Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mùa hạ có gió thổi

Mùa hạ năm đó, có một chàng trai bỗng nhiên đi lạc vào ký ức của cô gái mười bảy tuổi...khi người tìm được lối thoát cũng là khi cô gái thấy màu trời mùa hạ đổi thay.


...

- Ông ơi! đã bao lâu rồi con không được gặp ông nhỉ! đã bao lâu rồi con không còn được ông chở theo sau nhỉ! mỗi khi con đến nơi nào đó quen thuộc thì con lại nhớ về ông, nhớ đến những kỉ niệm ở nơi đó lúc đó có ông có bà có con, cảm giác thật vui nhưng giờ không được rồi, ông đã xa con mãi mãi rồi, nên giờ con rất cần một người quan tâm con thương con với tư cách là một nữa cuộc đời.

Năm nay con đã mười bảy tuổi rồi ông ạ. Con đang học cách yêu một người, học cách trao đổi yêu thương với người đó, cái tuổi mới lớn này có lẽ chưa trưởng thành đâu ông nhỉ! chỉ mới biết thương biết yêu thôi nhưng cách yêu ai con đều biết cả, chỉ đợi người chân thành thôi. Con không muốn mình yêu vội vã để rồi phải vấp té thật đau, nhưng cuộc đời này không cho con được làm như ý muốn, con vừa mới bắt nhịp được với trái tim của đối phương, thì cũng vừa ngay lúc đó đối phương bị lỗi nhịp khiến mối tình đầu của con tan nhanh trong vô vọng.

Cái nhân duyên nó lạ lắm ông ạ. Trước giờ con ghét gì, con không thích gì nó liền hội tụ của người con yêu, từ con người đến tính cách của anh ấy hoàn toàn không như con trong mong. Anh ấy lạ lắm, rất ít nói không biết thể hiện, anh ấy nhạt lắm, vô vị vô tâm lắm tính cách thì đa nghi hay ghen hay giận hờn vu vơ, anh ấy không thích nơi đông người... thích con chủ động với anh ấy, nói ra nhiều như vậy con mới hiểu mình đã yêu anh ấy thật rồi.

...

Ngày 16 tháng 1 năm 2019 tôi tình cờ bình luận avatar của nhỏ bạn thân rồi than thở với nó.

- Dung ơi tao muốn có người yêu.
Cái sự tình cờ anh ấy cũng vào bình luận ở bình luận của tôi, rồi anh được Dung gửi danh thiếp kết bạn với tôi, sau khi kết bạn anh cũng chủ động nhắn tin lắm, ngày nào cũng inbox cho tôi, cũng gần một tuần nhắn tin dường như cả hai cũng dần hiểu nhau tôi liền nhờ một người bạn thử lòng anh nhưng chưa kịp nhờ thì anh đã hẹn tôi ra ngoài gặp mặt. Khi gặp nhau chẳng biết nói gì cả, 2 kẻ xa lạ gặp nhau lẵng lặng nhìn nhau rồi mỗi hướng đi về. Hôm đó như là một ngày tuyệt đẹp, bỗng thấy gương mặt xa lạ ấy mà ngỡ như đã từng quen biết từ kiếp nào, hình dáng của một chàng trai không hẵn là đẹp khuôn mặt không hẵn là hoàn hảo nhưng vẫn mang lại cho tôi một cảm xúc bồi hồi nhớ thương.

Tình yêu cần có sự chân thành, từ lời nói đến hành động đều không được lừa nhau, giấu nhau. Trong giai đoạn này tôi và anh đã cùng nhau gửi trao kỷ niệm, tôi cố tạo cho mình nhiều thời gian để nhắn tin với anh, để tôi được nhìn anh, thấy anh mỗi ngày...dù chỉ là qua mạng xã hội. Khi yêu anh tôi bỏ qua mọi rào cản xóa bỏ những ước mơ, chấp nhận hoàn thiện bản thân để trông mình xứng đôi với anh hơn.

Từng có người hỏi tôi rằng:

- Mầy yêu nó thật hả, có dám chắc nó cũng yêu mầy không?

Câu hỏi đó đã gieo vào lòng tôi nhiều suy nghĩ không biết cái thật lòng của anh ấy có đáng tin không, thôi thì đành chấp nhận đánh cược với hiện tại bỏ qua giới hạn của bản thân một lần xem sau.

