo phong cách cổ điển Châu Âu, trong phòng được bày rất nhiều tủ kính chứa bình sứ và tranh ảnh về các vị vua dưới thời La Mã. Căn phòng xa hoa tráng lệ mang phong cách Châu Âu lại có tranh những vị vua La Mã, khẩu vị không bình thường. Butterfly thầm phỉ nhổ người trang trí căn phòng.

     Hai người hầu đang làm việc thấy Buttterfly thì nhanh chóng cúi đầu, Buttterfly khẽ gật đầu tỏ ý:  các ngươi cứ làm việc. Hai người hầu nhanh chóng quay lại làm việc.

"- Dì Vic, chồng tôi đâu?". Butterfly cau mày, hôm nay là ngày kỷ niệm hai năm hai người cưới, sao hắn có thể vắng mặt?

"- Dạ thưa! Sáng nay Tổng tài có căn dặn tôi nói với phu nhân, hôm nay ngài có đối tác quan trọng...nên sẽ về muộn". Dì Vic cúi đầu. Butterfly không nói gì, cũng không biết cô đang nghĩ gì. "- Em còn không quan trọng bằng công việc của anh sao!!?? ". Butterfly bật cười, cô nhớ lại,  năm trước cũng vậy, kỷ niệm một năm cưới nhau, hắn cũng không về. Năm nay...cũng không về. Butterfly bặm môi, đôi mắt đã trở nên đỏ ửng.

"- Hai năm rồi...anh vẫn lạnh nhạt với em". Butterfly đưa tay lên bụng,  hôm nay cô muốn nói với hắn một chuyện quan trọng, nhất định phải nói.

"- Cứ cho người dọn bàn đi, tôi sẽ đợi anh ấy về! ". Butterfly quay lại mỉm cười nói với dì Vic, dì Vic khẽ cúi người rồi bắt đầu phân phó người hầu chuẩn bị bàn tiệc. Butterfly ngồi ngoài ban công, ban công rất lớn, treo rất nhiều những loại hoa quý hiếm, ban đêm chúng tỏa ra hương thơm rất thơm, rất dễ ngửi. Cô rất thích nơi này.

      Butterfly chống tay lên lan can, đôi mắt thuần khiết nhìn ánh trăng soi dìu dịu trên kia, bỗng cô vươn tay về phía trước: "- Ánh trăng thật xa vời, giống như anh vậy! Em biết chúng ta kết hôn do gia đình ép buộc, nhưng...sống với nhau hai năm rồi, một chút tình cảm dành cho em cũng không có sao, Nakroth!?". Đôi mắt thanh thiên của Butterfly trở lên mờ ảo, trong đôi mắt ấy dường như có một lớp thủy tinh kết thành.

        Butterfly cứ ngồi đó mãi, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, bỗng có người hầu tới thông báo: "- Phu nhân, tổng tài vừa gọi điện về, nói rằng phu nhân nên nghỉ ngơi sớm tránh cơ thể nhiễm phong hàn, ngài ấy còn nói hôm nay sẽ qua đêm ở công ty! ". Nữ người hầu cúi người lễ phép. Butterfly ngồi đó, giường như cô chả nghe lọt tai câu nào từ miệng nữ người hầu, nhưng câu cuối cô lại nghe rất rõ, như có ma âm rót vào tai cô vậy, Butterfly bỗng thấy đau đầu một trận. Xua tay tỏ ý đuổi người, nữ người hầu kia vội cúi người một cái rồi lui xuống.

     Butterfly muốn khóc quá thể, nhưng cô không thể khóc. Khóc sẽ làm cho con người ta trở nên mềm yếu, mẹ cô đã nói vậy. Butterfly gục mặt xuống bàn, đầu cô đau, trái tim cũng đau, vì hắn. Ngủ lại ở công ty?  Hắn nghĩ cô là con nít sao? Là đứa ngu dốt sao?  Ai mà tin lời hắn được chứ!!, đêm kỷ niệm hai năm cưới nhau, hắn không có mặt. Tâm Butterfly giường như có một vết rạn nứt rất nhỏ mà chính cô không hề biết.

       Dì Vic đứng bên ngoài nhìn cô, dì khẽ thở dài, cho người hủy hết bàn tiệc. Con đường tình duyên của phu nhân bà còn nhiều chông gai lắm.

============End chương==========

Py:  ốm liệt dường vẫn phải viết truyện cho mấy chế đọc, hic hic, ai thương ta thì vote và cmt bên dưới cho ta vui đi 🤒🤒😷😷😷

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top