Trước giờ tôi chỉ yêu mây với gió chưa từng nghĩ là mình sẽ yêu một người như vậy, một người tạo cho tôi nhiều cảm xúc, hi vọng, anh ấy chưa bao giờ biết được tình yêu này dành cho anh ấy là nhiều đến mức nào, ừ thì anh nhạt thật nhưng dần dần cái nhạt đó chính là lý do mà tôi yêu anh.

Anh từng hỏi tôi rằng:

- Anh nhạt lắm em chịu nổi không?

Tôi vội vàng trả lời:

- Em chịu được mà.

Rồi cả hai cứ lơ nhau trong từng câu nói, để thời gian trả lời tất cả.

Mọi thứ tôi làm cho anh, anh làm cho tôi có lẽ cả hai đều cảm nhận được, nhưng vì mặt khoảng cách quá xa, tình yêu ta trao nhau chưa đủ nên đành phải kết thúc tại đây.

Ngày 14 tháng 2 năm 2019, hôm nay là valentine cũng là ngày tôi học ít tiết nhất nên tôi và anh hẹn nhau đi chơi, đó giờ tôi chưa từng mạo hiểm như vậy nhưng lần này lại cả gan trốn gia đình đi chơi cùng anh. Cảm giác này thật thích, khi lễ tình nhân mình có người yêu, được anh trở đi
chơi...nhưng nghĩ mãi cũng không hiểu mọi chuyện anh làm cho tôi là có ý nghĩa gì? là muốn có một kỉ niệm đầu tiên và cũng là cuối cùng hay là muốn tìm hiểu thêm về tôi để dễ dàng đưa ra kết luận cho đoạn tình cảm này hơn.

Vốn đã cách nhau về mặt thời gian rồi nên cũng khiến tối suy nghĩ nhiều lắm.

Người ta thường nói:

- Xa mặt thì sẽ cách lòng.

Đúng vậy, thời gian tôi và anh dành cho nhau rất ít, một tháng chỉ gặp nhau có ba lần thì làm sao dám trao cảm xúc cho nhau được. Tôi chỉ mới học lớp 10 còn một khoảng thời gian rất dài nữa mới ra trường, còn anh chỉ còn một nam nữa là có thể đi làm, có thể lựa chọn bạn đời, rồi còn phải đối mặt với gia đình và xã hội nữa, cái trưởng thành cũng dần hiện rõ, về mặt không gian ta không nên gặp nhau nên đành chia tay sớm cho bớt đau khổ. Những huyện xãy ra trong một tháng qua thôi thì cứ coi như là một giấc mơ đi. Vì một giấc mơ sau khi tỉnh dậy sẽ có cảm giác rất mơ hồ sẽ không khiến ta suy nghĩ nhiều nữa hãy xem đó như là một bài học nho nhỏ của đứa trẻ mười bảy tuổi đang đối diện với tình yêu.

Bước chân nhỏ bé của đứa trẻ mười bảy tuổi còn khá dài, không vì một lần thất bại mà dừng lại dù biết rằng ngã sẽ đau sẽ phải khóc nhưng cuối cùng cũng sẽ vượt qua...mọi thứ hiện tại lẵng lặng trả cho thời gian còn anh thì đành dừng lại và trao cho quá khứ, sau anh sẽ là một người mới nhưng về mặt thời gian tôi cho nó ở rất xa sau này trưởng thành rồi sẽ tìm đến...anh bây giờ chỉ là người yêu năm cũ, chỉ là con gió của mùa hạ thoáng qua mái đầu năm tôi mười bảy tuổi.

Cơn gió mùa hạ có bao giờ mát mẽ đâu, nó luôn cuống theo ánh nắng ray rắc giữa trưa hè...nhưng mà khi bóng ngã về tà mùa hạ sẽ rất nhẹ nhàng, ấm áp hơn cả nắng mùa thu. Tuổi trẻ lại như cơn mưa rào tưới mát lòng nắng hạ, có người cảm thấy nuối tiếc vì tuổi trẻ thoáng trốc đã trôi qua, khi có những điều chưa dám nói, những việc chưa dám làm bỗng nhiên không còn cơ hội nữa...

Năm nay tôi học lớp 11 rồi, chỉ còn một mùa hè nữa thôi là sẽ không còn mùa hè của lứa tuổi học sinh nữa rồi, cố gắng trân trọng vì thời gian vội vã trôi qua không bao giờ chờ đợi một ai, nhất là tuổi trẻ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top